Nguyên Hồn Của Ta Là Cổng Phó Bản

chương 28: 28: thành công hấp thụ linh khí

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau ngày hôm đó thì cuộc sống yên bình của hai cha con Trần Nam cũng không có gì khác biệt quá nhiều.

Trần Hạo sáng đi ra ngoài làm việc chiều về nha, tối đánh Trần Nam.

Nói là đánh nhưng thực ra là giống như là dùng Trần Nam để xỏa stress thì mới chính xác nhất.

Còn Trần Nam thì cuộc sống cũng chả khác gì mấy, sau khi Trần Hạo đi ra ngoài làm việc thì Trần Nam ở nhà ngâm giặc cái đóng y phục còn lại, do sức người có hạn và hắn cũng lười nên mỗi lần giặc thì chỉ giặt vài cái là cùng.

Sau khi giặt đồ xong là lúc luyện tập các bài tập rèn luyện thân thể sau đó là tu luyện cho tới chiều.

Nếu rảnh rỗi quá thì lấy mấy quyển sách cho nó thay đổi không khí.

Một cuộc sống như vậy tuy hơi khô khan và có phần nhàm chán nhưng đối với một đứa có tính cách trước đây chả khác gì tự kỷ thì cái cuộc sống này giống như là thiên đường.

Một cuộc sống chỉ có hai người, không bị làm phiền bởi người ngoài nên có thể nói có thể tránh những phiền toái không cần thiết.

Cứ như vậy cái cuộc sống bình thường ấy cứ diễn ra và lập đi lập lại cả tháng trời.

Cả tháng nay tiến độ tu luyện cũng không có tiến triển gì mấy.

Nhưng tiến triển khả quan nhất lại là cơ thể hắn.

Sau một tháng cắt công luyện tập một cách bền bỉ không bỏ sót một ngày nào, bây giờ hắn đã có thể hít đất, chống đẩy, gập bụng cả trăm cái một cách dễ dàng, chạy cả tiếng đồng hồ quanh cái khu nhà này cũng không thành vấn đề.

Kết quả của những cố gắng đó là một cơ thể săn chắc, khỏe mạnh, dẻo dai.

Cơ bắp cũng không đến nỗi nào.

Cơ ngực và cơ bụng cũng có chuyển biến rõ rệt, từ cơ ngực từ phần lỳ giờ đã phát triển to hơn, cơ bụng thì cũng đã xuất hiện các múi cơ.

Chân thì ngày càng trở nên linh hoạt hơn chạy cũng nhanh hơn.

Nói tóm lại cơ thể của Trần Nam bây giờ cứ như của Sung Jin Woo sau khi xuất viện trong phần đầu của truyện ‘solo leveling’ chỉ khác ở một chổ là hắn vẫn lùn với chiều cao m mươi mấy.

Hiện tại Trần Nam đang nằm một đống trên giường ở trong phòng luyện tập ( căn phòng mà hắn tận dụng của khu nhà sau ) sau khi hoàn thành mấy bài tập quen thuộc.

“Chán quá đi mất.

Mình ngán đến tận cổ mấy bài tập này rồi.

Tuy là có ích thật nhưng mà chán quá đi”

“Giá mà trước đây mình học mấy bài quyền hay mua mấy quyển sách day võ thuật thì ít nhất bây giờ mình cũng có cái để làm”

“Chán quá đi mất, trời ơi là trời”

Vì tu luyện mãi mà vẫn dậm chân tại chổ nên hắn tập trung vào rèn luyện thân thể.

“Sao mà mình lại không thành công nhỉ, nhớ lần trước sấp thành công rồi mà.

Lần trước cũng y như vậy mà”

Trần Nam vừa vắc óc nhớ lại từng chi tiết một.

“Y như vậy mà...!y như....!y như....y” Trần Nam chợt nhận ra chuyện gì đó.

“Khoang đã hôm đó mình tập rất mệt sau đó tu luyện trong tình trang mệt mỏi.

Nếu nói vậy chẳng lẽ mình lại bỏ sót chuyện gì nữa?”

“Tu luyện trong tình trạng mệt mỏi chắc không phải đâu nhỉ.

Nhớ lại đi nào tôi ơi”

Dường như nhớ ra thêm điều gì đó.

“Hình như bữa đó mình thả lỏng hoàn toàn từ thể xác đến tinh thần nên mới có thể thành công cảm nhận được linh khí “

Muốn xác nhận giả thuyết của mình Trần Nam liền ngồi dậy và nhắm mắt tập trung tinh thần.

