Edit: Vũ Quân
Tuy rằng đã nói trước sẽ không khóc, nhưng sau khi tiễn Hạ Nhai lên xe, trên đường về nhà Đường Miên vẫn nghẹn ngào rơi nước mắt, ngay cả chính cô cũng cảm thấy mình thật không có tiền đồ, chẳng qua là anh đi học đại học mà thôi, lại bị cô làm cho như sinh ly tử biệt.
Nhưng sau đó Đường Miên phát hiện, tuy rằng Hạ Nhai không ở thành phố Sơn, nhưng cũng không hề khiến cô có cảm giác không an toàn...
Mỗi ngày hết tiết tự học buổi tối cô sẽ đúng giờ nhận được điện thoại của Hạ Nhai, Hạ Nhai cùng cô trò chuyện về đến nhà, cùng cô nói hôm nay ở trường có chuyện gì, Đường Miên cũng sẽ nói một chút việc ở trường, tuy rằng hai người nói đều là những việc lông gà vỏ tỏi, nhưng lại rất vui vẻ.
Tới cuối tuần, Hạ Nhai sẽ gọi video cho cô, thuận tiện ở trong video cho cô xem những vật nhỏ anh mới mua, có lẽ là một bộ tai nghe mới, lại hoặc là một quyển sách mới, hai người đối diện với di động đều có thể tâm sự một buổi trưa, Hạ Nhai làm không biết mệt, cũng bị bạn cùng phòng mãnh liệt khiển trách.
Lúc gọi điện thoại Đường Miên thường xuyên có thể nghe được nhóm bạn cùng phòng Hạ Nhai kháng nghị hành vi ngược cẩu của hai người, kết quả vẫn cứ ngược như vậy, thời gian cũng bất tri bất giác mà đi qua.
Năm ba đại học cũng sắp kết thúc, các giảng viên đều bắt đầu tìm kiếm công ty tốt ở Hải thành để Hạ Nhai vào thực tập, nhưng cho dù thế nào Hạ Nhai đều kiên trì phải trở về thành phố Sơn.
"Tôi biết em có bạn gái, nhưng bây giờ thuận tiện như vậy, đất khách cũng không phải vấn đề gì, hơn nữa chờ sau này em có tiền không phải càng tốt hơn sao."
Mấy giảng viên đều vô cùng đau đớn, nhưng Hạ Nhai lại mặc kệ người khác khuyên như thế nào cũng hoàn toàn không dao động.
"Cảm ơn thầy, nhưng em còn chuẩn bị về sau trở về thành phố Sơn phát triển."
Rốt cuộc lúc trước đã nói rồi, chỉ cần cô đi bước đầu tiên, còn lại bước đều để anh.
Lúc Đường Miên nhận được điện thoại của Hạ Nhai báo cho cô thời gian cụ thể đến thành phố Sơn, đã là chuyện sau khi Hạ Nhai tìm được đơn vị thực tập.
Ngày đó đi đón người Đường Miên còn đặc biệt mặc chiếc váy mới, đi cùng ba Đường tới sân bay.
Lúc năm nhất Hạ Nhai còn trở về vào kì nghỉ đông và nghỉ hè, đến năm hai anh không thể về, Đường Miên tính tính cũng sắp gần hai năm chưa thấy được Hạ Nhai, cô nhảy nhót, lại có chút sợ hãi.
Dù sao cô cũng gần như đã qua đoạn tuổi thanh xuân mỹ lệ nhất kia, nhưng Hạ Nhai lại đúng là thời điểm khí phách hăng hái phong hoa chính mậu, tuy rằng hôm nay lúc ra khỏi nhà ba Đường còn khen cô đẹp, nhưng...... Cũng không biết Hạ Nhai có thể nghĩ như vậy hay không.
Đại học có rất nhiều cô gái nhẹ nhàng xinh đẹp, ngay cả khi Hạ Nhai không động tâm nhưng khó tránh khỏi tầm mắt trở nên cao hơn.
Lúc Đường Miên đứng ở trong đám người miên man suy nghĩ, Hạ Nhai đã xách theo vali liếc mắt một cái nhìn ra Cừu nhỏ đang cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì.
Hôm nay cô mặc chiếc váy màu xanh hồ nước, bên ngoài là chiếc áo khoác nâu dệt kim hở cộ, trước ngực lộ ra một mảng xương quai xanh trắng như tuyết cũng đã đủ hút tình, Hạ Nhai nhìn một cái đã thấy xung quanh cô trong vòng năm mét tất cả sinh vật nam tính đều đang mơ ước con Cừu nhỏ này, anh nhanh chóng đi qua ôm lấy người tuyên thệ chủ quyền, sau đó mới cùng với Cừu nhỏ đang vừa mừng vừa sợ trình diễn tiết mục gặp lại đầy cảm động.
"Anh đúng giờ quá em còn tưởng sẽ đến tối cơ!" Đường Miên vừa nhìn thấy Hạ Nhai, đã quên hết những suy nghĩ linh tinh rối loạn vừa rồi, cô cười ngọt ngào.
