Chương :
Từ sau khi Thất công chúa được Thái Hậu nuôi nấng, Yến Uyển thường xuyên đi qua lại ở Từ Ninh cung.
Trước kia đối với Yến Uyển Thái Hậu có chút thành kiến nhưng sau này tiếp xúc nhiều, phát hiện nàng dịu dàng nhu thuận từ từ bà cũng buông xuống thành kiến.
Một ngày nọ, Yến Uyển đang ở Từ Ninh cung trêu đúa công chúa thì nghe Phúc Già ma ma nói Hòa Kính công chúa hồi cung, trong lòng nàng vui vẻ mấy ngày nay nàng án binh bất động bởi vì thiếu một cái cơ hội, bây giờ thì thời cơ đến rồi.
Năm đó khi nàng còn là tiểu cung nữ, Hòa Kính công chúa khi đó mới mười tuổi, Yến Uyển từng may mắn gặp qua Hòa Kính công chúa một lần.
Mà lúc ấy trong tay công chúa là một hình nhân người giấy bị cháy xém, nàng từng ở chấp khố phòng có thấy Du phi đốt vàng mã, miệng lẩm bẩm gì đó.
Khi đó bản thân thân phận thấp kém, cũng không có nghĩ nhiều bây giờ nhớ lại, Du phi đốt vàng mã sau khi Nhị a ca chết, chỉ sợ có ẩn tình.
Thời gian đó Phú Sát Hoàng Hậu có hiềm khích với Hoàng Hậu hiện tại, nói không chừng Du phi vì báo thù mà hại chết Nhị a ca rồi.
Sự việc như thế nàng cũng thể đi nói với Hoàng Thượng được, Hóa Kính là Đích công chúa của Phú Sát Hoàng Hậu, nếu nàng ấy ra mặt Du Phi không chết thì cũng bị lột da.
Việc này không thể chậm trễ, Yến Uyển đứng lên nói canh giờ không còn sớm cáo từ trở về Vĩnh Thọ cung.
Đi về sai Xuân Thiền tìm Tiến Trung thương lượng việc này, ăn một chút điểm tâm liền thấy Tiến Trung đi vào.
Có lẽ là sốt ruột, trên trán hắn đầy mồ hôi, Yến Uyển lau mồ hôi cho hắn, kêu hắn ngồi xuống, trịnh trọng mở miệng, "Tiến Trung bổn cung nghi ngờ năm đó Nhị a ca chết là do Du phi làm, năm đó bổn cung vô ý bắt gặp sau khi Nhị a ca chết nàng ta có đốt vàng mã, miệng còn lẩm bẩm gì đó.
Nếu không phải chột dạ, đang êm đẹp nàng ta đốt vàng mã làm gì?"
Tiến Trung nghe xong cũng cẩn thận suy nghỉ, nói, "Lúc ấy Nhị a ca nghe nói là bị cỏ bông lau chui vào mũi miệng ngoài ý muốn bỏ mình, khi ấy Hoàng Thượng còn nghĩ do gió lớn làm mở cửa sổ mới làm cỏ bông lau bay vào.
Chỉ là nếu Nhị a ca đã ngủ thì cửa sổ phải đóng chặt mới đúng, sao mà dễ dàng bị gió thổi mở được? Phú Sát Hoàng Hậu từng nói là Du phi nguyền rủa nên Nhị a ca mới chết, chẳng qua không có chứng cứ, bây giờ cũng không thể giải quyết được"
Yến Uyển nghe xong, trầm ngâm một lúc rồi nói, "Hoàng Hậu lúc ấy còn đang ở lãnh cung, nên sẽ không thể động tay động chân, Du phi lại am hiểu nữ công nếu nàng ta làm hình nhân trẻ con thi triển nguyền rủa chi thuật cũng rất có khả năng.
