Những gì đang chờ đợi khi tôi, người vừa được giải thoát khỏi mê hoặc...

chương 05: giá như tôi chưa từng được sinh ra

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Sau khi con đi, có chuyện gì xảy ra vậy mẹ?"

Một linh cảm chẳng lành dâng lên, nhưng vì quá lo mà tôi đã hỏi mẹ. Nhưng mẹ chỉ im lặng, nhìn tôi bằng ánh mắt hình viên đạn.

"Chuyện gì đã xảy ra với Alto và mọi người? Mẹ, nói cho con biết đi..."

Tôi lo lắng đến mức tim như muốn vỡ ra. Cánh tay trái của Alto bị Anh hùng chém đứt - nghĩ kĩ lại thì, thật vô lí nếu anh ấy không sao sau vết thương nặng như vậy.

Nếu có chuyện gì xảy ra với bố mẹ Alto, có lẽ... đó là...

"A-Alto... anh ấy còn sống không?"

Có lẽ - đó là lúc mẹ mất đi đứa con rể yêu dấu.

Một ý nghĩ tồi tệ nhất hiện lên trong đầu tôi.

Nghĩ lại thì, thật lạ là tôi vẫn chưa gặp Alto kể từ khi trở về. Cả trưởng làng và mọi người trong làng đều biết tôi đã trở về mà, phải không?

Alto, người yêu thương tôi hơn bất cứ ai - Alto dịu dàng đó, làm sao có thể không ra đón tôi khi biết tôi trở về?

Không thể nào. Dù tôi có làm điều gì tồi tệ, Alto không thể không đến gặp tôi sau ngần ấy thời gian xa cách.

Vậy thì - có lẽ Alto đã...

"Mẹ, có khi nào Alto đã chết..."

"Alto vẫn sống."

"Hả?"

"Bây giờ thằng bé là một thầy thuốc giỏi của làng, hàng ngày giúp đỡ mọi người."

Ơ? Vậy tại sao anh ấy không đến gặp... thôi, không sao, miễn là anh bình an.

Miễn là tôi có thể gặp lại anh. Chỉ cần anh còn sống, tôi có thể làm lại từ đầu.

Dù còn hơi sợ hãi, nhưng khi biết Alto vẫn sống, điều mà tôi không dám hỏi ai, tôi đã cảm thấy khá hơn một chút.

Dù có nhiều chuyện buồn, nhưng đây có lẽ là tin tốt nhất trong ngày hôm nay.

Thái độ của mọi người làm tôi rất đau lòng, nhưng chỉ cần gặp được Alto, tôi sẽ ổn!

"Bố mẹ Alto đã qua đời."

"...Hả?"

"Tình trạng của Alto tệ hơn chúng ta tưởng. Vết thương... thật khủng khiếp, đến mức không muốn nhìn thẳng... và cậu ấy còn bị sốt cao. Bố cậu ấy đã cố gắng hết sức để chữa trị, nhưng... không có đủ thuốc."

Bố mẹ Alto, đã qua đời? Tôi chỉ biết chết lặng trước những lời nói không ngờ tới.

"Vì vậy, họ đã đi vào sâu trong rừng để tìm nguyên liệu làm thuốc. Cả làng đã cùng nhau đến thị trấn gần đó để tìm kiếm lính đánh thuê hộ tống. Nhưng thật không may, tất cả đều đã đi làm nhiệm vụ... và phải mất hàng chục ngày mới quay lại."

Có lẽ nhớ lại chuyện cũ, nét mặt nghiêm nghị của mẹ chuyển sang buồn bã. Tôi chỉ biết im lặng lắng nghe câu chuyện của mẹ.

"Không thể chịu đựng nhìn Alto yếu dần từng ngày, hai người họ đã đi lấy nguyên liệu làm thuốc. Dù biết là liều lĩnh, mọi người đã cố gắng ngăn cản nhưng không được. Làm sao có thể ngăn cản bố mẹ muốn cứu con mình?"

"..."

"Khoảng hai ngày sau khi bố mẹ Alto vào rừng, trưởng làng đã đưa một thầy thuốc lành nghề từ thị trấn đến. Nghe nói cô ấy tình cờ đến đây vì một nhiệm vụ... đó là một phép màu. Cô ta rất tốt bụng, đã nhận chữa trị dù thù lao của làng không nhiều."

"Vậy, Alto thì sao?"

"Thầy thuốc đã chữa khỏi cho cậu ấy. Nhưng tình trạng của cậu ấy không cải thiện vì vết thương hay bệnh tật, mà vì cậu ấy bị nguyền rủa!"

"Hả, nguyền rủa?"

"Cô ta nói thanh kiếm của tên Anh hùng mà mày yêu quý có một lời nguyền làm hao mòn đối thủ! Mày biết điều đó mà, sao còn giả vờ ngạc nhiên?"

"K, không..."

Con không biết! Làm sao con biết được. Nếu con biết, thì... Nếu con biết, con đã không làm điều khủng khiếp như vậy. Hơn nữa, con đã bị mê hoặc.

Con không thể cưỡng lại! Con không thể làm gì khác! Nếu không, con sẽ không bao giờ muốn làm điều đó với người yêu của mình, Alto.

Con không có lỗi! Tất cả là lỗi của tên Anh hùng. Con quỷ đó đã không ngần ngại dùng thanh kiếm bị nguyền rủa lên người khác, hắn ta mới là kẻ có tội.

"Vài ngày sau khi Alto được cứu, mọi người đều vui mừng... Thầy thuốc đã cùng đi tìm bố mẹ Alto để báo tin mừng, nhưng cả hai người đều đã bị quái thú tấn công và qua đời. Cơ thể họ đầy những vết thương khủng khiếp... nhưng trong tay họ vẫn nắm chặt những cây thuốc, nguyên liệu làm thuốc! Cho đến phút cuối cùng, hai người họ vẫn..."

"K, không thể nào..."

"Mày có hiểu được cảm giác của Alto khi vừa mới bình phục đã phải chứng kiến cái chết của bố mẹ không? Mày có hiểu được cảm giác của cậu ta khi bị bỏ rơi, nhìn người mình yêu chạy theo tên Anh hùng đó không!?"

"Mẹ, con... con thực sự không biết! Và, con..."

"Tao không muốn nghe những lời biện minh tệ hại đó! Nếu không có chúng mày, mọi người đã có thể sống hạnh phúc! Tại sao những người tốt bụng, luôn làm việc vì người khác lại phải chịu đựng điều này? Tất cả là tại mày... nếu mày không chạy theo tên Anh hùng đó, mọi chuyện đã không kết thúc thế này!!"

"K, không phải! Con vẫn còn yêu Alto!"

"Vì cú sốc bởi con gái mình đẩy gia đình thân thiết xuống địa ngục, bố mày đã suy sụp tinh thần và vẫn còn đau khổ đến tận bây giờ!? Cuộc sống của chúng ta cũng bị đảo lộn vì mày..."

Con không biết, con không biết!! Con không hề biết chuyện này đã xảy ra! Con đã đẩy bố mẹ Alto xuống địa ngục... không, không phải vậy.

Con cũng là nạn nhân...!! Con cũng là nạn nhân bị Anh hùng hành hạ, giống như mọi người.

"M, mẹ..."

"Tao ước gì chưa từng sinh ra mày. Mày không nên được sinh ra, một đứa con gái như mày. Cút đi, biến khỏi đây... đừng bao giờ liên quan đến chúng ta nữa..."

"M,ẹ..."

Nhưng tại sao? Tại sao - mọi chuyện lại thành ra như thế này?

Truyện Chữ Hay