Trong phòng truyền đến một tiếng quát như sấm... "Bao Tử, còn không dậy là sẽ bị trễ buổi thử vai đó!!!"
Bé sâu đang nằm ngủ khẽ cựa quậy mấy cái, không cam lòng mở mắt ra, đầu óc cực kỳ hỗn độn.Bỗng cô ngồi bật dậy hét lên: "Thôi chết! Muộn buổi casting rồi!!"
"Vẫn còn nhớ à →_→?"
"Huhu, Ngôn Ngôn, đừng trách mình ngủ quên, tại giấc mơ của mình quá đẹp ý." Bao Tử thành thật giải thích.
"Chậc chậc, mộng đẹp hả?"
"Một giấc mộng xuân không chút tì vết = v =."
"Ồ, mộng xuân cơ đấy, chị em với nhau kể ra xem nào, người đàn ông trong mộng là ai vậy?"
Bao Tử ngẩn người, trong lòng bỗng cảm thấy cô đơn, lắc đầu đáp: "Không biết."
"Hả?"
"Không có ấn tượng, chỉ biết là mộng đẹp thôi, thôi không nói nữa, mình muộn buổi casting mất rồi đây này.À phải rồi, Hà Tuệ đâu?"
"Người ta đi từ sớm rồi, cậu ấy nói địa điểm là ở số đường Bác Dương."
"OK, cảm ơn nhé."
---
Bởi vì dậy muộn nên Bao Tử phải dùng tốc độ nhanh nhất để làm vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo.Tuy là đi thử vai nhưng vì thời gian có hạn nên cô cũng chẳng quan tâm đến việc bôi kem nền bb hay đánh son gì cả, chỉ đeo một cái balo nhỏ trên lưng, buộc tóc đuôi ngựa đơn giản rồi chuẩn bị ra cửa.
[Cảm giác không đáng tin chút nào.]
[Cô bạn cùng phòng Ngôn Ngôn tỏ vẻ rất sợ hãi.]
"Bao Tử, nhìn trang phục của cậu thế này, mình dám cam đoan là cậu sẽ bị cho out trong vòng một phút đồng hồ."
"..."
[Có phải cô bạn thân cùng phòng của mình không đây? Có thể nói dễ nghe hơn được không hả?]
[Kiểu như chúc cậu chiến thắng trở về mã đáo thành công vân vân ý.]
Bao Tử mặt mày nghiêm túc, ôm vai Quý Ngôn Ngôn, nói: "Mình chỉ đi thử vai nữ phụ sáu diễn được mấy tập là go die ý mà, đâu phải thử vai nữ chính đâu, không cần trang điểm xinh đẹp làm gì cả = v =."
"QAQ" Tốt thôi, nhưng đừng có mang bộ mặt "mình thất bại rồi" trở về nhà đấy nhé.
...
Có một kiểu người, dẫu biết là mình đã bị trễ việc quan trọng rồi, thế mà vẫn có thể nhàn nhã đứng
đợi xe bus được! Bao Tử luôn ghi nhớ câu "dục tốc bất đạt", không thể vì một việc mà bỏ qua chuyện từ từ hưởng thụ, thứ gì là của mình thì sẽ mãi mãi là của mình, còn nếu nó không thuộc về mình thì cũng không nên cưỡng cầu làm gì.
[Nghe có vẻ uyên bác cao thâm gớm nhỉ.]
[Nhưng sự thật là...]
[Bản chất thần giữ của bỗng dưng bộc phát – Chỉ một đồng đi xe bus là có thể vòng quanh nửa thành phố rồi, còn đi taxi thì sẽ phải dùng đến mấy tờ chủ tịch Mao.]
...
Xe bus cô đi là xe bus hai tầng, tầng trên là ngồi ngoài trời, không cần ngắm cảnh qua một tấm kính thủy tinh.Hai bên đường tràn ngập biển quảng cáo, lúc đi ngang qua quảng trường, màn hình lớn ở đó đúng lúc chiếu hình ảnh nam thần của cô, áo sơ mi trắng, đeo cà vạt đen, ánh mắt quyến rũ nhìn thẳng vào mắt người ta.
Một fan cuồng, chỉ cần nhìn hình của thần tượng một phút thôi là đã có những suy nghĩ không đứng đắn rồi, huống hồ Bao Tử cô lại còn là sắc nữ nữa chứ.
Nếu mà biết bay thì e là lúc này cô đã bay lên rồi bám vào cái màn hình đằng kia rồi.
Xe đã rời xa quảng trường, nhưng ánh mắt của Bao Tử thì vẫn lưu luyến quên lối về, huhu, sao mà đẹp trai thế cơ chứ! Nếu như người trong mộng đêm qua là Hoắc Sâm thì tốt quá!
