Nhất Định Phải Tiêu Hết Tiền Của Nhân Vật Phản Diện Trước Khi Hắn Phá Sản

chương 6: đặt bẫy

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Các vị khách quý, sau đây xin giới thiệu với mọi người một tác phẩm vô cùng đặc biệt."

Đứng giới thiệu một thời gian dài dưới ánh đèn làm cho đồng phục Mc chủ trì ướt nhẹp, dù vậy cũng không giảm đi sự nhiệt tình của Mc chủ trì.

Thời điểm giới thiệu món đồ đấu giá lần này Mc chủ trì còn cố ý dừng lại, ngữ điệu hưng phấn làm cho khách mời ai cũng hiếu kỳ.

Không ít người vì buổi đấu giá quá dài mà có chút uể oải, nghe Mc chủ trì nói như vậy liền làm những người này lên tinh thần mà nhìn về phía sân khấu.

Mc chủ trì hài lòng mà nhìn phản ứng của khách mời, trên mặt nở nụ cười thần bí, cất cao giọng nói: "Tác phẩm đấu giá lần này tên là, ( Chiến Thành )."

Mc chủ trì vừa dứt lời, dưới sân khấu liền rối loạn, có người thậm chí còn đứng lên mặt biểu hiện không thể tin được.

Cứ việc Mc chủ trì giới thiệu ngắn gọn cũng làm cho hội trường hiện tại nổ tung.

Đừng nói trong hội trường, ngay cả bên ngoài hội trường đang xem phát sóng trực tiếp cũng bị tin này làm cho chấn động.

Nguyên nhân khỏi phải nói, đương nhiên là vì...

Bộ tác phẩm này quá nổi tiếng.

( Chiến Thành ) là tiểu thuyết được chuyển thể thành phim truyền hình thành công nhất năm , ban đầu bộ phim này không có tiếng tăm gì nên đoàn đội chế tác lập tức nâng người lên.

Nhưng do điều kiện lúc đó của đoàn phim có hạn nên buổi ra mắt phim cũng không có, lúc đó là quốc khánh nên có nhiều bộ phim được chiếu căn bản là không có ai chú ý tới bộ phim điện ảnh có chi phí thấp này.

Vì vậy những ngày đầu chiếu ( Chiến Thành ) phòng vé vô cùng ảm đạm, thảm đến nỗi có vài rạp chiếu phim dự định dừng chiếu.

Không ai nghĩ tới bộ phim chiếu được một tuần lễ liền dựa vào danh tiếng mà đè bẹp các bộ phim trong nước có qui mô chế tác và nhà đầu tư lớn.

Bộ phim tự có danh tiếng liền giúp đỡ không ít cho đoàn phim về phí tuyên truyền.

Theo sự nổi tiếng cùng danh tiếng không ngừng tăng lên, phòng bán vé của bộ phim này một đường lên đỉnh trở thành phòng bán vé có lượng xem cao nhất năm .

Trước khi đạo diễn Xà Nhà Khiêm quay bộ phim này thì vẫn chưa có tiếng tăm gì, dựa vào bộ phim này liền thu được từ phòng bán vé trăm triệu, tại giải thưởng Kim Vũ liền đoạt được giải đạo diễn xuất sắc nhất, trở mình liền thành củ khoai phỏng tay nhiều người muốn đầu tư.

Mà ảnh hưởng của bộ phim cũng không chỉ như vậy.

Nam chủ của bộ phim lúc đó mới ngây ngô ra trường liền dựa vào kỹ năng diễn xuất trong ( Chiến Thành ) mà tại Kim Vũ lấy được giải thưởng người mới xuất sắc nhất, sau đó tại liên hoan phim Kim Dực liền thu được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất.

Lúc anh ta trở thành ảnh đế cũng chỉ mới mười chín tuổi.

Nữ chủ tuy rằng có chút thua kém nhưng cũng dựa vào bộ phim mà bạo hồng trong vòng giải trí, ngắn ngủi ba năm từ người mới cái gì cũng không biết liền thành tiểu thịt tươi đang"hot".

