Hoắc Sâm tỉnh giấc vì bị một bàn tay nhỏ tát vào mặt, tuy lực không mạnh nhưng tiếng bép vang lên cũng vô cùng vang dội.Bây giờ Hoắc Tiểu Hắc đã biết bò biết ngồi rồi, nghịch ngợm không nghỉ một giây phút nào.Sau khi đánh xong baba, cậu nhóc lại lắc lắc cơ thể nhỏ bé của mình để xoay người sang chỗ khác, Hoắc Sâm mở mắt ra thì chỉ nhìn thấy cái lưng nhỏ của con trai, như thể một cái tát vừa rồi chẳng liên quan gì đến nó vậy.
Kể từ sau khi có Hoắc Tiểu Hắc, Bao Tử đã hoàn toàn trở thành một người phụ nữ của gia đình, tình thương của mẹ đã lấn áp toàn bộ chí hướng của cô, so với việc trở thành một diễn viên giỏi thì bây giờ cô lại muốn làm một người mẹ tốt hơn.Thật ra thì trẻ con lớn nhanh lắm, chỉ cần bạn xa con một thời gian ngắn thôi là bạn sẽ cảm thấy mình đã bỏ lỡ rất nhiều điều.
Nếu Bao Tử trong thời gian này không thể tiếp tục đi làm, vậy gánh nặng kiếm tiền nuôi gia đình đương nhiên phải đặt lên một mình Hoắc mỗ rồi.Cho nên, Tiểu Hắc thỉnh thoảng lại không thấy baba của mình ở nhà.
Mà trẻ con thì lại rất hay quên, lúc Hoắc Sâm kết thúc công việc rồi trở về nhà thì lại thấy con trai chẳng vui vẻ gì khi gặp bố cả, thậm chí hắn còn cảm thấy Hoắc Tiểu Hắc còn hơi có phần bài xích hắn.
Ánh mắt của trẻ con không thể gạt được người, đặc biệt là những đứa trẻ có đôi mắt to tròn lúng liếng như Tiểu Hắc, lúc Hoắc Sâm về nhà, hắn có thể nhìn ra được suy nghĩ của Hoắc Dự Khải thông qua ánh mắt mà con trai nhìn mình...
[Ơ? Người này là ai?]
[Huhu, mama cứu con, nhà mình bị người ngoài hành tinh xâm chiếm rồi.]
Hoắc Sâm người ngoài hành tinh: "→_→"
Cho nên không khó để giải thích việc mới sáng ra hắn đã bị ăn một đòn "Như lai thần chưởng" của Tiểu Hắc, dù sao thì tối qua lúc hắn mệt mỏi về đến nhà thì hai mẹ con đã đi ngủ rồi.
Dường như là có tật giật mình, Tiểu Hắc sau khi cho baba mấy phút đồng hồ nhìn lưng mình, lại tiếp tục không nói tiếng nào mà vội vàng nhanh tay nhanh chân bò ra khỏi khu vực nguy hiểm.
[Bổn cục cưng tuy còn nhỏ, nhưng bổn cục cưng vẫn có thể cảm giác được là người đằng sau lưng đang muốn chiếm giữ hang ổ của mình đấy nhé.]
[Làm người phải luôn biết đề phòng.]
Chẳng qua là, hiện giờ muốn chạy thì đã trễ rồi.
Nhị Hắc chỉ cần dùng một tay là đã cắp được Tiểu Hắc lên →_→.
"Mama con đâu?"
Hoắc Sâm vỗ nhẹ vào mông của thằng quỷ nhỏ, theo lý thuyết thì vợ hắn không thể dậy sớm như vậy được, bánh bao vốn yêu say đắm cái giường ngủ mà, nhưng hôm nay làm sao lại...
Hoắc Tiểu Hắc tất nhiên không thể trả lời câu hỏi của Hoắc Nhị Hắc được, hiện giờ cậu nhóc chỉ biết nói "A a" hoặc "Phì Phì" thôi.
[Không nói chuyện được, thật bực quá đi ( ̄^ ̄)ゞ.]
Hoắc Tiểu Hắc khẽ lắc lắc cái mông nhỏ đang bị nâng lên, miệng chảy dãi, hai cái tay mập mạp không ngừng vung vẩy: "A ~ a ~"
"Xì, quên mất là con chưa biết nói."