[Che mặt, lại suy nghĩ không trong sáng mất rồi!]
Cô cố gắng nhớ lại xem tối qua mình đã mơ gì, nhưng thật sự là không nhớ nổi, chỉ nhớ mang máng
là có mấy cảnh cấm trẻ em thôi, hậu quả của việc đọc tiểu thuyết H hôm qua đây mà (//∇//).
Trên xe bus có tiếng thông báo – Điểm dừng tiếp theo là đường Bác Dương, hành khách nào muốn xuống ở điểm này xin hãy chuẩn bị, chú ý đồ đạc mang theo bên người.
...
Hầu như những diễn viên đều sẽ nghĩ thế này, cố gắng bước từng bước một, có thể vai diễn nhỏ ngày hôm nay sẽ trở thành bàn đạp để mình có thể nhận những vai lớn hơn sau này.Bao Tử tất nhiên cũng đồng ý, nhưng mục đích cô muốn trở thành diễn viên nổi tiếng là để...được đóng cặp với nam thần của mình .
[Mới tưởng tượng thôi đã thấy vui rồi.]
Số đường Bác Dương, Bao Tử đã đến đúng nơi rồi, nhưng sao chỗ này lại vắng tanh vậy nhỉ?
Mặc dù chỉ là buổi casting cho vai nữ phụ ba đến sáu, nhưng dù sao đây cũng là một bộ phim được đầu tư rất mạnh mà, không thể có chuyện không ai đến thử vai được, riêng trong trường cô đã có khoảng năm sáu chục người đăng kí thử vai rồi.Bao Tử ngơ ngác, chẳng lẽ buổi casting đã kết thúc?
---
Mặc dù cảm thấy mình không có hi vọng gì, nhưng con người mà, trong lòng vẫn mong sẽ gặp may
mắn, tựa như thi tiếng anh cấp sáu ý, cho dù đi thi với cái đầu rỗng nhưng vẫn nghĩ nhỡ đâu lại được thì sao = v =.
Đi vào bên trong, đập vào mắt là cái băng rôn màu đỏ với dòng chữ - Buổi casting cho bộ phim "Cuộc sống hạnh phúc của Husky".
→_→
[What? Cái quái gì đây? (mặt ngây ra như phỗng).]
[Bổn bánh bao mới chỉ nghe thấy có "Cuộc sống hạnh phúc của Kim Thái Lang (Kintarou)" thôi.]
...
Cái tên phim kia đúng là khiến cho người ta hơi sợ, cảm giác như nó không phải là một bộ phim đứng đắn cho lắm.
Mà giờ phút này có một người đang mặt đỏ tía tai cãi nhau với người đại diện của mình.Tâm trạng của Hoắc Sâm bây giờ phải nói là bíp bíp bíp như chó luôn, vốn hắn vào giới điện ảnh là vì ba mẹ hắn muốn hắn được tiếp xúc nhiều với con gái, nhưng tiếp xúc thì được cái quái gì chứ, làm hắn bây giờ còn cảm thấy ghê tởm hơn với mấy cô diễn viên son phấn quá đà.Mẹ Hoắc thì cảm thấy quan hệ của con trai với Mạc Á Y cũng rất khả quan, ai ngờ Cố Tử Diễm lại cười nói Mạc Á Y là người mà cậu ta đang theo đuổi.
Mẹ Hoắc: QAQ
[Có thể lưu lại cho con tôi một con đường sống hay không?]
Hoắc Sâm làm sao mà không biết tâm tư của mẹ mình, đáng tiếc là hắn thường không nhận đóng phim tình cảm, mà nhỡ có bị bắt phải đóng mấy cảnh thân mật thì...hơ hơ, đã đến lúc phát huy tác dụng của người đóng thế, cố lên Pikachu.
[Xin dành một lời khen cho sự thông minh của tôi = v =.]
[Một con người luôn muốn lưu lại sự trong sạch cho nhân gian.]
Nhưng hắn đã quên mất một câu nói – Đạo cao một thước, ma cao một trượng.
Người anh em Cố Tử Diễm vốn đứng chung một chiến tuyến với hắn bây giờ cũng làm phản rồi, lại đi liên minh với người nhà của hắn chứ QAQ.
"Cuộc sống hạnh phúc của Husky", hơ hơ, cậu mới là Husky, cả nhà cậu đều là Husky!
