Tim Lửa thận trọng hít ngửi con đường nơi mà tuyết bị Hai Chân giẫm bằng. Ánh sáng hắt ra từ hang ổ của Hai Chân, và đâu đó gần đấy, chú có thể nghe thấy tiếng chó sủa. Chú nhớ Lúa Mạch đã cảnh báo rằng Hai Chân thả xích chó ra vào ban đêm. Chú chỉ hi vọng có thể tìm ra chân Quạ trước khi mình và Vằn Xám bị phát hiện.
Vằn Xám chui qua hàng rào và bước về phía chú. Làn gió lãnh buốt dát cho bộ lông xám nằm bẹp xuống người cậu ta. "Có ngửi thấy gì không?" Cậu hỏi.
Tim Lửa ngẩng đầu lên hít không khí, và ngay tức khắc chú ngửi thấy cái mùi mình đang tìm kiếm, nhẹ nhưng quen thuộc. Chân Quạ! Lối này, chú meo.
Chú rón rén bò dọc theo lối mòn, bề mặt băng cứng chắc dưới móng vuốt chú. Cần thận, chú lần theo cái mùi đến một lỗ hổng do gỗ mục rữa ở dưới chân cánh cửa nhà kho.
Chú hít hơi, uống vào mùi cỏ khô và mùi những con mèo còn mới nguyên. Chân Quạ? chú thì thầm. Không có tiếng trả lời, chú lặp lại lớn hơn. Chân Quạ?
Tim Lửa, cậu phải không? một tiếng meo ngạc nhiên vọng ra từ trong bóng tối bên kia cánh cửa.
Chân Quạ! Tim Lửa luồn người qua lỗ hổng, mừng rơn vì tránh được gió. Những mùi của nhà kho tỏa khắp chung quanh chú, và miệng chú bắt đầu ứa nước miếng khi rà trúng mùi chuột. Nhà kho sáng lờ mờ nhờ ánh trăng rọi vào qua một ô cửa sổ nhỏ trên mái trần. Khi mắt chú thích ứng với bóng tối, Tim Lửa thấy một anh mèo đứng cách mình vài cái đuôi.
Bạn chú trông thậm chí còn bóng mượt hơn, no nê hơn lần vừa rồi chú gặp. Tim Lửa chợt nhận thấy mình gầy gò và nhếch nhác làm sao so với cậu ta.
Chân Quạ sung sướng rù rừ khi bước về phía Tim Lửa và chạm mũi vào mũi chú. Chào mừng, chàng ta meo. Rất vui gặp lại cậu.
Rất vui gặp lại bồ, Vằn Xám meo, ép mình chui vào qua khe hở trên cánh cửa theo sau Tim Lửa.
Các cậu đã đưa bộ tộc Gió trở về trại của họ an toàn chứ? Chân Quạ hỏi. Tim Lửa và Vằn Xám đã nán lại một đêm cùng với chàng trong cuộc hành trình đưa bộ tộc Gió về nhà.
Ừ, Tim Lửa meo. Nhưng chuyện dài lắm. Tụi này không thể
Vậy thì tới đây làm gì? Tiếng meo của một mèo khác ngắt lời họ.
Tim Lửa xoay phắt lại, ẹp tai xuống, sẵn sàng nghênh chiến nếu tên mới đến đe dọa mình. Nhưng rồi chú nhận ra Lúa Mạch, kẻ cô độc lông trắng đen, đã sẵn lòng chia sẻ nơi ở với chân Quạ. Chào Lúa Mạch Tim Lửa meo, bình tĩnh trở lại. Tụi tôi cần nói chuyện với chân Quạ.
Ra vậy, Lúa Mạch meo. Chắc hẳn là chuyện quan trọng nên mới khiến cậu băng qua vùng đất hoang vắng trong thời tiết như thế này.
Phải, Tim Lửa thừa nhận. Chú liếc nhìn chàng cựu lính nhỏ của bộ tộc Sấm, sự khẩn cấp trong sứ mệnh này khiến lông chú có cảm giác như bị kim châm. Chân Quạ, tụi mình không có thời gian để phí phạm đâu.