Giải thoát cho thịt viên nhỏ, Hoắc Sâm tiện tay sửa sang lại mái tóc rối bù, vén chăn lên chuẩn bị rời giường.
Hoắc Sâm lúc đứng lên trông rất cao lớn, thịt viên nhỏ đang ngoan ngoãn ngồi yên trên chăn, bỗng giật mình ngơ ngác nhìn baba, bởi vì baba cao quá nên thịt viên nhỏ phải ngửa đầu lên thật cao, kết quả là ngã ngửa ra giường.
QAQ
Tiểu Hắc dùng sức duỗi chân, muốn ngồi dậy một lần nữa, nhưng mà, đây chính là một nhiệm vụ rất khó khăn.
Bình thường nếu bị thế này thì mama sẽ giúp Tiểu Hắc một tay.
Nhưng bây giờ mama không có ở đây, còn baba thì chắc chắn không hiểu ý của Tiểu Hắc đâu, huhu, xem ra chỉ còn cách tự lực cánh sinh thôi.
Nhưng mà...
Tiểu Hắc hoàn toàn không có khả năng tự lực cánh sinh TAT.
Đều tại cái chăn ở bên dưới làm vướng víu, nếu bên dưới mà không có vật gì cản trở thì chuyện lật người này nọ đối với Tiểu Hắc mà nói thì dễ như trở bàn tay.
Tiểu Hắc mếu máo tủi thân nhìn baba, hai mắt rơm rớm, chỉ không lâu sau, một giọt nước mắt to như hạt đậu cứ thế chảy xuống.
"Oa ~~~~" Từ yên lặng đến gào khóc chỉ cần mười mấy giây ngắn ngủi.
Hoắc mỗ: "..."
[Đúng là trẻ con, nói khóc là khóc ngay được.]
---
Mặc dù được baba cao lớn bế ôm dỗ dành rồi nhưng Hoắc Tiểu Hắc vẫn thấy rất tủi thân, đầu nhỏ dựa vào vai baba, nức nở mãi không thôi.
[Muốn mama dỗ cơ QAQ.]
"Đàn ông con trai hơi tí đã khóc thế này à, chậc chậc."
"A ~"
[Nghe không hiểu.]
[Đừng có dài dòng.]
...
Hoắc Nhị Hắc và Hoắc Tiểu Hắc nhân dịp này mà làm thân với nhau, hậu quả của việc thân quen chính là Hoắc Nhị Hắc đã bị Hoắc Tiểu Hắc làm cho mặt dính đầy nước miếng →_→.
Mới sáng sớm đã nhận được quà của con trai – Baba, để con rửa mặt cho baba nha = ̄w ̄=....
Xong xuôi đi xuống dưới nhà, thấy trên bàn ăn đã có một bữa sáng thịnh soạn, Hoắc Sâm liếc vào phòng bếp, ở đó có một bóng dáng đang bận rộn.
Bánh bao của trẫm, một ngày không gặp mà ngỡ ba thu.
Đây thực sự là một cuộc sống đáng ngưỡng mộ, có vợ có con, vợ dậy sớm làm bữa sáng cho chồng, ấm áp và hạnh phúc biết bao.
Hoắc mỗ cực kỳ muốn lao vào bếp tặng cho vợ một cái ôm từ đằng sau, nhưng thật đáng buồn là trong tay lại đang bế thịt viên nhỏ TAT.
Kể từ ngày có thịt viên nhỏ, làm cái gì cũng bất tiện.
→_→
...
Hai vợ chồng đều không có thói quen khoe con trên blog, cho nên từ khi bạn nhỏ Tiểu Hắc ra đời đến nay, tất cả mọi người đều chưa được nhìn thấy dáng vẻ của Tiểu Husky mà bọn họ tâm tâm niệm niệm trong lòng QAQ.
Mỗi khi Bao Tử đăng ảnh selfie của mình lên mạng là bên dưới đều là những bình luận kiểu như – Tiểu Hắc của bọn em đâu rồi? Không có Tiểu Hắc là bọn em không bình luận nữa đâu. Chúng em chỉ tiếp nhận ảnh gia đình thôi, mau cho Tiểu Hắc của bọn em ra đây, nếu không đăng hình Tiểu Hắc bọn em không thèm thích chị nữa v...v
TAT
[Những fan thân ái của tôi đâu mất rồi?]
