《Gia tộc》bộ phim này, hậu kỳ cắt nối biên tập hao phí hơn năm tháng. Giữa hơn năm tháng này, Hà Tu Ý nhận được hai vai diễn nam ba, Tả Nhiên, bay đến Iceland quay một bộ phim khoa học viễn tưởng. Mỗi ngày hắn đều gửi ảnh chụp, báo cáo hành trình, Hà Tu Ý lại lần nữa đọc ra ý vị "Tôi chăm chỉ đóng phim" "Mấy tháng chẳng đi đâu" cứ bị sai sai.
Tới tháng năm, Hà Tu Ý mới thấy phim hoàn chỉnh. Mới vừa mở ra, anh lại cảm thấy hoang đường, bởi vì đầu phim thật sự rành mạch rõ ràng viết: 【Diễn viên chính: Hà Tu Ý, Tả Nhiên.】 kết thúc phim, đứng đầu danh sách diễn viên cũng là: 【Tống Chí —— Hà Tu Ý.】 thứ hai mới là: 【Thẩm Viêm —— Tả Nhiên.】
Tả Nhiên "tranh phiên vị" thành công. Hà Tu Ý thành nam nhất, hắn thành nam hai. Trước kia, không ai cảm thấy Tả Nhiên không phải nam nhất, nhưng Tả Nhiên chủ động yêu cầu làm nam hai, còn làm ầm ĩ. Hà Tu Ý tất nhiên hiểu rõ đó là vì sao —— Tả Nhiên, cam nguyện lấy thân phận ảnh đế làm nền cho anh, tất cả đều có quan hệ với tình cảm mãnh liệt kia.
Sau khi hoàn thành hậu kì, đoàn phim lại quay một ít dùng để tuyên truyền. Ở trên những hình ảnh đó, Hà Tu Ý cũng là trọng điểm, Tả Nhiên trọng điểm thứ hai. Chữ trên poster tuyên truyền cũng viết:【Diễn viên chính: Hà Tu Ý, Tả Nhiên.】 Hà Tu Ý lại lần nữa nhận thức được, anh thật là nam nhất của《Gia tộc》, Tả Nhiên, vì mình mà làm nền. Chờ đến phim đạt được chú ý là lúc, tất cả người xem sẽ phát hiện điểm này.
..........
《Gia tộc》 lần đầu được tham gia Liên hoan phim Venice từ tháng tám đến tháng chín. Chu Lân vốn muốn tham gia Liên hoan phim Berlin, bởi vì chú trọng đến "ý nghĩa xã hội" "tư tưởng chính trị", Berlin rất có thể càng thêm thích hợp với《Gia tộc》, nhưng mà Liên hoan phim Berlin tổ chức vào tháng hai, thời gian không khớp, chỉ có thể từ bỏ, vì thế đặt mục tiêu ở Venice. Trước đây, Liên hoan phim Venice công bố danh sách phim điện ảnh tham gia,《Gia tộc》thế mà lại có mặt. Tổng giám đốc nghệ thuật của liên hoan phim, chủ tịch ủy ban chọn phim ở Paris cử hành cuộc họp báo nói, hội nhận được tổng cộng gần bộ điện ảnh xin tham gia liên hoan, cuối cùng lựa chọn sử dụng bộ phim đến từ quốc gia, trong đó có phim đề cử giải. Trong bộ phim này, cùng bộ đến từ Á Châu, xuất xứ từ đạo diễn Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc, Iran. Nói cách khác,《Gia tộc》là phim tiếng Trung duy nhất.
Hà Tu Ý lần đầu tiên đảm đương diễn viên chính, tất nhiên phải cạnh tranh ảnh đế Venice. Không giống với giải Oscar, liên hoan phim Venice quy định, tất cả những nam nữ chính trong phim được đề cử, đều tự động trở thành ứng viên của ảnh hậu ảnh đế, tổ ủy hội sẽ không nhằm vào các giải thưởng để đề danh.
..........
Ngày khai mạc, đạo diễn Lý Triều Ẩn dẫn theo đám người Tả Nhiên, Hà Tu Ý đi thảm đỏ.
Thảm đỏ thứ này, Hà Tu Ý cũng không phải là chưa từng đi qua, tuy rằng kia đã là việc năm trước. Nhưng mà, không giống người khác cảm khái "Lại ngắn như thế", Hà Tu Ý lại nói thầm "Lại dài như thế", bởi vì thảm đỏ mà anh đoạt giải chỉ có mét, Venice có mét, người bình thường phải dùng mười lăm giây mới có thể đi hết. Nghe nói bất luận kẻ nào lưu lại quá mấy phút cũng sẽ bị đuổi đi, nhưng Hà Tu Ý cũng không có thấy có xung đột gì.
