Nguyện Ước Trọn Đời

chương 12

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cuộc sống luôn khác xa với tưởng tượng của con người. It nhất đó là cảm nhận lúc này của Bạch Nặc Ngôn.

Khi họ đến sân Golf, tâm trạng của Bạch Nặc Ngôn vẫn rất thoải mái, cô cũng không vì Mạnh Duy Tân thuận tiện mang cô theo lúc bàn chuyện làm ăn mà trờ nên buồn bực. Cô thấy mình chẳng việc gì phải để những chuyện như thế này khiến tâm trạng không thoải mái. Thế nên cô luôn đi cạnh Mạnh Tân Duy với một dáng vẻ vô cùng nữ tính, không nhiều lời, luôn giữ nụ cười ngọt ngào trên môi. Uông Đàn đã từng nhận xét, khi cô im lặng, cười hiền hòa lại vô tình tạo nên lực sát thương rất lớn. Mà đối tác làm ăn của Mạnh Tân Duy dường như cũng hơi kinh ngạc khi thấy cô, cô cũng không muốn tìm hiểu sâu xem cụ thể là anh ta kinh ngạc điều gì, chỉ âm thầm đứng một bên lắng nghe những câu chuyện dài dòng nhàm chán của bọn họ.

Đến khi Bạch Nặc Ngôn đang dạt dào hứng thú theo sau nhóm Mạnh Tân Duy đi ăn mừng thì một chuyện xảy ra khiến cô không khỏi khó chịu.

Trình Nghi Triết và Giang Tang Du đang từ tốn tiến đến, họ cùng mặc quần áo thể thao trắng, chất liệu phản quang. Bạch Nặc Ngôn nhắm mắt, sao cô lại cảm thấy họ đặc biệt vô cùng xứng đôi đến thế.

Cho nên, rất rất theo bản năng, cô làm một chuyện, trực tiếp véo Mạnh Tân Duy một cái, rất nhanh, rất mạnh, rất đau.

Cô dường như đã quên nhắc nhở bản thân, dường như cô lại thích cấu người giống như hồi học tiểu học, cấu cấu véo véo với bạn cùng bàn, chí chóe cấu cắn. Nhưng dù sao, cô cũng rất kiên nhẫn, kể cả khi thịt bị véo đến mức muốn rơi ra, cô vẫn có thể nhẫn nhịn được. Cấu người cũng cần có kỹ thuật, dùng hết sức nhắm vào một chút xíu thịt thôi, như vậy mới đau. Người bị cấu đau chết đi càng tốt.

- Sao anh không cho em biết là sẽ hẹn với họ ?

Cô cấu một lần vẫn chưa bõ tức, lại cấu tiếp, nhưng lần thứ hai, Mạnh Tân Duy nhảy ra tránh được.

- Ai bảo em không hỏi.

Cô bĩu môi, lúc này Trình Nghi Triết và Giang Tang Du cũng đã đến gần.

Trình Nghi Triết bước đến trò chuyện với Mạnh Tân Duy, Giang Tang Du quay sang nhìn Bạch Nặc Ngôn, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại im lặng.

Mạnh Tân Duy định kéo cô tới đánh cùng, nhưng dù anh ta có muốn tiếp tục lừa cô thế nào, cô thà chết cũng không theo, nên đành đi sau phục vụ nước cho bọn họ.

Cô nhìn nhóm người đằng xa, cũng không biết ai thắng ai thua, chỉ biết là có người chuẩn bị đánh bóng vào lỗ, nói chung cô đúng là người ngoại đạo mà. Nhưng cô không ngờ lại gặp Trinh Nghi Triết trong trường hợp này. Gặp hắn, cô giống như một người cô vợ mới cưới bị bắt quả tang bởi chính chồng mình. Rồi cô lại ảm đạm nghĩ, làm sao giữa họ có thể đạt đến mức độ thân mật đến vậy, chuyện hay ho như vậy sao có thể xảy ra với cô, Trình Nghi Triết và Giang Tang Du người ta vốn là một đôi, mà cô thì kiếm đâu ra chồng mà bắt gặp bên ngoài… Chột dạ gì chứ ? Tại sao cô đi ra ngoài gặp gỡ người khác phái thì cảm thấy áy náy, mà đối với Trình Nghi Triết thì không được có yêu cầu này ? Cô đúng là càng ngày càng làm cho mình trở nên hèn mọn, càng nghĩ lại càng bực mà.

