Tịch Dao được tài xế đưa đến nhà chính, căn biệt thự có màu trắng chủ đạo nhìn vào vô cùng sang trọng, lại đẹp nữa.
" Ba mẹ con đến rồi đây " cô được quản gia dẫn vào phòng khách, nhìn thấy ông bà Bạch ngồi đó cô cười tươi nói.
" Con dâu qua đây " bà vỗ vỗ vào ghế ra hiệu cho cô ngồi xuống.
" Con dâu đã ăn sáng chưa? " ông Bạch nhìn cô triều mến hỏi
" Dạ con nôn qua đây quá nên vẫn chưa ăn ạ " cô cười cười nói
" Mau vào ăn thôi, ba mẹ vẫn chưa ăn " ông bà biết cô hôm nay đến nên chờ cô ăn luôn
" Vâng ạ "
Tại Bạch Thị
Anh ngồi trong phòng làm việc một mình, lại nhớ cô nữa rồi không ai mè nheo với anh, Vũ Kiệt càng ngày càng không thể sống thiếu cô được nữa.
Reng… reng… reng điện thoại của anh vang lên
" Lão đại chuyến hàng của ông ta đã được cướp về " Hắc Tứ báo cáo với anh
" Được, hai ngày sau bán ra " anh nhếch môi lên một cái
" Rõ lão đại "
Cùng lúc đó bang LK của Lương Khải cũng vừa nhận được tin A Ti thuộc hạ ông ta nhanh chân chạy vào thông báo.
" RẦM "
Lương Khải giận dữ đập tay mạnh lên bàn, các thuộc hạ của ông ta đứng cúi đầu không dám nói câu nào
" Lũ vô dụng tất cả đều vô dụng chỉ là một lô hàng nhỏ lại để bị cướp, các người còn dám vác mặt về đây gặp tôi " ông ta tức đến gân xanh hiện rõ lên mặt
" Ông chủ chúng tôi sẽ đi lấy về ngay " A Ti mạnh dạng nói, hắn ta là thuộc hạ được Lương Khải coi trọng nhất.
" Lấy? Ngươi nghĩ tên Vũ Kiệt đó dễ dàng cho ngươi lấy về vậy à, ngu ngốc! "
" Vậy… vậy phải làm sao? "
" Bỏ thù này nhất định tôi sẽ trả, lui hết đi "
Lương Khải càng ngày càng hận anh nhiều hơn, vì ông ta biết có đánh cũng đánh không lại anh, nên ông ta sẽ tính nợ từ từ.
Tú Kiều ăn sáng xong đã dẫn cô đi vào spa, rồi đến TTTM đưa cô hết chỗ này đến chỗ khác tuy cô hơi mệt nhưng rất vui
" Con dâu con xem bộ trang sức này thế nào? " bà đưa trước mặt cô là một bộ trang sức vô cùng đẹp.
" Dạ rất đẹp ạ " cô nhìn thôi cũng lóe cả mắt, thật sự rất đẹp, một bộ trang sức đá ruby xung quanh mặt đính kim cương to nhỏ
" Con thích không? " bà có ý định mua cho cô chỉ cần cô thích là được.
" Mẹ không cần mua cho con đâu, Kiệt đã mua rất nhiều rồi ạ " cô lên tiếng từ chối, từ sáng giờ bà đã mua cho cô rất nhiều đồ, Tú Kiều định lên tiếng nói nhưng lại bị cắt ngang bởi giọng nói người khác
" Chào Bạch phu nhân, rất vui được gặp phu nhân ở đây " một giọng người phụ nữ tuổi trung niên vang lên, người này là Trần Liên Thu vợ của Đỗ Tấn Thành tập đoàn Đỗ Thị
" À Đỗ phu nhân đây sao? " bà cũng lên tiếng chào hỏi lại
" Con chào bác gái " người này là Đỗ Quyên con gái của ông bà Đỗ, cô ta vừa nói vừa liếc mắt nhìn cô
" Ừ chào con " Tú Kiều lại không thích cô gái này nhìn thôi đã biết không tử tế gì chẳng bằng một góc con dâu của bà
" Bạch phu nhân đây là? " Trần Liên Thu nhìn qua thấy cô khoác tay Tú Kiều rất thân thiết nên mở miệng hỏi
" À tôi giới thiệu đây là con dâu yêu quý của tôi " bà xoa đầu cưng chiều cô trước mặt hai người kia
" Sao? Bác nói sao? Ý bác nói là vợ của anh Vũ Kiệt sao? " Đỗ Quyên mở to mắt như không tin hỏi bà
" Đúng vậy, hai đứa đã đăng kí kết hôn rồi đợi sau này sẽ tổ chức hôn lễ " bà biết Đỗ Quyên có ý với con trai nhà bà, nhưng bà chỉ chọn cô làm con dâu thôi
Tịch Dao nãy giờ vẫn im lặng nhìn mẹ anh đáp trả hai người kia, cô nhìn qua cũng tàm tạm hiểu cô ta thích Vũ Kiệt nhà cô rồi, xem ra cô lại có tình địch đây.
" Bạch phu nhân nên cẩn thận một chút, nhỡ đâu lại gặp người không tốt đấy " bà ta nhìn cô ánh mắt ghét bỏ nói
" Không cần Đỗ phu nhân đây quan tâm, con dâu tôi tốt hay xấu cũng không đến lượt người ngoài lên tiếng " bà điềm đạm nói, ai dám động con dâu bà, Tú Kiều bà chơi tới các người
Tú Kiều đương nhiên không thích những người như mẹ con bà ta chút nào, không nhờ con trai bà cho công ty nhà bà ta vài hợp đồng nhỏ thì đâu được như ngày hôm nay, vậy mà còn dám mạnh mồm nói con dâu bà như vậy.
" Bác gái, mẹ con không có ý đó, mong bác bỏ qua " Đỗ Quyên lên tiếng nói giúp mẹ cô còn liếc nhìn cô một cái
" Mẹ à, Kiệt có nói sẽ đến đón hai mẹ con mình, để con gọi anh ấy đến nhé " cô nhịn không nổi nữa, đành lên tiếng nũng nịu níu tay bà nói
" Được, mau gọi đi con " bà cũng rất phối hợp với cô
Tịch Dao lấy điện thoại ra gọi cho anh còn cố tình bật loa ngoài cho hai mẹ con bà ta nghe, cô muốn xem cô ta phản ứng gì?
" Bảo bối nhớ anh sao? " anh thấy tên cô gọi đã nhanh bất máy
" Phải a, ông xã mau qua TTTM khu A trang sức đón mẹ với em đi " giọng cô nũng nịu nói
" Được, bà xã đợi anh p " anh nghe cô gọi mình là ’ ông xã ’ lòng vui mừng không thôi.
" Vâng ạ "
Hai mẹ con kia nghe cuộc nói chuyện giữa hai người thì rất bất ngờ, riêng Đỗ Quyên thì lại căm ghét cô hơn tay nắm chặt thành quyển, ánh mắt oán hận nhìn cô.
Đỗ Quyên biết anh từ rất lâu, lúc công ty nhà cô ta bắt đầu hợp tác với Bạch thị, lần gặp đầu tiên cô ta đã yêu anh cho đến tận bây giờ, nhưng anh lại chẳng quan tâm gì đến dù chỉ một ánh nhìn.
Gần đây cô ta ít đến tìm anh thì bây giờ lại biết tin anh có bạn gái khiến cô ta bực tức, lòng đố kị lại nổi lên.
.