“Đâu xem nào?...!Ờ nhỉ, leo được lên đến tầng hai mươi tư rồi này.
Kinh, hôm nay em Như của chị giỏi thế nhờ?!”
Ngay khi chứng kiến bóng dáng những tòa nhà xiêu vẹo đan xen vào nhau, kèm theo đó là ánh đèn mờ mờ ảo ảo Thanh Hương đã bất giác giật nảy mình.
Đơn giản là trông chúng khác hẳn “phông nền” tường gạch đổ nát mà cô đã nhìn đến phát ngấy xuyên suốt chặng đường trải nghiệm trò chơi trước đó, và có phần tương đồng với bối cảnh đô thị từng xuất hiện trong đoạn trailer.
Kế đến, cô đánh mắt liếc về phía trung tâm màn hình để rồi bắt gặp nhân vật chiến binh của người đàn em lúc này đang đứng múa kiếm lả lướt tại chỗ khiêu khích một con quái vật cực kỳ lạ lẫm.
Thoạt nhìn nó giống một con rắn với thân mình dài mảnh cùng cái đầu không ngừng thè lưỡi, nhưng bên dưới lại mọc thêm hai cái chân tõe ngón giống chân thằn lằn.
Con mắt thì bành trướng chiếm gần một nửa diện tích cái đầu, con ngươi bên trong con mắt tạo hình dấu hoa thị gợi cho người ta cảm giác chủ nhân của nó khá là “ngốc moe”.
Nếu là ở trò chơi khác thì Thanh Hương sẽ lập tức lên tiếng khen con “rắn thằn lằn” mang tên Snecko này dễ thương hay ưa nhìn ngay tắp lự.
Nhưng vì bản thân vừa mới bị trò chơi trước mắt “hành” cho “lên bờ xuống ruộng” không biết bao nhiêu lần mà kể, thế nên con quái Snecko chỉ đem lại cảm giác rờn rợn đến cho cô mà thôi.
Tò mò điều khiển con trỏ chuột chỉ về phía thanh máu cô mở miệng kêu rên: “Khiếp quá, con gì mà nửa giun rắn nửa bò sát trông phát hãi….
Ui lại còn bao nhiêu máu đây? máu?! Khỏe thế? Quái tinh anh hả Như?”
“Không, quái thường đấy chị ạ.” Người đàn em tên Như gật đầu hồi đáp, khuôn mặt vẫn tràn đầy nét kiêu hãnh.
“Khiếp! Thường mà khỏe hơn cả đám tinh anh chị gặp ạ.”
“┐( ̄~ ̄)┌ Nó là lẽ đương nhiên.
Chị mới đang loanh quanh ở Hồi còn em đây là đến Hồi rồi, quái nó cũng phải mạnh mạnh hơn đầu game một xíu mới hợp logic thể loại nhập vai chứ ạ?"
“Biết, nhưng mà khoản tăng tiến sức mạnh như này vẫn chẳng có lý tý nào….
(đảo mắt một vòng) Với cả Như em khá đấy, chẳng bù cho chị đây chơi cả tiếng đồng hồ mà leo được có vỏn vẹn chục tầng.
Cho xin rút lại câu nói mới rồi nha “cao thủ” Như.”
“E he he, chị Hương quá khen em làm gì đã đến mức “cao thủ”? Này chỉ là “phình phường” thôi chị, chắc chị chơi chưa quen chứ quen rồi có khi còn hơn em ấy chứ."
"Chậc, quen thì biết đến bao giờ mới…."
Nói đến đây một ý nghĩ hay ho chợt lóe lên trong đầu Thanh Hương.
Không chút do dự cô vội đem nó chia sẻ ngay: "Ê này, hay là Như em ngồi lại đây chơi tiếp đi cho chị xem nội dung ở mấy màn chơi sau như thế nào.
Nãy giờ chị muốn tập hợp tư liệu tóm lược mảng nội dung trò chơi này mà nản quá, chơi toàn thua sớm không tài nào góp nhặt được cái gì nên đang chưa dám viết.
Được không "cao thủ"?"
"Viết nội dung gì cơ ạ?" Người đàn em tên Như không trả lời ngay, thay vào đó cô băn khoăn hỏi lại bà chị đồng nghiệp.
