Edit: Bạc Hà
Beta: Xiaoxin
Đây là một sự hiểu lầm đẹp đẽ.
Cô thực sự chỉ đang học Judo mà thôi.
Nội tâm Lam Lam mệt mỏi, nhưng Lam Lam không giải thích.
Không cần phải giải thích. Thứ nhất là cô và Đàm Mặc là người yêu. Thứ hai là cô và huấn luyện viên không quen biết nhau, không cần phải giải thích.
Chỉ là trên mặt hơi nóng.
Đàm Mặc bình tĩnh hơn Kiều Lam, không chừng mục đích vị thiếu niên này muốn dạy Judo cho Kiều Lam ngay từ đầu đã không đơn giản, một tay ôm lấy eo Kiều Lam không có một chút chật vật khi bị khống chế, thậm chí rất hưởng thụ hỏi Kiều Lam còn muốn học hay không.
"Không học nữa."
Kiều Lam từ trên người Đàm Mặc đứng lên, gương mặt vẫn còn nóng.
Cô đã mười tám tuổi, học cái này có hơi trễ, hơn nữa cô không phải Đàm Mặc, Đàm Mặc không cần đọc sách cũng có thể nhẹ nhàng đạt được vị trí thứ nhất, cô thì không thể, để giữ vững vị trí thứ hai mà không bị Trần Diệu Dương vượt qua, Kiều Lam không dám buông lỏng học tập dù chỉ một chút.
Hơn nữa cô còn muốn thi vào trường đại học tốt nhất, cùng học trường đại học tốt nhất với Đàm Mặc.
Cho nên nói bạn trai quá ưu tú thực sự rất áp lực, nghĩ đến đây Kiều Lam lại nghĩ tới những lời Đàm Mặc nói khi trước, càng không hiểu được Đàm Mặc xuất sắc đến như vậy, vì sao lại cảm thấy tự ti.
Kiều Lam thở dài.
"Bây giờ vẫn nên học tập cho thật tốt, hơn nữa tớ cũng không cần phải học. Chẳng phải có cậu rồi sao." Âm thanh Kiều Lam mềm mại.
"Cậu sẽ bảo vệ tớ."
Đàm Mặc ngẩn người, sau đó ánh mắt nhu hòa không tưởng nổi, cậu gật đầu "Ừm" một tiếng.
Ngay từ đầu cậu học kickboxing cũng là vì Kiều Lam, Kiều Lam hoàn toàn không cần học những môn võ tự vệ này, có cậu là đủ rồi, cậu sẽ luôn ở bên cạnh cô.
Sau khi tập võ xong đã là g, Kiều Lam nghĩ rằng cô có thể về nhà, nhưng Đàm Mặc lại đuổi bác Trần trở về, nắm lấy tay cô đi hướng ngược lại.
Kiều Lam theo bản năng muốn hỏi Đàm Mặc muốn đi làm gì khi giờ này nên phải về nhà, nhưng nghĩ rồi cô lại ngậm miệng.
Đời trước Kiều Lam sống cũng không thoải mái, từ nhỏ đến lớn cô phải tranh đoạt vì mọi thứ. Cuộc sống như vậy, thứ cô theo đuổi vĩnh viễn chỉ có sống và làm việc chăm chỉ.
Khi còn nhỏ tranh miếng cơm ăn, lên cấp hai vì tranh đoạt vị trí được trợ cấp, lên cấp ba liều mạng học tập, lại vì học bổng miễn phí vào đại học lại càng một lòng đặt việc học lên trên hết. Đến tận khi đã vào đại học, vẫn như cũ vì cuộc sống mà không ngừng làm việc.
Thành tích của cô luôn đứng đầu, tính cách không tệ. Mặc dù ngoại hình không được xuất sắc nhưng mặt mũi Kiều Lam cũng ổn. Từ cấp ba đến đại học, cũng có những chàng trai thích và theo đuổi cô, nhưng Kiều Lam chưa từng đặt sự chú ý lên bất cứ ai.
Tuy rằng đời trước đã qua hai mươi tuổi, nhưng về mặt tình cảm lại trống rỗng.
Cho dù là đời trước hay đời này, trải nghiệm tình cảm của cô đều thiếu thốn đến đáng thương. Mỗi ngày trong đầu ngoại trừ đọc sách thì là làm việc. Vì thế, Kiều Lam không nghĩ mình có thiên phú về phương diện lãng mạn trong tình yêu lứa đôi.
Giống như bây giờ Đàm Mặc đang dắt tay cô, Kiều Lam nghĩ rằng tốt hơn là cô nên ngoan ngoãn giữ im lặng.
Đàm Mặc đưa Kiều Lam đi xem phim.
Không phải hành động gì rất đặc biệt, trước đây bọn họ đã cùng đi xem phim hai lần.
