Nhân Vật Phản Diện Vả Mặt Hào Quang Nhân Vật Chính

chương 40: thế giới 2- solo mới biết ai là cha (14)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương : Thế giới - Solo mới biết ai là cha ()

Editor: Tiêu

Beta: Min

Weibo của Tạ Nhất Hàng theo dõi ba người còn lại trong nhóm D, nhưng chỉ có Nghê Phi là không theo dõi lại, Nghê Phi cũng không để ý cậu ta. Trong bốn năm qua, mặc dù Nghê Phi chỉ tên điểm họ trào phúng cậu ta nhưng không hề share tin tức có liên quan tới cậu ta, bộ dạng cực kỳ không muốn dính líu đến cậu ta một chút nào.

Đương nhiên Nghê Phi cũng vì vậy mà phải trả giá, bị phê bình là người có EQ thấp nhất trong vòng giả trí, nhưng bản thân y lại không thèm để ý, trong suốt bốn năm qua vẫn luôn làm theo ý mình.

Đây là lần đầu tiên Nghê Phi ‘đối chiến’ với cậu ta trêи mạng.

Cho dù hiện tại dư luận đang hết sức chê bai Nghê Phi nhưng Tạ Nhất Hàng là từ trêи sân khấu bước xuống, lúc ở trường quay Nghê Phi đã chinh phục toàn bộ khán giả, chỉ cần đến khi chương trình được phát sóng thì phản ứng của dân mạng cùng các fan là gì hoàn toàn có thể đoán được.

Cho nên hiện tại Nghê Phi là có ý gì? Đến khi chương trình phát sóng thì bài đăng này nhất định sẽ bị kéo ra, lúc đó, người phải nhận lấy sự chê trách của dân mạng cùng fan có phải mình hay không?

Tạ Nhất Hàng chảy mồ hôi lạnh đầy đầu, cậu nhớ tới lúc mình mới debut, cũng là chịu đủ chửi rủa, mặc kệ trong hàng loạt tiếng mắng chửi ấy có thủy quân do các công ty đối thủ cạnh tranh hoặc là fan của các nhóm nhạc nam khác nhưng trái tim thủy tinh của cậu thật sự là không chịu nổi, ban ngày tỏ vẻ mạnh mẽ nhưng đến tối lại buồn khổ mà lén lút khóc. May là tất cả đều là khổ tận cam lai…

Những gian khổ đã từng trải qua lúc mới debut Tạ Nhất Hàng thật sự không muốn nếm trải thêm một lần nữa.

“Tiểu Hàng, đừng chơi nữa, đến phòng thu âm đi.” Sư Diên xuất hiện lần đầu tiên sau khi ghi hình chương trình, Tạ Nhất Hàng từng gọi mấy lần nhưng không ai nghe máy, cho tới buổi thử âm hôm nay mới tới công ty. Gã từ sau đi tới, trêи mũi còn có một cái kính râm, không thấy rõ biểu cảm trêи mặt. Tuy rằng cách gọi vẫn thân mật giống như trước đây nhưng lúc đi qua Tạ Nhất Hàng thì Sư Diên không hề dừng lại mà đi thẳng.

Tạ Nhất Hàng ồ một tiếng, đi sát theo sau.

Bản nhạc dùng cho đêm chung kết Nhϊế͙p͙ Gia hoàn thành trong sáu ngày, thời gian này đối với Nghê Phi trước kia mà nói không tính là nhanh nhưng vẫn làm một đám nhân viên công tác ở phòng thu âm phải khϊế͙p͙ sợ, kể cả Thần Thiên, đeo tai nghe vào, Thần Thiên hoàn toàn không cảm nhận được đầu của mình, bài hát này thực sự là quá đỉnh.

Nghê Phi có các loại danh hiệu do người bên ngoài tặng cho y, có khen có chê, mà danh hiệu ‘Cỗ máy sáng tạo thần khúc’ ngay cả antifan cũng phải tâm phục khẩu phục. Cho dù là giai điệu hay là ca từ thì từ khi Nghê Phi debut tới giờ đều mang theo một phong cách cá nhân rất mạnh mẽ, không có bất kì một ca khúc nào liên quan đến tình yêu, tất cả đều là nhiệt huyết bùng cháy, trong bài hát của y, mỗi một giai điệu chính là một câu chuyện, mỗi một lời ca câu hát chính là một thế giới.

