Nếu chỉ có một từ để diễn tả tuổi thanh xuân của mình, tôi sẽ gọi nó là:
"Soái ca ngôn tình"
Tôi là một con cuồng ngôn tình, yêu soái ca =))))
Đã nhiều lần mơ tưởng rằng vào một ngày nào đó một người được mệnh danh là soái ca sẽ đi đến bên, yêu thương chăm sóc mình.
À thôi, ảo tưởng vcl, trai đẹp bây giờ nó yêu nhau hết rồi. (hủ sẽ thik câu này =))
Nhưng bỗng một ngày nọ, cậu bước vào cuộc đời tôi. Thế là từ đó tôi dẹp mẹ cái định nghĩa soái ca phải mặc sơ mi trắng, đẹp trai, nói mấy câu ngôn tình =))))
Và kể từ đó, cụm từ soái ca trong lòng tôi đã thay đổi hoàn toàn sang một định nghĩa khác, mà tất cả định nghĩa đó đều giống cậu.
Cậu, không bao giờ mặc áo sơ mi trắng, mỗi ngày đến trường chỉ đơn giản một bộ đồ học sinh. Nhưng cậu vẫn là soái ca trong lòng tôi...
Cậu, mái tóc lúc nào cũng rối bù như cái tổ quạ, nhiều khi tôi tự hỏi chẳng lẽ năm cậu chỉ chải tóc lần. Nhưng cậu vẫn là soái ca trong lòng tôi...
Cậu, một câu ngôn tình cũng không có, chỉ toàn mấy lời nói ngắn gọn như:" Ê, Ừ, Tốt, Cảm ơn, Điên à,..."
Nhưng cậu vẫn là soái ca trong lòng tôi...
Cậu, không giống như chàng hoàng tử tôi mơ, đặc biệt là không đáng yêu chút nào, chỉ toàn làm người ta buồn thôi.
Nhưng túm cái quần lại thì cậu là soái ca của tôi. Và chỉ riêng tôi thôi =))
//
_ Tôi thích cậu, dù là của tôi hay không của tôi thì tôi đều thích.