Nguyên Tố Thao Khống Sư

chương 117: cường giả chân chính, hắc át kiếm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Grào!!!”

Tên cuồng chiến cự linh cầm đầu nhóm người của gia tộc Tiêu Dao vừa mới lao tới, Ma Quỷ Cự Ngạc cũng gầm lên thật lớn. Im ắng nửa ngày, bên cạnh nó đã tụ tập được hơn trăm con cá sấu bậc bốn, đã là một lực lượng không thể xem thường, nếu so sánh với đội ngũ loài người trước mắt kia, cũng có sức để chiến đấu một trận!

Hơn trăm con cá sấu nhận được lệnh, tức khắc ào ào chui vào trong nước. Những thanh âm rào rào vang không dứt bên tai mọi người, mức độ dày đặc của chúng khiến người ta cảm thấy nhánh quân này sẽ mạnh mẽ hơn so với lần trước nhiều. Nhánh quân này tạo thành hình mũi tên, mục tiêu là tên cuồng chiến dẫn đầu của gia tộc Tiêu Dao...

Nhìn thấy cảnh này, Tần Nhược không còn biết phải nói gì nữa - đường đường một con BOSS vương giả bậc ba, vậy mà lại đi chỉ huy một lượng lớn thủ hạ tấn công một người chơi, thật là quá sức tưởng tượng rồi.

Nhưng, chiến lực mà tên cuồng chiến nọ bày ra lại khiến Tần Nhược phải chấn động, suốt nửa ngày không biết nên nói gì!

Chỉ thấy, nhịp bước vốn rắn chắc của tên này đột ngột nhanh hơn, kéo theo những ảnh tàn nhàn nhạt. Y như chạy trên đất bằng, đạp trên mặt đất lồi lõm của đầm lầy, lao vút tới. Giữa đường, thân hình y chợt lắc, sau đó lặp lại đến mười lần, lần nào cũng né được một cây gai đất nhọn hoắt chợt đâm lên! Con đường tiếp theo không những có càng nhiều gai đất hơn, mà còn có cả đá rơi nữa, nhưng y vẫn cứ né tránh được hết, khiến người ta không thể tưởng nổi rằng y tại sao lại có thể đoán được cạm bẫy phía trước, cũng như làm sao có thể làm được những động tác tránh né khó khăn đến như vậy nữa!

Tần Nhược cảm thấy thực lực của tên cuồng chiến này đã tăng vọt lên đến một mức độ mà trước giờ chưa từng có, ít nhất thì trong số những người mình từng gặp, không có bất cứ ai có thể so sánh với y nổi. Cho dù là kẻ đã từng làm đội trưởng chiến đấu của chiến minh Tử Kinh Hoa như Lục Tâm, cũng không có được sức phán đoán phi thường như thế!

Sự chấn động mà y mang đến cho Tần Nhược vẫn còn chưa kết thúc, y không hề giảm tốc độ mà vẫn thoải mái tiến đến vị trí cách Ma Quỷ Cự Ngạc chừng ba mươi mét - dù đối mặt với đàn cá sấu dày đặc, y vẫn không hề giảm tốc độ! Đột nhiên, tên cuồng chiến này chợt rùn gối, rồi bật lên!

Nhảy cao!

Thanh kiếm dài đến hai mét trong tay y giương lên, một con cá sấu nọ theo bản năng ngẩng đầu nhìn...

“Ầm!!!”

Tựa như bị một quả tạ vạn cân đánh trúng, cái đầu của con cá sấu này vẩy ra thật nhiều máu, còn tên cuồng chiến nọ thì mượn lực lộn một vòng, vượt thêm được khoảng cách vài mét. Đám cá sấu dưới chân y nhao nhao quay đầu định vây công, kết quả là vừa mới quay xong thì đã bị một đám phép thuật bậc bốn từ phía sau đổ xuống khiến ngã lăn quay. Dưới sự tấn công của một loạt những phép thuật bậc bốn, khoảng hai chục con cá sấu ở khoảng này chỉ biết điên cuồng gào lên, sau đó gục ngã...

Mà tên cuồng chiến vô cùng phong cách nọ rốt cục đã không còn có thể băng băng lao tới được nữa - đòn tấn công của Ma Quỷ Cự Ngạc không dễ né tránh. Đường kính của phép thuật trọng lực Ma Quỷ Cự Ngạc xuất ra là mười mét, vừa chạm vào người của y là khiến thân thể y cấp tốc hạ xuống mặt đất ngay.

Có điều khi tiếp đất, y lập tức móc từ ba lô ra một bình thuốc, rót vào trong miệng, vầng hào quang màu vàng nặng nề bao phủ trên thân y nhất thời biến mất...

