Darklin cảm thấy không yên: “Mấy ngày trước chị đã từng nói với hội trưởng nhưng hội trưởng nói để em bình tĩnh vài ngày rồi mới để chị đi. Vậy mà qua nhiều ngày thế này rồi mà chưa thấy hội trưởng nói để chị tổ đội với em gì cả nên chị đoán hội trưởng không muốn chị tổ đội với em nữa.”
Hách Thuần thở nhẹ một hơi, sau đó nói: “Chị yên tâm, em sẽ xin hội trưởng cho chị vào chung đội với em, nhưng nhóm Pu Nasen có phải vẫn chưa chịu tha thứ cho em không?”
Darklin nói: “Không có đâu, cô ấy không phải hạng người keo kiệt.”
“Nhưng mọi người vừa về, nói hết với hội trưởng xong liền nhận nhiệm vụ khác luôn!”
Darklin thở dài: “Chắc lúc đó hội trưởng đã nói sẽ không để họ tổ đội với em nữa nên họ mới nhận nhiệm vụ khác.”
Hách Thuần nghe thấy lời này thì cũng chỉ hii vọng là thế, cô im lặng một lát rồi nói: “Em sợ sau này hai công hội kia sẽ gây sự với công hội mình hoặc xuống tay với hội viên nên em mấy ngày nay em muốn cải tạo công hội.”
Darklin nghe xong, kinh ngạc hỏi “Em nói với hội trưởng chưa? Cải tạo công hội không phải là chuyện nhỏ, đừng nói em định sửa lại tất cả quy định trong công hội nha? Dù sao đó cũng là những quy định đã được lập ra trong công hội từ sớm, nhưng mà sao hội trưởng có thể đồng ý chứ?”
Hách Thuần như lạc vào trong sương mù: “Ai nói em muốn sửa quy định? Em chỉ muốn sửa tòa nhà công hội này thôi!”
Darklin không còn gì để nói, phòng ở thì có gì mà cải tạo chứ? Chưa kể muốn sửa sang lại thì phải tốn rất nhiều tài liệu, cũng sẽ gây chậm trễ đến việc tiếp nhận nhiệm vụ của các hội viên. Nhưng hội trưởng đã đồng ý thì không còn cách nào khác, thật ra hội trưởng căn bản không đồng ý mà cũng chẳng nghe hiểu Hách Thuần đang nói cái gì.
Darklin hỏi Hách Thuần: “Thế em muốn cải tạo thế nào?”
Hách Thuần lộ ra một nụ cười âm hiểm khiếm Darklin cảm thấy kinh sợ trongg lòng: Chẳng lẽ Hách Thuần lại định làm ra chuyện kinh thiên động địa gì nữa rồi!
Hách Thuần cười gian, nói: “Đến lúc đó chị sẽ biết.”
Cô nói rồi rời khỏi phòng Darklin, cô phải trở về chuẩn bị công cụ để cải tạo công hội này. Hách Thuần đã nghĩ kỹ nên cải tạo công hội như thế nào, nhất định phải khiến những người đó có đi mà không có về.
Hai ngày nay, Hách Thuần thần thần bí bí vẽ một đống ma pháp trận rối loạn lên vách tường công hội, sau khi Pu Ji nhìn thấy còn ù ù cạc cạc cho rằng Hách Thuần đang phá hoại quang cảnh trong công hội! Nhưng sau khi nghiêm khắc phê bình Hách Thuần, Hách Thuần lại tỏ vẻ thần bí nói mình đangg cải tạo công hội, cải tạo xong mới báo cáo tình hình cụ thể cho ngài Pu Ji. Pu Ji vẫn chưa hiểu gì nhưng cứ mặc kệ cô, miễn đừng ảnh hưởng đến hội viên khác là được. Hách Thuần vừa vẽ lên vách tường vốn có của công hội, tối đến lại cho người máy tháo súng laser từ trên phi thuyền xuống để trang bị bên ngoài vách tường công hội, dùng hệ thống vô tuyến để điều khiển súng laser.
Hách Thuần còn để lại một người máy thông minh để điều khiển những thứ này. Cô lại lắp đặt một số cạm bẫy nhưng lại bị vài hội viên càm ràm. Đó là do ban đêm có hội viên của công hội đi trên đường lớn giẫm phải tia hồng ngoại khiến một cái bẫy được kích hoạt, kết quả là vô số hỏa cầu bay về phía anh ta, đốt sạch tóc anh ta ngay tại chỗ. Hội viên đó tìm nửa ngày không tìm được hung thủ nhưng cũng không dám đi lung tung trên đường nữa nên lập tức quay về. Hôm sau, anh ta đã nhanh chóng báo chuyện này lên cho hội trưởng. Pu Ji vẫn còn chưa tin, cho là có người bày trò quái ác nên cũng không quan tâm gì mấy, chỉ dặn mọi người tại sảnh lớn rằng không nên đi lại lung tung vào ban đêm và cảnh cáo những người đã bày ra những trò đùa quái đản.