[Tiểu Hắc mới ra đời là toàn bộ thế giới cũng thay đổi theo luôn.]
Vì để lôi kéo lại tình cảm của các fan, Bao Tử liền cắn răng dâng hiến một tấm ảnh chụp đằng sau lưng Tiểu Hắc.
Bánh bao thích mua túi: Sáng nay Tiểu Hắc tát một cái cho baba tỉnh dậy, sau đó lập tức xoay người đi chỗ khác, để lại cho baba một bóng lưng kiêu ngạo ơ ~
[Hình ảnh]
Phù sinh nửa ngày rảnh rỗi: Không nhìn thấy mặt, không bình luận [tạm biệt].
Hồi ức chính là tôi: Rõ ràng chỉ nhìn cái lưng thôi mà em vẫn muốn nói là đáng yêu quá đáng yêu quá đáng yêu quá huhu ~
Sắp đến rồi chạy thôi: Tiểu Hắc của chúng em, khó khăn lắm mới được lộ diện, nhưng không ngờ là vẫn chưa lộ mặt, không vui chút nào! Bao Tử à, em không ngờ chị lại như vậy đó ( ̄^ ̄)ゞ.
...
Học tra nhất chích: Huhu, muốn nuôi quá, nhìn cái lưng thôi cũng biết là mặt cục cưng rất đẹp trai
rồi.
Thi thố như cái bíp bíp: Trời, em đang bị thi cử ép muốn điên rồi, nhưng không sao, thi cử quật ngã em cũng được, chỉ cần hôn Tiểu Hắc một cái là đứng dậy được ngay ==.
...
---
Tiểu Hắc rất quấn Bao Tử, làm cho Hoắc Sâm hơi ghen tị.
Nhưng mà cũng khó trách, phải biết rằng Hoắc Tiểu Hắc là kết tinh của Hoắc Sâm và Bao Tử, mà ai cũng biết là hai vợ chồng này đều rất ham ăn.Cho nên dựa theo định luật di truyền thì Tiểu Hắc của chúng ta cũng sẽ là một đứa nhỏ ham ăn, mà Bao Tử lại giống như quán cơm di động của cậu nhóc vậy, thành ra là...
Theo mama, có sữa uốngヾ(ノ"﹃ノ.
Nếu Hoắc Sâm mà biết nguyên nhân con trai mình dính mẹ là vậy thì chắc là hắn sẽ chủ động đảm nhiệm vị trí làm vú em luôn mất.
Lấy bình sữa buộc vào ngực là được chứ gì!
Trời đất, hình ảnh quá đẹp, thật không dám tưởng tượng.
"Anh đi quay phim sao không thấy em tới thăm hả?"
"Dạ?"
"Lúc quay phim có một cô gái cứ bám lấy anh rồi hỏi này nọ, nếu em cùng Dự Khải đến thăm anh thì Dự Khải nhà chúng ta nhất định sẽ giải quyết chuyện đó giúp baba, đúng không con?"
Hoắc Tiểu Hắc: (≧w≦)
Bao Tử: →_→
[Nhớ hai mẹ con em thì cứ nói thẳng ra đi.]
...
Cuối cùng Bao Tử vẫn phải thỏa hiệp, chồng mình ngạo kiều như vậy cũng không phải ngày một ngày hai rồi, bây giờ cô cũng đã quen, ngay cả cách dỗ dành cũng đã tổng kết ra được loại, trong đó cách trực tiếp và hữu hiệu nhất là...
"Được thôi, tối nay em sẽ đền cho anh."
"= v ="
[Trẫm đúng là muốn nghe câu này.]
[Nếu không phải tối qua lúc anh về thấy em đã ngủ, thì nào cần phải chờ đến tận tối nay ( ̄▽ ̄).]
[Lâu lắm rồi không được ăn thịt.]
Hoắc Sâm vì đang vui nên giơ tay muốn ôm lấy Tiểu Hắc từ trong tay Bao Tử, không ngờ Tiểu Hắc lại không muốn, cứ ôm chặt lấy cổ mẹ, hướng cái mông về phía baba.
Hoắc Sâm: "→_→"
[Thằng oắt con này, thật không đáng yêu chút nào.]