Làm danh tiếng phòng vé năm đó như được mùa, bởi thế liền có ý định viết thêm tập, ( Chiến Thành ) chưa viết đã khơi lên vô số bàn tán.

Những chuyện liên quan hay video dù đã qua ba năm cũng chưa từng giảm đi, thậm chí mỗi một khoảng thời gian cũng phải lên hot search một hai lần.

Một tác phẩm danh tiếng như vậy cư nhiên sau ba năm không một tiếng động liền xuất hiện tại buổi đấu giá, đến nỗi một thông tin cũng không lộ ra.

Làm sao có thể không khiến người khác kinh sợ?!

Sau khi xác định sự chân thực của đấu giá lần này, một nửa người trong hội trường đều điên rồi.

Nhân viên tham dự buổi đấu giá lần này của Công ty Điện ảnh và Truyền hình hiện đang gọi cho lão bản của mình, mục đich thứ nhất là để báo cáo tin tức, còn mục đích thứ hai.

Chính là chuẩn bị tiền, điên cuồng mà chuẩn bị tiền.

Không nghi ngờ chút nào, đối mặt với tình hình hiện tại, nếu muốn lấy được bản quyền thì tất nhiên phải chuẩn bị một khoản tiền lớn.

Trong thời gian ngắn công ty nào có nhiều tiền thì càng có được cơ hội cao hơn.cái nào công ty trù đến tiền càng nhiều, nắm giữ tiên cơ thì càng nhiều.

Trong nhất thời, bên trong hội trường liên tiếp vang lên các loại trò chuyện, bởi hiện trường quá mức hỗn loạn, cho nên phía chủ sự không thể không tuyên bố tạm dừng hai mươi phút rồi tiếp tục.

Sợ tài chính trong tay không đủ, dù là Giang Du vẫn luôn bình tĩnh hiện tại ngồi cũng không yên, liền ra bên ngoài gọi người chuẩn bị tiền.

Nguyên bản Diệp Chu vẫn luôn ở trạng thái kích động, lúc nghe tin tức sắp đấu giá ( Chiến Thành ) lại không có một chút kích động.

Giang Đình Viễn nhìn bộ dáng bình tĩnh của cậu, tuấn mi khẽ nhếch: "Cậu không thích ( Chiến Thành ) sao?"

Diệp Chu lắc lắc đầu: "Không phải, đâylà môt bộ phim rất hay."

Cậu mặc dù chưa từng xem phim này thế nhưng nguyên thân là fan trung thành của ( Chiến Thành ), thần tượng trong bộ phim này của nguyên thân chính là đạo diễn Xà Nhà Khiêm.

Nguyên thân đem ( Chiến Thành ) xem hơn trăm lần, cuộn phim lôi ra mấy chục lần, đến nỗi một chữ trong phim cũng không quên.

Đối với đạo diễn Xà Nhà Khiêm càng cuồng nhiệt sùng bái, nằm mộng cũng muốn trở thành một đạo diễn như Xà Nhà Khiêm.

Nhờ nguyên thân, dù Diệp Chu chưa từng xem ( Chiến Thành ) cũng hiểu rõ nội dung kịch bản như lòng bàn tay.

Không thể phủ nhận ( Chiến Thành ) là một bộ phim thương mại vô cùng ưu tú, vô luận là thủ pháp quay của đạo diễn, hay biên kịch là người viết kịch bản, hoặc là đến xem kĩ năng diễn xuất của diễn viên, tất cả những điều này hội tụ lại liền trở thành một tác phẩm xuất sắc.

Tác phẩm có chất lượng cao, vận may tốt, thiên thời địa lợi nhân hoà, không nổi tiếng cũng khó.

Nếu như chưa xem qua tiểu thuyết ( bá đạo tổng tài khế ước tình nhân ), Diệp Chu tin tưởng mình nhất định sẽ có hứng thú với bộ phim này.

Thế nhưng!

