Reng...reng.....reng.....
Tụi nó và tụi hắn cùng nhau xuống sân trường lấy xe đi về. Năm chiếc xe di chuyển chỉ còn mỗi chiếc xe của Gia Bảo vẫn còn đứng yên, Khánh Vy nhìn qua gương chiếu hậu thấy cậu và Trà My đang đứng nói chuyện với nhau. Bóng dáng hai người dần mất đi khi mà học sinh trong trường nhao nhao ra khỏi cổng. Khánh Vy thở dài tập trung lái xe, sao cô lại buồn khi thấy cảnh này như vậy nhỉ?
"Gia Bảo cậu đi ăn với mình nha, mình biết một chỗ quán này ngon lắm!" Trà My nở nụ cười thật tươi nói.
"Ờm...nhưng mà mình có việc bận rồi, hay để hôm khác đi." Gia Bảo từ chối một cách khéo léo.
"Nhưng mà hôm nay là ngày giảm giá cuối cùng đó. Thôi cậu đi với mình nha...nha...nha...!" Trà My chớp đôi mắt long lanh, túm lấy cánh tay cậu nũng nịu.
Gia Bảo thấy từ chối chắc cũng không được nên gật đầu đồng ý.
"Cậu nên xe đi." Cậu mở cửa cho Trà My.
"Này thằng Bảo đâu rồi, sao vẫn chưa thấy nó ra khỏi trường?" Dĩ Quân gọi điện cho Hoàng Thiên tiện thể cho tị nó vào nhóm nói chuyện cùng luôn.
"Làm sao mà tao biết được..." Hoàng Thiên thờ ơ đáp.
"Cậu ta đi cùng với Trà My rồi." Khánh Vy bực bội trả lời.
"Trời cái thằng này nhìn thế mà cũng ghê phết." Dĩ Quân.
"Đúng là cái đồ mê trai." Khiết Băng nói.
"Ai?" Hoàng Thiên.
"Thì con nhỏ mới chuyển đến đó." Ngọc Nhi đáp một cách bực bội.
"Trà My hả?" Dĩ Quân.
"Bingo!" Ngọc Nhi.
"Bây giờ tụi mình đi đâu chơi đi." Khánh Vy đề nghị.
"Đi bar, lâu lắm rồi chưa đi." Ngọc Nhi hí hửng.
"Vậy thì đi thôi."
Năm chiếc xe lao vun vút trên đường, tiến đến quán bar có tên MJ nơi mà tụi nó và tụi hắn hay lui tới. Dù là hay lui tới nhưng tụi nó và tụi hắn chẳng bao giờ chạm mặt nhau.
Tụi nó đi trước mở cửa bước vào bar MJ, tụi hắn theo sau. Tiếng nhạc hòa lần cũng âm thanh nô đùa vui vẻ, mùi rượu bay khắp nơi xộ vào mũi. Tụi nó vui sướng chạy nhanh vào trong gọi đồ uống.
"Lấy cho em một ly vodka!" Ngọc Nhi ngồi vào ghế nói với anh bồi bán.
"Cho một ly rượu vang." Khiết Băng mỉm cười nói.
"Cho em loại rượu nào mạnh nhất ra đây." Khánh Vy buồn bã nói.
Anh bồi bàn mang rượu ra cho tụi nó. Nó và nhỏ nâng ly nên thưởng thức rượu. Còn cô chẳng có tâm trạng nào mà thưởng thức tu nguyên một chai. Bây giờ cô rất muốn say để giải tỏa hết nỗi buồn bực trong hôm nay.
"Này Vy, mày uống ít thôi rượu này mạnh lắm đó!" Khiết Băng giằng chai rượu từ tay cô lại.
"Đưa cho tao đi." Khánh Vy say sỉn, cướp chai rượu từ tay nó tu tiếp.
"Vy mày có chuyện gì thì phải nói với bọn tao để cùng giải quyết chứ. Có phải là tại con nhỏ Trà My đó không?" Ngọc Nhi cảm thấy tức giận thay. Nếu đã yêu thì cứ nói ra đâu phải khổ sở như vậy.