Chân Quạ có vẻ lúng túng. Cậu biết là cậu có thể nói chuyện với mình nhiều bao nhiêu cũng được mà.
Tôi đi đây, Lúa Mạch đề nghị. Cứ tự do săn mồi nhé. Tụi này có khối chuột ở đây. Anh gật đầu thân thiện với những vị khách và chui ra ngoài qua lỗ hổng dưới cánh cửa.
Săn mồi? Thật hả? Vằn Xám meo. Tim Lửa cảm thấy cơn đói đang cào xé bụng mình.
Dĩ nhiên, chân Quạ meo. À mà này, tại sao các cậu không ăn trước đã? Sau đó nói cho mình biết tại sao các cậu đến đây.
Mình biết Vuốt Cọp giết Đuôi Đỏ, chân Quạ quả quyết. Mình đã ở đó mà, mình trông thấy hết.
Ba con mèo nằm dùn mình trên đống cỏ khô trong nhà kho của Hai Chân. Việc săn bắt không mất nhiều thời gian. Sau khi chật vật vô vọng để tìm mồi trong khu rừng ngập tuyết, cái nhà kho này đối với những chiến binh đói khát của bộ tộc Sấm thì ê hề chuột. Bây giờ Tim Lửa đã cảm thấy ấm áp và cái bụng no dễ chịu. Chú muốn cuộn mình ngủ trên đống rơm mềm mại thơm tho này, nhưng chú biết mình phải nói chuyện với chân Quạ ngay nếu chú và Vằn Xám muốn quay về trại trước khi sự vắng mặt của họ gây chú ý. Hãy kể cho tụi mình nghe tất cả sự việc mà cậu còn nhớ đi, chú thúc giục, gật đầu động viên chân Quạ.
Chân Quạ nhìn mông lung về phía trước, đôi mắt tối sầm lại khi chàng ta hồi tưởng lại trận chiến ở gò đá Thái Dương. Tim Lửa cảm thấy sự tự tin của mình bắt đầu giảm đi. Chàng mèo mun thả hồn trong những ký ức, tái hiện lại nỗi sợ hãi và gánh nặng mà chàng ta biết.
Mình đã bị thương ở vai, chàng bắt đầu. Và Đuôi Đỏ, lúc đó ông là thủ lĩnh trợ tá của tụi mình, các cậu biết đấy, bảo mình trốn vào một khe đá cho đến khi an toàn thì chạy đi. Mình đang định làm theo lời ông thì mình thấy Đuôi Đỏ tấn công một mèo bộ tộc Sông. Mình nghĩ đó là chiến binh màu xám tên là Lông Đá Quý. Đuôi Đỏ đè được Lông Đá Quý xuống, trông bộ anh ta sắp sửa bị chìm ngập dưới móng vuốt của ông và nhận lãnh một vết thương trầm trọng.
Sao anh ta không bị thương gì hết? Vằn Xám xen vào.
Tim Cây Sồi xuất hiện không biết từ đâu, chân Quạ giải thích. Ông cắn sâu vào gáy Đuôi Đỏ và kéo ông ra khỏi Lông Đá Quý, giọng chân Quạ run khi những ký ức tràn ngập tâm trí của anh chàng. Lông Đá Quý, chạy đi. Chàng mèo ngừng kể, bất giác mẹp người xuống như thể kinh sợ cái gì đó rất gần.
Rồi sao nữa? Tim Lửa nhẹ nhàng khích lệ.
Đuôi Đỏ mắng Tim Cây Sồi. Ông chất vấn rằng những chiến binh bộ tộc Sông không thể tự mình chiến đấu được so. Đuôi Đỏ rất can đảm, chân Quạ thêm. Thủ lĩnh trợ tá bộ tộc Sông to lớn gấp đôi ông. Và sau đó sau đó rồi thì Tim Cây Sồi nói một điều rất kỳ lạ. Ông bào với Đuôi Đỏ, Không mèo bộ tộc Sấm nào được gây tổn hại đến anh chiến binh đó.
