Nhất Thưởng Tham Hoan

chương 11

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngày mùa thu ánh nắng tươi sáng, tinh không vạn lí không mây.

Trên sân huấn luyện cấm quân, mấy tảng đá lớn đã sớm bị chém chặt lưu đầy dấu vết. Hai bên nhất tề bày đầy vũ khí, tùy thời chờ chủ nhân rút, nhổ ra, múa may sắc bén đầy khí phách.

Bốn vị hoàng tử dưới trời nắng chang chang, cung tay đứng tấn, đổ mồ hôi đầm đìa, gió lạnh thổi khô từng giọt mồ hôi, tích trên mặt đất, hết sức rõ ràng. Cho dù hai chân mỏi mệt đến run rẩy, cũng một mực ngạnh chống, sợ một khi ngã xuống, mộc côn của Trương thống lĩnh sẽ không dị nể mà đánh tới.

“Chủ tử...... Vẫn là đi thôi......” Thanh Ngôn kéo kéo áo Lâm Hoài đang hưng trí bừng bừng đứng xem bốn vị hoàng tử.

Lâm Hoài khinh khỉnh bĩu môi, hai vai kích thích, một bộ dáng đem tiếng cười nghẹn vào trong bụng.

“Ngươi đi trước đi, ta một hồi sẽ theo.” Cũng giống như Thanh Ngôn, hoàn toàn không cần cố làm ra vẻ lấy giọng nói cái gì bản cung.

“...... Không được chủ tử! Vạn nhất xảy ra chuyện gì, Tiểu Lan sẽ lột da của ta!!” Thanh Ngôn không chút nghĩ ngợi cự tuyệt.

“Tiểu Lan là chủ tử của ngươi hay ta là chủ tử của ngươi?” Đau lòng viết viết lên mấy trang giấy đem theo không nhiều lắm, Lâm Hoài lại trừng mắt nhìn Thanh Ngôn liếc một cái, “Ta rất nhanh sẽ trở về.”

Thanh Ngôn cẩn thận mỗi bước đi: “Chủ tử ngươi cũng không thể béo là nhờ nuốt lời a.”

Béo nhờ nuốt lời vẫn là ta dạy cho ngươi a!!! Lâm Hoài hừ hừ sinh khí.

Lãnh cung có lẽ thật sự có cái gì oan hồn đi, nhiệt độ thái dương như thế mà không thể xua tan âm hàn ở nơi này.

...... Sẽ không có nữ quỷ thật sự xông ra ăn ta đó chứ?

Lâm Hoài lo sợ đi vào thiên điện chính mình từng trụ qua, trong lòng nơm nớp sợ hãi, sớm biết âm trầm như vậy đã không kêu Thanh Ngôn đi về trước. Đúng vậy, đúng là Lâm Hoài bỗng nhiên tâm huyết dâng trào muốn đến nơi này nhìn xem, hoài niệm một chút!

Nhất thời trước mắt tối sầm, Lâm Hoài muốn thét lên mà chỉ có thể phát ra “A...... A......” vài cái.

Người đang bắt lấy hắn ở phía sau dường như biết hắn có miệng không thể nói.

Đôi tay che ánh mắt hắn vô cùng mạnh mẽ, Lâm Hoài chỉ có thể ngẩng cổ. Kết quả chỗ cổ họng lập tức có cảm nhận sâu sắc.

Má ơi!! Quỷ hút máu a a a!!!? Lâm Hoài sợ tới mức hồn phi phách tán – hồn vía lên mây, dụng hết khí lực giãy giụa không ngớt. Lại một ngụm cắn ở trên cổ, Lâm Hoài lập tức nghe thấy mùi máu tươi, thần phật ơi a a a, vẫn là cái bạo lực quỷ hút máu a a?!!

Đang lúc Lâm Hoài bị doạ cho lăng ngốc, một bàn tay ấm áp hoàn trụ thắt lưng hắn, lủi vào trong quần áo tàn sát bừa bãi, hoặc khinh hoặc trọng nhu ninh.

