Thứ tư ngày tháng năm XX, trời nắng.
Ăn xong cơm chiều mình hỏi quản gia Thịnh tiên sinh ngoài công tác ra còn có hoạt động nào khác, quản gia cân nhắc một chút, nói một câu, công tác. Mình còn chưa từ bỏ ý định hỏi quan gia Thịnh tiên sinh bình thường còn có sở thích nào khác, quản gia hồi đáp còn là công tác, mình lại hỏi một câu Thịnh tiên sinh sinh nhật ngày nào, ngày mười hai tháng một, mình cảm thấy chính mình vừa nhìn lén thiên cơ, công tác cuồng thêm cấm dục, mình dự cảm tiền đồ bản thân một mảnh ảm đạm.
(Atami: Tiểu công sinh nhật ngày /=> cung Ma Kết. Chắc ai cũng biết cung Ma Kết đặc điểm là cuồng công tác, nghiêm túc, cấm dục.)
Buổi tối chờ mình tắm rửa xong từ phòng tắm ra, Thịnh tiên sinh đang tựa vào đầu giường xem tài liệu, tóc vừa gội xong đuôi tóc hay còn chút ẩm ướt, mình tự chủ trương lấy khăn mặt lau tóc cho hắn, thân thể Thịnh tiên sinh cứng đờ, bất quá rất nhanh lại khôi phục bình thường, cúi đầu tiếp tục xem tài liệu.
Ngọn đèn rọi vào làn da màu mật ong của Thịnh tiên sinh, mạ lên một tầng óng ánh vàng ái muội, ánh mắt mình cứ như là mọc chân vậy đấu không ngừng chạy hướng nửa thân ngực trần của Thịnh tiên sinh, mình dứt khoát nhắm mắt lại, dùng khăn mặt trên tay áp vào tóc Thịnh tiên sinh thấm nước, hiện tại trong lòng mình vô cùng ghen tị cái khăn mặt trong tay này.
Rất nhanh tài liệu Thịnh tiên sinh xem xong, “Hai ngày nay đến lớp thế nào?” “Còn, hoàn hảo, các thầy đều thực chuyên nghiệp.” mình còn không ngốc đến nỗi đem một màn mất mặt buổi đầu tiên lên lớp kia nói cho hắn, may mà Thịnh tiên sinh cũng không hỏi nhiều, trong một ngày tám tiếng mong đợi nhất cũng gian nan nhất lặng lẽ đến.
Mình ám tính toán dùng tư thế nào mới có diện tích tiếp xúc cùng làn da Thịnh tiên sinh nhiều nhất, hiên nhiên mình là một cái gối ôm tâm cơ nhất trong giới gối ôm, đợi đến khi Thịnh tiên sinh rốt cuộc ngủ, mình nhẹ nhàng nâng chân lên, đem chân mình thò vào giữa cẳng chân Thịnh tiên sinh, chậm rãi trượt xuống, hai thân thể thiếp hợp càng chặt chẽ, cánh tau ôm bên hông mình như cũ vững vàng như bàn thạch, làm gối ôm duy nhất của Thịnh tiên sinh, còn nhớ thời thời khắc khắc muốn củng cố địa vị bản thân, quả nhiên lòng rối như tơ vò rắn không đủ nuốt voi.