Cái gì? Vằn Xám híp mắt lại chỉ còn là một đường chỉ màu vàng. Điều đó thật vô nghĩa. Bồ có chắc chắn là ông nói đúng như thế không?
Chắc chắn, chân Quạ khẳng định.
Nhưng những bộ tộc đánh nhau liên miên mà, Tim Lửa meo. Có gì đặc biệt về Lông Đá Quý đó?
Mình không biết, chân Quạ nhún vai, e dè trước những câu dò hỏi của bọn bạn.
Vậy Đuôi Đỏ làm gì sau khi Tim Cây Sồi nói thế? Vằn Xám hỏi.
Tai chân Quạ vểnh dựng lên và mắt chàng mở to. Ông quật Tim Cây Sồi ngã vật xuống ngay dưới một tảng đá chông chênh. Mình mình không thể trông thấy họ mặc dù mình có thể nghe họ gầm gào. Và sau đó, mình nghe thấy tiếng rùng, và tảng đá đổ sập xuống họ! Chàng mèo ngừng nói, run rẩy.
Làm ơn tiếp đi, Tim Lửa meo. Chú không thích bắt buộc chân Quạ như vậy, nhưng chú cần phải biết sự thật.
Mình nghe một tiếng thét từ Tim Cây Sồi và mình thấy đuôi của ông ta thò ra phía dưới tảng đá. Chân Quạ nhắm nghiền mắt, như thể muốn đóng cảnh tượng đó lại, sau đó mở mắt ra lại. Sau đó, mình nghe thấy Vuốt Cọp ở đẳng sau mình. Ông ra lệnh cho mình trở về trại, nhưng mình chỉ đi được một đoạn thì sực nhớ ra là mình không biết Đuôi Đỏ có bình an sau khi tảng đá rơi xuống hay không. Do đó mình lẻn trở lại, vượt qua tất cả những chiến binh bộ tộc Sông đang bỏ chạy. Và khi mình trở lại chỗ tảng đá, Đuôi Đỏ đang giũ bụi. Đuôi ông nhổng thẳng đứng và bộ lông ông dựng xù lên, nhưng ông vô sự, không một vết trầy xước trên người, mình có thể quả quyết như vậy. Và ông vô tình chạy đâm thẳng vào Vuốt Cọp đang ở trong bóng tối.
Và đó là khi Vằn Xám bắt đầu.
Đúng vậy, móng vuốt của chân Quạ xòe ra như thể đang tưởng tượng mình trở lại tảng đá. Vuốt Cọp vồ lấy Đuôi Đỏ và ghìm ông xuống đất. Đuôi Đỏ vùng vẫy, nhưng không thể thoát ra được, và Chân Quạ nuốt nước bọt, nhìn trừng vào cánh cửa. Vuốt Cọp cắn sâu hàm răng vào cuống họng của Đuôi Đỏ, và thế là chấm dứt. Chàng để cằm mình rớt phịch xuống chân.
Tim Lửa nhích lại gần chân Quạ và nép sát người vào hông chàng. Vậy là Tim Cây Sồi chết khi tảng đá rơi trúng ông ấy. Đó là một tai nạn, chú thì thầm. Không mèo nào giết ông ấy cả.
Điều này vẫn chưa chứng tỏ là Vuốt Cọp giết Đuôi Đỏ, Vằn Xám chỉ ra . Mình không thấy điều này giúp được gì cho tụi mình cả.
Trong một nhịp tim đập, Tim Lửa nhìn Vằn Xám trân, thất vọng. Bỗng mắt chú mở to và chú ngồi dậy, chân giần giật vì phấn khích. Có chứ. Nếu tụi mình có thể chứng minh được câu chuyện tảng đá rơi, thì điều đó chứng tỏ Vuốt Cọp đã nói dối khi tuyên bố rằng Tim Cây Sồi giết Đuôi Đỏ, và ông ta đã giết Tim Cây Sồi để trả thù.