"Nội dung là nội dung thôi, của bài cảm nhận ban đầu về trò chơi này ý.
Chị đang muốn làm nhanh để soạn thành bài viết sớm, rồi còn xử lý việc khác chứ cứ ngồi "ngâm" thế này hết ngày hết buổi mất." Vừa trả lời qua loa Thanh Hương vừa hăm hở qươ tay sửa soạn giấy bút công cụ các thứ.
Bất quá, động tác của cô nhanh chóng ngừng lại giữa chừng khi nghe thấy câu hỏi kế tiếp của người đàn em:
"...!Tức là chị vẫn muốn đăng bài quảng bá cho trò chơi này? Nhưng em tưởng, hôm nọ chị em mình lên gặp sếp thì sếp đã hạ lệnh chị em mình không được "manh động" rồi cơ mà? Chị định làm trái ý sếp à?"
"...!Này nói trái ý thì cũng không đúng."
Bàn tay tần ngần cầm bút lên rồi lại hạ xuống, Thanh Hương rũ lông mi xuống hồi tưởng thoáng qua cái ngày được đàn em báo cho tin tức động trời cách đây ít lâu.
Ngày hôm đó, cô mang theo dáng vẻ tức tối chạy đi tìm gặp trực tiếp cấp trên để "nói chuyện cho rõ ràng", để rồi nhanh chóng nhận về một gáo nước lạnh rằng quyết định không tham gia nâng đỡ "Slay the Spire" - xuất phẩm mới nhất của Ninja Entertainment trong những ngày tháng sắp tới đã chính thức được chốt lại.
Bất kể cô có muốn hay không thì kèo hợp tác quảng bá giữa eRam và Ninja Entertainment cũng sẽ tạm thời bị đình chỉ trong thời gian ngắn sắp tới.
Nguyên do rất đơn giản, khác với những trường hợp kín tiếng trước đó dự án trò chơi này của Ninja Entertainment bị rò rỉ tình báo khá nhiều, và dựa trên mớ thông tin bị rò rỉ thì trò chơi này được dự đoán là sẽ gặp thất bại ở cả mảng danh tiếng lẫn doanh thu.
Đồng thời chúng có mức độ tin cậy đủ lớn để các đơn vị làm truyền thông khôn ngoan lựa chọn không theo vào ủng hộ trò chơi nhằm tránh né vạ lây.
Bao quát chính bản thân eRam.
Tất nhiên mọi chuyện sẽ không đơn giản chỉ dừng lại ở những gì vừa được nêu.
Có rất, rất nhiều đơn vị thù địch, cả trong ngành lẫn ngoài ngành trông ngóng Ninja Entertainment gặp xúi quẩy từ lâu rồi.
Nay dịp may hiếm có nổi lên họ không chút do dự tiến hành móc nối với nhau để triển khai một đợt "tổng tiến công" vùi dập doanh nghiệp mới quật khởi này ra bã, hòng bù đắp lại những phi vụ tương tự nhưng "hỏng ăn" năm xưa.
Và lời mời tham dự phi vụ đòi cả gốc lẫn lãi cũng đã được gửi tới tòa soạn eRam, chẳng qua cấp trên của Thanh Hương vẫn còn đủ tỉnh táo để buông lời khước từ nhã nhặn.
Nói gì thì nói, hiện tại họ vẫn đang sở hữu mối quan hệ hợp tác lâu dài với Ninja Entertainment.
Hành động đơn phương chấm dứt quan hệ với công ty nổi tiếng thần bí đến mức cực đoan, hơn nữa còn hay nhớ thù này rõ ràng là không hề khôn ngoan.
Cứ xem mấy cơ quan truyền thông bị Ninja Entertainment liệt vào danh sách đen của họ là đủ hiểu ra vấn đề.
Chỉ cần bị cho vào danh sách đen một cái là đố ai moi được tin tức chính thống gì từ bọn họ nữa luôn, đồng thời nói năng viết lách về họ hay sản phẩm của họ cũng phải cực kỳ cẩn trọng, kẻo hôm nay bất cẩn bốc phét bịa đặt quá đà hôm sau sẽ có phong hàm luật sư gửi về tận nơi như chơi.
Đó là còn chưa kể một khi lọt vào danh sách đen thì đừng mơ đến chuyện có ngày được Ninja Entertainment xóa tên.
