Ăn no rồi, Đan Cư lại muốn tiếp tục đọc sách, chỉ còn một chương là chưa xem thôi, xem xong là có thể nghỉ ngơi rồi!
Ân Chẩn vốn muốn cùng người yêu ngủ trưa, nhưng nghe người yêu nói xong đành phải để cho cậu đi đọc sách, phải buông tha ý niệm ngủ trưa trong đầu a. Đan Cư rất nhanh đã xem xong, quyết định lên máy tính nghịch thư giãn đầu óc một chút. Bởi vì nếu xem phim thì quá mức thả lỏng rồi, vẫn là nên bảo trì một chút bầu không khí sau khi xem xong sách thì tốt hơn. Lúc này Đan Cư đột nhiên nghĩ đến chuyện phi thường trọng yếu.
「 Chẩn, thứ sáu này anh có thể cùng em bay ra nước ngoài sao? Trường học không có việc gì chứ?」 Đan Cư khẩn trương hỏi, có một vài trường sẽ không cho giáo viên nghỉ trước kỳ nghỉ vì còn phải họp hành và chấm bài thi nữa.
「 Không có, môn của anh đã thi xong từ hôm thứ hai, chỉ cần chấm bốn lớp là được, họp hành gì đó anh cũng không tham gia. Cư Nhi không cần lo.」 Ân Chẩn thong dong trả lời người yêu.
「 Vậy là tốt rồi.」 Đan Cư thế này mới thở phào nhẹ nhõm, nếu không thì phải đổi lại vé máy bay! Như vậy thì rất phiền! May mà không cần.
Trở lại ký túc xác, Đan Cư nhận được cú điện thoại.
“A Cư, cậu về ký túc xá rồi sao?” Là của Trang Cao Ưng gọi tới.
“Ân, có chuyện gì sao?”
“Không có! Ôn Văn và Nho Nhã nói bọn tớ sẽ không về ký túc xá, mai trực tiếp lên lớp thi thì được rồi. Cho nên tới báo với cậu một tiếng tớ không về, chỉ vậy thôi.”
“Ừ, vậy thì tớ cũng về nhà Ân Chẩn luôn, bye.”
Đan Cư nói xong liền tắt điện thoại.
「 Xảy ra chuyện gì sao?」 Ân Chẩn nghi hoặc hỏi,
「 Không có gì, chúng ta về nhà anh đi! Sáng mai chở em tới trường thi.」 Đan Cư trực tiếp ngồi lại trong xe ra lệnh.
「 Ác.」 Ân Chẩn quay vào trong xe, chở người yêu về nhà.bg-ssp-{height:px}
Trên đường về, Đan Cư đem cuộc trò chuyện vừa rồi nói cho Ân Chẩn. Anh nghe xong liền hiểu, sứ mệnh của hai người kia nhất định đã hoàn thành rồi!
Trở về lại nhà Ân Chẩn, Đan Cư lập tức leo lên giường ngủ, ngày mai cậu còn phải thi a.
Thi xong, Đan Cư hỗ trợ giúp Ân Chẩn sửa bài thi cùng ghi điểm, như vậy cũng giúp cậu đỡ căng thẳng hơn. Ân Chẩn làm xong hết chuyện của mình thì ngồi bên cạnh Đan Cư, vừa quấy rối vừa đốc thúc cậu xem bài vở.
Khi tâm tình Ân Chẩn tốt thì lập tức quấy rối Đan Cư, cọ cọ làm nũng, nhưng mỗi lần như vậy anh đều chọn thời điểm Đan Cư đã xem xong hoặc vừa xong một chương mới giở trò.
「 Cư Nhi Cư Nhi, thật nhàm chán!」 Ân Chẩn giật sách của người yêu, không cho cậu xem.
「 Vậy anh đi chơi máy tính đi a!」 Đan Cư kiên nhẫn trả lời người yêu,
「 Không! Cư Nhi không thèm chơi với anh!」 Ân Chẩn tiếp tục làm nũng.
「 Vậy anh muốn làm cái gì đây?」 Đan Cư tiếp tục hỏi,
「 Ân…… Không biết.」 Ân Chẩn thế nhưng lại lôi ra một câu trả lời vô trách nhiệm đập trả lại cho cậu.
「 Chúng ta xem phim đi!」 Đan Cư nói,
「 Được! Chúng ta xem phim này!」 Ân Chẩn vui vẻ đem đĩa đã tìm sẵn đưa cho Đan Cư.
Đan Cư liền biết mình sập bẫy rồi, dù sao thì cũng nên cho đầu óc tỉnh táo một chút a! Hai người cứ vậy cùng nhau xem phim, xem xong thì cũng đã đến giờ cơm chiều, Đan Cư và Ân Chẩn liền quyết định ăn ngoài. Bởi vì một khi đã ra nước ngoài, mỗi bữa cơm sẽ do Đan phu nhân và Ân phu nhân phụ trách nấu, cho nên muốn nhân cơ hội này mà ăn nhiều thức ăn nhanh một chút! Bằng không thì sẽ phải nhịn đến cả tháng nha! Hai người vừa nghĩ tới liền cảm thấy thực khủng bố! Huống chi, với cá tính của hai vị mẫu thân này, trên bàn ăn sẽ có một nửa toàn là rau xanh đó! Đối với hai tên động vật ăn thịt này mà nói thì coi như giết quách hai đứa luôn đi cho xong!