Đợi đã, Vằn Xám ngắt lời. Chân Quạ, tại cuộc Tụ Họp bồ đã không nói gì về tảng đá rơi hết. Bồ làm ra vẻ như Đuôi Đỏ giết Tim Cây Sồi.
Vậy hả? Chân Quạ chớp mắt, có sức tập trung vào Vằn Xám. Mình không có ý nói thế. Đó là những gì thật sự xảy ra. Mình thề.
Chính vì vậy mà Sao Xanh không tin tụi mình, Tim Lửa hăng hái nói tiếp. Bà không thể nào tin Đuôi Đỏ lại giết một thủ lĩnh trợ tá khác. Nhưng Đuôi Đỏ đã không giết ông ấy. Bây giờ Sao Xanh sẽ phải nghiêm túc nghe tụi mình!
Trí óc Tim Lữa quay cuồng với mọi thứ họ vừa khám phá ra. Chú muốn hỏi chân Quạ thêm nữa, nhưng chú có thể thấy mùi sợ hãi và thấy lại ánh mắt thất thần nơi bạn mình, cứ như việc kể lại câu chuyện đã gợi lại những ký ức đau buồn của cậu ta về bộ tộc Sấm. Cậu còn gì để kể cho tụi mình nghe nữa không? chú nhẹ nhàng meo.
Chân Quạ lắc đầu.
Điểu này có ý nghĩa rất nhiều đối với bộ tộc, Tim Lửa nói với bạn. Hi vọng bây giờ tụi mình có cơ hội để thuyết phục Sao Xanh rằng Vuốt Cọp rất nguy hiểm.
Nếu bà lắng nghe, Vằn Xám vạch ra. Thật tiếc là cậu đã kể cho bà nghe câu chuyện đầu tiên của chân Quạ, cậu nói thêm với Tim Lửa. Bây giờ cậu ta lại thay đổi, bà không biết nên tin vào cái nào.
Nhưng cậu ấy không thay đổi mọi thứ, Tim Lửa phản bác khi chân Quạ chùn bước trước giọng kích động của Vằn Xám. Chúng ta đã hiểu lầm, thế thôi. Mình sẽ thuyết phục Sao Xanh bằng cách nào đó. chú thêm. Ít nhất, bây giờ tụi mình đã biết được sự thật.
Chàng mèo đen có vẻ tươi tỉnh lên một chút, nhưng Tim Lửa thấy là chàng ta không muốn nghĩ về quá khứ nữa. Chú ngồi cạnh chân Quạ, rù rừ động viên, và rồi ba con mèo chia lưỡi với nhau một lúc.
Sau đó, Tim Lửa nhổm đứng dậy. Tới lúc tụi mình phải đi về rồi, chú meo.
Cẩn thận nhé, chân Quạ meo. Và hãy coi chừng Vuốt Cọp.
Đừng lo, Tim Lửa trấn an bạn. Cậu đã cho tụi mình biết những gì tụi mình cần để đối phó với ông ta. Với Vằn Xám đằng sau, chú chui qua cái lỗ dưới cánh cửa và bươn ra ngoài trời tuyết.
Ngoài này lạnh cóng! Vằn Xám càu nhàu khi họ phóng tới hàng rào ở bên hông trang trại của Hai Chân. Đáng lẽ ra tụi mình nên mang vài con chuột về cho bộ tộc, chú nói thêm.
Ừ, phải, Tim Lửa cấm cản. Và cậu sẽ nói gì với Vuốt Cọp khi ông ta hỏi tụi mình tìm đâu ra lũ chuột béo mập như vậy trong thời tiết này?
Mặt trăng sắp tàn và chẳng bao lâu sau bầu trời bắt đầu sáng nhợt nhạt của buổi bình minh sắp lên. Cái lạnh buốt của tuyết chẳng mấy chốc đã thấm xuyên qua bộ lông dày của Tim Lửa, thậm chí lạnh hơn sau cái ấm áp trong nhà kho.
