Nhà Tôi Thật Sự Có Mỏ Vàng

chương 79: paul & joe enamel isolation

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dung Dung không rảnh bận tâm đến lòng tự ái của Thẩm Độ.

Vừa xuống tàu du lịch, cô đã nôn nóng muốn bước vào đợt mua sắm điên cuồng thứ hai.

Bọn họ về trễ hơn hai ngày so với thời gian ban đầu. Trước đó Dung Dung đã thề thốt son sắt trên Weibo rằng hôm đó mình sẽ livestream.

Dù gì livestream ở đâu cũng giống nhau.

Đại Dung Dung: Ngày mai đúng tám giờ sẽ livestream đi mua sắm, mình bùng kèo sẽ bị nát mặt.

Đối với những câu nói kiểu “Không làm được sẽ xx”, fan chỉ nghe cho vui thôi, không bao giờ tin là thật.

Trải qua nhiều lần gọt giũa, tất nhiên fan của Dung Dung sẽ không dễ bị lừa như vậy.

【Miệng lưỡi của phụ nữ đều là thứ lừa đảo.】

【Đặt cược xu, chắc chắn bùng kèo.】

【Là fan cuồng nhan sắc em Dung, em vừa muốn mặt chế nát, lại sợ mặt chế nát.】

【Lạy chúa trên cao, tui cầu xin ông cho em Dung nát mặt một lần đi! Ẻm không bị nát mặt một lần, chắc chắn không tỉnh ngộ!】

【Lần sắp bùng kèo thứ của em Dung.】

Dung Dung chọn một bình luận trả lời: 【Đặt cược một nghìn tệ, lần này nhất định không bùng.】

Cô và chó Lương đã quyết định xong thời gian, ngày mai đến giờ sẽ đi mua sắm, hơn nữa còn phải cầm theo gậy tự sướng.

Hai cô gái nhanh chóng chốt lộ trình, cũng không quan tâm Thẩm Độ bay lúc mấy giờ, có phải ở lại Thượng Hải thêm một lát nữa không.

Dù gì tối nay anh chắc chắn sẽ đi về.

Đi mua sắm xong trở về khách sạn, hai cô tắm rửa xong định xuống dưới uống cà phê thì nhìn thấy Thẩm Độ lúc này vốn dĩ nên ở trong sân bay lại đang ở trong quán cà phê. Tách cà phê trước mặt đã hết bốc khói, nhưng anh vẫn chưa uống ngụm nào.

Dung Dung ngập tràn thắc mắc, đi tới trước mặt anh, nhìn anh giống như gặp ma, “Tại sao anh vẫn còn ở đây?”

Thẩm Độ ngước mắt nhìn cô, sắc mặt hơi tệ.

Giọng của anh khàn đục, lời nói cũng không phải nói với cô, “Chẳng phải tôi đã nói phải về gấp sao?”

Dung Dung nhanh nhẹn cúi người đến gần anh để nghe lén.

Thẩm Độ hơi cau mày, không đẩy cô ra, tiếp tục nghe Ngụy Sâm ngụy biện ở đầu dây bên kia.

Trợ lý Ngụy ấp úng, “Em tưởng anh muốn ở với cô Dung nhiều hơn, cho nên đã giúp anh đặt chuyến bay vào hai ngày sau chung với cô Dung.”

Thẩm Độ rất lệ thuộc vào trợ lý Ngụy Sâm của mình.

Vì vậy sau khi lên tàu du lịch, anh chỉ dặn Ngụy Sâm phải đáp chuyến bay về thành phố Thanh Hà sớm nhất, để cậu ta tự lo liệu chuyến bay cụ thể.

Ngụy Sâm vỗ ngực tỏ ý bảo đảm hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.

Vì quá tín nhiệm, dĩ nhiên anh cũng không để ý đến thông tin đặt vé máy bay thành công mà hãng hàng không gửi cho anh.

Bây giờ anh đã chuẩn bị xong hành lý, chuẩn bị đến sân bay lại phát hiện thời gian lên máy bay không đúng.

Dung Dung kinh ngạc, mấp máy môi hỏi anh: “Ngày mai anh không thể về à?”

Thẩm Độ không biết tại sao cô lại kinh ngạc đến vậy, “Chắc vậy.”

“Ồ…” Dung Dung nhíu mũi, bộ dạng giống như cả thế giới tối sầm lại, “Anh không về được rồi.”

“…”

Ngụy Sâm đã đặt sai vé, nhưng vẫn còn ngụy biện lươn lẹo.