Hít một hơi thật sâu và thở ra một cách từ từ và nhẹ nhàng.

Từng nhịp thở đều đều làm cho tinh thần hắn ngày càng thư giản một cách chậm rãi cho đến khi tin thần được thả lỏng hoàn.

Lúc này đây cả cơ thể lẫn tinh thần đều thư giãn, buôn bỏ mọi áp lực và giống như không hề cố gắng tu luyện nào nữa hoàn toàn thuận theo tự nhiên.

Như đáp lại ý muốn của Trần Nam, những dòng linh khí trước đây như những đứa trẻ nghịch ngợm thì giờ đây lại chẳng khác gì những đứa trẻ ngoan ngoãn.

Có kinh nghiệm thất bại của lần trước, lần này Trần Nam không mất tập trung nữa mà tiếp tục thả lỏng cơ thể hòa mình vào dòng linh khí xung quanh.

Event

Có vẻ như lần này nữ thần may mắn đã mỉm cười với Trần Nam.

Một dòng linh khí đang vờn quanh thân thể hắn thì bất ngờ bay vào cơ thể của hắn.

Trong khi đang thả lỏng cơ thể hòa mình vào môi trường xung quanh, thì Trần Nam cảm thấy giống như có một dòng nước ấm áp tiến vào cơ thể của mình khiến cho hắn cảm thấy thoải mái và dễ chịu.

Lúc này hắn lại mất tập trung và rời khỏi trạng thái tu luyện.

Sau khi thoát ra khỏi trạng thái tu luyện việc đầu tiên hắn nhớ lại cái cảm giác lúc nãy.

“Nếu mình nhớ không lầm thì lần đầu cha truyền công để hướng dẫn cho mình thì cảm thấy ấm áp nhưng lại vô cùng ngứa ngáy giống như có hàng ngàn con kiến đang bò trong cơ thể, còn chân khí mà cha truyền cho đều không giữ lại một chút gì hết”

“Còn lần này thì giống như là đang ngâm mình thư giãn trong bồn nước ấm sau một ngày làm việc mệt mỏi vậy, rất thoải mái dễ chịu.

Ý mà khoang hình như tia linh khí tiến vào cơ thể mình hồi nãy hình như vẫn còn trong cơ thể thì phải”

Nói rồi Trần Nam tập trung tinh thần và cảm nhận cơ thể.

“Nó..nó....nó...!thật sự ở lại trong cơ thể mình mà không hề thoát ra”.

Quá đỗi vui mừng Trần Nam ngay lập tức nhảy cẫng lên vui sướng như một đứa trẻ được cha mẹ tặng cho nó món quà mà nó hằng mong muốn.

Tuy vui mừng và tăng động một cách thái quá ở một nơi không có ai ngoài hắn nhưng Trần Nam vẫn cố giữ mình lại để không làm những hành động biến thái trong lúc không suy nghĩ để sau này trở thành ký ức đen tối mà hắn không muốn nhớ tới.

“Vui mừng quá rồi.

Tiếp tục tu luyện tiếp thôi”

Kết thúc niềm vui nhỏ bé này Trần Nam tiếp tục ngồi xuống tu luyện.

Một lần thì lạ, hai lần thì quen, ba lần thì bình thường.

Lần này cũng không bao lâu thì tia linh khí thứ hai cũng tiến vào cơ thể hắn như là nó bị dẫn dụ bởi tia linh khí có trong cơ thể của hắn.

Vui mừng Trần Nam tiếp tục tu luyện tia thứ ba, thứ tư, thứ năm cho tới tia thứ mười thì Trần Nam cảm thấy có cái gì đó giống như là xiềng xích bị phá vỡ và thân thể của hắn thì giống như cường hóa mạnh mẽ hơn trước.

Với kinh nghiệm từ ký ức mà hắn có được từ tên chủ củ thì hắn đã đột phá.

“Đây..đây....đây...!đây là đột phá tu vi trong truyền thuyết.

Thật là tuyệt vời, cơ thể tràn đầy sức mạnh” niềm vui nối tiếp niềm vui, Trần Nam hiện tại đang đắm chìm trong niềm hạnh phúc bất ngờ này.

“Yehhhh.

Vậy là cuối cùng mình cũng thành công.

Vậy là mình càng có hy vọng mạnh hơn nữa rồi”

“Ý xém tí nữa quên mất.