Có những nhà báo hay cây viết chẳng may tham gia lên án "Flappy Bird" từ hồi xưa lắc xưa lơ nào rồi mà đến giờ vẫn bị cha đẻ trò chơi chặn liên lạc kia kìa, nhiều tấm gương "mẫu mực" cho eRam noi theo lắm nên tốt nhất là đừng liều mình chơi ngu.
Cân nhắc lợi hại được mất, cuối cùng cấp trên của Thanh Hương lựa chọn phương án khôn khéo ổn thỏa bậc nhất là "án binh bất động" một thời gian, thông qua một lời cáo lỗi chung chung gửi tới Ninja Entertainment rồi sau này tính tiếp.
Chỉ khổ người phóng viên nhiệt tình với vai trò đáp cầu dắt mối, kế hoạch đăng tin bài dài hạn đã lên sẵn sàng từ lâu mà giờ lâm vào trạng thái trì hoãn vô thời hạn, trường hợp xấu nhất có khi còn phải đem bỏ tất cả đi.
Đã thế cô còn bị mắc kẹt giữa đôi bên nữa, thời điểm này mà không khôn khéo "án binh bất động" theo tòa soạn thì kiểu gì cũng đắc tội với một trong hai bên.
Thậm chí là cả hai.
Bất quá, với niềm tin mãnh liệt vào chàng thanh niên thiên tài họ Dương, cộng thêm tình cảm gắn bó với đôi bên Thanh Hương hiển nhiên là không chịu bị động tuân theo sắp đặt mang đậm phong cách an toàn ấy.
Một mặt âm thầm bắn tin cho đối tác cảnh giác, mặt khác cô vẫn chủ động bớt thời gian viết bài quảng bá "Slay the Spire" như bình thường, chờ tình thế có dấu hiệu xoay chuyển một cái là có thứ để tung ra chiếm tiên cơ ngay.
Chép miệng gạt mớ tâm tư rối rắm sang một bên cô cất giọng quả quyết hồi đáp đàn em: "Chị chỉ đồng ý với các sếp là sẽ không manh động thôi.
Còn công chuyện của chị thì chị vẫn phải làm chứ, ngại gì quan điểm các sếp hay là phong trào mấy ngày tới? Vả lại hôm đấy các sếp cũng nói là để nghe ngóng thêm sự tình như nào rồi tính tiếp mà, thế thì chị cứ phòng xa chuẩn bị trước mọi thứ không tốt hơn à?"
"Vâng em hiểu.
Nhưng em chỉ sợ chị bị phí công ấy, đợt tới có vẻ gắt lắm không được lòng dư luận báo mình không cho đăng bài của chị đâu."
"Không sợ.
Soạn ra văn mới khó chứ văn soạn ra rồi lo gì không có chỗ đăng? Cùng lắm thì chị lên mạng đăng bài nặc danh, coi như "một mình chống mafia" luôn.
Thế là khỏi bận lòng bên báo mình với lại bên Ninja.
( ̄ヘ ̄)”
"Khiếp, vậy mà chị còn nói không manh động.
(cười tủm tỉm)"
"...! Nào cái con hâm này cười xong chưa? Cười xong rồi thì giúp chị được hay không trả lời một câu đi nào, cà kê dê ngỗng mất thời gian quá đã bận thì chớ.
Với cả không ép nhé, từ chối cũng được không sao đâu."
Cảm thấy hơi mất thời gian Thanh Hương bèn xụ mặt hỏi lại đối phương lần nữa.
Chỉ là người đàn em tên Như nghe thấy vậy không những không ngừng cười mà còn bật lên thành tiếng luôn, đôi mắt thì híp lại tạo thành điệu bộ giảo hoạt cực kỳ: "Hí hí, tất nhiên là em sẵn lòng giúp chị rồi vì chị vừa mới giúp em mà.
Có qua có lại mới toại lòng nhau chứ….
Nhưng phải có "cát-sê" cho em nha chị Hương."
"(Giãy nảy) Cái gì? Lại dám vòi cả "cát-sê" với chị đây? Ban nãy chị đây giải đáp thắc mắc cho còn chưa thèm đòi cái gì đâu đấy nhá?"
"Thì ai bảo chị vô tư không đòi cơ hí hí hí.