Rất nhiều nhà sản xuất âm nhạc lâu năm thích nghe nhạc của nhóm D bởi rất dễ gợi lên linh cảm.

Cho nên Nghê Phi mới có thể dùng sức của một người để kéo cả một nhóm, để nhóm D trở thành nhóm nhạc hot nhất cả nước, kể cả là nước ngoài cũng có không ít fans.

Nhưng bài hát mới này không hề giống phong cách trước đây của Nghê Phi, bởi vì đây là một bản rock & roll cực kỳ điên cuồng, nhịp điệu không hề uyển chuyển, chỉ cần người hát chính cất tiếng hát thì lập tức bùng nổ, giai điệu càng lúc càng nhanh, càng ngày càng rực lửa, đến phần điệp khúc không biết phải tiêu tốn biết bao nhiêu sức lực hát âm cao để phối hợp với nhạc một cách hoàn mỹ, cả bài hát chính là một ngọn lửa nhiệt huyết sục sôi, thiêu cháy tất cả, khiến người nghe chỉ muốn điên cuồng gào thét để có thể giải tỏa một luồng kϊƈɦ động không tên.

“Nghê Phi đây là muốn cố ý đối đầu với Galaxy đi.” Thần Thiên mất nửa ngày mới có thể bình tĩnh lại, phấn khởi tới mức da đầu tê rần.

Lần ghi hình trước, hơn phiếu của khán giả được bầu cho Galaxy, đập một cái tát vang dội lên mặt của nhóm D, quả nhiên chọc giận Nghê Phi rồi. Nghê Phi vẫn luôn rất kiêu ngạo, y muốn chung kết dùng rock & roll để thắng giải quán quân mà không dùng sở trường của mình để so đấu với Galaxy, quay qua một cái liền viết xong một bài, lấy điểm yếu của mình để solo với sở trường của người khác.

Không, phải nói là Nghê Phi đang khiêu khích Galaxy, cố ý dùng sở đoản của mình để nghiền ép sở trường của đối thủ, thực sự là nghiền ép toàn diện, vả mặt Galaxy cùng toàn bộ khán giả vô cùng vang dội.

Thần Thiên không nhịn được mà run chân, còn chưa thử âm nhưng đã không kịp đợi mà trông mong đến hôm chung kết.

Bản nhạc rock & roll này lật đổ phong cách cũ, nhất định sẽ đưa nhóm D lên một tầm cao mới.

Trong đêm chung kết, Galaxy phải đối mặt với một đối thủ chẳng khác nào thần.

Sư Diên nghe xong cũng khϊế͙p͙ sợ một lúc lâu, “Chung kết chắc chắn thắng.”

Ở tập trước Galaxy đã vượt qua bản thân bằng cách dùng một bài rock & roll khiến cả trường quay bùng nổ, nhưng nếu đặt cùng một chỗ với bài hát Nghê Phi mới viết xong thì hoàn toàn bị dẫm dưới bùn! Đừng nói kỳ tích sẽ không xảy ra liên tục, coi như chung kết cuối tuần này Galaxy có thể lần nữa vượt qua bản thân nhưng không thể nào leo tới độ cao của Nghê Phi chỉ trong một tuần lễ.

Ngày diễn ra trận chung kết đó chỉ cần không xảy ra bất kỳ sai lầm nào liên lụy Nghê Phi thì bọn họ căn bản không cần vượt xa phát huy của người thường liền có thể nghiền ép Galaxy.

Vào lúc này Sư Diên mới thực sự ý thức được Nghê Phi mới là linh hồn của nhóm D, biểu tượng của giới âm nhạc là có ý gì.

“Nghê Phi đã chia xong part rồi.” Y hiểu rõ âm vực của ba người họ, tự mình định sẵn ra kế hoạch nhưng không ép ba người họ phải theo ý của y mà cho họ đi thử âm trước. Thần Thiên liếc mắt nhìn Tạ Nhất Hàng đang cúi đầu xem bản thảo, hờ hững nói: “Tôi không có ý kiến với part y chia, các cậu tự quyết định đi, tôi đi luyện tập.”