Cô bình ổn lại tâm trạng, đưa mắt ngắm ba người còn lại, người này một câu, người kia một câu. Hình như Trình Nghi Triết và Mạnh Tân Duy đang cùng tiến hành hợp tác một hạng mục nào đó, nhưng cũng không thảo luận quá sâu.

Một lát sau, họ dừng lại uống nước.

Trình Nghi Triết cầm lấy ly nước, mắt lướt qua cô.

Không hiểu sao cô lại thấy cái nhìn này vừa thâm trầm, vừa mang hàm ý kịch liệt, nhưng cô vẫn vờ như không thấy, dù sao Trình Nghi Triết cũng sẽ không định có bất kỳ ý đồ gì với cô ở đây đâu, tiên nữ của người ta vẫn đang đứng ngay kia mà.

Bạch Nặc Ngôn không thích cái kiểu khách khách khí khí của Trình Nghi Triết và Mạnh Tân Duy, lại càng không thích cái bộ dạng ôn nhu lương thiện của Giang Tang Du, nên đi cách họ một quãng, nhưng cũng rất gần, ba người họ chỉ cần ngẩng đầu là có thể nhìn thấy cô.

Cô đi rất chậm, một mình dạo bước trên mặt cỏ. Nhớ lại ngày còn học trung học, cô cùng một nhóm bạn ngồi quây lại, khi nói về ước mơ tương lai, có bạn học muốn được đến Tây Tạng, lại có bạn muốn đến sa mạc Sahara. Bạch Nặc Ngôn thật ra chỉ muốn đến nơi, nơi ấy có thật nhiều cỏ, nhưng không phải là kiểu sân cỏ như thế này, mà là những thảo nguyên xanh bát ngát. Thảo nguyên đó không cần nổi tiếng, cũng chẳng cần phải có những đàn bò đàn dê nối đuôi nhau, chỉ cần ở nơi đó, cô có thể ngắm nhìn những ngọn núi xa xa, dưới chân là thảm cỏ xanh ngát. Nếu ở đó có vài thôn xóm lại càng tốt, nhìn những làn khói bếp bay bay, những lo âu trong lòng dường như biến mất. Nếu như có thể, cô sẽ đứng trên đỉnh núi, hét thật to, thật sảng khoái.

Nhưng tưởng tượng lại luôn chỉ là những suy nghĩ mà thôi.

Từ lúc nhìn thấy Trình Nghi Triết và Giang Tang Du, tâm trạng của cô bắt đầu xuống thấp đến cực độ, đến khi dùng bữa trưa, cô cũng không khá hơn chút nào. Dù họ bàn chuyện gì, cô vẫn chỉ mải ăn, cô mặc kệ tất cả . Thật ra chiêu này rất hữu dụng, Mạnh Tân Duy muốn lôi kéo cô vào đề tài họ đang thảo luận, nhưng cô vẫn chỉ chú ý đến ăn, lại giống như lười quấy rầy họ.

Cuối cùng, đến khi Mạnh Tân Duy đưa cô về, không nhịn được mới nói:

- Dù em có muốn thi xem ai nữ tính hơn với Giang Tang Du đi nữa, cũng phải nói một câu chứ.

Bạch Nặc Ngôn liếc anh một cái:

- Em sợ nói chuyện sẽ bị lộ mất .

Cô đã phối hợp đến như vậy, không thể không nhắc đến Giang Tang Du được sao?

Khi cô chuẩn bị xuống xe, Mạnh Tân Duy mới thử dò hỏi :

- Có thật em không nhận ra Trình Nghi Triết không?

Hóa ra đây mới là mục đích thật sự của chuyến đi của anh ta.

- Anh thử đoán xem?

Cô xuống xe luôn, thật thật giả giả, cô chẳng thèm nói cho anh ta biết.

Cứ đi mà tự hành hạ bản thân.