Cậu nghĩ dù sao cũng là yêu ảo thành thật, chắc là muốn ở lại lâu hơn.

Cậu tự cho mình là chiếc áo bông nhỏ tri kỷ của sếp, lúc vừa đặt vé máy bay xong còn tự đắc, nghĩ rằng sếp sẽ tin tưởng cậu hơn, Lý Liên Anh chốn công sở chính là cậu.

Lý Liên Anh: Là một thái giám trong triều đình nhà Thanh thế kỷ XIX, là người thân cận và tâm phúc của Từ Hi Thái hậu. Ông là Tổng quản thái giám trong thời kỳ Từ Hi còn đương nhiệm, được biết đến là nhân vật có thực quyền, thậm chí lấn át cả hoàng đế và làm loạn cả hậu cung nhà Thanh.

Sếp vẫn lặng im.

Ngụy Sâm vội vàng sửa sai, “Bây giờ em sẽ đổi vé khác cho anh! Anh muốn hôm nay đúng không?”

Thẩm Độ cảm thấy rợn bên tai, Dung Dung bỗng bừng tỉnh dậy, thều thào trả lời thay anh: “Hôm nay hôm nay, cơ hội chỉ đến một lần.”

Anh liếc mắt nhìn sang Dung Dung.

Cô nghiêng đầu nhìn anh với vẻ mặt mong đợi, thúc giục: “Đi nhanh đi, đổi sang khoang hạng nhất sẽ không còn vé đâu.”

Thẩm Độ nheo mắt, đặt đầu lưỡi lên răng, cảm thấy buồn cười, “Không cần sửa.”

Ngụy Sâm mừng rỡ, “Thật không?”

“Tôi sẽ chuyển văn kiện mang theo cho cậu trước.” Thẩm Độ nói hời hợt, nhanh chóng đưa ra quyết định, “Nếu không có vấn đề gì thì cậu gửi thẳng đến các phòng ban. Có chuyện gì cần bàn bạc thì đợi tôi về xử lý.”

“Vâng, không thành vấn đề.”

Dung Dung sửng sốt trước hành động tiếp thu ý kiến này.

“Không phải anh phải về gấp sao?”

“Anh thấy em không nỡ rời xa anh.” Cuối cùng Thẩm Độ bưng tách cà phê lên uống một ngụm, sau khi phát hiện đã nguội lại bỏ xuống.

Đáy tách va chạm vào mặt bàn bằng gỗ phát ra một tiếng vang nhỏ.

Tim của Dung Dung cũng nảy lên theo.

Thẩm Độ nói tiếp: “Vì vậy anh quyết định nán lại thêm hai ngày, ở chơi với em.”

“…”

Thẩm Độ tính tiền lương theo từng phút thật đúng là từ bi như Bồ Tát.

Thành viên hội từ thiện.

Cô tức giận ngồi phía đối diện Thẩm Độ, gọi một tách cà phê đen.

Giữa bạn thân, tình huống khó chấp nhận nhất là người kia không báo tiếng nào đã gọi bạn trai mình tới.

Vô duyên vô cớ có một người đàn ông xen vào, không thể tán dóc được chủ đề gì, đúng là lãng phí cuộc đời.

Cô nhìn Thẩm Độ, càng nhìn càng thấy chán ghét.

Giống như Thẩm Độ là một cục đá hôi thối, chỉ ước gì có thể đá văng nó đi.

Thẩm Độ bình thản gọi một tách cà phê khác, đưa đầu ngón tay lên cổ áo, cởi một cúc gần cổ áo nhất ra, dáng vẻ thư thái, “Thử nhìn anh như vậy một lần nữa xem?”

Dung Dung đập bàn, chỉ vào bạn thân vô tội ngồi bên cạnh cô, “Anh làm như vậy có nghĩ đến cảm nhận của cô ấy không?”

Chó Lương vẫn luôn xem mình là không khí, đột nhiên bị nhắc đến, vẻ mặt hoang mang, “Không phải tao, không phải chuyện của tao, không liên quan tới tao.”

Chó Lương nghĩ rất thoáng, suy cho cùng cô không thể trách ai được, chỉ có thể trách mình là một bóng đèn có công suất quá cao.

Ngay cả tiền vé máy bay khứ hồi đều là do tổng giám đốc Thẩm chi trả, cô phải đền ơn đáp nghĩa, lúc này nên nhanh chóng lượn đi.