Cái kịch bản này là do mẹ Hoắc tự chỉ đạo chứ ai, bà đến tìm một biên kịch chuyên viết kịch bản cho phim tình cảm, sau đó nói rõ ý đồ của mình cho người ta biết, biên kịch nghe một cái là hiểu ngay.Hoắc Sâm tuy được mọi người biết đến với hình tượng lạnh lùng quyến rũ, nhưng người nhà thì ai cũng biết bản chất thật của hắn là gì, chẳng khác nào một đứa trẻ chưa lớn cả.
Nội dung kịch bản đại khái toàn là...Ăn! Đậu! Hũ! Của! Nữ! Chính!
→_→
Có thể thấy được rằng, chuyện ép mẹ Hoắc đến phát điên hoàn toàn không có lợi gì cả TAT.
Vai nam chính nếu là Hoắc Sâm thì tại sao buổi casting lại thê thảm như này? Mẹ nó chứ, không thấy ai đến thử vai cả, đúng là bất ngờ mà! Chắc chỉ có Hoắc Sâm là thích thôi, không có ai muốn diễn thì càng tốt, phim chắc chắn sẽ không quay được rồi ha ha ha.Mà mẹ Hoắc thật ra cũng có tính toán, mặc dù rất muốn con trai ngốc nhà mình sớm lấy vợ, nhưng đối tượng vẫn phải xem xét một chút, bà nghĩ lấy danh tiếng của con trai bây giờ, chắc hẳn các cô gái sẽ chen chúc tới thử vai cho xem.
Chờ thêm một lúc...một lúc...một lúc nữa...vẫn không có ai đến cả QAQ.
Con gái bây giờ làm sao vậy hả? Đúng là không có mắt nhìn mà! Hay là kéo nhau đến thử vai hết ở số đường Hoài Dương rồi?
Đợi đến khi biển cạn đá mòn, tưởng chừng sắp tuyệt vọng rồi, cuối cùng cũng có một cô bé mặt ngơ ngác bước vào.
Mẹ Hoắc: ︿ ( ̄︶ ̄)︿
[Quả nhiên trời không phụ lòng người, người đâu?! Mau mở một lon coca cho ai gia ăn mừng nào!]
---
Lúc này, dù đầu óc có chậm lụt đến đâu thì Bao Tử cũng nhận ra là mình đã bị bạn cùng phòng Hà Tuệ hãm hại rồi, chỉ trách bản thân đã quá kích động, không nhớ rõ địa điểm thử vai của phim kia.
TAT
Nhìn cái băng rôn in dòng chữ "Cuộc sống hạnh phúc của Husky", Bao Tử cảm giác như ông trời đã đóng cửa chính rồi thay vào đó là mở cửa sổ cho cô vậy, hay là cứ thử hỏi xem phim này người ta có cần vai nữ phụ sáu không?
[Quyết định vậy đi!]
Bước vào phòng, bên trong có ba người, một người phụ nữ trung niên, một người phụ nữ đeo kính khoảng hai bảy hai tám tuổi, còn có một...Fck! Mẹ ơi!! Đó chính là người đại diện của nam thần nhà con kìa QAQ!!!
[Huhu muốn khóc quá đi!!!]
[Cảm giác mình đã đến gần thêm một bước về phía nam thần rồi =w=.]
Cô cố gắng giữ bình tĩnh, nói: "Xin chào mọi người, tôi là Bao Tử, sinh viên năm ba của học viện điện ảnh Đế Đô, hôm nay đến đây để thử vai nữ phụ ạ."
Ba người: "..."
Bánh bao trắng trắng mềm mềm lại hiền lành khiêm tốn, mẹ Hoắc nhìn mà thầm vui sướng trong lòng, chao ôi, vừa nhìn đã biết là dễ nuôi rồi.
→_→
[Mẹ Hoắc, hình như cô chú ý nhầm chỗ rồi.]
"Bao Tử phải không? Phim này chỉ có nữ chính thôi, không có nữ phụ, chúng tôi không làm phim cẩu huyết đâu nha."
"QAQ" Cảm giác cái cửa sổ cũng bị đóng lại luôn rồi, vẫn nên trở về phòng ngủ mơ mộng hão huyền tiếp thôi.
"Cháu có khả năng gì đặc biệt muốn thể hiện không?" Dường như nhìn ra được ý muốn rút lui của con gái nhà người ta, mẹ Hoắc lập tức lên tiếng, đùa à, vịt đã sắp cho vào nồi rồi, không thể để nó bay mất được!!
"Dạ..." Bao Tử nghiêng đầu nghĩ.
Mẹ Hoắc – Đáng yêu quá! Làm con dâu của mẹ đi con ==!