Tả Nhiên và Hà Tu Ý một trái một phải đi theo Lý Triều Ẩn. Dáng người Tả Nhiên đĩnh bạt, nhà tạo hình vuốt tóc cho hắn, vì thế, Hà Tu Ý lại lần nữa biết, mặt Tả Nhiên thật là chịu được giày vò...... Cái trán đầy đặn, mũi cao thẳng, hormone nam tính không ngừng tràn ra. Còn Hà Tu Ý, cũng mặc một thân tây trang cắt may khéo léo, tôn lên một chút dáng người thon dài của anh.
Ba người cũng không nghiện chụp ảnh, nửa phút đã đi qua. Ở trong quá trình này, Hà Tu Ý nghe thấy ngoài lan can không ngừng có phóng viên gọi "Tả Nhiên, bên trái!" "Tả Nhiên, bên phải!" Cảm giác hơi xấu hổ, nhưng Tả Nhiên lại rất tri kỷ, khi chụp ảnh riêng, đưa tay kéo Hà Tu Ý, hơn nữa nhẹ nhàng đẩy eo Hà Tu Ý, dẫn đường anh nhìn phía camera của mấy truyền thông nổi tiếng, làm Hà Tu Ý "cọ nhiệt độ". Mà ở giữa màn hình phát sóng, họ cũng được mấy hình.
Hoạt động Venice cũng hơn mười ngày. Đây là những ngày quan trọng nhất của thành thị nhỏ Italy, tràn ngập nghệ thuật, ánh sáng, náo nhiệt phi phàm. Mọi người xuyên qua không gian ảo tưởng, thành nhỏ tựa như ở mảnh đất giao điểm của nhân gian và phi nhân gian.
Hà Tu Ý phát hiện, Tả Nhiên rất kỳ cục —— hơn mười ngày này, hắn luôn đi theo Lý Triều Ẩn tham gia hoạt động của đạo diễn, tỷ như "Nhìn lại phim xuất sắc" "Diễn đàn phim xuất sắc" một ít kế hoạch, đôi khi thậm chí đi trước một mình.
"Thầy Tả," trước bế mạc một ngày, Hà Tu Ý mở miệng hỏi, "Ngài tính...... Làm đạo diễn à?"
"Ừ."
Hà Tu Ý kỳ lạ: "Chưa từng nghe nói qua."
Tả Nhiên rũ mắt nhìn Hà Tu Ý, nói: "Tôi muốn tự mình biên kịch, đạo diễn, sản xuất, tham diễn." Trên mặt hắn không có cảm xúc, như là đang nói thời tiết, "Trong năm trước, tôi nghĩ rất nhiều câu chuyện trong đầu, câu chuyện thích hợp cho chúng ta diễn. Biên kịch, đạo diễn, sản xuất, tôi đều muốn tự mình làm. Chỉ có tôi mới có thể bày ra mặt ưu tú nhất, xuất sắc nhất của em."
"......"
"Yên tâm, hai vai chính cũng không phải là tình nhân, cũng có anh em, bạn bè...... tất cả." Tả Nhiên cảm nhận được, Tu Ý đó là tình nhân của hắn, anh em, bạn bè, tất cả.
"Ngài......" Hà Tu Ý muốn từ chối, nhưng lại phát hiện căn bản từ chối không nổi —— Tả Nhiên đẩy anh đến thảm đỏ Venice, anh không có biện pháp yên tâm thoải mái, quyết tuyệt rời đi, không màng đến kỳ vọng năm của đối phương, vì thế chỉ phải ấp úng nói, "Đừng quá sức."
"Biết rồi." khóe miệng luôn cứng nhắc của Tả Nhiên cong lên.
........
Lễ bế mạc và nghi thức trao giải cử hành cùng một ngày, cũng là lịch cuối của liên hoan phim. Mười ngày trước, bộ phim lẻ xuất sắc nhất được đề cử đã chiếu xong hết. Rất nhiều truyền thông đưa tin, trong đó phần lớn cho rằng《Gia tộc》có tướng được Sư tử vàng, hơn nữa, chủ tịch giám khảo nhận phỏng vấn cũng công khai tỏ vẻ thưởng thức 《Gia tộc》, ông cho rằng, bộ phim《Gia tộc》 êm tai kể lại sự bình phàm của đời sống, thể hiện tân thời của điện ảnh Trung Quốc, hơn nữa có phong cách quay phim phi thường độc đáo và phương thức cắt nối đỉnh cao. Ảnh hậu vô cùng có khả năng là một diễn viên Mỹ hoặc diễn viên Anh, ảnh đế lại là khó bề phân biệt.