"Ba em đang chờ chúng ta ở bên ngoài, đi thôi!"
Da Hạ Nhai rõ ràng đen đi không ít, trên người lại nhiều thêm vài phần hương vị của đàn ông, lưỡng đạo mày rậm giương lên, không cần phải nói có bao nhiêu tuấn lãng.
Tay anh xách theo vali, một tay kia gắt gao ôm vai Đường Miên: "Ba anh không chờ lâu lắm chứ?"
Hai từ "ba anh" làm mặt Đường Miên nóng lên: "Không có, em cũng vừa mới đi vào thôi."
Trên đường trở về, ba Đường lại cùng Hạ Nhai nói một chút về tình hình kinh tế gần đây, Đường Miên không hiểu mấy thứ này lắm, nghe được cũng như lọt vào trong sương mù, nhưng lại bị bộ dáng đĩnh đạc đầy mặt tự tin của Hạ Nhai hấp dẫn, một đường nhìn chằm chằm anh.
Bản edit đăng duy nhất tại Wattpad Vũ Quân các nơi khác đều là ăn cắp
Ánh mắt sùng bái của Đường Miên khiến Hạ Nhai hưởng thụ hơn bất kì vinh dự nào, hưởng thụ đến anh không bỏ được đi giễu cợt cô, anh đơn giản giả vờ không biết cô nhìn.
Ba Đường đối với sự trưởng thành của Hạ Nhai tương đối vừa lòng, dọc theo đường đi đều là tươi cười đầy mặt, về đến nhà mẹ Đường vừa lúc làm xong một bàn đồ ăn, Hạ Nhai trực tiếp bị đón lên bàn ăn.
Lúc ăn cơm ba Đường còn đặc biệt lấy từ trong ngăn tủ bình rượu ngâm lâu năm của mình, nhất định phải cùng Hạ Nhai uống một chén.
Đường Miên vốn muốn ngăn cản, lại bị mẹ Đường xua tay: "Để cho bọn họ uống đi."
Hai người đàn ông một bên uống xoàng một bên nói chuyện phiếm, ba Đường rất vui vẻ, Đường Miên và mẹ Đường thu dọn chén đũa đem đi rửa còn không nhịn được trách cứ: "Sao hôm nay ba lại như vậy...."
"Mẹ rất thông minh mà sao có thể sinh ra đứa con gái ngốc như con nhỉ?"
Mẹ Đường cười liếc mắt Đường Miên: "Ba con không phải người có thể tùy tiện kéo người khác uống một chén, ông ấy vui vẻ lôi kéo Tiểu Hạ như vậy không phải cho thấy ông ấy rất vừa lòng nó sao."
Bốn năm, hai người rõ ràng không làm bạn ở bên nhau bên, nhưng mỗi lần Đường Miên đi làm về đều đúng giờ nhận được điện thoại, điều này ba Đường đều thấy ở trong mắt, ghi tạc trong lòng.
Cho đến hôm nay gặp lại, một phen tâm tình qua đi, ba Đường rốt cuộc cũng hoàn toàn thừa nhận, con gái chọn đúng người rồi.
Đến cuối cùng ba Đường bị mẹ Đường đỡ vào phòng nghỉ ngơi, Đường Miên nhìn Hạ Nhai ngồi trên sô pha.
"Anh say à?" So với ba Đường đầy mặt đỏ bừng, Hạ Nhai bên này thoạt nhìn giống như còn rất bình thường, làm Đường Miên có chút không phân biệt rõ trạng thái của anh. Cô vươn tay giơ một ngón lên: "Đây là mấy?"
Hạ Nhai trực tiếp cầm cổ tay cô, ở trên đầu ngón tay cô hôn một cái: "Đây là bà xã của anh."
"......"
Xem ra là say rồi.
Đường Miên thở dài: "Anh đến phòng em nằm một lát đi, em đi nấu canh giải rượu."
Đang ban ngày ban mặt đã uống đến say không còn biết gì, thật là kỳ cục.
Nhưng Đường Miên mới vừa đứng lên, Hạ Nhai lại không buông tay, lôi kéo trở về, Cừu nhỏ không đứng vững vừa lúc trực tiếp ngồi vào trong lòng ngực anh.
Nghĩ đến cha mẹ còn ở trong phòng Đường Miên vội vã từ trên đùi Hạ Nhai đứng lên, lại bị anh ôm chặt eo, cô còn không kịp nói chuyện, đầu Hạ Nhai đã tiến về phía cổ cô hung hăng hít một ngụm.
Chưa tới gần tên quỷ rượu Đường Miên đã nghe thấy mùi rượu, bây giờ toàn bộ đầu anh đều thò qua mùi rượu càng nồng, Đường Miên thử đẩy Hạ Nhai hai cái, anh vẫn lù lù bất động như trong dự kiến.
"Anh làm gì vậy, ba mẹ em còn ở......" Đường Miên bị mùi rượu huân đỏ mặt, nhỏ giọng cảnh cáo con sói đang say rượu này: "Cẩn thẩn chờ lát nữa ba em đến thu thập anh."