Ta từng hỏi thăm qua, đưa ra chủ ý Dĩnh phi nhận nuôi Thất công chúa chính là Du phi nghĩ ra, hiện tại mẹ con bổn cung chia lìa, có đi mà không có lại thì quá thất lễ.
Du phi ưu ái bổn cung như vậy, bổn cung không thể không hồi đáp được"
Tiến Trung cười đáp, "Lệnh chủ tử nói thế nào thì thế đấy, việc này là do Du phi khơi màu.
Có chứng cứ thì cứ giao cho nô tài là được rồi"
Yến Uyển đột nhiên nghĩ đến một chuyện, "Khánh quý nhân trước đó hại Thập Tam a ca, ngươi thu xếp chu toàn chưa? Nàng ấy cùng ta giao tình không tồi, nàng ấy làm ra sự việc như vậy, ta không thể ngồi yên mà nhìn được"
Tiến Trung, "Lệnh chủ tử yên tâm, Khánh quý nhân bên đó nô tài đã giúp đỡ chu toàn, Hoàng Hậu không thể tra ra gì đâu.
Huống chi sẽ sớm thôi Du phi liền gặp chuyện, Hoàng Hậu không có năng lực đi tra xét nữa"
Hắn đã đi khá lâu, đứng dậy chuẩn bị đi về, nàng lại gọi hắn lại, "Thời điểm bổn cung sinh nở, ngươi ở ngoài đợi suốt một đêm.
Tâm ý của ngươi bổn cung đều biết, hiện tại Thất công chúa không ở Vĩnh Thọ cung, bổn cung cũng nhàn rỗi nên muốn làm áo ngủ cho ngươi.
Ngươi chờ một chút, ta đi đo".
Tiến Trung nghe nàng muốn may quần áo cho hắn, hắn vừa mừng vừa sợ, thành thành thật thật đứng yên một chỗ, cảm nhận Yến Uyển dùng tay ước lượng kích cỡ của hắn, trong lòng hắn chỉ thấy ấm áp cực kì.
Từ nhỏ vào cung, từ một tiểu thái giám nhỏ nhoi cho đến hiện tại là ngự tiền thái giám, nhận bao nhiêu sự khi dễ và xem thường.
Hắn từng thề, chính bản thân hắn phải trở nên nổi bật, hưởng hết vinh hoa phú quý mới không hổ thẹn bản thân nhận nhiều cay đắng như vậy.
Mà hiện tại, hắn chỉ muốn một mình Vệ Yến Uyển, chỉ cần mỗi ngày đều thấy Yến Uyển, thấy nàng sống tốt thì hắn liền cảm thấy mỹ mãn..
Chương :
Chương :
Một ngày nọ, Yến Uyển mời Hòa Kính công chúa đến Vĩnh Thọ cung uống trà, nói vài ba câu khách sáo, Yến Uyển liền vô chủ đề chính.
"Công chúa, thần thiếp trước kia ở Chấp Khố làm cung nữ từng gặp qua người một lần, chính là thời điểm Nhị a ca rời nhân gian. Khi đó công chúa cầm trong tay một người giấy, người còn nhớ không?"
Hòa Kính lục lại kí ức một chút rồi nói, "Bổn công chúa đúng là có nhớ hình nhân giấy đó, chỉ là không nhớ có gặp qua Lệnh phi"
Yến Uyển mỉm cười, "Khi đó thần thiếp cũng chỉ là một tiểu cung nữ, người không nhớ cũng là điều bình thường. Điều thần thiếp hôm nay muốn nói là việc hình nhân giấy kia, Xuân Thiền đem đồ vật lại đây"
Xuân Thiền đem đến một hình nhân đồ chơi trẻ con, Yến Uyển đem nó đến cho công chúa xem, "Mấy ngày trước nhìn công chúa hồi cung liền nghĩ đến sự tình kia, khi đó Nhị a ca vừa tạ thế, thần thiếp có thấy Du phi đang đốt vàng mã, trong miệng còn nói gì đó. Sau đó nghĩ đến người khi đó có nhặt được người giấy, thần thiếp nghĩ thế nào cũng thấy kỳ quặc, Du phi đang êm đẹp sao lại đi đốt vàng mã? Lúc đó ngạch nương người là Phú Sát Hoàng Hậu cảm thấy Du phi nguyền rủa Nhị a ca nhưng vì không có chứng cứ không thể giải quyết được. Qua mấy ngày điều tra, thì phát hiện đồ vật này"
Hòa Kính công chúa vội hỏi, "Cái này là đồ chời nguyền rủa Nhị ca, cho nên vì Du phi nguyền rủa nên mới bỏ mạng sao?"