"Không phải tại Trà My đâu,cậu ấy đâu có lỗi gì đâu. Tao thấy hai người đó đẹp đôi mà.." Khánh Vy cười hai ngón trỏ dần tiến lại với nhau.
"Thôi tao mặc kệ mày đấy, ê đi nhảy không?" Khiết Băng nhìn nhỏ nói.
"Ừm, Vy mày ngồi ở đây nha, đừng đi đâu đấy!" Ngọc Nhi nhắc nhở rồi hay tụi nó chạy ra nhảy.
Khánh Vy ngồi một mình, lòng cảm thấy rất rối bời, đầu cô cứ nghĩ đến cái cảnh hai người đứng nòi chuyện với nhau. Cô bật cười thành tiếng, cười cho sự ngu ngốc của mình. Hắn có là gì của cô đâu.Hoàng Thiên và Dĩ Quân tiếp cận một đám con gái đang ngồi uống rượu. Ai cũng đều là những cô gái xinh đẹp, ăn mặc sexy, gợi cảm nhìn rất là phóng khoáng.
"Tụi tôi có thể uống với mấy em một ly không?" Hoàng Thiên nhếch môi cười.
Đám con gái sung sướng cạn ly với tụi hắn trò chuyện rất vui vẻ.
Từ xa Khiết Băng và Ngọc Nhi nhảy trông rất đẹp. Tụi hắn có thể thấy bọn đàn ông đang thèm khát nó và nhỏ. Bỗng đầu tụi hắn như muốn phun trào lửa, bàn tay khẽ siết chặt chiếc li lại.
"Em quả là xinh đẹp, có thể uống với tôi một li không?" Một gã tầm tuổi nhìn nó một cách đắm đuối.
Khiết Băng nhìn gã nhếch mối đáp:
"Tôi không uống với người lạ."
Gã đó cười, lấy một li rượu đưa cho nó:
"Chỉ một li thôi mà,"
Khiết Băng cầm lấy ly rượu lắc nhẹ cái li.
Ngọc Nhi nhìn tên đối diện. Tên này trông khá trẻ và điển trai. Nhìn qua là biết tên hay đi bắt bướm, không biết vô sỉ.
"Mời..." Tên đó đưa cho nhỏ li rượu rồi cạn uống một hơi hết sạch."Sao em không uống?"
Ngọc Nhi nhún vay rồi nâng li rượu nên uống một hơi. Nhỏ đặt li rượu xuống bàn, định quay về chỗ Vy đang ngồi thì thấy đầu bắt đầu choáng, người tự dưng mềm nhũn ra dựa vào bàn.
"Cai tên khốn kiếp đó, dám bỏ thuốc vào rượu." Ngọc Nhi cố đắng đứng vững nhưng lần nào đứng dậy lại bị ngã gần đó.
Còn Khiết Băng, cô không hề uống mà đổ li rượu từ từ xuống sàn. Nó rất ghét loại đàn ông như thế này, có vợ rồi mà cứ lăng nhăng.
"Tôi xin lỗi, tôi nói rồi tôi không thích uống với người lạ." Khiết Băng nhếch môi nói.
"Cô...hừ rượu mời không uống muốn uống rượu phạt. Được thôi để xem hôm nay cô có thể thoát đâu." Gã đó ôm lấy nó, ôm rồi sờ soạng. Khiết Băng cảm thấy sợ hãi và ghê tởm. Nó đạp mạnh vào chân gã đó. Gã đó ôm lấy chân rồi tức giận xoay người tát nó một cái.
Tên đàn ông đó dần tiến lại gần Ngọc Nhi, gương mặt hiện rõ vẻ biến thái.
"Mau dừng lại!" Hoàng Thiên và Dĩ Quân dặt li rượu nên bàn lao nhanh đến chỗ hai tụi nó một cách vô cùng tức giận.
Bốp...
Chát...
Binh...
Xoảng...
.....