Cô bỗng đổ ly cà phê đá vào miệng, đè đầu cắn răng chịu đựng rồi diễn trò, “Có lẽ do đi bộ nhiều, đột nhiên đầu tôi đau quá.”

Hai người cùng nhìn sang cô ấy, vẻ mặt không hiểu.

Chó Lương xoa bóp hai bên thái dương, đứng lên một cách yểu điệu, “Tối nay tôi muốn nghỉ ngơi một mình, đừng ai tới làm phiền tôi.” Sau đó, cô nhìn Dung Dung với vẻ áy náy, “Xin lỗi, chắc là ngày mai không đi với mày được rồi.”

Cô ấy như vậy, nhưng bước chân khi trốn về phòng lại vô cùng khoan thai. Người nào không biết còn tưởng rằng nông dân được giải phóng.

Dung Dung rất có khí phách tỏ ý mình có thể đặt lại một phòng.

Thẩm Độ không quan tâm cô có khí phách hay không, trực tiếp quăng người về phòng làm việc.

Dung Dung bị Thẩm Độ đánh thức.

Cô còn đang đắm chìm trong giấc mơ đẹp, không muốn tỉnh dậy. Lúc mở mắt ra, ngoài cửa sổ đã sáng choang.

Khung cảnh ngoài cửa sổ sát đất rất đẹp, bên cạnh những tòa nhà cao tầng còn có lớp sương mù, những ngọn cây cao vút. Ánh mặt trời xuyên qua tầng mây, chiếu sáng công trình kiến trúc.

Thẩm Độ ngồi bên mép giường, vò mái tóc rối bù của cô, “Dậy đi.”

Cô duỗi người, “Mấy giờ rồi?”

“Chín giờ rưỡi.”

“…”

Thẩm Độ bổ sung: “Đồng hồ báo thức reo lên ba lần, lần nào em cũng nhanh chóng duỗi tay nhấn tắt, anh còn tưởng em đã dậy rồi.”

Khi cô tuyệt vọng mở Bilibili lên, bình luận dưới lời thế đó đã hơn nghìn.

Một loạt bình luận hot đã bị thay đổi.

【Khi nào gửi một nghìn tệ qua Alipay cho em đây?】

【Hôm qua ai đặt cược xu mau ra đây đi, cô kiếm được một nghìn tệ rồi nè.】

【Sao tôi không cảm thấy có gì bất ngờ vậy? Ha ha.】

【Tác phẩm tiêu biểu của Đại Dung Dung khu làm đẹp là 《Mình là vua hứa lèo》.】

【Vào đây đặt cược xem hôm nay em Dung đã cho leo cây hay là tới trễ. Leo cây mời nhấn , tới trễ mời nhấn .】

Dung Dung cuống cuồng đứng dậy đi làm vệ sinh cá nhân, lần đầu tiên trong đời chỉ mất mười phút đã chuẩn bị xong xuôi, kéo Thẩm Độ đi thẳng xuống dưới lầu.

Thẩm Độ đã gọi sẵn xe đợi trước khách sạn. Sau khi hai người lên xe, Dung Dung lắp điện thoại vào giá đỡ rất thành thạo, làm xong công tác chuẩn bị.

Cô lặng lẽ nhìn sang Thẩm Độ, “Mời anh ngồi sang một bên có được không?”

Thẩm Độ vốn đang ngồi ở chỗ chính giữa. Vừa nghe cô nói, yết hầu của anh hơi chuyển động, cuối cùng vẫn không nói gì, phối hợp nhích sang bên kia.

Dung Dung hài lòng, mở phòng livestream.

【Trời đựu, hôm nay em Dung chỉ tới trễ! Không bùng kèo! Cảm động Trung Quốc!】

【Aaaa spam ra rồi! Em Dung, tui yêu cô!!】

【Cuối cùng chờ được chế rồi, may mà em không từ bỏ!】

【Xoài ướp Coca lạnh tặng bạn thanh cay x.】

【Em Dung là của tui, những ai phản bác đều là cún tặng bạn bom ngư lôi x.】

“Mình dậy trễ.” Dung Dung lúng túng vẫy tay trước ống kính, “Bây giờ sẽ livestream trang điểm cho mọi người nhé. Trước khi đi ra ngoài, mình đã thoa sản phẩm dưỡng da, vì vậy mình sẽ bắt đầu từ cô lập. Cô lập chính là mẫu Paul & Joe Enamel Isolation này, bên trong có rất nhiều ánh nhũ li ti, hiệu quả bắt sáng cũng khá ổn.”