Cô luôn luôn mặc kệ, nhưng có nhiều chuyện không muốn vẫn phải làm, ví dụ như cái quảng cáo của tập đoàn Hoàn Nghệ mà Uông Đàn không chỉ một lần nhắc đến kia, cái quảng cáo đó sẽ đưa cô thẳng đến đỉnh vinh quang, sẽ mang cho hào quang cực đại. Cô không có hứng thú với các tiền bối đi trước, lại càng chẳng có hứng thú với cái đám hậu sinh theo sau, nhưng cô yêu tiền, yêu đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Mà tập đoàn Hoàn Nghệ cũng hết sức coi trọng việc lựa chọn người phát ngôn cho nhãn hiệu Gia Ái, vì Gia Ái đã trở thành một thương hiệu được ưa chuộng trên thế giới, nên người phát ngôn được lựa chọn nhất định phải hoàn mỹ, phải thể hiện được sự đặc sắc của Gia Ái. Nhưng hiện tại đang có không ít tranh cãi,một số cổ đông yêu cầu phải lựa chọn nghệ sĩ trong nước, như vậy mới thể hiện được vẻ đẹp Á Đông của thương hiệu giày này. Hơn nữa những năm gần đây, không ít nhãn hiệu lựa chọn người mẫu nước ngoài, nhưng hiệu quả cũng không cao.

Thật ra, những ngôi sao Hollywood ngoài catxe cao cũng không có ý định hợp tác lâu dài. Trong khi Gia Ái là nhãn hiệu kết hợp được cả sự đặc sắc cả về chất lượng và hình thức, hoàn toàn loại bỏ những phê phán bên ngoài.

Nhưng bản thân Trình Nghi Triết lại luôn có thiên hướng lựa chọn những ngôi sao Hollywood, anh ta cho rằng sự nổi tiếng của những minh tinh này, sẽ tạo nên các phản ứng tốt hơn cho thương hiệu Gia Ái, trong khi những ngôi sao trong nước lại không có được sự phóng khoáng như vậy, nói khó một chút chính là khó có thể mang đến đẳng cấp sang trọng.

Sau rất nhiều tranh cãi, Trình Nghi Triết cuối cùng đành lui một bước, đồng ý để cổ đông đề cử ngôi sao trong nước, nhưng nếu ba ngôi sao này không thể đáp ứng được yêu cầu của anh ta, thì ngay lập tức sẽ bác bỏ ý kiến sử dụng nghệ sĩ trong nước.

Những điều này Uông Đàn đã phải dò hỏi rất nhiều nguồn tin mới có, nhằm giúp cho Bạch Nặc Ngôn có sự chuẩn bị. Theo lý mà nói, chỉ cần không xảy ra biến cố, Bạch Nặc Ngôn nhất định sẽ là một trong ba cái tên được đề cử. Năm nay cô đạt danh hiệu ca sĩ được yêu thích nhất, đồng thời đời sống riêng tư lại không bị giới truyền thông dòm ngó, scaldal hoàn toàn không có, hơn thế con đường sự nghiệp của cô lại ly kỳ như tiểu thuyết vậy. Vì vậy không lý nào cô lại không được lựa chọn dự tuyển cho Gia Ái, ít nhất đó là suy nghĩ của nhiều người.

Bạch Nặc Ngôn không muốn đả kích sự tích cực của Uông Đàn, nên chỉ im lặng lắng nghe Uông Đàn thao thao bất tuyệt, hoàn toàn không phát biểu ý kiến.

Nhưng trong lòng cô khẳng định, Trình Nghi Triết sẽ không hy vọng cô tham gia, anh ta dường như không muốn tồn tại bất kỳ mối quan hệ nào với cô trong công việc.

Anh ta phân chia cuộc sống và công việc rất rõ ràng, từ việc sắp xếp giấy tờ cô cũng có thể nhận ra nguyên tắc sống này của anh ta. Nếu anh ta không như vậy, cô đã chấp nhận thiệt thòi mà lén vào phòng làm việc để dụ dỗ anh. Trong đầu cô hiện lên những tưởng tượng dâm đãng, như cô sẽ mặc một bộ trang phục sexy lượn lờ uốn éo quanh anh. Nhưng dù cô có tưởng tượng thế nào, đều sẽ không có chuyện Trình Nghi Triết đáp ứng cô, thậm chí Trình Nghi Triết có thể sẽ chỉ liếc cô một cái, rồi trực tiếp lờ cô như không khí .

Cô hơi thất thần.

- Cô có biết tôi đang nói đến chuyện gì không?

Uông Đàn có vẻ rất bực, cô đã cố gắng giảng giải đến vậy, cũng nên hưởng ứng với cô một chút chứ.

- Có chứ.

Bạch Nặc Ngôn ngay lập tức khoác lên vẻ mặt thành thật.

- Thật mà.

- Vậy tôi nói đến đâu rồi?