Phải coi lại thông tin về mình mới được”

“Mở bảng trang thái”

Sau khi hô lên hắn nhìn vào cái mấy cái chỉ số thuộc tính cùa mình hiện tại.

~~~~~~~~~~~~~~~

Sức mạnh:

Trí tuệ:

Chống chịu:

Thân pháp:

Sức khỏe:

May mắn:

~~~~~~~~~~~~~~~

“Cũng không tệ mấy cho lấm.

Chỉ tiếc là hệ thống chưa hoàn thiện nên chưa có điểm cộng thêm thôi cũng đành chấp nhận vậy”

Không chấp nhận mới lạ vì theo game ‘Võ Lâm Chi Mộng’ thì bắt đầu game thì làm gì mà có điểm thuộc tính nào chỉ khi lên cấp mới có, chính vì vậy mà có thể nói là hắn có lợi thế hơn hẳn mấy người tu luyện bình thường.

Event

“Để coi mấy chỉ số khác thì sao nào”

~~~~~~~~~~~~~~~

Máu:

Mp:

Thề lực:

Sát thương:

Phòng thủ:

Bạo kích: % + ,%

Xuyên giáp: % + ,%

Chính xác: % + ,%

Né tránh: % + ,%

Tốc đánh: % + ,%

Tốc độ: % + ,%

~~~~~~~~~~~~~~~

“Chỉ số hiện tại của mình coi như tạm ổn đi.”

Đóng bảng trạng thái lại nhưng vẫn không quên mở giao diện trang thái cơ bản.

“Tiếp tục tu luyện vậy”

Tuy có cố gắng nhưng có một sự thật là linh khí tại nơi hắn sống thật sự quá ít, ít tới thảm thương.

Nên không như lúc đầu tốc độ hấp thụ linh khí hiện bị chậm đi rất nhiều, mau thì cũng phải mất gần một phút, chậm thì năm tới mười phút thì mới có một tia linh khí.

Nên sau khi hấp thụ vài tia linh khí thì hắn dừng ngay lại.

“Thật sự quá chậm rồi.

Không biết có cách nào đẩy nhanh tốc độ không ta” Trần Nam vắc óc suy nghĩ nhưng cũng không có kết quả gì

Nếu có ai mà nghe được lời hắn nói chắc nổi trận lôi đình và nhào vô đập hắn một trận cho hả giận.

Nơi hắn đang sống nằm trong địa phận Trần gia mà với tư cách là đại gia tộc thì ít nhất cũng có cả vài chục cái tụ linh trận có con cháu đệ tử của gia tộc sử dụng.

Trước đây tên Trần Nam kia tuy được coi là thiên tài nhưng do có tụ linh trận hỗ trợ nên mới có thành quả như vậy.

Nếu hắn ở trong tình trạng của Trần Nam hiện tai thì cho dù cố gắng tu luyện đến mức nào thì cũng phải mất ít nhất nửa tiếng mới có thể hấp thụ một tia linh khí là may mắn lắm rồi.

Đó là hắn chứ còn người khác thì cho dù tu luyện cả buổi nếu không có đan dược hay tụ linh trận hỗ trợ thì đừng mơ mà hấp thụ được dù chỉ một tia linh khí.

Nói đến đây ta có thể thấy là cái thân thể này của Trần Nam sau khi qua tay của hệ thống khủng bố tới nào có thể trong tình trạng không có hổ trợ từ bên ngoài mà vẫn có thể tranh giành với mấy chục cái tụ linh trận của Trần gia.

Cái đó còn chưa tính tới toàn bộ tụ linh trận ở Thiên Nam thành nếu gộp lại thì cũng hơn ngàn cái.

“Hình như mình quên mất cái gì đó thì phải.

Là cái gì ấy nhỉ?”

Trần Nam vổ trán mình một cái cho cái tội hay quên của mình.

Vì còn một thứ mà hắn chưa đụng đến.

“Ý.

Xém tí nữa là quên mất là mình còn có nó nữa”

“Mở bảng kỹ năng”

Bảng kỹ năng mở lên trang đầu tiên là công pháp.

“Bây giờ mình chắc có thể kích hoạt cái công pháp này rồi”

Nhấn vào công pháp thì trang thông tin của công pháp hiện ra.

Sau đó Trần Nam nhấn vào nút bắt đầu để kích hoạt công pháp.

