Những ngày sau Hi Chi tiếp tục tránh mặt nó, lúc nào cũng đi chung với nam sinh kia. Khiến nó càng lúc càng bực bội hơn. Tâm tình càng lúc càng tệ hơn, lạnh lùng hơn. Những ai ngồi xuống cạnh nó đều bị nó lạnh lùng đuổi đi. Nên cả tuần liền không ai dám tới gần nó, cũng không ai dám bắt chuyện với nó.
- Hi Chi...tớ có mua cho cậu cái bánh nè.
Nam sinh thường đi chung với Hi Chi từ bên ngoài đi vào đem theo một bịch bánh để xuống trước mặt Hi Chi. Hạ Vi đi từ cửa đã thấy tất cả nên liền đi đến bàn Hi Chi cầm cái bánh lên đứng mở ra và đưa lên miệng cắn cái.
Hi Chi thấy nó làm như vậy cũng không hiểu nổi nhưng hành động bất lịch sự như vậy thì không thể không lên tiếng. Hi Chi liền đứng phắt dậy gắt gỏng:
- Chị làm gì vậy? Cái này là Thiên Nhân mua cho tôi mà.
- Vậy à...vậy trả cho em.
Nó đưa lại cái bánh tới trước mặt Hi Chi, nhưng không phải nó thật muốn trả lại. Nó buông tay cho cái bánh rớt xuống đất, rồi cong khóe môi bước xuống chỗ ngồi, ngồi nhìn Hi Chi đang tức tối.
- ( Hạ Vi!!! chị lại lên cơn điên gì vậy?)
Hi Chi trừng mắt mở to khi thấy nó làm như vậy cô còn chưa thích ứng kịp với nhân cách mới của Hạ Vi. Cô cứ đứng như trời tròng trong lòng có chút không vui vì nó thay đổi rồi.
Thiên Nhân đứng kế bên nhìn thấy vẻ mặt khó coi cửa Hi Chi nên cũng nhẹ nhàng lên tiếng:
- Hi Chi...cậu đừng giận.tớ mua cái khác cho cậu nha.
- Không cần đâu...tớ không đói.
Nói rồi cô ngồi xuống lật tập ra chép bài. Thiên Nhân ngồi kế bên nhìn cô rồi quay xuống nhìn Hạ Vi mà không nói nổi từ nào. Hạ Vi thấy nam sinh đang nhìn mình thì liền nhướng mắt nhìn anh ta khiêu khích.
- ( Khúc Hi Chi...Những thứ gì Trương Hạ Vi tôi đã muốn...thì nhất định sẽ có, em cũng không ngoại lệ. Em đừng hòng mà thoát khỏi tay tôi.hi)
Sau ca cả hai cũng trống ca học nó đi xuống canteen mua nước uống.Thì từ đâu Hi Chi và Tiểu Bạch cũng cùng đi xuống từ phía sau.
-khát quá...
Ngay khi cô bán nước đưa chai nước cho Hạ Vi thì Hi Chi từ đâu với lấy chai nước của Hạ Vi mở ra uống một hơi. Tiểu Bạch một bên trố mắt nhìn Hi Chi, Hạ Vi nhìn cô không nói gì chỉ cười một cái rồi im lặng mua một chai nước khác.
- Hi Chi!!! cậu làm gì vậy? Tự dưng lấy chai nước của chị Hạ Vi.
Tiểu Bạch sau khi cùng Hi Chi đi tới chỗ ngồi ngồi xuống thì liền lập tức khó hiểu hỏi nhỏ. Trong khi Hi Chi vẫn đang thản nhiên vặn nắp đóng chai nước mới cướp được.
- Tớ chỉ trả thôi.
- haizz. Thích thì nói thích không biết cậu ưng bướng cái gì nữa?
Tiểu Bạch ngồi một bên bĩu môi ngậm ống hút trong ánh mắt có ý kinh thường con bạn thân ngồi đối diện đang dán mắt lên người con gái đằng quầy nước kia.bg-ssp-{height:px}
- Cậu không biết thôi...tớ thích chị ấy nhưng mà tớ thật không biết trong tim chị ấy tớ là gì nữa?
Hi Chi nhìn bóng dáng người con gái kia nụ cười lí lắc khi nãy đâu mất rồi bây giờ chỉ còn ánh mắt ưu buồn buồn bã bộc lộ tâm tình của mình.Tiểu Bạch cũng hiểu phần nào sao cô lại như vậy. Yêu một người mà người kia cứ mập mờ không rõ khiến cho cả hai càng đau buồn hơn. Tiểu Bạch ngồi một bên chỉ biết lắc đầu.
- Con gái đúng là lúc nóng lúc lạnh....haizz. đi thôi..chuẩn bị vô ca rồi.
Tiểu Bạch đứng dậy nắm tay cô lôi đi lên lầu lên lớp. Cô cũng dời ánh mắt khỏi người kia ánh mắt buồn đi theo Tiểu Bạch.
Sau khi tan tiết Hi Chi đi ra nhà xe lấy xe ra về. Thì cô hốt hoảng khi cả hai bánh xe đều sẹp lép cả rồi. Cô liền biết ai làm mà khi nhìn thấy kẻ đang đứng ngay một chiếc xe hơi ở ngoài đang nhìn cô tươi cười.
Hạ Vi liền vui vẻ đi tới nhìn Hi Chi lên tiếng:
- Xe em xì hơi rồi...để tôi đưa em về.
- Không cần...Tôi ghét nhất ngồi xe chung với kẻ lưu manh như chị đó.
Hi Chi nhìn vẻ mặt của Hạ Vi đang giả nai thì tức sôi máu. Cô trừng mắt nói một hơi không kiêng nể.
- em...
Hạ Vi nghe cô nói thì tức quá quá thẹn, chưa kịp nói gì thì tình địch xuất hiện. Thiên Nhân chạy một chiếc mô tô tới nhìn Hi Chi ôn nhu lên tiếng:
- Hi Chi...Xe cậu bị xì hơi rồi...để tôi đưa cậu về..
- thôi...tớ dắt ra ngoài trường kiếm chỗ bơm là được rồi.
Trái ngược với thái độ mà Hi Chi dành cho Hạ Vi thì Hi Chi cực kì vui vẻ và dịu dàng với chàng trai trước mắt. Hạ Vi đứng một bên làm kẻ vô hình nhìn họ dìu dàng với nhau mà trong lòng khó chịu.
- Không sao đâu, lên đi.
- Vậy cám ơn cậu nha. ( Gọi chị Không não đúng là không sai mà...Tối ngày làm mấy cái trò con nít này)
Cuối cùng Hi Chi thật sự đã leo lên xe của Thiên Nhân rồi. Họ cứ thế mà rời đi, Hạ Vi đứng lại sắc mặt cực kì khó coi. Nó nhanh chân đi vào xe mình mà tức tối đánh mạnh vào tay lái.
- Bộ hắn là âm hồn hay sao mà đi đâu cũng gặp thế không biết.
Nó cũng nhanh tay mốc điện thoại ra gọi cho người đem đồ bơm hơi tới. Sau khi người làm đem tới, nó cho họ bơm lại bánh xe cho cô rồi mới chịu rời đi.