Cảnh này cũng bị Tần Nhược ‘nhìn’ thấy một cách rõ ràng - thuốc xua tan, một sản phẩm của công hội Thuật Sĩ Luyện Kim, có thể giải trừ mọi trạng thái tiêu cực trên thân ngay tức thì. Nó vô cùng hữu dụng, nhưng tác dụng chỉ có một lần mà thôi, đồng thời cũng vô cùng hao tiền, một bình như thế giá đến năm trăm đồng vàng.

Thật là xa xỉ quá!

Trong khi Tần Nhược còn đang than thở thì tên cuồng chiến nọ đã một lần nữa lao tới, lần này y tiến được thêm mười mét, thanh kiếm trên tay chém ra một cách dũng mãnh, không có một con cá sấu nào có thể ngăn được bước chân y.

Mặc dù thân ở trong đàn cá sấu thì không thể nào né tránh hết các đòn tấn công được, nhưng y vẫn chỉ bị trúng rất ít đòn, mà điều khiến Tần Nhược càng không biết nói gì thêm chính là, cho dù có bị đánh trúng, thân hình y vẫn không suy suyển, thanh kiếm khổng lồ vẫn thực hiện những động tác phổ thông như chặt, quét, đâm một cách cực kỳ trôi chảy.

Đòn của đám cá sấu kia xem ra không gây hại được gì cho y, mà đòn tấn công của y thì mỗi khi đánh trúng con cá sấu nào, con cá sấu đó tức khắc như bị một đoàn tàu xe lửa tông trúng vậy, máu thịt văng ra, bản thân thì ngã ầm vào trong mặt nước đầm lầy cách đó mấy mét...

Tên cuồng chiến cự linh ấy tựa như một cỗ máy chiến đấu trí tuệ cao, liên tục đánh bay những con cá sấu chắn trước mặt mình, tiến gần đến phía Ma Quỷ Cự Ngạc!

Phía xa, người của Hắc Ngục đã thu thập xong cây sợi leo thứ nhất. Nhìn thấy cảnh tên cuồng chiến ấy dũng mãnh tung hoành trong đám cá sấu, phần lớn người trong họ đều lộ ra thần sắc kinh hãi, đồng thời, hành động cũng trở nên chậm chạp hơn.

“Thằng nhãi này, từ lúc nào đã trở nên đáng sợ như thế rồi?”

Kẻ vừa mới than thở chính là tên nguyên tố sư hệ bóng tối lúc đầu đáp lời với tên cuồng chiến đằng kia. Y nhìn sự uy phong của tên cuồng chiến ấy, cộng với hành động vừa lùi ra sau, vừa gầm gừ một cách đầy kiêng kị của Ma Quỷ Cự Ngạc mà trong lòng chấn động, sâu sắc thở dài một câu.

Nói xong, ánh mắt y chuyển đến một tên huynh đệ bên cạnh.

Cương Thiết Trường Thành, cuồng chiến kim cương cấp , cũng là kẻ có trọn bộ chữ cam, thực lực đứng hàng thứ ba trong gia tộc Hắc Ngục, lấy lực phòng ngự và năng lực bộc phát mà nổi danh, đồng thời cũng là một trong mười đội trưởng chiến đấu của gia tộc... Nhìn bàn tay nắm vũ khí đến trắng bệch, sau đó là gương mặt đầy chiến ý mạnh mẽ của Cương Thiết Trường Thành, nguyên tố sư cầm đầu hỏi:

“A Cương, cậu cảm thấy thực lực của hắn thế nào?”

Lúc này, Ma Quỷ Cự Ngạc đột nhiên ngẩng cổ lên, bắt đầu kêu gọi thứ mà vừa khiến Tần Nhược phải thập phần hoảng sợ - Tử Vong Vẫn Tinh!

Sắc mặt Tần Nhược thoáng chốc trở nên trắng bệch. Nhất thời, hắn nhớ lại làn sóng chấn động đáng sợ có thể khiến các đơn vị ẩn hình trong đường kính trăm mét phải hiện hình kia.

“Đáng chết!” Tần Nhược thầm mắng một tiếng trong lòng, sau đó thò tay vào trong ba lô nắm chặt quyển sách về thành, định trước khi Tử Vong Vẫn Tinh hạ xuống thì kịp thời dùng nó, để tránh bị đám đạo tặc của gia tộc Tiêu Dao còn lởn vởn cách đây chừng mười mét phát hiện.

Nhưng chớp mắt khi ánh hào quang chói mắt của phép thuật ấy dâng lên, một tiếng quát to đã thoát ra từ trong miệng của tên cuồng chiến cự linh dẫn đầu, sau đó, Tần Nhược nhìn thấy y nhảy lên thật cao, hai tay nắm chặt thanh kiếm khổng lồ, mục tiêu là phía trước mặt của Ma Quỷ Cự Ngạc.

