Cứ thế, lại một tuần trôi qua nhàn hạ. Bé Thảo thì ngay hôm sau đã khỏi ốm, còn tôi thì hôm đó cũng chết lên chết xuống vì bị em Thùy quay vòng vòng với đống từ vựng rồi động từ bất quy tắc . . . Cả lớp học hành, chơi bời phè phỡn. Đến cuối tuần thì thầy chủ nhiệm tung ra một quả bom
“ tuần nữa kiểm tra tập trung đợt , lần kiểm tra này có Toán, Lý, Anh, Văn. Rồi để chuẩn bị cho buổi lễ /, nên mỗi lớp phải chuẩn bị tiết mục văn nghệ. Cái này cán sự lớp bàn nhau rồi chọn ra, chiều sau khi học xong sẽ ở lại để duyệt các tiết mục. lên trường khớp sân khấu.”
“Thôi lại khổ rồi !” – Tôi ôm đầu chán nản, Lý đã mệt mỏi rồi, giờ còn thêm Anh văn nữa. Chán gì đâu, tôi quay sang than thở với thằng Vũ
“Giờ học Lý sao để điểm cao cao xíu mày ?”
“Có gì đâu, mày nắm vững lý thuyết rồi áp dụng vô bài tập thôi. Dễ ẹc mà” – Nó nhún vai
“Áp dụng sao ?” – Tôi liếm môi
“Thì. . . mày làm như mấy môn kia đó. Sao mày hỏi ngu vậy ?” – Nó trợn mắt
“Quan trọng là tao không biết làm, thấy nó rồi tùm lum hết !”
“Thì mày làm dần cho quen đi, với lại trắc nghiệm mà, có gì cao xa đâu. Thôi mày trật tự cho tao đọc truyện coi, móa” – Nó sừng sộ lên nói, sau đó lại cắm mặt vào quyển truyện Diêm Đế.
Chán nản, liếc thấy đám thằng Hưng đang châu đầu bàn gì đó. Tôi ngó qua thử, thấy đang vẽ chi chít lên tờ giấy, hình như là sơ đồ chiến thuật . . .
“Ê tụi bay làm gì vậy ?” – Tôi hỏi
“Bàn cách dập tụi A vào ngày mai chứ chi, mà mày ở trong đội bóng sao chưa thấy mày góp ý lần nào thế?” – Thằng Đức trầm giọng hỏi
“Tụi mày có bao giờ kêu tao quái đâu, còn thằng Vũ cũng trong đội bóng kìa, thấy nó đọc truyện tối ngày có bàn bạc gì đâu ?” – Tôi vặc lại
“Nó trung vệ có mày chỉ đạo rồi, khỏi cần bàn, mà nói ít thôi xuống đây cho tao vài ý kiến coi” – Thằng Hưng khoát tay
Mà nhân đây nói sơ qua về đội bóng. Đội thằng, ngồi chủ yếu tập trung tại xóm nhà lá chúng tôi. Như đã nói từ trước, tổ gồm bàn. Mà tổ tôi thì bàn bên trên toàn mấy đứa lưỡi sắp cụt hay bị gì đó, trong lớp chẳng thấy mở miệng bao giờ. Nên chỉ bàn cuối tổ tôi với bàn cuối tổ là hay đấu láo. Tôi và thằng Vũ (trung vệ) ngồi bàn thứ , bàn thứ là thằng Hưng lớp trưởng với Mạnh Carlos, bàn cuối là thằng Hoàng Minh (hậu vệ trái) và Trung Dũng (tiền vệ trái). Bên tổ bàn thứ thì có thằng Tú (thủ môn) với trung vệ Văn Hùng. Bàn thứ có thằng không tham gia đội bóng nên cũng bỏ qua, có dịp thì nhắc đến sau. Bàn cuối là Lộc đen và thằng Việt (bí thư Đoàn). Còn thằng Đức thì ngồi tút lút bên tổ , thằng Anh Tuấn (hậu vệ phải) thì ngồi bên tổ , cùng bàn nó là thằng Đạt (đội trưởng đội nhặt bóng – thằng này ham vui nên bị thằng Tuấn dụ dỗ tham gia chứ đá chân cẳng cũng lèo khèo, không ăn thua)
Đang ngồi bàn luận đập bàn đập ghế, thì thằng Hưng nói với tôi
“Thôi mày đi đi !”