Paul & Joe Enamel Isolation: Có khả năng chống nắng bảo vệ da khỏi các tia UV, dưỡng ẩm cho da không bị mất nước và giúp nâng màu da cho bạn làn da mịn màng, tươi tắn tự nhiên.

Paul & Joe Enamel Isolation (hình minh họa)

Cô vừa trang điểm trước ống kính, vừa giải thích và chia sẻ những món mỹ phẩm hôm nay cô dùng với khán giả.

Mặc dù đang ngồi trên xe, nhưng Dung Dung rất vững tay, dù đang kẻ mắt vẫn không hề run tay.

“Mọi người đừng học theo mình nhé, ngồi trên xe kẻ mắt rất nguy hiểm.” Cô vừa đưa ra ví dụ sai lệch, vừa tiếp tục kẻ mắt.

【Khi nào mị mới có được đôi tay của em Dung đâyyyy?】

【Em không thiếu kỹ thuật, cái em thiếu là đôi tay kìa.】

【Tui thấy em Dung rất vội vã, đúng là dậy trễ rồi ha ha ha ha ha ha.】

【Sợ em Dung đâm vào mắt quá QwQ.】

Lúc kẻ mắt không tiện xem mưa bình luận. Đợi đến bước tô son cuối cùng, rốt cuộc Dung Dung mới rảnh mắt nhìn vào ống kính.

Có một mưa bình luận thu hút sự chú ý của cô.

【Bên cạnh em Dung có người à? Thấy có quần áo.】

Mưa bình luận này vừa xuất hiện, nhiều người lập tức soi mói.

【Tui cũng thấy, là bạn à?】

【Sao không ra mắt vậy, là bạn thân khác giới của em Dung à?】

Dung Dung nhanh chóng liếc sang bên cạnh. Lúc này đường đang bị tắc, người đàn ông cúi đầu lướt điện thoại, đeo tai nghe không dây trên tai, hình như không phát hiện ra điều gì.

Cô tỉnh bơ, “Là bạn thân của mình. Cô ấy xấu hổ, không chịu lộ mặt.”

【Hức hức hức, bạn thân của em Dung nhất định cũng là tiên nữ!】

【Muốn xem thử bạn thân trông như thế nào.】

【Chị bé đừng xấu hổ, tụi em là người tốt.】

Dung Dung thở phào, nhìn sang Thẩm Độ theo bản năng.

Không biết “bạn thân” Thẩm Độ ngước mắt lên từ lúc nào, đang chậm rãi nhìn cô, đôi mắt sâu thẳm.

“…”

Dung Dung cười gượng, làm động tác tay cầu xin tha thứ với anh.

Thẩm Độ nhướng mày, khẽ nhếch môi, lên tiếng mà không dùng dây thanh, “Bạn thân?”

Cô nhắm mắt lại, “Anh cứ giả vờ làm bạn thân của em được không?”

Biết cô đang livestream nên Thẩm Độ rất lịch sự không lên tiếng, cũng mấp máy môi hỏi ngược lại cô, “Em nghĩ sao?”

Sự im lặng kéo dài của cô làm mưa bình luận hơi nghi ngờ.

Một tay Dung Dung còn cầm cây son, tay kia vung vẩy ra ngoài vài cái.

Ngồi cách xa tí.

Thẩm Độ nhếch mép, chuyển động yết hầu.

Anh bình tĩnh bỏ máy tính bảng xuống, kéo rèm ngăn cách lại, trong xe bỗng trở nên tối thui.

Dung Dung trơ mắt nhìn anh nghiêng người che camera trước của điện thoại.

【Sao tối đen rồi????】

【Đứt mạng à???】

【Em Dung đâu rồi???】

【????】

“Anh…”

Lời nói còn lại biến mất giữa răng môi của hai người.

Hương cà phê ban mai thoang thoảng vẫn còn vương vấn trong miệng anh.

Dung Dung nghẹn ngào né tránh nụ hôn của anh, toan tính cúi đầu thấp xuống. Thẩm Độ vẫn còn một tay trống, nâng cằm cô lên, ép cô lại gần.

“Suỵt.” Anh khẽ khàng đặt ngón trỏ lên môi Dung Dung, nghiêng đầu hất cằm về phía màn hình điện thoại đen kịt, “Nghe thấy giờ.”

Cô đỏ mặt trừng mắt nhìn anh, con ngươi sắp trừng rớt ra ngoài.

