Vân Phong không trả lời Liên Thảo nữa mà chỉ khẽ mỉm cười.
Lạnh lùng nhìn lũ quỷ không ngừng kêu gào, anh nhẹ giọng nói:
- Cô mau tránh sang bên đi.
- Không được, lũ quái vật này rất tàn nhẫn mẹ phải bảo vệ con.(nói xong ôm chầm lấy anh)
- Đồ ngốc, cô định bảo vệ tôi bằng cách nào? Chờ bọn chúng ăn xong cô rồi đến tôi sao?
- Thế nào cũng được, mẹ không muốn mất con.
- Yên tâm đi, đứng sang bên nhìn.
- Nhưng..(nhận lấy ánh mắt lạnh lùng của Bảo Bối) được rồi.
Dù rất không muốn nhưng cô lại càng không muốn Bảo Bối tức giận. Nên đành miễn cưỡng đứng sang bên quan sát. Chắc chắn nó bảo cô như vậy là sẽ có cách đối phó thôi.
Một mình đứng giữa vòng vây của lũ quỷ đang vô cùng thèm khát. Chúng từ từ bước đến, con dao trong tay không ngừng chém tới.
Vân Phong khẽ nhắm mắt, bàn tay không ngừng vận lực, luồng khí màu đen óng ánh như ẩn như hiện lưu chuyển bao quanh, phút chốc khiến anh trở lên vô cùng huyền bí. Không chờ lũ quỷ tấn công trước anh đã tự mình đón đầu chúng rồi. Sử dụng pháp lực đánh chưởng liên hoàn khiến bọn ấu trùng từng con từng con tan thành vũng máu đen hôi thối.
Liên Thảo đứng bên nhìn không tin nổi vào mắt mình đây không phải sự thật chứ, Bảo Bối của cô biết pháp thuật từ bao giờ vậy? Còn đang ngạc nhiên thì thấy ai đó chạm vào vai mình, quay qua nhìn thì bị người thổi khí vào mặt bất tỉnh.
Tất cả những việc đó đều được Vân Phong thu vào tầm mắt, anh gằn giọng với kẻ đó:
- Ngươi không phải Liên Thành, rốt cuộc ngươi là ai?
- Ta là ai sao? Ngươi đánh được bọn chúng rồi tính, ta chỉ giúp ngươi làm cô gái này ngất xỉu đỡ nhảy vào ồn ào thôi.
- Ngươi!
Lần này lũ quỷ dù chỉ còn lại con nhưng mạnh hơn những con kia rất nhiều lần, chúng biết bay nhanh, tấn công ngay chớp mắt với tốc độ kinh hồn. Đủ biết bọn chúng đã bị cái tên kia điều khiển. Hắn rốt cuộc là ai mà lại có pháp lực cao như vậy?
Một mình đánh với con quỷ này thật sự phần thắng là rất khó khăn, chúng chớp nhoáng lao vào tấn công vô cùng liên khớp(liên hoàn, khớp nhau) khiến anh có cơ hội tấn công rất hiếm hoi. Tránh con thứ nhất, tấn công con thứ nhưng lại khó lòng tránh được những con tiếp theo. Bởi vì dù sao đây cũng chỉ là linh lực của chiếc vòng nên sau thời gian dài tấn công anh đã bị đánh ngã,
Bọn chúng thấy cả con lao vào tấn công quyết định, tay cầm dao giơ cao chuẩn bị đâm tới kết thúc.
Nằm bất lực vì bản thân cũng đã bị thương nặng cho nên khó lòng phản khán, cố gắng lần cuối cùng vận lực đánh trả vào lũ quỷ đang lao tới. Với lực yêu như vậy thật chẳng biết có đủ đánh ngã chúng hay không đây.
” ẦM” lũ quỷ bị lực quá mạnh mẽ đánh trúng đập hết xuống đất tan thành vũng máu. Và thân thể nhỏ bé kia đang không ngừng toả sáng. Trong phút chốc Bảo Bối đã biến mất chỉ còn người nằm đó đại ma vương Thiên Vân Phong. Thời hạn tháng đã kết thúc, phong ấn được giải anh đã hoàn toàn trở lại thành chính mình. Mái tóc dài buông xoã, khuôn mặt quá chi là yêu nghiệt, cơ thể khoác nên mình bộ xiêm y màu đen tuyền, mắt phượng lạnh lùng liếc nhìn Quỷ Huyết, đứng bên đó hắn vẫn dửng dưng như không thấy gì. Trong chớp mắt anh đã xuất hiện trước mặt hắn.
- Thật không ngờ đứa bé như ngươi hoá ra lại là đại ma vương.
- Bây giờ ngươi biết không phải quá muộn rồi sao?
- Chưa có muộn, Ai! Từ trước đến nay ma giới và quỷ giới luôn tách biệt với nhau. Có phải bây giờ chúng ta nên thử pháp lực của nhau đúng không?
- Không phải là thử mà chịu chết đi.
- Được ta cũng rất muốn thử xem ngươi và cha ngươi ai mạnh hơn.