Cẳng chân chú đau nhức rệu rã; quả là một đêm dài, và họ phải băng qua lãnh thổ bộ tộc Gió đã rồi mới có thể nghỉ ngơi trong trại của mình. Tim Lửa cứ nghĩ miên man đến những điều chân Quạ kể. Chú tin chắc là bạn mình nói sự thật, nhưng sẽ khó mà thuyết phục được những mèo còn lại của bộ tộc. Sao Xanh đã không tin vào câu chuyện ban đầu của chân Quạ.
Mà, tại vì lúc đó Tim Lửa nghĩ là Đuôi Đỏ giết Tim Cây Sồi, Sao Xanh không thể chấp nhận chuyện Đuôi Đỏ giết một chiến binh khác một cách không cần thiết. Bây giờ thì Tim Lửa hiểu được sự thật, rằng Tim Cây Sồi đã chết vì tai nạn. Nhưng làm sao chú có thể buộc tội Vuốt Cọp được nữa, trừ phi chú có bằng chứng để làm cơ sở cho những gì chân Quạ vừa kể lại.
Những mèo bộ tộc Sông có thể biết, chú buột miệng nói to lên, dừng lại dưới một tảng đá lòi ra khỏi sườn dốc lởm chởm của vùng hoang vu, nơi tuyết phủ không dày lắm.
Hả? Vằn Xám meo, đi về phía chú để cùng trú ẩn. Biết cái gì?
Biết Tim Cây Sồi chết như thế nào, Tim Lửa đáp. Chắc chắn họ đã trông thấy thi thể của Tim Cây Sồi. Họ sẽ có thể nói với tụi mình xem ông ấy chết vì bị đá đè, chứ không phải vì một cú cắn chí mạng của chiến binh.
Phải, những dấu vết trên người ông sẽ chứng tỏ điều đó, Vằn Xám đồng ý.
Và họ có thể biết Tim Cây Sồi ngụ ý gì khi nói rằng không mèo nào của bộ tộc Sấm được tấn công Lông Đá Quý, Tim Lửa thêm. Tụi mình cần nói chuyện với một bộ tộc Sông đã tham gia trận chiến ấy, có thể là chính Lông Đá Quý.
Nhưng cậu không thể xộc vào trại bộ tộc Sông mà hỏi, Vằn Xám phản đối. Hãy nghĩ coi cuộc Tụ Họp đã căng thẳng thế nào – nó diễn ra sau trận chiến quá nhanh.
Mình biết một chiến binh bộ tộc Sông sẽ tiếp đón cậu.
Nếu cậu ám chỉ đến Suối Bạc, thì mình có thể hỏi cô ấy, Vằn Xám đồng ý. Bây giờ tụi mình làm ơn trở về trại trước khi chân mình tê cóng lên chứ?
Hai con mèo tiến lên trước, lúc này chậm chạp hơn nhiều vì sự mệt mỏi cứ trì níu chân họ lại. Họ đi tới quãng trông thấy điểm Bốn Cây trong tầm nhìn thì chợt phát hiện ba con mèo khác đang leo lên sườn đồi. Cơn gió mang theo mùi một đội tuần tra của bộ tộc Gió tới Tim Lửa. Không muốn giải thích sự hiện diện của mình trên lãnh địa bộ tộc Gió, chú vội nhìn quanh tìm chỗ núp, nhưng tuyết phủ bạt ngàn mọi hướng, không có tảng đá hoặc bụi cây nào gần đó. Và rõ ràng đội mèo bộ tộc Gió đã nhìn thấy chú rồi, bởi vì họ đổi hướng để đến gặp chú.
Tim Lửa nhận ra dáng đi xiêu vẹo quen thuộc của thủ lĩnh trợ tá, Bàn Chân Liệt, cùng với chiến binh mèo mướp Tai Nhỏ, và lính nhỏ của anh ta là chân Lốc.
Chào Tim Lửa, Bàn Chân Liệt cất tiếng, khập khiễng đi tới, với vẻ hoang mang trong mắt. Anh đi xa nhà nhỉ?
È phải, Tim Lửa thú nhận, nghiêng đầu tôn kính. Chúng tôi chúng tôi vừa lần theo dấu mùi bộ tộc Bóng Tối và nó dẫn chúng tôi tới đây.
