Editor: Gấu Lam
Mắt thấy hai người cơ hồ muốn đánh nhau, Tạ Nhất Hàng chạy nhanh lôi kéo Sư Duyên đang xù lông ngồi xuống, giải thích với Nhiếp Gia: "Nghê Phi, không phải chúng tôi không muốn đổi, kỳ thật chúng tôi vốn dĩ tính toán ở trận chung kết dùng 《 Chiến Ca 》."
Nhiếp Gia xuy mà cười lạnh một tiếng: "Đều đã bị đào thải một lần, còn muốn chơi giữ lại thực lực à? Đánh xong vòng bán kết hẵng nghĩ tới trận chung kết."
Tạ Nhất Hàng á khẩu không trả lời được mà cúi đầu, biểu tình có chút khó coi.
Sư Duyên dẫn người quay phim đi ra ngoài, cũng tắt cameras phòng tập luyện, trở về như cũ nổi giận đùng đùng với Nhiếp Gia: "Cậu cố ý có phải không? Cậu biết rõ bài hát này Tiểu Hàng không hát live nổi, huống hồ nỗ lực của chúng tôi mấy ngày nay đều là vì vòng bán kết, cậu nói đổi liền đổi à?"
"Không phải tôi nói rồi sao, ngày mai tôi ở vị trí trung tâm, hơn nữa bài hát này tôi muốn sửa vài chỗ. Phòng Phòng, đem máy tính lại đây." Nhiếp Gia kêu.
Phòng Phòng lập tức lấy từ trong ba lô máy tính đưa cho cậu.
Thần Thiên tức giận đến đôi mắt đều bốc khói, " Cậu hiện tại mới bắt đầu sửa?"
"Yên tâm, rất nhanh." Nhiếp Gia thất thần nói.
"Chúng ta nào có thời gian tập luyện vị trí chứ!" Thần Thiên cả giận nói.
"Buổi tối không phải có thời gian sao?" Nhiếp Gia nhẹ nhàng đáp lại.
"Suốt đêm luyện tập vị trí, ngày mai bị câm rồi lên sân khấu phải không?" Sư Duyên tức giận đến cười không ngừng.
Tiểu Lưu đứng ở phía sau Nhiếp Gia nhỏ giọng kháng nghị nói: "Phi ca tối hôm qua thức đêm viết ca khúc cho tới sáng hôm nay, ngủ nửa giờ cũng không đến......" Ngụ ý tự nhiên là Phi ca nhà hắn bị thương còn có thể thức đêm, các người sao lại không được?
Thần Thiên trừng mắt nhìn Tiểu Lưu một cái, rồi cũng không nói gì nữa.
"Chỉ là tôi đổi vị trí với Tạ Nhất Hàng thôi, tôi không thành vấn đề, Tạ Nhất Hàng hồi chiều đã luyện một chút, không cần tới tận buổi tối đâu." Nhiếp Gia đầu ngón tay ở trên bàn phím nhẹ gõ xuống hai cái, cũng không ngẩng đầu lên mà nói.
"Bài hát này rất ít biểu diễn trên sân khấu...... Chúng ta cũng cần thời gian luyện tập......" Thần Thiên trên mặt có chút đỏ lên mà nói.
Đây là chiến ca của nhóm D, ai có thể nghĩ đến thành viên nhóm D trước khi biểu diễn bài hát của nhóm còn phải quay đầu lại ôn tập một cái mới có tự tin lên đài.
Đôi mắt Nhiếp Gia buông xuống, câu môi không chút để ý mà cười: "Ra vẻ."
Thần Thiên cắn chặt răng, nhưng lúc này lại á khẩu không trả lời được chỉ có thể yên lặng câm miệng.
Sư Duyên biết chiến ca của nhóm D một khi lấy ra, thăng cấp chung kết hoàn toàn không thành vấn đề, cơ hồ là đại tài tiểu dụng(?). Hiện tại Nghê Phi lại nguyện ý sửa chữa, kỳ thật là cho bọn họ uống một viên thuốc an thần.
(?): dùng tài lớn cho việc nhỏ.
Suy nghĩ lại hắn cũng không hề phản đối, vỗ vỗ đầu Tạ Nhất Hàng nói: "Giữa trưa rồi, chúng ta đi ăn cơm đi."
Tạ Nhất Hàng ngoan ngoãn gật gật đầu, ba người một thân mồ hôi rời khỏi phòng tập luyện, chỉ còn dư lại Nhiếp Gia cùng đoàn trợ lý của cậu, trong nhà im ắng, chỉ có ngòi bút của Nhiếp Gia quát ra thanh âm sàn sạt trên giấy.
Bỗng nhiên Nhiếp Gia nhớ tới cái gì, lộ ra một nụ cười xinh đẹp quay đầu nói với Tiểu Lưu: "Buổi tối giúp tôi mua một bó hoa, là hoa hồng, mười chín đóa."
Đoàn trợ lý như đang mơ, Tiểu Lưu ngây thơ gật gật đầu.
Đoàn trợ lý hai mặt nhìn nhau một lát, sôi nổi móc di động ra không tiếng động kịch liệt thảo luận ở trên WeChat.
【 Hoa hồng?!! Lão đại muốn đưa ai hoa hồng?!!Còn là mười chín đóa?!! 】
【 Lão đại có người trong lòng? Ai? Lưu ca tối hôm qua chỉ có anh cùng lão đại ở bên nhau, rốt cuộc phát sinh chuyện gì! 】 Phòng Phòng gửi xong tin tức liền đi véo cổ Tiểu Lưu.