"Cháu đã từng diễn các vai như là chết vì tai nạn giao thông, chết vì bị máu trắng, nhảy lầu chết, chia tay xong buồn bực không vui rồi chết, chỉ cần mọi người đưa ra yêu cầu thì cháu có thể diễn được mọi kiểu chết ạ." [mặt cười]
Ba người: "..."
[Cô bạn này, cô được mời đến đây để trêu chọc chúng tôi sao?]
Hoắc Husky bị nhốt trong phòng nghỉ, chứng kiến toàn bộ sự việc qua màn hình: "..."
Sợ cô ngốc này sẽ còn nói ra mấy chuyện lung tung, ba người thầm quyết định cho cô bé nhận vai này luôn, dù gì thì cũng không còn ai đến casting nữa đâu TAT.
"OK, cô để lại phương thức liên lạc, chúng tôi sẽ thông báo sau nhé." "Vâng, đây là sơ yếu lí lịch của tôi, mời mọi người xem qua." "..."
"Nhớ đừng tắt máy nhé, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì vai nữ chính sẽ thuộc về bạn đấy." Cố Tử Diễm gõ bàn, nhẹ nhàng nói.
"Dạ? Chứ không phải là vai bạn gái cũ của nam chính ạ?"
"..."
[Cô nương ơi, đầu óc cô nghĩ đi đâu vậy, phim này không phải là phim cẩu huyết nhé!!]
Một lúc sau, Bao Tử nhăn mặt cau mày chun mũi nói: "Liệu có hơi tùy tiện quá không ạ?"
"Không đâu, mà bạn cũng nên biết ai sẽ đóng vai nam chính, không ai khác là nghệ sĩ mà tôi quản lý, Hoắc Sâm."
"Gì cơ ạ?!!!!"
Bây giờ thì đúng là Bao Tử bị chết não rồi, chỉ còn nghe thấy quanh quẩn hai chữ Hoắc Sâm Hoắc Sâm Hoắc Sâm...., fck, hình như mình vẫn đang ở trong mơ, không sai, đúng là như vậy rồi = v =.Mình đúng là quá mê muội , còn nằm mơ giữa ban ngày nữa.
Lâng lâng, lâng lâng ~
"Thả Hoắc Sâm ra đi, cô gái này hình như đang nghĩ chúng ta là bọn lừa đảo rồi."
...
Bao Tử rơi vào trạng thái hồn bay phách lạc, bỗng chuông điện thoại vang lên, cô xin phép ba người ra ngoài nghe: "Alo, Ngôn Ngôn."
Đầu bên kia lập tức truyền đến tiếng gào thét vang dội: "Bao Tử!! Cậu bị ngốc hay sao mà để Hà Tuệ lừa vậy!! Địa điểm casting là ở số đường Hoài Dương cơ mà, không phải đường Bác Dương đâu.Mới vừa rồi con bé đó nhận được vai nữ phụ sáu còn đứng trước mặt mình khoe khoang, muốn quất chết nó quá!!!"
"Ngôn Ngôn, cậu bình tĩnh đã, hình như mình còn vừa gặp một nhóm lừa đảo còn hơn cả Hà Tuệ nữa cơ!"
"Sao thế?"
"Mình vào thử vai ở đây, sau đó bọn họ nói mình sẽ là nữ chính, điên rồ hơn nữa cơ, vai nam chính lại là Hoắc Sâm!!!"
"..."
Im lặng một lúc, đầu bên kia nói: "Mình biết cậu thích Hoắc Sâm, nhưng đừng có phát bệnh hoang tưởng ở bên ngoài nữa, mau trở lại xử lý con bé kia với mình đi! Mình chuẩn bị gạch rồi đó, mẹ nó, nó còn nói cậu là bánh bao mềm, cứ ra ngoài là bị người ta bắt nạt, mình phải cầm gạch đập chết nó mới thỏa."
Bao Tử cảm thấy Ngôn Ngôn nói rất đúng, cho nên vừa yên lặng lắng nghe cô bạn nói, vừa thuận tiện đáp: "Trên đường về trường học mình sẽ chú ý xem ven đường có hòn đá lớn nào không nhé."
Quý Ngôn Ngôn: "Thái độ không tồi."
"= v =" Bổn bánh bao cũng thấy vậy.
Cúp điện thoại, Bao Tử hít sâu một hơi, tự dưng được làm nữ chính cũng hơi sợ, mặc dù có người đại diện của nam thần ở bên trong thật, nhưng cô vẫn thấy không yên tâm, vẫn nên khoác balo về thì hơn.
Xoay người lại...A! Ai dám chặn đường của bổn bánh bao vậy!!!
Ngẩng đầu lên...Fck!
Bây giờ giả bộ bất tỉnh có còn kịp không???