“Tôi cũng không có ý kiến.” Sư Diên nói xong mới chợt nhớ tới, liếc mắt nhìn xuống, part của gã cùng Thần Thiên cộng lại thì chiếm khoảng %, phần hát chung cũng rất ít. Nghê Phi chiếm nhiều nhất, tình huống không khác bản ‹‹Hành khúc›› mới là bao, đồng thời phần điệp khúc đều là part của Nghê Phi. Sư Diên đối với tình huống này không có bất kỳ ý kiến gì, gã vẫn rất tự biết mình biết người, đoạn điệp khúc ngoài Nghê Phi ra thì chẳng ai hát nổi.

Khiến Sư Diên cau mày chính là Tạ Nhất Hàng chỉ có ba câu mở đầu ngắn ngủi, nói cách khác sau khi hát xong ba câu đầu thì Tạ Nhất Hàng chỉ có thể hát bè ở phần sau.

Âm vực của Tạ Nhất Hàng rất hẹp, đã được định sẵn là không thể hát, đương nhiên bao gồm cả thể loại rock & roll yêu cầu rất cao về âm vực, cậu có thể hát bè trong bài này đã là rất tốt, điểm này Sư Diên rất rõ ràng.

“Lần này có phải vẫn muốn tắt mic của mình không?” Tạ Nhất Hàng ngẩng đầu lên hỏi.

Thần Thiên nghe vậy dừng bước, anh quay đầu nhìn lại, lần này Tạ Nhất Hàng không phải là một bộ viền mắt đỏ hồng, điềm đạm đáng yêu, mà ánh mắt rất quật cường, giống như là mình chịu bất công nhíu mày, hiển nhiên là rất không vừa ý với cách làm của Nghê Phi.

“Cậu có part.” Thần Thiên nói.

“Hẳn ba câu?” Tạ Nhất Hàng tranh luận với anh, “Cho tới nay tôi luôn làm center, tôi không hiểu tại sao Nghê Phi phải nhắm vào tôi như thế, nhất định muốn mượn cơ hội để chèn ép tôi, đến cùng tôi đã làm cái gì sai?”

“Ai quy định cậu phải là center? Cậu không có năng lực làm center thì phải để cho người khác làm, điên cuồng dát vàng lên mặt cậu như vậy làm cái gì, vị trí center này là nhà cậu tổ truyền, chỉ có thể cho họ Tạ nhà cậu làm có phải không?” Thần Thiên cười lạnh nói.

Dáng vẻ quật cường của Tạ Nhất Hàng duy trì không được mấy giây liền bị Thần Thiên nói đến mức mắt đỏ chót, cậu ta đáng thương nhìn về phía Sư Diên, oan oan ức ức nói: “Sư Diên… Có phải Nghê Phi muốn đuổi mình ra khỏi nhóm không?”

“Y sẽ không.” Sư Diên lên tiếng, vỗ vỗ vai Tạ Nhất Hàng, gã thừa nhận tài hòa của Nghê Phi cũng vì Nghê Phi bị hạn chế ở công ty mà áy náy cả một quãng thời qian… nhưng Tiểu Hàng có làm gì sai sao? Cậu chỉ là có chút ngốc, đối xử với người khác không hề có ác ý. Trong khi Nghê Phi lại không biết bản thân bị công ty hạn chế mà luôn trào phúng cùng chèn ép Tiểu Hàng, đây không phải là vấn đề của Nghê Phi sao?

“Y không có bản lãnh này.” Sư Diên kiên định nói, sóng ngầm cuộn trào ở nơi sâu thẳm của mắt. Trong lòng đột nhiên cảm thấy Nghê Phi là cậy tài mà kiêu, công ty hạn chế y quả thực là báo ứng.

Tạ Nhất Hàng cảm thấy thái độ của Sư Diên đối với mình dịu hơn chút, luôn dịu dàng giống như trước kia, không nhịn được mà hít hít mũi, nói: “Chẳng lẽ không phải Nghê Phi muốn làm center nên mới nhắm vào mình sao?”