Thẩm Độ cắn môi cô một cái, cuối cùng dời người đi.

Lúc ánh sáng chiếu vào phòng livestream lần nữa, Dung Dung hơi hé môi, lồng ngực phập phồng.

【Không bị đứt mạng???】

【Sao lúc nãy tối đen vậy?】

【Em Dung, sao son môi của chế bị trôi rồi?】

【Em Dung, lúc nãy em che camera là để ăn vụng đúng không?】

【Người che camera là bạn thân hả? Lúc đó em Dung đang đánh son mà.】

Dung Dung cắn môi, run rẩy giải thích: “Lúc nãy bạn thân đút cho mình ăn mấy món ăn vặt, mình không muốn để mọi người nhìn thấy.”

Cô quay đầu nhìn sang Thẩm Độ, lúc này trên đôi môi nhợt nhạt của người đàn ông dính chút son môi, còn hiện lên ánh nhũ vàng, nhìn thôi đã thấy no.

Đó là TF màu cam đào có ánh nhũ của cô, là mã màu thần thánh điển hình cho da trắng có thể đánh thoải mái, da đen nên tránh xa.

TF : Không chút cặn bột, không tạo cảm giác nặng bí môi, cân bằng ẩm tốt, thời gian bám màu lên tới từ đến giờ liền. Đặc biệt, son mang hương thơm vani dịu mát, ngọt ngào và say đắm.

TF (hình minh họa)

Vậy mà không ngờ Thẩm Độ lại hợp với màu này.

Người đàn ông cũng biết mình dính son môi, duỗi ngón tay cái ra chùi đi vết son bên khóe môi.

Có lẽ cảm nhận được ánh mắt nồng cháy của cô bé bên cạnh, Thẩm Độ quay đầu đối mặt với cô.

Anh mấp máy môi hỏi cô: “Ăn ngon không?”

Cùng lúc đó, sự cố nhỏ livestream lần này của Đại Dung Dung khu làm đẹp siêu nổi tiếng bị quần chúng hóng hớt nhạy bén nhận ra có gì đó không ổn.

【Có ai đang xem Đại Dung Dung livestream không? Có ai xem sự cố livestream lúc nãy không?】

【Xem rồi, bạn thân che camera đút đồ ăn cho cô ấy. Nói thật thì đút đồ ăn cũng không đến nỗi khiến son môi thành ra như vậy.】

【Son môi bị trôi như vậy chắc là đút bạch tuộc sống.】

【Trực giác cho biết người ngồi bên cạnh không phải là bạn thân, không phải đút đồ ăn.】

【Bạn trai?】

【+ với bạn trên. Đại Dung Dung nói cô ấy độc thân đã lâu rồi, thoát ế cũng không có gì lạ.】

【Bạn trai cô ấy là người Thượng Hải à? Chẳng phải bây giờ cô ấy đang ở Thượng Hải sao?】

【Với điều kiện của Đại Dung Dung không thể nào tìm một người bình thường đâu. Nói không chừng “The World” là của bạn trai cô ấy đó.】

【Cô ấy cũng không phải là sao nữ mới vào nghề nổi tiếng, có bạn trai cần gì phải giấu giếm? Chẳng lẽ là sugar daddy?】

【Bạn trên độc mồm quá đi, không công khai là sugar daddy hả? Vậy há chẳng phải Lưu Hạo Nhiên là bố đường của tôi sao?】

【Chị em bên trên tỉnh dậy đi, repost đi.】

Lúc này chủ thớt lại xuất hiện: 【Tui nghe thấy Đại Dung Dung gọi người bên cạnh là bố!】

“Bố, cầu xin bố đừng lẳng lơ nữa.”

【????】

【Bằng chứng sugar daddy xác thực!】

【Người ngồi bên cạnh Đại Dung Dung chính là bố nuôi của cô ấy!】

【Đệch, kích thích thế????】

Lời của tác giả:

Mị tuyên bố Lưu Hạo Nhiên là bố nuôi của mị.

Không nhận phản bác.

Paul & Joe Enamel Isolation: Dùng thấy cũng bình thường. Sau đó mị đã mua CPB tuýp dài và không bao giờ dùng em nó nữa, viết vì vỏ ngoài siêu xinh.

TF : Da trắng cứ mua, da vàng và da ngăm đen bỏ qua nha, hãy chấp nhận sự thật tàn khốc này.

Truyện Chữ Hay