Với góc nhìn của người đứng từ xa xem, thân hình y đã tiếp cận rất gần với vòng xoáy khổng lồ vừa mới được tạo ra ở trước mặt Ma Quỷ Cự Ngạc, thanh kiếm của y nhắm thẳng vào vòng xoáy đó, rồi...

Chợt chém xuống!

Trúng ngay cái cổ đồ sộ của Ma Quỷ Cự Ngạc!

Con cá sấu khổng lồ ấy bị thương, máu phun ra!

Vì thế, phép thuật Tử Vong Vẫn Tinh lập tức bị gián đoạn!

“Grào!!!”

Ma Quỷ Cự Ngạc không ngừng kêu gào, cái đầu khổng lồ không ngừng vung vẩy khiến máu tươi vãi ra chung quanh. Nhưng tên cuồng chiến ấy lại không hề vì vậy mà dừng tay, y nhanh chóng lướt qua, lại gây thêm một vết thương tràn máu ở phần bụng của Ma Quỷ Cự Ngạc.

Liên kích!

Loạt liên kích từng được phô diễn trong tay của Lục Tâm...

Trọng Kích! Trùng Chàng! Long Sĩ Đầu!

“Grào!!!”

Đột ngột, một vùng những lưỡi dao sắc bén chợt đâm lên, làm gián đoạn kỹ năng tiếp theo của tên cuồng chiến đang tấn công ấy, đồng thời cũng khiến Ma Quỷ Cự Ngạc thoát khỏi thảm cảnh nhận đủ bốn đòn liên kích (liên kích càng nhiều thì mức tổn thương càng lớn).

Đòn tấn công của một con BOSS vương giả bậc ba dù sao cũng khác với đòn tấn công của những con quái phổ thông, cho dù có là thủ lĩnh của một nhánh quân thuộc gia tộc Tiêu Dao, cũng không có khả năng bỏ qua được. Có điều, nhóm người của y cũng thật xứng danh, những nơi y đi qua, đám cá sấu bậc bốn đều bị họ tiêu diệt hết, khi thấy đội trưởng của mình bị thương, mấy lượt phép chữa thương lập tức đồng loạt rơi vào người y ngay, khiến HP y nháy mắt phục hồi đầy, giúp y một lần nữa xung trận! Đồng thời với lúc này, từ trong số họ lại có một hàng người bước ra, chỉnh tề trút phép thuật các hệ xuống người của Ma Quỷ Cự Ngạc.

Hủ Thực Chi Cầu, Tử Lôi, Hỏa Thần Chi Nộ, Bạo Viêm, Huyền Băng Thức, Không Gian Chi Nhận, v.v...

Trên thân thể đồ sộ của Ma Quỷ Cự Ngạc nhất thời xuất hiện đầy rẫy những vết thương, máu tươi văng khắp nơi.

Một bầy nguyên tố sư tấn công xong lập tức lui lại phía sau, đổi chỗ cho đợt người thứ hai đã tụ tập phép thuật xong. Ánh mắt Ma Quỷ Cự Ngạc vừa mới chuyển qua bên đấy thì tên cuồng chiến đội trưởng đã lại lao lên, phối hợp với bốn tên cuồng chiến máu thú cùng ngăn cản nó. Sau một lượt giao chiến, HP của Ma Quỷ Cự Ngạc bắt đầu cấp tốc hạ xuống...

So với những tên cuồng chiến máu thú của của Bát Thần Chúng, bốn tên cuồng chiến máu thú bên gia tộc Tiêu Dao nếu so về bất cứ phương diện nào cũng đều mạnh hơn không chỉ một bậc: tư thế nắm thuẫn, góc độ nghênh đón đòn tấn công, v.v... đều rất tinh vi, với mục đích là giảm tổn thương nhận được đến mức thấp nhất, đồng thời cũng có thể giữ vững được thân hình, một bước không lui. Bốn người đó đã dùng hành đồng thực tế để phô diễn một cách hoàn mỹ về hình tượng những ‘lá chắn thịt’.

Còn phần tên cuồng chiến cự linh cầm đầu thì, không thể nghi ngờ, đây chính là kẻ chói mắt nhất trong trận chiến này, ngay cả một kẻ vốn một mực tôn thờ chiến đấu bằng trí óc, thích phong phạm nho nhã như Tần Nhược mà cũng không khỏi thầm run rẩy, kích động trong lòng - cường giả, đây mới thật sự là cường giả!

Lúc này, phía xa, Cương Thiết Trường Thành mới chậm rãi thả lỏng người, trả lời câu hỏi lúc trước của tên nguyên tố sư thủ lĩnh: “Rất mạnh... Không hổ là đội trưởng chiến đấu mạnh nhất của gia tộc Tiêu Dao - Hắc Át Kiếm.”

Truyện Chữ Hay