"Sao lại không thể bỏ hồ tiêu?"
Nó tò mò
"A, Lâm Thiếu cậu ta không ăn được!!"
Fraian giải thích
"Ha, cũng có cái anh ăn không được sao? Nhưng tôi lại rất thích ăn hồ tiêu, làm sao đây??"
Nó cố tình, khiêu khích hắn
"Cứ cho hồ tiêu vào đi! Cho tôi một tô canh gà là được rồi!"
Lâm Minh Vũ nói
"Vâng"
Phục vụ cuối đầu rời đi
"Vũ, cậu không cần chìu con bé vậy đâu! Sẽ hư mất!!"
Dương Dương lườm cô
"Anh trai, em không có hư nha!"
Nó chối ngay
"Vậy em thích ăn hồ tiêu khi nào anh lại không biết"
Dương Dương không khách sáo gõ lên đầu nó một cái
"Ui za, anh, sao lại đánh em!"
Nó oán hận trừng hắn, cũng tại mi cái tên xấu xa, đồ sao chổi, làm anh trai đánh ta, ta muốn giết mi
"Dương, cậu đừng nói nữa, nếu không mình sợ sẽ không còn mạng để ăn đâu!"
Lâm Minh Vũ ý vị nói
"Em đó! Đàn hoàng lại cho anh!"
Dương Dương nhìn nó, cố tình làm ra vẻ hung dữ nói
"Hừ, anh dẹp ngay cái mặt đó đi! Chẳng đáng sớ tí nào!!!"
Nó khinh thường liếc anh
Ta đang bị bệnh nên không viết nhiều được, khi nào hết bệnh ta bù sao nha