Sự xuất hiện của Hứa Thiên Tứ ngay lập tức khơi dậy sự cảnh giác của Hồ Vệ Đông, Hồ Vệ Đông chĩa con dao màu đen trên tay về phía Hứa Thiên Tứ: "Hóa ra là anh!?"
Hứa Thiên Tứ mỉm cười nhìn Hồ Vệ Đông và nói: "Tôi đã nói từ đầu rồi, hai chúng ta nên hợp lực để đối phó với Lý Phong".
"Nhìn xem, những sát thủ tinh nhuệ của môn phái ông đều bị Lý Phong hạ gục hết rồi. Thằng này có rất nhiều thủ đoạn, tầng tầng lớp lớp".
"Hoàn toàn không thể đối phó với nó bằng biện pháp thông thường được đâu".
"Chúng ta phải dùng những cách quỷ quyệt, tàn nhẫn và máu lạnh hơn nó!"
Hứa Thiên Tứ và Triệu Thành Lượng có thể nói là cá mè một lứa.
Khi Hứa Thiên Tứ nói lời này, Triệu Thành Lượng lập tức lên tiếng: "Vậy thì anh nói xem, có cách gì để đối phó với Lý Phong?"
Hứa Thiên Tứ quay đầu lại nhìn Hồ Vệ Đông và nói: "Rất đơn giản".
"Đường chủ Hồ, mục đích đến Ninh Châu tìm quái vật ngàn năm không phải là lấy một giọt máu của nó sao?"
Hồ Vệ Đông bị sốc, ông ta không ngờ Hứa Thiên Tứ lại biết về nhiệm vụ tối mật này.
Hồ Vệ Đông nhìn thẳng vào Hứa Thiên Tứ và nói: "Làm sao anh biết được? Chẳng nhẽ anh là gián điệp".
Hứa Thiên Tứ khẽ lắc đầu: "Ông nghĩ tôi cần làm gián điệp không?"
"Trên đời này không có thứ gì mà tôi không biết, hơn nữa tôi còn biết vị trí cụ thể của con quái vật kia".
Vẻ mặt của Hồ Vệ Đông đột nhiên trở nên cực kỳ cường điệu, ông ta nhìn chằm chằm Hứa Thiên Tứ: "Mau nói đi! Nó đang ở đâu?"
Hồ Vệ Đông đã dành rất nhiều thời gian để tìm kiếm con quái vật ngàn năm tuổi này.
Trong khoảng thời gian vừa qua, ông ta gần như có thể nói là đã lật tung toàn bộ Ninh Châu từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới lên.
Nhưng vẫn không thể tìm thấy sự tồn tại của nó.
Hồ Vệ Đông đã từng nghi ngờ truyền thuyết đó, nếu không có lệnh của thủ lĩnh thì ông ta đã bỏ cuộc lâu rồi.
Hứa Thiên Tứ cười nói: "Thật ra vị trí của con quái vật này nói xa thì không phải mà gần cũng chả đúng, người của ông đã đến đó rồi".Hồ Vệ Đông tư duy nhanh, ngay lập tức ông ta đã nghĩ được ra vị trí kia: "Ý của anh là con quái vật ở trong hang động đó!?"
Hứa Thiên Tứ khẽ mỉm cười: "Chính xác mà nói, nó nằm ở đáy hồ lạnh giá ngàn năm đó!"
Sau khi Hồ Vệ Đông im lặng một lúc, ông ta nhanh chóng đồng ý với ý kiến của Hứa Thiên Tứ.
Đúng vậy, điều này cũng giải thích tại sao Lý Liễu Nhi, một người bình thường, lại trở nên đặc biệt như vậy.
So với việc lấy lại Lý Liễu Nhi, đối với Hồ Vệ Đông, lấy máu của con quái vật ngàn năm tuổi đó là điều mấu chốt nhất trước mắt.
Hồ Vệ Đông nhìn chằm chằm Hứa Thiên Tứ: "Mục đích của anh là gì?"
"Anh có thể không cần nói với tôi chuyện này".
Hứa Thiên Tứ trực tiếp ngồi trên ghế sofa và kéo một người phụ nữ gợi cảm bên cạnh Triệu Thành Lượng vào vòng tay của mình.
Sau đó anh ta tùy tiện bóp vuốt, hoàn toàn không để ý đến lời van xin của người phụ nữ.
Một nụ cười tàn nhẫn dần hiện ra trên khuôn mặt anh ta.
"Mục đích của tôi rất đơn giản. Tôi chỉ muốn Lý Phong khổ sở. Rất khổ sở. Nó càng khổ, tôi càng vui".
"Tất cả kẻ thù của Lý Phong đều là bằng hữu của tôi. Chỉ cần là chuyện khiến Lý Phong khó chịu, tôi sẽ làm!"
"Mục tiêu của các người là lấy một giọt máu từ con quái vật ngàn năm tuổi đó".
"Còn mục tiêu của tôi là giải phóng con quái vật ngàn năm tuổi đó, sau đó dùng nó để giết Lý Phong!"