Yến Uyển đáp, "Đồ vật này không phải để nguyền rủa nhưng ý tứ quả thật muốn mạng Nhị a ca. Trên đây là từng đường may của Du phi, bên trong vải là cỏ bông lau, sau khi Nhị a ca mất do đồ vật này không đáng tiền nên mới được cất vào nhà kho. Thần thiếp nhận lệnh kiểm kê Hiệt Phương điện mới phát hiện cái này, hỏi cung nhân hầu hạ năm đó, cái này là do Thuần phi đưa cho Nhị a ca, cũng là Du phi mượn tay Thuần phi mưu hại Nhị a ca"
Nghe đến đây Hòa Kính công chúa thật sự đã tin, đồ vật hình đứa trẻ này quá cũ, muốn làm giả cũng không thể làm giả được, hơn nữa năm đó ngạch nương nàng đối xử không tốt với Du phi cho lắm, nàng ta làm ra việc này cũng không có gì lạ. Nhưng nàng hận, cực kì hận, nếu Nhị ca còn sống thì ngạch nương nàng làm sao mà liều mạng sinh đệ đệ, cũng vì thế mà thân thể hư hao cứ vậy mà chết đi. Mà nàng còn nhỏ lại mất mẹ, tốt lắm, Du phi tốt lắm, nàng nhất định làm ngươi đền mạng cho ngạch nương nàng.
Hốc mắt đỏ lên, Hòa Kính công chúa nói với Yến Uyển, "Lệnh phi nương nương, việc này là ta thiếu người một ân tình. Sự tình này người không có khả năng nói với Hoàng A Mã, ta sẽ đi nói với Hoàng A Mã việc này, người chỉ cần đi theo làm chứng là được"
Yến Uyển gật đầu nói "Việc này không nên chậm trễ, chúng ta đi tìm Hoàng Thượng"
Tới Dưỡng Tâm điên, Hoàng Thương đang cùng Hoàng Hậu giám định thưởng thức tranh chữ, Hòa Kính công chúa vừa thấy Hoàng Thượng liền quỳ xuống nói, "Hoàng A Mã người nhất định phải thay nhi thần làm chủ"
Hoàng Thượng hoảng sợ vội đi đến nâng Hòa Kính lên, nói, "Hòa Kính con có chuyện gì, Hoàng A Mã sẽ vì con làm chủ"
Hòa Kính muốn đem Du phi mời đến nàng mới chịu nói, Hoàng Hậu nghe xong trong lòng nhảy dựng, thấy sắc mặt công chúa không tốt, hỏi, "Nếu Du phi muội muội có bất kính với công chúa, bổn cung nhất định kêu nàng bồi tội với công chúa"
Công chúa đáp, "Bồi tội với bổn công chúa thì không cần, người nàng ta nên bồi tội là ngạch nương và Nhị ca của bổn công chúa".
Hoàng Hậu nghe xong không dám hỏi tiếp.
Đợi đến khi Du phi đến, Hòa Kính thấy nàng đến liền lấy ra đồ vật hình nhân trẻ con, hỏi, "Du phi nương nương người còn nhớ rõ vật này không?"
Du phi nhìn thấy nó, sắc mặt lập tức trắng bệch.