Từ dưới khách sạn xuất phát đi đến địa điểm tổ chức lễ trao giải, rất nhiều phóng viên hỏi Hà Tu Ý: "Có muốn lấy ảnh đế không?"
"Muốn." Hà Tu Ý thoải mái hào phóng trả lời.
Nhưng mà, lúc riêng tư, Hà Tu Ý lại nói với Tả Nhiên: "Thật ra là không muốn."
"Hửm?"
"Bởi vì trình độ không đủ." Hà Tu Ý ngơ ngác nhìn biển phía xa từ cửa sổ khách sạn, "Khi diễn, rất nhiều lúc còn phải dựa vào ngài dẫn tôi nhập vai. Cho dù may mắn cầm cúp, tôi cũng không cầm nổi, sớm hay muộn cũng bị đánh hồi nguyên hình, lại từ bầu trời rớt đến biển sâu. Tựa như dùng mấy cây gỗ dựng một cái đài cao cao, tôi ở bên trên cẩn thận ngồi, nhưng mà phía dưới tất cả đều là trống không, có người lắc cây gỗ một cái, tôi sẽ hung hăng té rớt trên mặt đất. Nói ngắn gọn là, tôi không xứng. Tôi hy vọng có một ngày tôi có thể có được, chỉ là không phải hiện tại."
Tả Nhiên lẳng lặng nhìn chăm chú Hà Tu Ý.
Ai lại không muốn lấy ảnh đế? Nó đại diện cho vinh dự, địa vị, tiền tài, danh tiếng...... Chính là Hà Tu Ý nói, anh không muốn.
Trong đôi mắt của Tả Nhiên dường như phiếm lửa, hỏi Hà Tu Ý: "Thế thì mới vừa rồi, khi đối mặt phóng viên, vì sao lại nói 'muốn'?"
"Đấy không phải là vì để...... Lý đạo và Chu sản xuất có thể thấy hay sao?" anh không muốn làm Lý đạo, Chu sản xuất cảm thấy không thoải mái. Ban ngày, Chu Lân luôn đi tới đi lui, giống như thể có tố chất thần kinh. Làm ngành sản xuất điện ảnh mấy chục năm, ông ta đối với "thành tựu" có loại cố chấp cuồng. Lý Triều Ẩn tuy rằng chưa từng biểu hiện ra cái gì, nội tâm hẳn là cũng là có khát vọng.
Tả Nhiên cười cười.
Đại đa số người, rõ ràng rất muốn, lại nói không muốn, mà Hà Tu Ý, rõ ràng không muốn, lại nói rất muốn, có một loại cảm giác rời xa thế tục.
Quá trình đi đến hội trường, đã xảy ra một sự kiện nhỏ ngoài ý muốn. Hà Tu Ý cũng không biết mình đến tột cùng là làm như thế nào —— có lẽ là bởi vì tham dự bế mạc liên hoan phim Venice nên hơi căng thẳng, khi xuống cầu thang thế mà bước hụt chân, chân phải đau dữ dội, cuối cùng đành nhảy lò cò bò vào xe. Tả Nhiên nói muốn nhìn, bị anh từ chối thẳng.
giờ mười lăm tối, giám khảo trao giải bộc lộ quan điểm. Các nhóm diễn viên của điện ảnh cũng từng người mà trình diện, đạp thảm đỏ đi vào lễ đường.
giờ, nghi lễ bế mạc kiêm nghi thức trao giải chính thức bắt đầu.
Giám khảo sẽ công bố đạo diễn xuất sắc nhất, phim hay nhất, diễn viên mới xuất sắc nhất, đạo diễn mới xuất sắc nhất, kịch bản phim xuất sắc nhất cùng với một ít giải phụ, rốt cuộc đi tới phân đoạn vạn chúng chú mục "Ảnh đế", "Ảnh hậu".
Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất là...... Nữ diễn viên người Anh. Cô đi lên đài, vẫn luôn lặp lại nói "Giống như nằm mơ", tình cảm kích động bộc lộ ra ngoài.
Tiếp theo đến nam diễn viên chính xuất sắc nhất.
