Nhất Dạ Tình Thụy Đáo Tân Lão Bản

chương 13

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dương Khánh Kiều ở lại trên giường không bao lâu, dù sao ngủ cũng không được, bụng cũng đói, đơn giản ở khách sạn tùy tiện kêu thức ăn, ăn no liền trả phòng về nhà.

Thuận tay làm ít việc nhà, khi sắp xếp lại mấy cuốn tiểu thuyết võ hiệp thì nhìn đến cái máy tính xách tay vẫn lẳng lặng nằm trên bàn, mới nhớ tới đã lâu không lên mạng, trong khoảng thời gian vừa rồi hầu như đều ở cùng Trịnh Ngạn, không liên lạc gì với ai, đặc biệt là tuần vừa rồi, Trịnh Ngạn cho dù muốn xã giao, cũng sẽ gọi cậu tới phòng khách sạn trước chờ anh ta, ngày hôm qua lại càng thêm phóng túng……

Nghĩ lại đoạn thời gian rồi ngoại trừ công việc, cả người cơ hồ đều bị Trịnh Ngạn chiếm cứ, xem nhẹ rất nhiều người và việc quanh mình, cuộc sống dĩ nhiên đã chệch đường ray.

Nghĩ đến đây, Dương Khánh Kiều quyết định đem mấy quyển tiểu thuyết võ hiệp đặt sang một bên, ngồi vào bàn trà, mới mở máy tính lên không lâu, cửa sổ nói chuyện msn liền nhảy vọt ra.

Linh Mộc P lang nói:

Người anh em, cuối cùng cũng xuất hiện!

Không-được-gọi-tôi-Tiểu-Kiều nói:

Chào, đã lâu không gặp.

Linh Mộc P lang nói:

Quả thật là đã lâu không gặp, bữa giờ ít thấy cậu login.

Không-được-gọi-tôi-Tiểu-Kiều nói:

Gần đây công ty có việc, thường xuyên tăng ca.

Linh Mộc P lang nói:

Đơn vị các cậu không phải luôn rất nhàn?

Không-được-gọi-tôi-Tiểu-Kiều nói:

Ngẫu nhiên cũng sẽ có lúc bận rộn!

Linh Mộc P lang nói:

Tôi còn nghĩ là cậu tránh né tôi.

Không-được-gọi-tôi-Tiểu-Kiều nói:

Tuyệt đối không có!

Linh Mộc P lang nói:

Vậy là tốt rồi, gần đây như thế nào, khỏe không?

Không-được-gọi-tôi-Tiểu-Kiều nói:

Hoàn hảo, chẳng qua có chuyện…… Có điểm phức tạp……

Linh Mộc P lang nói:

Có tâm sự sao?

Không-được-gọi-tôi-Tiểu-Kiều nói:

Ân, anh…… từng bị quấy rối tình dục chưa?

Linh Mộc P lang nói:

Cậu bị quấy rối?

Không-được-gọi-tôi-Tiểu-Kiều nói:

Cũng không hẳn như vậy……

Linh Mộc P lang nói:

Vậy là cậu bị quấy rối a, nam hay nữ?

Không-được-gọi-tôi-Tiểu-Kiều nói:

…… Nam……

Linh Mộc P lang nói:

Rồi sao?

Không-được-gọi-tôi-Tiểu-Kiều nói:

Ai, nên nói sao đây……

Linh Mộc P lang nói:

Đêm nay có rảnh không? Đi ra tán gẫu đi, thế nào?

Không-được-gọi-tôi-Tiểu-Kiều nói:

Rảnh thì có, nhưng mà……

Linh Mộc P lang nói:

Nhưng mà cái gì, sợ tôi mê gian cậu à!

Không-được-gọi-tôi-Tiểu-Kiều nói:

Đúng vậy, tôi rất sợ hãi.(=_= ặc)

Linh Mộc P lang nói:

Ngoan, đừng sợ đừng sợ, giống lần trước, First One, được không?

Không-được-gọi-tôi-Tiểu-Kiều nói:

Được rồi, bất quá lần này cần trao đổi số điện thoại di động trước, đến lúc đó call xác nhận.

Linh Mộc P lang nói:

Cần gì, sợ không cẩn thận nhận sai người, lên sai giường sao?

Không-được-gọi-tôi-Tiểu-Kiều nói:

Sợ……

Linh Mộc P lang nói:

Hắc, nghe giống như có kinh nghiệm vậy.

Không-được-gọi-tôi-Tiểu-Kiều nói:

Đương nhiên không có!

Linh Mộc P lang nói:

Thấp thỏm không yên nga.

Không-được-gọi-tôi-Tiểu-Kiều nói:

Anh thì có!

Linh Mộc P lang nói:

Ha ha, Tiểu Kiều, cậu thật sự hảo đáng yêu, tôi rất muốn gặp cậu ngoài đời a.

Không-được-gọi-tôi-Tiểu-Kiều nói:

Khư, không được nói tôi đáng yêu! Tôi là vàng thật, giá thật!

Hai người đã lâu không tranh cãi, lại chuyện phiếm thêm một lúc rồi lần lượt logout chuẩn bị đi ra ngoài.

Dương Khánh Kiều kỳ thật vốn không muốn nói mình thật gặp phải “hành vi quấy rối tình dục“, chuyện buồn phiền trong lòng không thể trút ra, khó bảo toàn một ngày nào đó sẽ không bị hội chứng trầm uất hay biến thành tâm lý biến thái gì đó, huống hồ cậu rất muốn nghe một chút suy nghĩ cùng ý kiến của người khác, loại sự tình này không thể hỏi bằng hữu hoặc đồng nghiệp, đối người nhà lại càng không thể nói, nghĩ tới nghĩ lui, Linh Mộc không nghi ngờ chính là người tối thích hợp.