---
Bây giờ không giống như trước nữa, trước đây nếu hai vợ chồng muốn lăn lộn thì chẳng cần phải
để ý điều gì, nhưng bây giờ mà muốn lăn lộn thì điều đầu tiên là phải dỗ Tiểu Hắc ngủ đã.
Chỉ có điều là...
Trẻ con hầu hết đều như vậy, lúc bạn không muốn con ngủ thì đứa nhỏ lại cứ ngáp cứ khóc liên tục đòi ngủ; còn lúc bạn muốn con ngủ thì sao, đứa nhỏ lại tràn trề sinh lực muốn chơi đùa cùng bạn.
Nhân lúc Bao Tử đang đi tắm, người cha tốt Hoắc Sâm bế Hoắc Tiểu Hắc đi đi lại lại trong phòng, thầm nghĩ cứ như vậy thì chỉ một lát sau là Tiểu Hắc sẽ gục vào vai mình mà ngủ thôi.
Tưởng tưởng luôn tốt đẹp, còn thực tế thì rất phũ phàng.
Hoắc Tiểu Hắc vẫn mở to đôi mắt đen láy của mình, hoàn toàn không có cảm giác buồn ngủ.
"Sao còn chưa ngủ hả con? Tám giờ rồi."
Thịt viên nhỏ nghĩ là baba đang đùa với mình, cũng rất phối hợp mà vung cái tay mập mạp lên, còn đáp lại: "A ~"
"..."
...
Một tiếng sau, Tiểu Hắc của chúng ta cuối cùng cũng tiến vào mộng đẹp, môi hơi nhếch lên, ngọt ngào ngủ say.
Tiếp theo chính là thiên hạ của Hoắc Husky rồi ~
Hoắc Sâm nhẹ nhàng đặt Tiểu Hắc xuống giường, lấy gối vây xung quanh để đảm bảo an toàn cho con, sau đó đi vào căn phòng chiến đấu của hai vợ chồng.
Cửa phòng vừa mở ra, Bao Tử lập tức bị áp vào tường, Hoắc Sâm khàn giọng nói: "Có nhớ anh không?"
Bình thường thì Bao Tử sẽ không nói mấy lời ngọt ngào sến sẩm đâu, nhưng nếu không làm cho Hoắc Husky hài lòng thì e là tối nay bánh bao cô sẽ bị ăn sạch đến nhân cũng không còn mất.Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, Bao Tử ngẩng đầu lên, hai mắt tỏa sáng, dịu dàng nói: "Tất nhiên là nhớ rồi."
"Ngoan lắm." Hai chóp mũi cọ vào nhau.
Đồ ngủ hoạt hình của Bao Tử đã bị vứt hết rồi, hiện giờ cái váy cô đang mặc có hơi gợi cảm, hơn nữa còn thật dễ dàng cho Hoắc Sâm ra tay.
[Lăn lăn lộn lộn ~]
[Lướt sóng lướt sóng ~]
Trong căn phòng lớn tối thui chỉ nghe thấy tiếng hai người thở dồn dập.
...
Ở bên ngoài quay phim lâu như vậy, về đến nhà sao có thể dễ dàng bỏ qua cho vợ được chứ. Hoắc mỗ – Một hai ba bốn hai hai ba bốn, đổi tư thế khác, lại một lần nữa.
Nhưng mà...
Bao Tử thoạt nhìn đã cực kỳ mệt mỏi, thắt lưng đau mỏi không muốn động đậy nữa, rúc vào ngực Hoắc Sâm muốn đi ngủ, Hoắc Sâm thì vẫn vuốt ve lưng vợ.Sau đó, ở phòng bên cạnh bỗng truyền tới tiếng khóc của con trai.
QAQ
Tình huống bất đắc dĩ, đành phải dậy mặc quần áo rồi sang dỗ con thôi.
Haizz, nghĩ đến việc Cố Tử Diễm vừa nhận một show thực tế cho hắn mà nhức cả đầu, con trai còn nhỏ như vậy, hắn làm sao một mình chăm sóc con được đây TAT.
Nhỡ đâu trong quá trình quay Tiểu Hắc tè hết lên người hắn thì sao, một người ưa sạch sẽ như hắn biết phải làm gì?
"Oa ~"
"Không khóc không khóc, baba tới đây."