Ngày tháng
Càng đi về phía Tây người càng thưa thớt, đã mấy ngày rồi chẳng xin được chút trai phạn nào. Hôm nay đại sư huynh chỉ xin nổi một bình xì dầu.
Sư phụ nhận bình xì dầu, thở dài rồi lải nhải: “Uống xì dầu ta không ngại. Ta trời sinh trắng trẻo đẹp trai, da mặt có sạm đi đôi chút cũng không sao… Chỉ lo cho Ngộ Tĩnh, mặt đã đen thế rồi, uống thêm xì dầu nữa sợ nhìn không ra nó mất.”Mẹ nó. Con lừa trọc này dám đùa bỡn ta, đi ăn phân đi, khốn kiếp!
Nghe đồn ăn thịt lão này có thể trường sinh bất tử, đêm nay ta bắt lão đem luộc lên cho mọi người ăn sướng răng! Ít nhất thì nhị sư huynh sẽ không phản đối đâu.
Ngày tháng
Thực là tức chết đi! Mắt hai mí thì hay ho lắm sao! Đồ lừa trọc mặt trắng, khỉ già phản loạn, đầu heo ngu si, tự nhiên đang yên đang lành lại chê ta mắt một mí! Khốn nạn nhất là con lừa trọc mặt trắng kia còn dương dương cái mắt hai mí ra khoe khoang nữa chứ, lão sắp chết rồi!
Mình quẩy hành lý lên, thầm tính toán đến mai nhỏ vào quần sịp của lão mấy giọt dầu gió, cho lão biết thế nào là mát mẻ! Hị… hị!
…