"Không phải xác chết sống dậy mà là cảm ứng giữa trùng độc với trùng độc." Nguyệt Bính ném cho tôi một điếu thuốc lá. "Bí Ngô này, tao đã nghĩ ra một cách để giải trừ màu mắt đỏ cho mày rồi đấy! Tao biết là mày nghi ngờ tao, giờ tao sẽ nói rõ cho mày biết. Nhưng trước tên, mày hãy xem thứ này đã."
Nghe nó nói vậy, tôi lấy làm kinh ngạc. Tôi vô thức đi vòng qua sau lưng hoà thượng và cảnh tượng nhìn thấy khiến tôi rợn tóc gáy.
Toàn bộ phần lưng của hòa thượng máu thịt nát nhừ như tương, đỏ loét, sùi lên chi chít những cái bong bóng to bằng hạt đậu tương, trong mỗi bong bóng máu là những con giun màu đỏ sẫm néo núc ních đang ngoe nguẩy muốn phá rách bong bóng chui ra khỏi đống máu thịt bầy nhầy. Nhưng dù chúng có cố gắng đến mấy, phần đuôi vẫn bị mắc lại nên đành rúc đầu vào trong. Khi con giun đã chìm lút vào trong thịt, lài sùi ra một cái bong bóng.
Cứ thế, toàn bộ phần lưng chi chít những cái mầm thịt biết động đậy.
"Thực ra là mắt của mày bị trúng cổ đấy." Nguyệt Bính nói khẽ. "Chứ mày không phải là người Thái Lan, cũng chẳng có liên quan gì đến làng Rắn hết. Tao chưa nói ra vì sợ mày không chịu đựng nổi thôi. Giờ thì tao đã hiểu về cổ trùng, tao nói được rồi. Mày có biết không, giữ bí mật với thằng bạn tốt nhất là cực kì khổ sở."
"Tộc Cổ luôn săn lùng những người mắt đỏ được đưa ra khỏi rừng Vạn Độc đã bí mật gửi tới khắp mọi nơi trên thế giới. Nhưng biển người mênh mông, biết đâu mà tìm? Thế là tộc Cổ đã chọn những người có bát tự sinh ra đều là âm, sau đó gieo cổ trùng để biến người đó thành người mắt đỏ. Kiểu người này tuy rất ít nhưng dựa vào thuật cổ độc kỳ khôi, kiểu gì họ cũng tìm thấy được. Và mày chính là một trong những mục tiêu mà họ tìm kiếm. Tộc Cổ không bao giờ chịu tiết lộ nguồn gốc thực sự của người mắt đỏ, nếu không sẽ đánh mất toàn bộ cổ thuật. Còn tại sao lại như vậy, tao cũng không biết. Duang không nói với tao về bí mật của mày."
"Còn tại sao tao lại biết được nhiều thứ kỳ khôi cổ quái, rất đơn giản. Sau khi đứa trẻ bị gieo cổ độc biến thành người mắt đỏ, tất nhiên sẽ bị kỳ thị đủ điều nên trong cuộc đời kiểu gì cũng gặp nguy hiểm. Vì thế, cần phải bố trí một người bạn cùng trang lứa âm thầm bảo vệ nó. Cũng không biết là do may mắn hay bất hạnh, tao chính là người đó. Khi tao còn học tiểu học, Duang đã tìm đến tao, dạy tao đủ thứ, những thứ đó, mày thấy cả rồi đấy. Mày nhớ lại đi, mỗi khi mày gặp nguy hiểm, đều là tao giúp mày cả. Đến khi mày vào đại học, mày và tao cùng đỗ một trường, ở chung một phòng, đều là được người ta sắp xếp hết."
"Tao biết là mày không chịu tin đâu nhưng tao nói thật đấy. Ở Thái Lan có một truyền thuyết nói rằng, người mắt đỏ là người bị nguyền rủa, cũng chỉ có người mắt đỏ mới mở ra được bí mật lớn nhất của tộc Cổ. Bí mật này không chỉ là những việc mày đã biết đâu mà còn bao gồm cả nguồn gốc của cổ độc nữa. Nghe nói Cổ thuật thực sự không phải bắt nguồn từ Thái Lan mà là từ Trung Quốc truyền sang đấy!"
