Thứ năm, ngày mồng tháng năm XX. Trời nắng.
Hôm nay là một ngày nắng, hôm qua cũng là một ngày nắng.
Lập thu rất lâu rồi, thời tiết còn nóng đến không khoa học, buổi tối hai người nằm cùng một chỗ, từ trong ra ngoài khô nóng.
Đói bụng thì ăn, nóng thì cởi bỏ, sinh hoạt của gối ôm cũng có thể đơn giản thô bạo. Cho nên, đương khi Thịnh tiên sinh đụng đến phần eo dưới chăn trần trụi của mình, lòng bàn tay ẩm ướt, tứ chi cứng ngắc, ở trong lòng bật một ngón cái cho chính bản thân mình, sau đó nói một câu nóng quá.
Thịnh tiên sinh đứng dậy, chắc là muốn đi bật điều hoà. Bật thôi, dù sao mình đã cởi, trên thế giới này chẳng có cái gối ôm nào có thể tự xuyên vỏ gối cho chính mình, mình không thể mở đường này, cho nên cứ trần trụi như vậy. đến thời điểm có thể dựa vào vận động mà sưởi ấm, mình hạ quyết tâm.
Vận động ở đây không phải Thái Cực quyền. Yoga, cũng không phải chương trình kênh tám học sinh trung học toàn quốc tập thể dục.
Mọi người hiểu nha.