Này lại là cái gì??! Đương lúc đại não trống rỗng, Lâm Hoài cảm giác có cái gì đó ngạnh ngạnh đang để ở mông chính mình, sẽ không...... Đi...... Quỷ hút máu còn muốn...... Cường...... Cường...... Bạo hắn?! Cứu mạng a a a ——

Lâm Hoài cơ hồ muốn ngất xỉu đi, khi ý thức được đối phương muốn làm cái gì, liều mạng múa may tứ chi, muốn thoát khỏi “quỷ hút máu” ở phía sau kia.

Mặt đối phương chôn ở hõm vai Lâm Hoài, đầu lưỡi linh hoạt từ cổ liếm dài đến bên tai, phát giác Lâm Hoài cả người run lên, bàn tay đang tàn sát bừa bãi ở trước ngực Lâm Hoài chậm rãi hoạt xuống phía dưới.

Bị người nắm vận mệnh tử, Lâm Hoài nhất thời thành thật không ít.

“Ô...... Cáp......” Bị ác liệt tao lộng ngay trước, Lâm Hoài phản xạ có điều kiện mà đem thân mình lui về sau, càng sâu hiểm nhập vật đối phương nắm trong tay, hiển nhiên là trúng kế.

Vật để ở mông nóng rực, xuyên thấu qua quần áo đều có thể cảm giác được mạch đập nhảy lên.

Cứu mạng a...... Cứu mạng a a a......

Không tiếng động kêu cứu, trong đầu lại vì khoái cảm mà nhẹ nhàng chớp lên, nhỏ vụn rên rĩ cũng dần dần theo hầu trung phát ra.

Phóng thích quá một lần, Lâm Hoài lập tức xụi lơ, dù sao khối thân thể này mới hơn tuổi a......

Một trận thiên toàn địa chuyển, mặt bị đánh lên vách tường, cứ nghĩ là người nọ ở mặt sau sẽ đem hắn buông ra, còn không có nghĩ xong, đã bị đẩy tới, đối mặt vách tường, một chân bị sao đứng lên, đầu óc Lâm Hoài xoẹt qua một ý nghĩ không tưởng, chẳng lẽ là…. Vừa mới nghĩ đến đây, xé rách đau đớn từ hậu đình ttruyền thẳng đến ót.

Phát không ra kêu thảm thiết, chỉ có thể giàn giụa nước mắt biểu đạt đau đớn. Lâm Hoài thề, mặt sau nhất định bị thương!! Mẹ nó, mới tuổi mà ngươi còn không tha cho a a a! Đau chết người a a a.

Một chút toàn bộ không có vào tiểu huyệt của Lâm Hoài, đích xác đã bị làm ra huyết, nhưng trong cơn đau đớn lại truyền đến khoái cảm mà làm cho làn da tái nhợt nhiễm một mảnh đỏ, càng diễm lệ hấp dẫn.

Người ở mặt sau thử giật giật, nghe thanh âm Lâm Hoài thật mạnh hấp lãnh khí, tựa hồ càng hưng phấn, phân thân chôn ở trong cơ thể Lâm Hoài lại lớn vài phần.

Một trận rất mạnh trừu sáp, Lâm Hoài hoàn toàn đã không có sức chống cự, chỉ có thể nhuyễn thân mình, một bên thầm an ủi chính mình không có việc gì, một bên thầm mắng người ở phía sau kia sẽ không được chết tử tế. Thân thể thừa nhận đau đớn cùng khoái cảm, tựa hồ đau đớn càng ngày càng ít.

Đương lúc phân thân ma xát qua một địa phương mềm mại, Lâm Hoài nhịn không được một trận run rẩy, trong lòng tràn dâng khoái cảm, không tự giác vặn vẹo mông, làm cho đối phương càng sâu tham nhập. Hiển nhiên hành động này chiếm được hảo cảm của người nọ, động tác nhẹ nhàng chậm chạp một chút.