Sư Diên còn chưa mở miệng, giọng nói lạnh như băng của Thần Thiên liền vang lên: “Tạ Nhất Hàng, người muốn làm center là cậu. Cậu cũng đừng quên, đoạn điệp khúc hay nhất trong ‹‹Hành khúc›› là Nghê Phi nhường cho Sư Diên, nếu y để ý thì tại sao y không tự mình hát? Y cũng không phải là không thể hát, còn không phải là vì thanh tuyến của Sư Diên thích hợp hơn. Đừng có dùng loại tâm tư dơ bẩn của bản thân để đi phỏng đoán người khác, Nghê Phi chẳng hề nhắm vào ai cả, y chỉ dựa theo tình hình thực tế mà chia part, cậu hát không nổi chính là hát không nổi, để tâm đến việc chia câu hát thì tự cậu đi viết nhạc đi!”

Dứt lời, Thần Thiên lạnh lùng hừ một tiếng, cầm đàn ghi ta của mình rời đi.

Tạ Nhất Hàng bị mắng đến mức đỏ hết cả mặt, một câu cũng chẳng thể nói ra được.

Các nhân viên công tác trong phòng thu âm lúc này không dám thở mạnh, bình thường đều là Nghê Phi cãi nhau với Sư Diên, bình thường Thần Thiên cũng đứng về phía Sư Diên, vậy mà ngày hôm nay lại hung hăng nói chuyện thay Nghê Phi… Chẳng nhẽ nhóm D thật sự là sắp tan rã rồi?

“Cậu uống lộn thuốc à?!” Sư Diên mắng theo bóng lưng rời đi của Thần Thiên, thở dốc một hồi mới quay qua nói với Tạ Nhất Hàng: “Đừng để ý tới cậu ta, cậu thử âm trước đi, chỉ cần là chỗ cậu có thể thát được thì là part đơn của cậu.”

Tạ Nhất Hàng cẩn thận gật gật đầu, đi vào trong phòng thu âm.

Âm vực của Tạ Nhất Hàng không rộng, bốn năm qua có thể đứng vững ở vị trí center ngoại trừ Sư Diên hỗ trợ trong tối thì cũng là do part của Nghê Phi vừa vặn nằm trong âm vực của Tạ Nhất Hàng nên vẫn luôn không xuất hiện bất kỳ sơ sót nào. Cho nên Nhϊế͙p͙ Gia sửa lại ‹‹Hành khúc››, Tạ Nhất Hàng một câu cũng không thể hát, hiện tại lại muốn Tạ Nhất Hàng hát rock & roll, cậu ta có thể hát được mới là lạ.

Kết quả thử âm rất là rõ ràng, ngoại trừ ba câu kia, Tạ Nhất Hàng thực sự là không hát nổi bất cứ một câu nào khác, cuối cùng cũng chỉ có thể hết hy vọng, part của mỗi người không khác biệt phần Nhϊế͙p͙ Gia chia cho lúc đầu cho lắm.

Nhóm D đã chia năm xẻ bảy, bài hát này không cần tập nhảy, trước đêm chung kết Nhϊế͙p͙ Gia cùng Thần Thiên chưa từng tới công ty, mỗi ngày Tạ Nhất Hàng đều tranh thủ tới công ty để luyện tập giờ, lúc thường còn có những thông báo khác cần làm.

Hết chương .

Editor: Ư ư ư ư tui chăm quá à QwQ ngày chương, mỗi chương chia đều thì khoảng chữ QwQ thiệt là chăm chỉ QwQ ai đó động viên tui đi

Nay là ngày cuối cùng của năm , một năm qua là một năm rất khó khăn với tất cả chúng ta, tui chúc các bạn đọc thân yêu của tui cùng bản thân tui và team yêu quý mộ năm bình an, hạnh phúc, ai chưa có bồ thì sớm kiếm được gấu (gấu bông cũng ok) để ôm cho ấm :)))) Chúc mọi người một năm sắp tới tràn đầy may mắn và hạnh phúc (๑╹◡╹๑)ノ♬

Beta mún góp dui: theo mị đoán thì bạch liên bông sẽ vô tình bại lộ chuyện yêu đương của Nghê Phi không ta? Sau đó Phi Phi công khai luôn, sẵn rời công ty nhun. Này không tính là sì poi nghen, tui chỉ đoán thoai. Hoạt động như nhóm nhạc thì phải nghĩ cho tập thể trước chớ, chậc… chậc…

Truyện Chữ Hay