Diệp Chu nhớ rõ, bộ phim này mặc dù được viết từ nhóm chế tác nguyên bản, thế nhưng phòng bán vé sau đó lại vô cùng ảm đạm.

Thời điểm đầu tư gióng trống khua chiêng gần một trăm triệu, cuối cùng khi bộ phim được chiếu lại bị đánh giá thấp, các nhà phê bình điện ảnh xếp bộ phim vào hàng ngũ tệ hại, quần chúng không ngừng tiếng mắng và chế giễu.

Có thể nói danh tiếng từng được tích lũy giờ không còn gì.

Cuối cùng theo thống kê phòng bán vé ( Chiến Thành ) miễn cưỡng mà thu được một trăm triệu.

Thành tích này nếu đặt trên một bộ phim điện ảnh phí tổn thấp cũng được coi là ưu tú, nhưng đặt trên ( Chiến Thành ), cũng có thể nói là bồi đến táng gia bại sản.

Diệp Chu ngẫm lại không nhịn được mà rùng mình một cái, đầu lắc lắc như trống bỏi.Hiểu lầm đại boss có hứng thú với bộ phim này, Diệp Chu lập tức uyển chuyển khuyên nhủ: "Giang ca, tuy rằng thành tích ( Chiến Thành ) rất tốt, mà bộ thứ nhất danh tiếng phòng bán vé song được mùa, thì trong điện ảnh bộ thứ hai luôn chịu khổ, ở trong nước hiếm thấy sao?"

"Có danh tiếng bộ thứ nhất chống đỡ, còn nếu muốn làm phòng bán vé đại bạo thì tính khả thi rất lớn, mà nguy hiểm khi đầu tư cùng một thàng phẩm trong đó có khi lên đến mấy chục lần, thậm chí gấp trăm lần."

Diệp Chu tận tình khuyên nhủ, nỗ lực làm đại boss bỏ đi ý nghĩ kia.

Cậu tuy muốn tiêu hết tiền của đại boss Giang trước khi hắn phá sản thì cũng không muốn làm bằng phương thức này a!

Diệp Chu nhớ rõ ( Chiến Thành ) được mua với cái giá trên trời triệu bởi một công ty giải trí lâu năm trong nước.

Phòng bán vé tuy không gây ra tổn thất lớn, chân chính làm công ty này tổn thất chính là giá cổ phiếu liên tiếp hạ xuống, sau đó liền bán công ty với giá mấy trăm triệu rồi không còn tin tức nữa.

Sở dĩ nhớ rõ ràng như thế là vì trong những người tranh giá với công ty kia còn có công chính và thụ chính.

Tuy không biết làm như nào Giang Du có nhiều tiền như vậy, nhưng có thể khẳng định Giang Du còn lá bài chưa lộ ra.

Chỉ tiếc là trong sách viết Giang Du cùng Trình Nhiên cuối cùng vẫn kém một bước, không địch lại công ty kia chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ qua tranh giá.

Sau đó mỗi lần Giang Du cùng Trình Nhiên nhắc lại chuyện này đều cảm thấy vạn phần vui mừng và may mắn, cũng đem chuyện này làm bài học để nhắc nhở mỗi lần muốn đầu tư đều phải thời khắc cẩn thận.

Thẳng thắn mà nói, Diệp Chu kỳ thực rất hi vọng Giang Du có thể chuẩn bị nhiều tiền hơn, như vậy liền có thể thay đổi nội dung trong sách, hành động này liền làm họ có đươc bản quyền ( Chiến Thành ).

Chỉ tiếc triệu dù sao cũng không phải là một con số nhỏ, Diệp Chu thở dài, đem mong đợi trong lòng ép xuống.

Tập trung tinh thần mà làm đại bosss dao động: "Cứ việc bộ thứ nhất ( Chiến Thành ) đại bạo, kỳ thực tôi cũng không xem trọng bộ tiếp theo này lắm."

Giang Đình Viễn nghe vậy, trong mắt loé ra một chút kinh ngạc mà vẫn bất động thanh sắc: "Hả?"