Bàn tay từ trên đùi Lâm Hoài buông, ôm choàng ngang thắt lưng, một tay kia nắm lấy phân thân đang đứng thẳng của hắn khinh kháp trọng lộng.

Lâm Hoài cùng người nọ hô hấp chậm rãi khàn khàn trầm trọng.

Lâm Hoài trong đầu kêu gào phải phóng thích.

Trên vai một trận đau đớn đem Lâm Hoài tỉnh lại, doạ ra một thân mồ hôi lạnh, hắn thật sự không thể tin được chính mình cư nhiên bị cường X còn có thể cảm giác được khoái cảm, hắn nhất định là điên rồi!! Khoé mắt hướng chính mình trên vai nhìn xem, một loạt các dấu răng vô quy tắc sắp thành hàng đang chảy ra huyết—— nguyên lai không phải quỷ hút máu, ai lớn gan như vậy dám can đảm ở trong cung cường X hoàng tử a!!!? Ai a?!!bg-ssp-{height:px}

Còn không có mắng xong, Lâm Hoài liền ngất đi rồi.

“Hôn mê?” Trầm thấp thanh âm mang theo nồng đậm khàn khàn, đây là từ lúc hắn bắt đầu cường X Lâm Hoài tới nay, là câu đầu tiên nói, cũng là cuối cùng một câu.

Lại một trận trừu sáp, sau đó co rút bắn ra nồng đậm xạ mùi tinh hoa. Một giọt không sót tiếp ở tại trong cơ thể Lâm Hoài.

“Chủ tử...... Chủ tử......”

“Điện hạ!!”

Thanh Ngôn, Tiểu Lan thấy bầu trời đã tối đen, vội vàng đi ra tìm người. Thật sự là không biết Lâm Hoài có thể đi chỗ nào, chỉ có thể đến lãnh cung này thử thời vận.

Xa xa đã nghe thấy xạ mùi sau khi hoan ái, cưỡng chế trong lòng bất an, đẩy cửa mà vào, Tiểu Lan ngỡ ngàng nhìn thấy Lâm Hoài đã ngất đi, không chút nhúc nhích nằm ở trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, cả người xanh tím, đùi mở rộng ra, từ nơi tiểu huyệt chảy ra huyết so với X dịch còn nhiều hơn. Vừa thấy liền biết đã xảy ra chuyện gì.

“Chủ tử!!” Thanh Ngôn thê lương kêu một tiếng, hối hận không ngừng ôm Lâm Hoài chạy một mạch về Nhàn Thục cung.

......

“Khụ khụ......”

Ta cùng dược có cừu oán, mỗi lần đều bị nó làm cho bừng tỉnh!! Lâm Hoài vừa mở mắt định ngồi dậy, lại phát hiện tứ chi vô lực, toàn thân rã rời, xương cốt như bị dần đau đớn vô cùng.

Trí nhớ tua lại, Lâm Hoài cơ hồ suýt chút nữa vì tức giận mà ngất xỉu lần nữa, mẹ nó, lão tử bị nam nhân cường X!! Tên luyến đồng khốn kiếp kia, ngươi không chết tử tế được.

Tiểu Lan, Thanh Ngôn khóc đến hai mắt sưng đỏ, giống như Lâm Hoài lập tức sẽ hạ táng.

“Ngươi có nhìn thấy hình dáng người nọ như thế nào không?” Làm kẻ khác kinh ngạc chính là, Thục quý phi đang ở một bên.

Vô lực lắc đầu.

“...... Ta trong cung còn có một chút nhân sâm, gọi nô tài ngươi tới lấy là được.” Thục quý phi sắc mặt cũng không đẹp, tuy rằng nàng không đợi gặp phải một người câm điếc thế này, nhưng để ngoại nhân khi dễ tên câm điếc này lại là một chuyện khác, như vậy rõ ràng là không đem nàng để vào mắt, rất làm càn, “Thân là hoàng tử cư nhiên chạy tới lãnh cung, còn không mang theo một nô tài nào, chờ hết bệnh rồi, ngươi đến phật từ quỳ ba canh giờ cho ta!!”