Bộ tộc Bóng Tối trên lãnh thổ của chúng tôi! Lông của Bàn Chân Liệt dựng đứng lên.
Tôi đoán đó là mùi cũ, Vằn Xám vội vã thêm vào. Không có gì lo lắng cả. Chúng tôi xin lỗi vì đã băng qua biên giới của các vị.
Các anh được chào đón ở đây, Tai Rách meo. Những bộ tộc khác hẳn đã tiêu diệt chúng tôi trong trận chiến vừa qua nếu không có sự trợ giúp của bộ tộc các anh. Chúng tôi tin chắc là bọn chúng đã tránh xa rồi. Họ biết họ phải dè chừng bộ tộc Sấm.
Tim Lửa cảm thấy bối rối trước lời ca ngợi của Tai Rách. Chú và Vằn Xám đã giúp mèo bộ tộc Gió trong quá khứ, nhưng lần này chú thấy khó chịu với ý nghĩ là có mèo bộ tộc Gió đã trông thấy chú trên lãnh thổ của họ. Chúng tôi quay trở về đây, chú thì thầm. Xem ra mọi thứ ở đây đều yên tĩnh.
Cầu bộ tộc Sao soi sáng đường các bạn, Bàn Chân Liệt meo một cách biết ơn.
Hai mèo kia của bộ tộc Gió chúc Tim Lửa và Vằn Xám săn bắt dồi dào, rồi đi tiếp về phía trại của họ.
Xui gì đâu, Tim Lửa ngao khi chú và Vằn Xám đi xuống phía điểm Bốn Cây.
Sao vậy? Vằn Xám hỏi. Mèo bộ tộc Gió đâu có phiền chuyện tụi mình ở trên lãnh địa của họ. Giờ chúng ta là bạn mà.
Hãy động não đi, Vằn Xám, Tim Lửa meo. Nhỡ trong cuộc Tụ Họp tới, Bàn Chân Liệt đề cập với Sao Xanh là đã nhìn thấy tụi mình thì sao? Chắc chắn bà sẽ thắc mắc tụi mình làm gì ở đây?
Vằn Xám dừng lại. Phân chuột! Cậu la. Mình không bao giờ nghĩ đến điều đó. Mắt cậu chạm vào mắt Tim Lửa, và Tim Lửa thấy cảm giác bức bối của mình phản chiếu trong đó. Sao Xanh sẽ không thích nếu bà khám phá ra tụi mình lén lút điều tra Vuốt Cọp.
Tim Lửa nhín vai. Hãy hi vọng là tụi mình đã dàn xếp ổn thỏa tất cả việc này trước cuộc Tụ Họp tới. Giờ thì mau lên, tụi mình phải cố bắt được gì đó để mang về.
Chú lại đi tiếp, tăng tốc dần cho đến khi hai con mèo chạy đua trên tuyết. Khi cả hai men theo thung lũng điểm Bốn Cây và vào lãnh địa khu rừng của mình, chú thư giãn một chút, nghỉ chân để hít không khí với hi vọng ngửi thấy mùi mồi. Vằn Xám hăm hở hít ngửi rễ của một thân cây gần đó, nhưng quay trở lại đầy thất vọng.
Không có gì, cậu lầu bầu. Không có con chuột nào, đến một sợi râu cũng không.
Tụi mình không còn thời gian để tìm nữa, Tim Lửa quyết định. Chú thấy bầu trời đã hửng sáng phía trên vòm cây. Thời gian trôi đi, và sự vắng mặt trong trại có nguy cơ bị phát giác trong từng nhịp tim đập.
Ánh bình minh càng sáng hơn khi họ về đến khe núi. Chân tay đau nhừ vì quá sức, cơ bắp tê cứng vì lạnh, Tim Lửa lẳng lặng đi vào lối mòn giữa vách đá về phía hàng cây kim tước. Khi ló đầu vào trại, chú dừng phắt lại đột ngột đến nỗi Vằn Xám đâm sầm vào chú từ phía sau.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenS.Com
Trước Sau