“Ơ đi là sao ?” – Tôi chưng hửng
“Là mày biến ra chỗ khác chứ sao. Em Thùy đang đợi mày nãy giờ kìa” – Nó nói rồi hất mặt ra đằng sau
Tôi nhìn lại thì cười khổ, lúc này em Thùy đang ngồi chỗ tôi, tay thì lật mấy quyển vở của tôi rồi lắc đầu (chắc thấy tôi viết lách tệ quá).
“Vậy tao đi nhé?” – Tôi liếm môi nói
“Biến ngay, mày chen vào chỉ nóng với chật thêm cũng chả giải quyết được gì” – Thằng Đức khoát tay nói giỡn.
. . . . . . . . . . . . . . . . .
Lại nói vài câu rủ em ý xuống sân ngồi, trước khi đi tôi còn liếc về mấy ông tướng kia. Thấy có vài thằng đang nhìn tôi căm tức, tôi hất mặt lên bố đời. Hehe các chú cứ ở đó mà chen chúc mướt mồ hôi đi, anh xuống sân với gái vừa mát mẻ vừa rộng rãi.
“Mấy nay có ôn lại Anh văn không đó?” – Em ấy hỏi nhẹ nhàng nhưng sao tôi thấy choáng váng hết cả mặt
“Ừm có chứ, sắp kiểm tra rồi mà” – Tôi rụt cổ trả lời
“Hiếu toàn nói xạo thôi, Thùy mà không nhắc thì chắc cái tập giấy kia Hiếu còn không thèm lôi ra xem nữa là” – Em nhìn tôi khẽ cười
“Ơ . . . sao Thùy biết !” – Tôi ngẩn ngườibg-ssp-{height:px}
“Hì” – Em ấy lắc đầu mỉm cười, không trả lời
Rồi giữa đứa lại im lặng, tôi thì lung tung dáo dác. Lúc thì xem mấy lớp khác đá cầu, rồi nhìn mấy em gái . . . xinh tươi đang đi tới đi lui, sau đó là tự bình phẩm. Lâu lâu có vài ông mãnh đi ngang qua nhìn tôi xong nhìn em Thùy ngẩn ra, sau đó lại nhìn tôi với đôi mắt hằn học. Tôi cũng chả bận tâm, rồi nhớ lại lúc ở quê mà như này, thế nào tôi cũng túm cổ thằng đó lại rồi hất hàm hỏi – “Mày thích nhìn đều tao phải không?” . Để rồi sau đó là . . .
“Thôi, Thùy lên lớp đây !” – Em ấy thở dài đứng dậy bỏ đi
“Ơ sao thế, chưa vào lớp mà ?” – Tôi ngạc nhiên
“Hiếu có chịu nói gì đâu” – Em ấy lắc đầu rồi đi thẳng
Tôi thầm bực mình, có gì đâu mà nói trời, mà sao em không nói lại bắt tôi nói. Lắc đầu cho rằng con gái thật khó hiểu. Chui vào lớp, thấy đội bóng đã giải tán mất tích, thằng Hưng thì đang gọi í ới
“Ê, Hiếu, xuống tao hỏi?”
“Gì mày?”
“Mày . . .tham gia một tiết mục văn nghệ / được không?”
“Hả? Cái gì? Mày bị điên à? Sao lại kéo tao vào vụ này?” – Tôi trợn mắt hỏi nó
“Thì làm tiết mục tập thể cho có thôi, chẳng qua đứng sau làm nền mấp máy môi hát cho có à. Làm chống đối đó, đi nha !”
“Rồi có những ai tham gia !”- Tôi nhíu mày hỏi
“Cả đám đá banh luôn, tao dụ hết rồi, hề hề” – Thằng Hưng cười hềnh hệch
“Ờ thế thì đi !” – Tôi khoát tay
“Thế thứ tuần sau ở lại xem tập qua như nào, biết đường mà khớp”
“Rồi, còn tiết mục nữa là gì?”
“Tụi tổ nó nhảy hiphop” – Thằng Hưng nhún vai
“Hả? Lớp mình có dancer à?” – Tôi ngạc nhiên hỏi lại
“Ờ, có mấy thằng bên đó B-boy hay Locker gì đó, nãy thấy tụi nó nói để tiết mục cho nó, nên tao cũng gật đại không hỏi qua”
“Ngon vậy bay, sao hồi giờ không biết kìa?”
“Tụi nó có nói đâu mà biết, không biết nhảy nhót thế nào”
“Ờ tạm thế đã, vào lớp rồi”
“Ừm, mà mai lên sân sớm xíu nha, dợt đàng hoàng, tụi A đã gớm hơn A hôm bữa nữa”
“Ừa . . .” – Tôi gật gù cho qua chuyện, cũng không quá quan tâm đến lời nó nói