Hồ Vệ Đông và Triệu Thành Lượng nhìn nhau, họ gật đầu một cái rồi đồng thanh: "Được rồi. Cứ quyết vậy đi".
"Anh đưa chúng tôi đi tìm yêu quái ngàn tuổi đó. Tôi sẽ giúp anh khống chế con yêu quái ngàn tuổi đó, để nó giết Lý Phong!"
Đối với Hồ Vệ Đông, điều này đúng là một mũi tên trúng hai đích.
Ông ta vừa có thể lấy máu của một con quái vật ngàn năm tuổi. Ông ta lại vừa có thể giết chết Lý Phong, để giải hận cho thiếu môn chủ của mình.
Đồng thời cũng có thể cướp lại đan dược của phó môn chủ.
"Tốt lắm, vậy thì chuyện này quyết định thế đi".
Sau khi nói xong, khuôn mặt Hứa Thiên Tứ dần nở một nụ cười rất kỳ lạ.
Mà người phụ nữ trong vòng tay anh ta đột nhiên phát ra một tiếng kêu rất sắc bén.
Sau đó cả người mềm nhũn ngã vào vòng tay của Hứa Thiên Tứ.
"Hehehe. Lý Phong, tới đi! Kịch hay sắp diễn ra rồi đây".
"Tao sẽ đối xử với Hứa Mộc Tình giống như với con đàn bà này! Tao nóng lòng muốn giã cô ta trước mặt mày lắm rồi, tao không đợi được nữa rồi, hahahaha".
...
Hứa Hạo Nhiên ở trong xe nói với Lý Phong với vẻ mặt khó hiểu: "Anh rể, tại sao chúng ta lại trở về thôn?"
Hứa Hạo Nhiên không còn livestream kinh dị nữa, sau tất cả, cậu ta đã tìm được một việc thú vị hơn là đi livestream rồi.
Trong khi Hứa Hạo Nhiên đang nói, cậu ta bất giác nhìn Lý Liễu Nhi bên cạnh mình.
Mặc dù Lý Liễu Nhi không thể nói, nhưng không biết tại sao, Hứa Hạo Nhiên cảm thấy như thể có một sợi dây ràng buộc giữa cậu ta và Lý Liễu Nhi.
Vô hình chung, nó như một sợi dây đỏ gắn kết linh hồn của hai người họ.
Bây giờ Hứa Hạo Nhiên có cảm giác, chỉ cần nhìn Lý Liễu Nhi, trong lòng cậu ta đã cảm thấy vô cùng vui vẻ và thoải mái.
Điều này giống như sự va chạm linh hồn.
Đây là điều mà từ trước đến giờ Hứa Hạo Nhiên chưa bao giờ cảm nhận được.
Bây giờ trong đầu cậu ta chỉ có một ý niệm, đó là có thể nắm tay Lý Liễu Nhi bước tiếp không.
Ngoài Hứa Hạo Nhiên và Lý Liễu Nhi, trên xe còn có Hứa Mộc Tình và Tina.
Hứa Mộc Tình bây giờ ngày càng không không làm việc đàng hoàng.
Với tư cách là giám đốc của tập đoàn, Hứa Mộc Tình đã trốn việc mấy ngày qua rồi.
Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là Hứa Mộc Tình chán ghét đi làm, ngay cả khi ở trên xe, cô vẫn liên lạc với mấy trợ lý đắc lực của mình thông qua điện thoại di động.
Hứa Mộc Tình rất có đầu óc, cô đã sắp xếp mọi thứ hợp lý và có tổ chức.
Trong nhiều trường hợp, cô không cần phải lộ diện và có thể dễ dàng giải quyết chỉ với một cuộc điện thoại.
Ngày càng có nhiều người từ khu vực phía đông bị Hứa Mộc Tình thuyết phục.
Cô không chỉ là một bình hoa đẹp.
Một khi trở thành nữ thần trong thế giới kinh doanh, thì sẽ là một nữ thần thực sự, vô cùng cao quý, cũng hiểu chúng sinh.
Trong khi giữ cho công ty hoạt động có tổ chức, Hứa Mộc Tình cũng dành nhiều thời gian hơn để gần gũi với Lý Phong.
Bởi vì cô thực sự không muốn bị bỏ lại phía sau, cô muốn biết nhiều hơn về người đàn ông của mình, đồng thời cũng hy vọng cô không phải là gánh nặng cho Lý Phong.
Sự việc xảy ra trong sân vào sáng nay đã khiến Hứa Mộc Tình rất xúc động.
Trong quá khứ, Hứa Mộc Tình chỉ nghĩ rằng Lý Phong giỏi đánh đấm và là một cao thủ có võ công vô cùng lợi hại.
Nhưng hôm nay Lý Phong đã cho Hứa Mộc Tình thấy sức mạnh mang phong cách riêng của mình ở một cấp độ khác.
Phải nói rằng Lý Phong quá mạnh.
Đồng thời, anh giống như một túi thần kì hơn, như thể có vô số bảo vật trong đó.
Mỗi khi thò tay vào, luôn có thể lấy ra một bảo bối, sẽ khiến cho người ta phải kinh ngạc!