Chưa gì đã phạt, không phải chứ, hiện tại ta còn là bệnh nhân a. Lâm Hoài trong nháy mắt kỳ vọng bệnh vĩnh viễn không cần hảo, tốt nhất là bị căn bệnh gì gì đó mà không thể mệt nhọc.

“Đây là bệ hạ phân phó thái y viện đưa tới thuốc trị thương cho ngươi.” Thục quý phi trên mặt một chút oán độc chợt loé rồi vụt tắt, chỉ một lóng tay vào dược đặt ở một bên, phất tay áo đi ra ngoài.

Kỳ thật Lâm Hoài cứ nghĩ đến Thục quý phi nói cái gì nhân sâm là muốn đùa hắn thôi, không nghĩ tới Thục quý phi nói thật.

Thanh Phong từ chỗ Thục quý phi cầm về không ít nhân sâm đến cả trăm năm tuổi.

Ta, nghĩ, muốn, ở, một, mình.

“Không được, vạn nhất lại xảy ra chuyện gì, chúng ta không thể tha thứ chính mính.” Tiểu Lan khóc nức nở nói, “Điện hạ ngươi làm ta sợ muốn chết.”

Ta, muốn, ở, một, mình.

Không nghĩ tới Thanh Phong cũng không đồng ý: “Chủ tử ngươi trong lòng chịu khổ sở chúng ta đều biết, ngươi nói ngươi vạn nhất...... Chính mình...... Đi tìm ý kiến nông cạn............ Này......”

Ngươi mới tìm con mẹ nó ý kiến nông cạn a!! Lâm Hoài ta tuy rằng đối với việc bị người cường X trong lòng chịu khổ sở, nhưng còn chưa tới nông nổi mà đi tự sát.

“Chủ tử ngươi cũng đừng bướng nữa, ta cùng Thanh Phong, về sau tuyệt đối không ly khai chủ tử ngươi nửa bước!!” Thanh Ngôn nói được lời thề son sắt, nghĩ rằng chuyện lần này đối hắn kích thích không nhỏ.

Không rời nửa bước? Ngươi cho ta là trâu bò để ngươi xỏ mũi chắc?!!

Sinh khí, Lâm Hoài từ đáy lòng thầm mệt, chậm rãi phun ra một hơi, lại một ngụm, tựa hồ muốn đem hết uất khí nhổ ra.

“Điện hạ ngươi nghỉ ngơi đi, chúng ta đều ở bên cạnh...... Cái kia...... Mặt sau của điện hạ đã được rửa sạch, thượng dược rồi......” Tiểu Lan thanh âm càng nói càng nhỏ.

Lâm hoài nghe xong lời này, mặt cũng nổi lên đỏ ửng.

Nhìu chiện: Zề chiện của zợ chồng hôm wa ta có nói tới đó mừ. Tối wa nha, cả đoạn đường dài bị cảnh sát phong toả, “zui” ghê lém.

Lúc đầu nghe nói pháp y chỉ đến chụp hình thui nhưng sau đó đòi mổ, mấy đứa con trong nhà cãi nhau ầm ĩ, công an khu vực đành phải điện cho . Cuối cùng đã có kết luận là ông chồng thật sự chết zì bị nhồi máu cơ tim.

Mà cái ông chồng nì nha, chết cũng hem ai tiếc, năm tháng chứ ở tù hết - tháng vì tội nhậu nhẹt, đánh đập vợ con, phá làng phá xóm. Lần nì cũng zậy, ổng mới đi tù zề, bà zợ sợ ổng trốn tới nhà con gái ở, zậy mà ổng còn tìm tới “thăm” rồi xách cây rượt, thế là…a thần phù đi lun. Hem biết có phải là quả báo ko nữa. Mà bữa nay đám ma ổng mưa xối xả từ sáng tới chiều, còn cúp điện nữa chứ….Ai da…!!!

Truyện Chữ Hay