Tiểu Lưu suy yếu đánh chữ: 【 Mau cứu tôi...... Tôi thật sự không biết......】
【 Phòng Phòng bóp chết anh ta cái thứ không dùng được này, một buổi tối đã đánh mất lão đại, còn cần anh làm gì! 】
Nhiếp Gia mặt mày mang theo một tia ôn nhu xuân tình, nâng gương mặt sung sướng câu lên khóe môi, không chút nào nhận ra đoàn trợ lý đánh nhau ở sau lưng cậu, Tiểu Lưu đã sắp bị những người khác tử hình tại chỗ.
————————
Buổi chiều khoảng , giờ, tổ tiết mục đổi mới một loạt trên website official của đài truyền hình và weibo, đương nhiên là đem đoạn quay giữa trưa của Nghê Phi làm hậu kỳ một chút, không ngừng đổi mới đăng lên, tạo nhiệt độ cho tiết mục kỳ tiếp theo.
Tổ tiết mục thập phần tâm cơ, từ lúc Nhiếp Gia bước vào cửa đài truyền hình cho đến đối chọi gay gắt với Sư Duyên, toàn bộ không hề cắt phát lên hết.
Câu "Vinh dự của tôi, tôi tự mình bảo vệ" lập tức lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hót hòn họt, tên Nghê Phi cũng lần thứ hai treo hot search.
Những lời này không thể nghi ngờ là kích thích tới only fan người, vậy không phải đánh mặt ba đứa con nhà các cô sao? Nghê Phi có ý gì thế? Ba đứa vất vả một đường giết đến vòng bán kết, cậu ta nếu không phải một người của nhóm D có thể trực tiếp đến vòng bán kết sao!
Fan Phi đối với điều này tự nhiên cực kỳ tự hào hưng phấn, bùng lên sức chiến đấu không hề kém cạnh so với fan của ba người kia.
"Phi Phi thật khí phách! Quả thực là năng lực của bạn trai siêu táo bạo!"
"Ba kẻ không một ai có thể biểu diễn ra hồn, còn phải để Phi Phi nhà chúng ta tự thân xuất mã. Cười lạnh cười lạnh cười lạnh."
" phút giây khúc đó á, đôi mắt của Phi Phi thật đẹp thật đẹp, điên cuồng chụp hình, vì đôi mắt thiên sứ của Phi Phi mà có thể làm fan cả đời!"
"Phi Phi nhà tôi là phái thực lực, có tư cách cuồng thế đó, có cái gì không phục? Không có Phi của tôi ba người mới nửa đường đã bị đào thải, mất mặt tới sắp ném ra tận nước ngoài, fan mấy người chắc mù hết rồi?"
"Phi Phi nói có gì sai à? Giải thưởng của nhóm D cùng ba người nào đó thì liên quan gì? Không phải Phi Phi không muốn tới à? Phi Phi chưa bao giờ muốn lên tống nghệ bởi vì ba kẻ bị đào thải mấy người trong lúc dưỡng thương còn phải tham gia quay, chúng ta đau lòng còn không kịp, only fan lại ở bên kia mắng mắng mắng, bị đào thải là Phi Phi sai à? Tạ bạch liên nhà các người biết rõ ngày hôm sau sắp thi đấu còn thức đêm kết quả cảm mạo giọng nói mất tiêu, là Phi Phi sai?"
"Cùng nhóm tân binh BOX PK kết quả bị đào thải, biết việc này mang đến bao nhiêu ảnh hưởng cho nhóm D không? Phi nhà tôi ra tay ngăn cơn sóng dữ, only fan còn ủy khuất cái gì? Ha ha, tặng cho only fan mấy người câu này nè: Ra vẻ, chỉ biết ra vẻ, giỏi nhất chính là làm ra vẻ!"
Đoàn trợ lý nhìn thấy ngôn từ của only fan người càng ngày càng khó coi vốn dĩ tính toán khoác áo choàng đi lên tham gia chiến đấu, kết quả không nghĩ tới sức chiến đấu của Fan Phi mạnh như vậy, đem mỗi một only fan xách ra xé xé xé, mùi máu tươi dường như phá tan khỏi màn hình di động, căn bản không cần bọn họ nữa.
Đoàn trợ lý cũng nói câu: Bưng trà cho các đại lão, đấm chân cho các đại lão, điên cuồng đánh call (?)các đại lão!
(?): thuật ngữ thể hiện tình yêu của các fan.
Tổ tiết mục mới đổi xong trang chủ, khiến cho fan Phi cùng only fan người chiến tranh khói thuốc súng cơ hồ tràn ngập toàn trang mạng, trong lúc nhất thời không biết nên nói là do nhiệt độ của tiết mục, hay là do hiệu ứng nhân khí siêu cao của nhóm D.
Cả buổi chiều Nhiếp Gia cơm cũng không ăn chỉ ở phòng tập luyện sửa bản thảo, mặt khác ba người trở về nắm chặt thời gian tập luyện vũ đạo bài chiến ca. Tạ Nhất Hàng có chút khẩn trương, nguyên bản hắn nhảy ở vị trí C, chợt thay đổi vị trí liền liên tiếp mắc lỗi, mắt thấy ngày mai phải quay chính thức rồi, Tạ Nhất Hàng vẫn chưa quen thuộc vị trí của mình, gấp đến độ hốc mắt đều đỏ bừng lên.