Mở tủ quần áo ra, lấy vài món đồ mới mà Trịnh Ngạn đưa cho, lúc trước nhận lấy liền trực tiếp cẩn thận cất đi, không có mặc qua vài lần, có thứ cả mạc còn chưa bỏ.

Cuối cùng, chọn áo sơ mi màu xám hiệu Hugo Boss cùng áo khoác, sẽ không quá trịnh trọng, cũng không quá tùy tiện, rất thích hợp đi đến nhà hàng vào buổi tối.

Aiz, Tiểu Kiều đồng à, chân sau tổng tài đại nhân nhà cậu mới đi không lâu, chân trước của cậu liền tiến vào gay bar tràn ngập dụ hoặc, muốn nói cậu không nghĩ trèo tường ăn vụng thì ai tin cho nổi, cho dù bản thân cậu nhận định bọn cậu chính là quan hệ bạn tình bằng hữu, nhưng câu không biết là câu “phải ngoan ngoãn nga“ kia có giấu diếm huyền cơ sao?

Dương Khánh Kiều làm sao nghĩ nhiều như vậy, chuẩn bị đi đến chỗ hẹn.

Lần này cũng thực thuận lợi liền tiến vào First One, khi gọi vào điện thoại di động của Linh Mộc, liền thấy có người ngồi ở cuối quầy bar đối cậu ngoắc. ”Tiểu Kiều sao? Tôi ở trong này!”

Dương Khánh Kiều đi qua, tái xác nhận một lần: ”Linh Mộc?”

“Người anh em, chúng ta cuối cùng cũng gặp mặt rồi.”, khuôn mặt trẻ trung anh tuấn sáng lạn như thái dương, vô cùng thân thiện, vừa nhìn đã khiến người ưa thích.

“Ân, thật vui được gặp anh.” Dương Khánh Kiều cũng cười chân thành đáp lại, ngồi xuống bên cạnh anh.

“Uống gì?”, Linh Mộc hỏi.

“Nước ngọt là được rồi.”

“Không uống rượu?”

“Không được.” sau vết xe đổ kia, cậu cũng không muốn uống rượu xong lại loạn tính.

“Chậc, thực sợ tôi khiến cậu quá chén rồi mới mê gian cậu sao?”, Linh Mộc trêu chọc nói.

“Khư, làm gì cứ nói muốn mê gian tôi.”

“Bởi vì sau khi nhìn thấy cậu liền thật có loại xúc động này.”

Phốc! Dương Khánh Kiều một ngụm nước ngọt thiếu chút nữa phun ra, chỉa ngón giữa vào mặt anh ta.”Đi chết đi!”

Hai người vỗ một cái vào bả vai đối phương, cùng cười to, từ đó không còn ngăn cách mà tùy ý nhàn nhã tán gẫu, có lẽ đã ở trên mạng chuyện phiếm lâu ngày, không chút nào xa lạ, phảng phất như là bằng hữu quen biết đã lâu.

Linh Mộc chống má nhìn cậu chăm chú, có chút đăm chiêu.

“Vì sao nhìn tôi như vậy?”

“Tôi cảm thấy cậu thực nhìn quen mắt.”

“Nga, tôi có gương mặt thông thường mà.”

“Mặt của cậu một chút cũng không phổ thông, thật sự, tôi nhất định ở đâu đó đã gặp qua cậu.”

“Có thể là vì có người nói tôi bộ dạng có điểm giống ngôi sao.” Dương Khánh Kiều nhấp một ngụm nước ngọt có lệ nói, không khỏi lại bắt đầu chột dạ. Không phải là lần trước khi Linh Mộc hẹn đến đây chứ, dù sao thì cậu cũng đã nói dối là không có tới, nếu không cẩn thận bị vạch trần, sẽ còn mất mặt hơn, muốn cậu tự thú nhận thì xin miễn đi.

“Nói thật, cậu vừa vặn là kiểu tôi thích, muốn cùng tôi lên giường không?”

Dương Khánh Kiều thiếu chút nữa vừa mà phun ra. ”Anh nói chuyện nhất định phải trực tiếp như thế sao? Một chút rụt rè đều không có.”

“Nam nhân không cần rụt rè, muốn cái gì sẽ quyết định thật nhanh nắm giữ, bằng không chậm một bước người khác sẽ đoạt mất. Thế nào, ước định lần trước còn có hiệu lực không? Tôi thực vinh hạnh có thể dẫn dắt cậu thể nghiệm thế giới đồng tính đầy kích tình.” Linh Mộc đối cậu ái muội nháy mắt mấy cái, mời gọi rõ ràng.

Dương Khánh Kiều dừng một chút, nột nột trả lời: ”Vẫn là không cần đi, chúng ta làm bằng hữu bình thường có vẻ hảo.” Ai ai, cậu đã sớm hoàn toàn thể nghiệm thế giới đồng tính kích tình vô số lần.

“Vậy sao? Thực đáng tiếc.”, Gương mặt Linh Mộc xẹt qua một tia thất vọng, nhìn ra được anh thực vừa ý Dương Khánh Kiều, anh nếu biết được chính mình từng một lần bởi chậm một bước mà bị người khác nhanh chân đến trước, chỉ sợ hội hận hộc máu tam thăng.

————————

Linh Mộc đồng học một lần nữa xuất hiện, đăng đăng đăng ~~~

Hai người kia tạm thời tách ra một chút, tiểu biệt thắng tân hôn mà,

Thập phần cảm tạ các vị bằng hữu bầu chọn cùng ủng hộ (tiếp tục rơi nước mắt)

Truyện Chữ Hay