- …

Cuối cùng chuyện này cũng có kết quả viên mãn, quá trình lại khúc chiết vô cùng, nhưng khi nhớ lại không khỏi khiến người ta buồn bực.

Bạch Nặc Ngôn sẽ phải cùng hai danh ca đến tập đoàn Hoàn Nghệ để dự tuyển. Hai ca sĩ kia đều là những tên tuổi lớn có thâm niên. Một người được giới truyền thông ca tụng là “ Nữ thần trẻ mãi không già”. Bạch Nặc Ngôn ghét tất cả những danh xưng có liên quan đến hai chữ “ Nữ thần”. Khi tiếp xúc với vị “Nữ thần” này, cô thấy rất khinh thường sự thổi phồng của giới truyền thông, da nhăn nheo thế kia mà cũng gọi là “Nữ thần trẻ mãi không già”. Chính cô cuối cùng cũng phải thừa nhận là ở tuổi tác như vậy, “Nữ thần “ này cũng không thể bảo dưỡng nổi dung nhan nữa rồi. Một ca sĩ khác tuổi tác cũng không cách biệt so với Bạch Nặc Ngôn, đặc biệt bộ phim của cô ta tham gia vừa mới được công chiếu và rất được hoan nghênh, cô ta được giới trẻ kiểu “Trạch nữ otaku” rất yêu thích, hơn nữa scaldal cũng hiếm gặp.

Bạch Nặc Ngôn tự xét lại ưu điểm của mình. Có gian tình với Trình Nghi Triết có được tính là một ưu thế?

Cô thấy buồn nôn với suy nghĩ dở hơi đó.

Sau một số bài kiểm tra vặt vãnh, mới đến một bài khảo hạch, nghe nói do chính Trình Nghi Triết ra đề, và chính anh ta sẽ đích thân tuyển chọn.

Đề kiểm tra rất đơn giản, đơn giản đến Bạch Nặc Ngôn hơi xấu hổ. Ba ca sĩ được yêu cầu hát lại một lần bài “Gia đình yêu thương” – ca khúc quảng cáo của Gia Ái, ban giám khảo sẽ nghe và cho điểm. Bài hát này do một nhạc sĩ nổi tiếng thế giới sáng tác, giai điệu trẻ trung, lời ca vui vẻ.

Bạch Nặc Ngôn chỉ muốn cầu trời, van xin chỉ hát nốt bài này thôi là xong, không phải kiểm tra thêm gì nữa. Đây là một bài kiểm tra khả năng ứng biến, cô chỉ được nghe một lần, và phải hát lại cả bài.

- Đừng lo lắng, nhất định cô sẽ làm được mà.

Uông Đàn còn muốn chọc tức cô sao.

- Tôi chưa từng nói với cô là tôi không thể hát hoàn chỉnh ngũ âm hả?

Cô lạnh nhạt nói.

Uông Đàn trở nên lo sợ.

Được rồi, phải công nhận là chính cô cũng đang rất lo lắng, cô cũng am hiểu nhiều về âm nhạc, nên không bao giờ hát bài hát của người khác, cũng không có giọng ca trời phú.

Nhưng Uông Đàn không biết rằng, Trình Nghi Triết biết chuyện đó, một lần cô say rượu, nằm bên cạnh Trình Nghi Triết mà nói :

- Em nói với anh một bí mật nhé. Em không thể hát hoàn chỉnh ngũ âm đâu.

Trình Nghi Triết lúc đó chỉ nhìn nhìn cô một chút, không nói gì.

- Em biết anh sẽ không tin đâu. Cho nên em sẽ hát đại một bài, cái chính là dù em hát không chuẩn, cũng không ai nhận ra. Dù sao em cũng chỉ hát bài hát của mình, giai điệu cũng tương đối đơn giản. Anh nhất định không được kể với ai đâu nhé.

Cô nhớ, hình như Trình Nghi Triết cũng không nói gì.

Thế nên bây giờ Trình Nghi Triết đang vô tức tức giận.

Cô phẫn nộ nhìn Trình Nghi Triết đang ung dung sảng khoái ngồi kia, sao lại có cảm giác anh ta đang nhắm vào cô?

Vốn cô chẳng để mắt đến cái danh hiệu đại diện này, nhưng bây giờ, cô nhất định phải đạt được.

Có vẻ cô rất muốn xem người ta thất bại, xem người ta tức giận, xem người ta làm chuyện tốn công vô ích…

Truyện Chữ Hay