Nhưng chuyện này có một ý nghĩa khác trong lòng Đàm Mặc, hoặc nói luôn là anh thấy tiếc nuối.
Đàm Mặc luôn nhớ đến Lễ Tình Nhân lần trước, cặp đôi ngồi phía trước cậu đã hôn nhau.
Hôm đó là Lễ Tình Nhân, bộ phim đó là một bộ phim tình yêu ngọt ngào. Lúc ấy cậu cũng muốn nắm tay và hôn cô, nhưng khi đó cậu lại không có tư cách.
Đàm Mặc biết bản thân rất ấu trĩ, chỉ bởi vì một chuyện nhỏ như vậy mà buổi tối không về nhà lại chạy tới rạp chiếu phim. Nhưng cậu chỉ nghĩ nếu cứ giữ một chút tiếc nuối trong lòng, sẽ giống như một dấu ấn không cách nào xoá được.
Bộ phim bắt đầu lúc giờ rưỡi, chắc chắn khi xem xong đã qua giờ. Cho nên tuy rằng hôm nay là cuối tuần, nhưng lượng người lúc này cũng không nhiều lắm.
Kiều Lam liếc nhìn những bộ phim được công chiếu gần đây, đặc biệt là những bộ phim có thể xem vào lúc này, một bộ phim kinh dị, một bộ anime, một bộ phim văn học nghệ thuật và một bộ phim tình yêu với sự tham gia diễn xuất của diễn viên lưu lượng.
Lưu lượng: Lưu lượng là cụm từ đặc biệt dành riêng cho những minh tinh sở hữu lượng fan hâm mộ hùng hậu. Cách để nhận biết lưu lượng chính là các ngôi sao này xuất hiện ở bất cứ đâu cũng gây sự chú ý lớn, đóng phim điện ảnh sẽ đem lại doanh thu phòng vé lớn, đóng phim truyền hình sẽ ra được tỷ suất người xem cao, tin tức gì mới cũng sẽ được làm truyền với tốc độ "bàn thờ", chỉ cần một chút động tĩnh dù chỉ là nhỏ nhất cũng có thể thu hút lương lớn người quan tâm, theo dõi.... Theo Review Trung Quốc.
Kiều Lam hơi không biết nên chọn phim nào, thế là cô quay sang hỏi Đàm Mặc.
"Chúng ta... xem bộ nào?"
Bất kể là bộ nào thì Kiều Lam cảm thấy đấy đều không phải là thể loại Đàm Mặc thích.
Đàm Mặc căn bản không phải vì xem nội dung phim liền trả lời dứt khoát.
"Sao cũng được."
Kiều Lam: "..."
Sao cũng được có nghĩa là không phải rất muốn xem phim. Nếu không muốn xem, vậy chạy tới rạp chiếu phim làm gì?
Làm...
Gì...???
Đôi mắt Kiều Lam bất ngờ mở to.
Là một học sinh trung học căn chính miêu hồng mỗi ngày nên học tập thật tốt, Kiều Lam cảm thấy tư tưởng bản thân không thể nào low như vậy được, không thể không có tiết tháo như vậy. Cho dù là cô không có tiết tháo, suy nghĩ bản thân lại low thì Đàm Mặc cũng sẽ không như vậy.
Căn chính miêu hồng (根正苗红): Nói "căn hồng" là để chỉ gia đình có xuất thân tốt, như công nhân, bần nông và trung nông, con em liệt sĩ, quân nhân; cho rằng con em xuất thân trong gia đình như vậy nhất định sẽ tốt, nhất định theo cách mạng. Còn "miêu chính" là chỉ người sinh dưới thời Trung Quốc đổi mới, sinh dưới lá cờ đỏ, không bị ảnh hưởng của tư tưởng cũ. Dưới thời cách mạng văn hóa, những thuật ngữ chính trị này được dùng rất phổ biến, có bao nhiêu người bị quy kết là "xuất thân không tốt". Bây giờ "căn hồng miêu chính" bị coi là một thuyết pháp sai lầm không còn lưu hành nữa. Theo Baidu. Lấy từ bạn Ares trên forum Bạch Ngọc Sách.
Nhưng tại thời điểm này, với thái độ thờ ơ của Đàm Mặc, trong phút chốc đại não Kiều Lam xuất hiện nhiều điểm bất hòa. Một câu chuyện phù hợp.
Không khéo như vậy chứ. Kiều Lam không phải người hay xem phim truyền hình hay đọc tiểu thuyết, chỉ thi thoảng đọc qua mấy quyển tiểu thuyết. Sau khi ở bên nhau mọi cặp đôi dường như đều đến rạp chiếu phim và sau đó đi dạo cùng nhau.
Giống như không đi thì còn thiếu nghi thức nào đó vậy.