Một vị diễn viên nổi danh đảm nhiệm người trao giải. Cô phong tư thướt tha đi lên đài, một thân váy lễ phục có vẻ mỹ diễm động lòng người. Cô mở phong thư trong tay ra, lấy ra tấm card nhìn, để sát vào microphone, môi đỏ xinh đẹp phun ra một câu: "Người đoạt giải là...... Đến từ Iran......"
Đây quả thực là bất ngờ, ngay cả bản thân ảnh đế cũng không nghĩ tới —— hai ngày trước anh ta đã ngồi máy bay đi, cũng không ở đây.
Hà Tu Ý nhàn nhạt nhìn, cũng nhàn nhạt nghe.
Tả Nhiên vẫn luôn chú ý tới Hà Tu Ý. Hắn phát hiện, mỗi người đoạt giải đều mừng rỡ như điên, không đoạt giải còn lại hơi mất mát, mà Hà Tu Ý, tựa hồ là cho dù có xảy ra chuyện gì, cũng sẽ lẳng lặng ngồi ở kia, sẽ không thay đổi.
Phát hiện ánh mắt của Tả Nhiên, Hà Tu Ý quay đầu: "Tả Nhiên. Tôi thật sự không muốn lấy, như vậy là tốt nhất."
Cuối cùng, đi theo sau một đống giải thưởng lớn, sau khi công bố đạo diễn xuất sắc nhất, giám khảo bắt đầu công bố vinh dự tối cao của liên hoan phim Venice lần này—— phim lẻ hay nhất, cũng chính là giải Sư tử vàng.
Toàn trường an tĩnh, rớt một cây kim cũng có thể nghe thấy. Không khí dường như sền sệt lên, hô hấp mỗi người tăng lên. Không ham không muốn nói thì dễ hơn làm, bất luận kẻ nào đều hy vọng thời gian, tinh lực có thể được tán thành.
Chủ tịch giám khảo rất có phong độ đi lên đài, giọng hơi khàn khàn: "Đoạt giải là ——"
"......" Hà Tu Ý đang nghe, Tả Nhiên cũng vậy.
Chủ tịch giám khảo tiếp tục nói: "《Gia tộc》—— của đạo diễn Trung Quốc, Lý Triều Ẩn."
Chu Lân lập tức hú lên quái dị, nhảy dựng lên, tựa như phóng thích thương nhớ ngày đêm vài thập niên, Lý Triều Ẩn xoay người ôm lấy ông ta, vỗ một cái. Hai người họ vẫn như cũ là lý tưởng bất đồng khó lòng hợp tác, qua hôm nay sẽ không bao giờ sẽ nắm tay hợp tác, nhưng mà vào thời khắc như vậy, không có lý do gì không cho đối phương một cái ôm.
Toàn trường thét chói tai, hoan hô, đối thủ cạnh tranh xung quanh nhìn đoàn phim《Gia tộc》, cho đoàn phim một hồi reo hò thiện ý.
Lý Triều Ẩn đưa đám người Tả Nhiên, Hà Tu Ý, Giải Tiểu Khê đi lên đài, tiến đến trước microphone, hắng giọng, trực tiếp dùng tiếng Anh nói: "Có thể được đánh giá cao, tôi cảm thấy rất vinh hạnh. Cảm ơn, cảm ơn Venice......" Ở Hollywood trà trộn nhiều năm, tiếng Anh của Lý Triều Ẩn rất tốt.
Dưới đài một lần nữa lâm vào an tĩnh.
Lý Triều Ẩn tiếp tục nói: "Cũng cảm ơn toàn thể nhân viên công tác của đoàn phim." Nói, ông dùng tay phải, bàn tay hướng về phía trước, năm ngón tay chỉ vào đám người Hà Tu Ý nói, "Đây chính là dàn diễn viên xuất sắc, thời gian một năm này cả đời tôi khó quên."