Hạ Nhai một bên cười một bên hôn cổ cô, hôn đến Đường Miên vừa nóng vừa ngứa: "Anh làm gì nha......"
"Nhớ em." hô hấp của Hạ Nhai khiến cổ Đường Miên đỏ một mảnh nhỏ, lại hôn hơn nửa ngày mới thành thật chút: "Nhớ đến mức không biết nói như thế nào, cho nên hôn em."
Tim Đường Miên đập đến chính cô cũng sắp không nghe rõ, xấu hổ không biết nói gì, cũng không rời mắt.
Khó có được một lần Hạ Nhai không tiếp tục đuổi theo bắt nạt cô, mà yên tĩnh xuống dưới, Đường Miên chỉ nghe phía sau một trận sột soạt, lúc nhìn lại đã thấy Hạ Nhai bởi vì say rượu, mà chân tay đặc biệt vụng về từ trong lòng ngực móc ra một hộp vải nhung.
"Trước kia đã đồng ý với em, phải mua thứ tốt cho em, tuy rằng cái này vẫn còn nhỏ một chút, nhưng mà anh phải đem em trói lại trước đã."
Hạ Nhai mở hộp ra, bên trong là hai chiếc nhẫn.
Một đôi nhẫn cực hạn giản lược, kiểu nam không có bất luận trang trí gì, ở bên trong khắc tên viết tắt của hai người, mà kiểu nữ cũng giống vậy, chỉ là nhiều thêm một viên kim cương được cắt đến thập phần hoàn mỹ.
"Kim cương cũng thật mẹ nó quý, anh mệt chết mệt sống làm một năm mới mua nổi một cara......" đôi mắt Hạ Nhai có chút hoa lên, bắt rất nhiều lần mới từ cái hộp nhỏ đem chiếc nhẫn kiểu nữ đem ra.
"Nhân viên bán hàng nói cái này là nhẫn cưới, em mang lên chính là người của anh rồi, biết không?"
Đây là không dấu vết mà cầu hôn, cho đến khi chiếc nhẫn đeo lên ngón áp út Đường Miên mới phản ứng lại: "Cầu hôn, nhẫn cưới?"
"Mang lên rồi, em đừng nghĩ tháo ra."
Hạ đại lang cười ngoác miệng, vẻ mặt giống như đang khoe khoang kế hoạch thành công: "Đời này cứ ngoan ngoãn làm bà xã của anh đi, Cừu nhỏ."
Đường Miên quả thực có loại cảm giác như đột nhiên bị người ta bán cho mỗ sơn đại vương: "Cái này thì gọi gì là cầu hôn chứ! " Không lãng mạn thì thôi lại còn đáng ghét như vậy!
Bị ghét bỏ Hạ đại lang lại cầm tay Đường Miên, hắng giọng, biểu cảm đột nhiên nghiêm túc.
"Vậy em có đồng ý gả cho anh không?"
Đường Miên vốn dĩ đều đã chuẩn bị tốt, kết quả rũ mắt xuống lại lâm vào trong hai tròng mắt thâm tình mà nghiêm túc của Hạ Nhai, cặp mắt kia say chuếnh choáng lại như chưa say, vững vàng có đủ loại màu sắc hình dạng ánh sáng.
Tim cô đập đến mức sắp át cả tiếng nói.
"Đồng ý......"
"Hửm? Có đồng ý hay không?" Hạ Nhai gợi lên khóe môi cực kỳ xấu xa.
"Nói to lên một chút, anh nghe không rõ."
Người này sao lại đáng ghét như thế chứ!
Đường Miên tức giận hận không thể đánh cho Hạ Nhai một quyền, nhưng trong lúc cô lấy hết can đảm chuẩn bị nói lại lần nữa, đôi môi Hạ Nhai đã không kìm nén được trực tiếp hôn lên.
Thật là đáng yêu đến làm anh ngay cả nhẫn nại để bắt nạt cũng không có.
Quãng đời còn lại còn xin chiếu cố nhiều hơn, Miên Miên.
Ten ten tèn hoàn chính văn rồi nhé. Mỗi lần đến chương này đều cảm động muốn khóc, cuối cùng cũng lấp hố rồi.
Bộ truyện này có thể nói là kém chất lượng nhất trong bộ tôi đã làm, mong mọi người lượng thứ cho trình độ thấp này nhé.
Cảm ơn các bạn đã một đường đồng hành, chờ đến ngày ra chương cuối, dù nó lâu thôi rồi.
Haizz nói gì nữa đây, từ tháng đến tháng đã nói lần tạm biệt, mong rằng cặp đôi với câu truyện đã góp phần làm nên một mùa hè ngọt ngào của các bạn. Một lần nữa cảm ơn tình cảm của các bạn rất nhiều. Giờ thì tạm biệt nhé, tạm biệt Hạ Nhai và Đường Miên. Chúc phúc người, chúc các bạn giữ gìn sức khỏe trong thời điểm này, hãy yêu quý những người xung quanh bạn nhé. Ờm những bạn còn ế thì nhanh chóng tìm người yêu điiii ????
Tái bút: Còn phiên ngoại, sẽ up khi thích ????