Đúng như hắn mong chờ công pháp kích hoạt thành công.

~~~~~~~~~~~~~~~~

Công pháp: Thiên địa hô hấp huyền công

Phẩm cấp: Không có phẩm cấp

Event

Tầng:

Tốc đô: linh khí / giây

Thông thạo: /

Mô tả: Đây là một bộ công pháp có phần biến thái và vô lý tới mức không thể lý giải.

Công pháp này thông qua quá trình hô hấp mà hấp thụ linh khí trong trời đất, có thể tự hành vận chuyển ngay cả khi không vận chuyển tu luyện, có thể tu luyện / miễn là có thể hô hấp thì vẩn có thể hấp thụ linh khí nếu muốn.

Có thể chuyển hoá bất kì loại khí này thành linh khí kể cả không khí thông thường.

Do có thể được vận hành thông qua hô hấp nên có thể xem như bị động công pháp, đồng thời có thể vận hành song song với các công pháp tu luyện khác mà không có xung đột với nhau.

Không có giới hạn về tầng của công pháp, lượng linh khí hấp thụ tùy thuộc vào tu vi người tu luyện và tầng của công pháp.

~~~~~~~~~~~~~~~~

Sau khi kích hoạt công pháp Trần Nam đóng giao diện kỷ năng lại và tiếp tục tu luyện.

Cũng không mất quá lâu một tia linh khí tiến vào cơ thể hắn, trung bình cứ s lại có một tia linh khí tiến vào cơ thể hắn từng chúc một chậm rải.

Chênh lệch mỗi lần chỉ có thể tính bằng %.

Sau vài phút Trần Nam không còn ngồi tu luyện nữa mà bất đầu đi xung quanh, tập thể dục các kiểu, sau đó chạy vòng vòng như một tên điên.

Sau một lúc hoạt động, Trần Nam ngừng lại và kiểm tra lại tình hình hấp thụ linh khí hiện tại thì thấy dù làm gì hay ở đâu thì tốc độ hấp thụ linh khí cũng không thay đổi.

Nên hắn trở về phòng và tiếp tục tu luyện.

Cứ ngồi trên giường tu luyện như vậy tuy là có công pháp tự động hấp thụ nhưng Trần Nam vẫn tập trung ngồi thiền tu luyện không phải vì để tốc độ tu luyện tăng nhanh hơn mà để thử xem là tu luyện có thể tăng điểm trí tuệ hay có thể tăng giới hạn của MP hay không.

Và cứ như thế mà Trần Nam ngồi tu luyện cho tới chiều, hơn tiếng đồng hồ trôi qua và tu vi của hắn tăng nhanh đã tới luyện khí tằng .

“Không ngờ cái công pháp mà mình tạo ra lại bá đạo như vậy.

Chỉ cần bật hết công xuất thì chẳng phải chỉ mất vài ngày là có thể đạt đến luyện khí đỉnh phong rồi”

Vui mừng quá độ nên bây giờ Trần Nam mới để ý thấy là trên người hắn có vài chổ có dính lấy một thứ gì đó màu đen giống như bùn nhưng lại có phần dính dính và khá hôi.

“Đây chẳng phải là tạp chất có trong cơ thể của mình”

“Xem ra lúc mình mình đột phá gông xiềng thì cũng được linh khí tẩy lễ và loại bỏ tạp chất trong cơ thể.

Không biết là mình có ‘đập choai’ hơn không nữa”

“Không phải nghĩ nữa, đi tắm là tốt nhất”

Tất nhiên là phải tắm cho sạch sẽ rồi nãy giờ cứ để như vậy thì làm sao hắn chịu cho nổi.

Nói khá hôi là còn nhẹ lắm rồi chứ thực ra mấy vết đen đó nếu so với phân thì có lẽ phân còn thơm hơn nó nhiều.

“Bậy giờ cũng chiều rồi.

Chắc cha cũng sắp về nên lấy cái gì có thể che lại thì tốt đỡ phải xấu hổ”

Nói rồi Trần Nam mở [Túi đồ] ra rồi xem mấy thứ linh tinh mà mình vứt đâu đó trong túi đồ.

“Để coi...!đây rồi mấy cái vách bình phong di động dùng mấy cái này làm đồ che cũng được”

“Còn quần áo thì cứ bận mấy bộ cũ đi cho nó tiện, còn mấy bộ này thì có dịp rồi chẳng mặc”

Nói là làm, Trần Nam liền bất tay chuẩn bị cho việc tắm rửa của mình.

Nói chuẩn bị chỉ là nói cho nó sang chứ thực chất chỉ là chạy vào phòng lấy đồ rồi lại ra sàn nước lôi mấy cái vách bình phong đặc xung quanh là xong.

Truyện Chữ Hay