Ngừng lại một chút, Lý Triều Ẩn lại tiếp tục: "Đối với《Gia tộc》...... Tôi không muốn coi nó đơn giản là phim đồng tính. Có người cho rằng, nó nói về tình cảnh bi thảm của phương Đông và phương Tây tuy khác nhau một trời một vực mà lại trăm sông đổ về một biển —— một với gia tộc, một với tôn giáo. Đây cũng không hoàn toàn đúng. Bộ phim này, nói đến chính là "gia tộc". Rất nhiều gia tộc truyền thống Trung Quốc, bề ngoài ngăn nắp lượng lệ, nhưng bên trong là khổ hay là sướng, chỉ có bản thân biết. Cũng không phải là chỉ có đồng tính, còn có áp lực của đám người khác. Tống Chí yêu Thẩm Viêm, có thể đơn giản thể hiện chủ đề này, không hơn không kém. Trong bộ phim này, Tống Chí chủ động gánh vác "trách nhiệm", bởi vì từ đầu đến cuối người nhà cũng không biết cảm tình của cậu ta. Cậu đã hoàn thành hy vọng của tổ tông —— con cháu đầy đàn, mỗi người xuất sắc, nhưng cũng mất đi hạnh phúc cá nhân. Trên thực tế, rất nhiều gia tộc Trung Quốc, cho tới hôm nay, cũng vẫn như cũ là như thế này, tôi hy vọng có thể mượn 《Gia tộc》 giúp cho nhiều người tự vấn."
Làm nam nhất, Hà Tu Ý đứng ở bên người Lý Triều Ẩn. Lý Triều Ẩn vừa nói, vừa cầm cúp đưa cho Hà Tu Ý. Hà Tu Ý nhận, có chút tò mò mà sờ sờ đầu sư tử, cánh, cái đuôi, chân cẳng.
Cảm ơn xong, đạo diễn Lý Triều Ẩn dẫn đầu đoàn phim đi xuống đài.
Sân khấu rất lớn, hai bên sườn có hai cầu thang trực tiếp liên thông trên đài dưới đài, vị trí đại khái phân biệt ở đầu / và / của sân khấu, Lý Triều Ẩn đi ở bên tay trái, mọi người ai cũng có thể thấy họ.
Bậc thang mỗi một bậc cũng không thấp, nhưng mà, bởi vì sân khấu ước chừng cao khoảng một người, tổng cộng vẫn là có hơn mười bậc.
Hà Tu Ý đi năm, sáu bậc, có chút biệt nữu. Trước khi anh tham gia lễ trao giải thảm thống mà trẹo chân, thời gian gấp cũng không thể chữa trị dứt điểm, lại cũng chưa khôi phục, chỉ cần đi đường là đau, xuống thang càng đau, hoàn toàn không thể xem nhẹ. Bởi vì nguyên nhân trọng lực, lên đài còn tốt, lúc này xuống đài, rất rõ ràng là biến què.
Hà Tu Ý nhíu nhíu mi, điều chỉnh tư thế, chậm rãi xuống, cảm thấy nhịn nhịn là được. Thật sự không được, còn có thể buông chân trái xuống, lại dịch chân phải xuống cùng bậc, đi từng bước một.
Tả Nhiên đột nhiên hỏi Hà Tu Ý: "Đau à?"
"Ừ, không sao đâu." Hà Tu Ý đáp.
Tả Nhiên đột nhiên tăng tốc, vài bước đã đi xuống cầu thang, rồi sau đó từ bên cạnh cầu thang vòng đến bên Hà Tu Ý: "Tới đây."
"Ể?" Hà Tu Ý nghiêng đầu, rũ mắt nhìn về phía Tả Nhiên.
Độ rộng bậc thang ước chừng một thước, hai bên đều trống không, Tả Nhiên tự nhiên có thể từ mặt đất dưới đài vòng đến bên cạnh cầu thang.
Tả Nhiên không nói nữa, duỗi hai tay ra, liền ôm, nâng mông Hà Tu Ý, hơi dùng sức, ôm Hà Tu Ý từ cầu thang ôm xuống dưới!
"Này......!" Nửa người trên lắc lư, Hà Tu Ý sợ té ngã, vội vàng ôm lấy bả vai Tả Nhiên.
Chờ hai chân rơi xuống đất, Hà Tu Ý vẫn là không thể tin nổi chuyện vừa xảy ra —— Tả Nhiên, ở trước mắt bao người, ở trước mặt toàn thế giới, sản xuất, đạo diễn, diễn viên, ở trước mặt truyền thông phóng viên, ở thời điểm hai người vẫn là tiêu điểm, ôm anh, từ bậc thang sân khấu liên hoan phim Venice, xuống???
Tác giả có lời muốn nói: Không phải ôm công chúa nha!............ Vì ở cầu thang, ảnh đế đứng ở mặt đất, Tu Ý ở bậc thang, cao hơn ảnh đế rất nhiều oa...... Ảnh đế trực tiếp ôm lấy, quay người lại đặt Tu Ý ở trên mặt đất =v=
Tu Ý rất đáng yêu nha...... đạo diễn Gấu trúc cũng muốn liếm liếm...... Nhưng mà ảnh đế biến thái không cho.