(`∀´) "
"Tổ sư con hâm này, hôm nay ăn phải cái gì ngứa miệng à mà cứ đùa chị liên tục….
Thôi chơi giúp chị đi, rồi tý nữa sẽ có một cốc "tà tữa" cỡ lớn cho em được chưa? Hào phóng hết cỡ rồi đấy."
“~Yay! Yêu chị Hương nhất! "
Được lời như cởi tấm lòng, người đàn em tên Như vui vẻ chỉnh laptop trên bàn sao cho cân đối tầm mắt rồi bắt đầu quay trở lại với hành trình leo tháp dở dang.
Kế đến, cô tóm lược sơ qua về những gì đã gặp phải trước khi đến với chiến thuật bản thân đang sử dụng: "Quái với sự kiện ở Hồi chị Hương tự chơi tự gặp được em không giới thiệu nữa nhé, gặp trước hay gặp sau nó không khác nhau mấy đâu ạ.
Còn trùm Hồi thì hình như cũng giống quái thường ở chỗ có nhiều con mình có thể đụng độ, em là em mới gặp được một con bọng nhớt khổng lồ đội mũ.
Khỏe thì có khỏe nhưng cũng dễ đánh lắm, đập nhanh cho máu nó rơi xuống là nó tự phân tách mất lượt ngay."
"Phân tách là sao?"
"Nó biến thành hai con bọng nhớt cỡ bé hơn chị ạ, giống mấy con bọng nhớt thường mà chị có thể gặp ở trên đường ấy.
Nói chung là không đáng sợ nếu chị có bài gây sát thương cao hoặc sát thương lan….
Cho đến quái với sự kiện Hồi thì em chưa rõ lắm vì vừa mới leo lên.
Nhớ không nhầm thì em từng gặp một tốp hai tên trộm, một bầy chim ba con, một tốp "tín đồ quạ" ba con nốt và một sự kiện nhặt bình thuốc ở phòng thí nghiệm.
À còn cả một con quái hình cầu bay lơ lửng nữa, cái con có mặt trong trailer đoạn máy móc đánh nhau ý."
"Ồ có mấy cái tên quen thuộc này.
Thế là sử dụng lại một ít quái từ hồi đúng không, tất nhiên là với số lượng nhiều lên….
À mà ngoài lề xíu chị muốn hỏi về lối chơi, làm thế quái nào mà em có thể chơi lên được đến đây thế.
Chị chơi kiểu gì thì kiểu toàn bị chết sớm thôi."
"À, em đoán chắc chị đang gặp khó trong khâu xây dựng bộ bài.
Trò này trông thế thôi nhưng khoản xây dựng bộ bài đòi hỏi nhiều "não" lắm, đến em đây chơi cũng phải chết mấy lần mới mò ra được một quả chiến thuật tạm gọi là ưng ý đây nè.
Chị muốn xem “ví dụ minh họa” thì để em cho chị xem."
Thế rồi không đợi Thanh Hương phản ứng người đàn em tên Như nhanh thoăn thoắt mở bộ bài đang có ra giới thiệu luôn: "Đây, giới thiệu với chị "chủ lực" của bộ bài em là lá "Giận dữ+" này.
Không tốn năng lượng để dùng, và cứ mỗi lần dùng là nó sẽ tự nhét thêm một bản sao của chính nó vào bộ bài.
Như thế càng đánh mình càng có nhiều sát thương "miễn phí" hơn, trong khi năng lượng tiết kiệm được có thể dùng làm việc khác như "đắp giáp" lên người hay là bồi thêm sát thương.
Rất là tuyệt vời đấy ạ."
"Tất nhiên nó cũng đi kèm khuyết điểm to tướng là khiến bộ bài ngày càng phình to, gây khó khăn trong việc bốc các lá mình muốn ở những lượt sau.
Thế nên em có rất nhiều lá bài hỗ trợ bốc bài xoay quanh nó ở đây này.
(di di chuột liên hồi) Cộng thêm em có chủ động đi gặp tên "thương nhân ba ngơ" để loại bỏ bớt các lá bài thừa ra, giữ cho khoản xoay tua bộ bài của mình được như ý muốn.
Lúc cần thủ sẽ có thủ, còn lúc cần công sẽ có công.".