Mùa đông tới.
Cây cối, thú rừng, và con người đều hứng chịu sự khắc nghiệt.
Nhiều sinh mạng đã bị bỏ lại, trở thành nguồn sống cho những sinh mạng khác. Tất cả đều là để chờ đợi một mùa xuân đương tới. Các mùa tiếp diễn. Sự sống và cái chết luân phiên. Và thời gian vẫn luôn tiến.
Mười năm trôi qua.
Trong quãng thời gian đó, một trận đại chiến đã nổ ra. Nhận thất bại thảm hại, bị xâm lược, vương quốc trở thành thuộc địa. Vốn có quan hệ sâu sắc với hoàng gia lúc này đã bị xoá sổ, gia tộc Grant đã phải nhượng lại phần lớn tài sản cho nước xâm lược và rơi vào cảnh tan hoang. Các lãnh chúa mới đánh thuế nặng đối với dân thường, khiến cho những ngôi làng nghèo lần lượt sụp đổ. Và vì không thể chịu nổi cái đói, dân làng Clamberra đành phải đặt chân vào khu rừng mà người ta nói là có quái vật lẩn trốn. Họ trở ra an toàn. Họ vào rừng để đi săn và hái cây dại, nhưng con quái vật trong lời đồn chưa lần nào xuất hiện. Ngôi làng bằng cách nào đó vượt qua được khủng hoảng.
Một lần nọ, một thợ săn bị lạc trong rừng. Anh ta lang thang suốt một đêm, và sáng hôm sau, anh ta mới trở về làng. Với khuôn mặt rũ rượi, anh ta nói thế này. Nửa đêm, sâu trong rừng, anh nghe thấy tiếng hát của một người đàn ông và một người phụ nữ.
"Rõ ràng là có tiên trong rừng."
Đó hẳn là một đôi tiên đang yêu, dân làng đồn thổi. Vì họ cất lên một bài ca hạnh phúc.