Thấy hắn nghe mình nói, Diệp Chu suy nghĩ một chút: "Bộ phim này khởi điểm quá cao, sự mong đợi của khán giả đối với nó so với các bộ phim điện ảnh phổ thông thì cai hơn nhiều."

"Đơn giản làm một ví dụ, nếu lúc thường mỗi lần khảo thí đều thi được sáu mươi điểm, người khác liền không mong đợi gì đối với anh nữa, bỗng một ngày anh phát huy vượt xa bình thường được một trăm điểm thì tất cả mọi người nhất định sẽ khen anh."

"Mà nếu mỗi lần đều thi được một trăm điểm, mọi người liền tập mãi thành quen nên không có quá nhiều kinh ngạc, nếu vẫn luôn bảo trì hoàn hảo mà đột nhiên có ngày thi được chỉ tám mươi điểm thì tất cả mọi người sẽ cho rằng anh học thói xấu."

Nói đến chỗ này, Diệp Chu nháy mắt một cái thành khẩn phân tích: "Tình huống hiện tại của ( Chiến Thành ) chính là như vậy. Nếu quay tốt, không hẳn sẽ có nhiều ca ngợi, mà nếu quay không tốt, chờ đợi nó nhất định là cả đống đánh giá ác ý."

Diệp Chu đơn giản mà lấy ví dụ nói trắng ra, cơ hồ đem hiện trạng ( Chiến Thành ) phân tích phi thường chuẩn xác.

( Chiến Thành ) này thật sự giống bên trong nguyên tắc viết ư? Mọi chuyện cũng chưa chắc.

Kỳ thực nó chỉ là một bộ phim thương mại đúng quy đúng củ mà thôi, nội dung kịch bản có chút bình thường, kỹ năng diễn xuất không mới lạ, với những người xem nhiều phim thương mại dù chưa xem hết cũng biết cái kết, đây cơ hồ là bệnh chung phim thương mại.

Nhưng để trên ( Chiến Thành ) trên lại biến tất cả thành khuyết điểm trí mạng, nhà phê bình điện ảnh chỉ hận không thể cầm kính lúp để phóng đại mà tìm kiếm sai lầm.

Cuối cùng, bất quá là không đạt được nhiều thành tựu so với bộ thứ nhất mà mọi người kì vọng mà thôi.

Giang Đình Viễn nhìn thân sắc ung dung của thanh niên trước mặt cho hắn những phân tích sắc bén, tim như bị lông chim đụng mà cảm thấy ngứa.

"Hơn nữa còn có tác phẩm..."

"Không thi quá sáu mươi điểm."

Diệp Chu nói được nửa câu, bỗng nhiên bị cắt đứt, đầu óc còn có chút không theo kịp.

"A?" Mặt không hiểu gì mà nhìn về phía Giang Đình Viễn.

Giang Đình Viễn: "Giống nhau đều là điểm tối đa."

Nha.

Diệp Chu miệng so với đầu óc nhanh hơn một bước, theo bản năng thập phần chân chó mà nói: "Viễn ca, anh đúng là lợi hại!"

Phản ứng lại những gì mình nói, Diệp Chu sâu sắc phỉ nhổ chính mình ở trong lòng.

Quá chân chó rồi!

Bất quá khi nhìn đại boss thấy mình chân chó không phản ứng gì, cũng không có ý tham gia đấu giá, Diệp Chu cuối cùng cũng bỏ xuống tâm treo lơ lửng.

Sau khi hết thời gian tạm dừng ngắn ngủi, buổi đấu giá dưới sự chủ trì liền mở màn.

Chỉ có điều so với sự thanh thản lúc trước, hiện tại trong hội trường cứ có cảm giác khó mà giải thích được, khách mời bên trong trừ phi cùng một công ty nếu không cũng không nói chuyện mấy.

Khi ( Chiến Thành ) chưa đấu giá, khách mời ở đây hết thảy đều là đối thủ cạnh tranh.