"Nghe nói việc này có liên quan đến việc Trịnh Hòa đi Tây Dương năm xưa. Minh Thành Tổ Chu Đệ phái Trịnh Hòa sang Tây Dương, ngoài việc tăng cường quan hệ giao bang còn có một nhiệm vụ bí mật nữa, đó là tìm kiếm Kiến Văn Đế Chu Doãn Văn. Nhưng vẫn còn một nguyên nhân sâu xa hơn thế, đó là tìm kiếm một cuốn cổ thư đã bị thất lạc."
"Năm xưa, khi hoàng đế khai triều Minh Chu Nguyên Chương tranh đoạt thiên hạ, luôn có một cánh quân thần bí trợ giúp, đó chính là tộc người Nam Cương rất giỏi cổ thuật. Nhìn thấy ngón nghê cổ thuật ly kỳ của họ, Chu Nguyên Chương cảm thấy bị uy hiếp. Sau khi lên ngôi, cánh quân này đã bị tàn sát hàng loạt, những người còn sống sót bèn chạy trốn sang Thái Lan, nghe nói đã tìm được cuốn sách cổ thuật, học được cổ thuật ghê gớm hơn nữa. Đến khi Chu Nguyên Chương qua đời, Chu Đệ cướp ngôi Chu Doãn Văn, đoạt được thiên hạ, truy lùng Chu Doãn Văn khắp nơi. Có tin đồn rằng có người nhìn thấy Kiến Văn Đế tại Thái Lan, hẳn là ông ta muốn đi tìm cuốn sách cổ thuật, liên kết với tộc Cổ để phục quốc. Chu Đệ liền phái Trịnh Hòa đi Tây Dương nhưng sự thật là dẫn theo một đoàn kỳ nhân dị sĩ Trung Nguyên sang Thái Lan giao đấu với tộc Cổ. Kết quả không biết ra sao, chỉ biết hai bên thương vong trầm trọng. Đây chính là nguyên nhân khiến Trịnh Hòa được Chu Đệ cực kỳ vọng trọng, sẵn sàng chu cấp nguồn tài lực khổng lồ để đóng thuyền ra biển."
"Nhưng có một truyền thuyết khác, nói rằng Trịnh Hòa không hài lòng với việc Chu Đệ cướp ngôi nên đã ngấm ngầm giúp đỡ Kiến Văn Đế. Nhưng đây chỉ là tin đồn, thực hư ra sao vẫn chưa biết được."
"Chắc là mày không tưởng tượng được đâu, vì tao tò mò nên đã học cổ thuật nên cũng gián tiếp bị người ta gieo cổ, buộc phải tiếp nhận sứ mệnh bảo vệ mày. Nhưng thân với mày từng ấy năm, tao đã coi mày như anh em nên tao đã khẩn cầu Duang giải trừ màu mắt đỏ cho mày. Duang đã nhận lời tao, nhưng đến tận khi vào rừng Vạn Độc, tao mới biết là mình bị lừa. Tao có lỗi với Chalerm, với người dân làng Rắn và cả bà Suchin nữa."
"Sau khi Duang chết rồi, tao đã thầm thề với lònh sẽ giải thoát cho mày khỏi đôi mắt đỏ bị nguyền rủa. Theo như manh mối mà tao biết được, đầu tiên phải tìm được ông ta."
"Thực sự là tao không biết ai đã gieo cổ trùng cho Jack và cô y tá nhưng đúng là số phận run rủi đã cho tao tìm được cái xác chết vạn cổ bất kiến này. Ông ta chính là người mắt đỏ đầu tiên, thứ ông ta cầm trong tay, nghe nói là sách cổ thuật chân chính."
"Đến bây giờ tao mới nói với mày, bởi vì nếu chân tướng được phơi bày, không những toàn bộ cổ thuật sẽ tiêu biến mà lũ cổ trùng trong người sẽ phản chủ khiến tao mất mạng. Lũ cổ trùng trên cái xác vạn cổ bất kiến này có thể chữa khỏi tất cả mọi loại cổ độc. Thời gian gấp lắm rồi, mày đừng có lằng nhằng nữa, cứ làm theo lời tao."