Thần sắc Mc chủ trì vẫn ung dung như trước, tay giấu ở phía sau có chút run rẩy, hiển nhiên là do quá kích động.

Một khi giao dịch hoàn thành, Mc chủ trì đều sẽ tiến hành giao dịch bên trong, cũng không khó đoán sao gã lại kích động như vậy trong khi gã là một người có kinh nghiệm lâu năm già đời.

"( Chiến Thành ) giá khởi đầu là.. triệu!"

"Mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một triệu, hiện tại bắt đầu tranh giá!"

Cái giá này hiển nhiên mấy công ty đã dự đoán được, cơ hồ khi Mc chủ trì vừa dứt lời, trong hội trường đã bắt đầu có người ra giá.

" triệu."

Người giơ bài đầu tiên là một nam nhân trung niên hơi mập ngồi ở hàng sau.

Chỉ là chưa đợi ông ta thả bài xuống, liền có người thứ hai giơ bài lên: " triệu!"

" triệu!"

" triệu!"

" triệu!"

...

Giá một đường tăng vọt, từ triệu trực tiếp lên tới triệu, thanh âm liên tiếp tranh giá mới có chút hòa hoãn.

Tuy đấu giá vẫn đang tiếp tục, nhưng cũng không kịch liệt như lúc mới bắt đầu.

Kỳ thực tâm tư của những người kia cũng rất dễ đoán, ngoại trừ một ít người đơn thuần là đến tham gia cho vui, còn lại chính là một ít công ty cùng cá nhân ôm tâm tình sửa mái nhà dột.

Đương nhiên, cũng có một số người là thực sự yêu thích bộ tác phẩm này, nhưng tài chính có hạn nên chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ.

Bây giờ giá cả đã đến giai đoạn bọn họ không thể nào theo được, tự nhiên chỉ có thể từ bỏ.

Diệp Chu đếm sơ sơ, ban đầu người tham dự đấu giá có hơn ba mươi người, hiện tại mấy công ty giải trí lớn vẫn chưa ra tay.

Mặc dù đã tranh giá hơn phút, vẫn còn có sáu, bảy người vẫn còn tiếp tục cạnh tranh.

Làm Diệp Chu kinh ngạc chính là công chính và thụ chính lần này cư nhiên thập phần bình tĩnh, ngoại trừ lúc mới bắt đầu chỉ giơ bài hai lần, giá cả vừa lên triệu liền không có động tác gì.

Dường như nhìn thấu nghi ngờ của cậu, Giang đại boss khẽ cười, bỗng nhiên tiến đến bên tai cậu nói: "Giang Du hiện tại đang chuẩn bị tiền."

Thanh âm ấm áp và hô hấp vang lên bên tai Diệp Chu, cảm giác khó mà giải thích làm lỗ tai cậu có chút nóng lên.

Theo bản năng sờ sờ tai của mình, Diệp Chu cưỡng bách chính mình không nên nghĩ nhiều, cứng ngắc mà đáp: "Làm sao anh biết?"

Đuôi lông mày Giang Đình Viễn nhướn lên, cũng không giải thích gì nhiều, liền đem điện thoại của mình để trước mặt Diệp Chu.

Chỉ thấy một đoạn tin nhắn ngắn gọn trên màn hình, người nhắn tựa hồ là thủ hạ của Giang Đình Viễn, nội dung tin ngắn khá đơn giản, chỉ viết Giang Du đem tiền từ ngân hàng và tiền vốn chuẩn bị cho công ty đều đem tới.

Còn mượn công ty triệu, mặc dù lãi suất không cao mấy nhưng đây cũng không phải một con số nhỏ.

Diệp Chu dù đã sớm chuẩn bị, lại vẫn hít vào một ngụm khí lạnh, trong lúc nhất thời không biết nên đánh giá như thế nào về công chính và thụ chính.

Không nghi ngờ chút nào, Giang Du cùng Trình Nhiên như thế phá phủ Trầm Chu, là đang chuẩn bị tiến hành một lần đánh cược.

Đánh cược thắng, tiểu công ty

Truyện Chữ Hay