Nguyên Hồn Của Ta Là Cổng Phó Bản

chương 13: 13: mục tiêu là ‘đại hội thức tỉnh nguyên hồn’

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Con xin lỗi” Trần Nam không biết phải nói gì hơn ngoài xin lỗi cả.

“Không sao đâu con, chỉ cần con có thể sống khoẻ mạnh là cha vui rồi có cực khổ hơn nữa thì cha vẫn chịu được”.

“Mà chúng ta kết thúc chuyện này ở đây đi, hôm trước chẳng phải con nói xin lỗi rồi hay sao.

Nhanh chỉnh lai tư thế để cha còn truyền chân khí nửa”.

Nói rồi Trần Hạo liền bắt đầu vận chân khí trong cơ thể.

“Dạ con biết rồi” sau khi nghe Trần Hạo nói xong Trần Nam cũng khôi phục lại tâm trạng và chỉnh sửa lại tư thế.

Sau đó cả hai tiến vào quá trình truyền chân khí, không như lần trước do đã có kinh nghiệm nên quá trình diễn ra ngắn hơn và không khiến cho Trần Hạo quá mệt mỏi như ngày đầu tiên.

Nên sau khi truyền công Trần Hạo chỉ cần điều tiết chân khí một lác là khoẻ lại rồi cả hai cùng chuẩn bị để đi ngủ.

Nằm trên giường Trần Nam quay đầu sang Trần Hạo và hỏi: “Cha ngủ chưa vậy?”

“Chưa vừa định ngủ thì con hỏi cha rồi.

Con có chuyện gì à?” Trần Hạo hỏi lại.

“Con..

chỉ...!à mà thôi không có gì đâu cha.Thôi cha ngủ đi kẻo mai lại dậy trể nữa” Trần Nam định nói nhưng nghĩ lại nên thôi.

“Con có gì muốn phải không, nói đi cha nghe nếu được thì cha sẽ giúp hết mình cho” Trần Hạo có phần hiếu kì nên thuyết phục con mình mở miệng.

“Ngày mai cha có thể mua cho con vài món không vậy cha” Trần Nam thấy cha thúc dục hỏi nên đành phải trả lời.

“Con muốn mua cái gì?” Trần Hạo bình tĩnh hỏi lại, nhưng trong lòng thì lại khá là hoang mang “Con mình muốn xin mình mua cái gì vậy.

Nếu là trước đây chắc là không phải thứ rẻ đâu.

Hy vọng nó không kêu mình mua mấy món đắt tiền.” không ngừng cầu mong cái gì đó dễ mua và nhẹ vì hiện tại ông cũng chả có dư giả gì lý do gì thì ai cũng biết rồi.

“Một cây chổi quét bụi, vài cái khăn, một đoạn dây thừng dài khoảng mét (kích thước sẽ theo đơn vị đo hiện đang sử dụng cho dể hình dung), búa và vài cây đinh, một cái liềm, một cái rựa.

Nhiêu đó chắc đủ rồi.” Trần Nam liệt kê mấy món mà bản thân đang định nhờ Trần Hạo mua dùm.

Event

“Chỉ có nhiêu đó thôi hả?” Trần Hạo khá là ngạc nhiên vì nó không giống với mình tưởng tượng do mấy món đồ mà Trần Nam nhờ mua chúng khá rẻ và cũng dể mua.

“Chỉ có nhiêu đó thôi, được không vậy cha, nếu được thì thêm mấy cái móc treo đồ nửa.” Trần Nam xác nhận lại lần nữa.

“Cũng được, mà con muốn làm gì với chúng” tuy là Trần Hạo đồng ý nhưng ông vẩn khá tò mò và muốn biết con mình muốn làm gì với mấy thứ đó.

“Con chỉ định làm mấy việc vặt xung quanh đây thôi, coi như để thư giản và giết thời gian khi không tu luyện” Trần Nam chỉ trả lời đại khái và không chi tiết lắm.

“Nếu chỉ có thế thì để mai cha mua cho.

Búa, đinh, rựa thì chúng ta có không cần mua.

Để mai cha đưa cho.

Còn gì nửa không nếu không thì cha ngủ đây” nói xong Trần Hạo cũng ngủ luôn.

Thấy Trần Hạo đã bắt đầu ngủ, Trần Nam cũng không nói gì thêm cũng bắt đầu ngủ luôn, thế nhưng chẳng thể nào ngủ được.

Trên giường Trần Nam vẫn còn thức và chưa ngủ do vẫn còn suy nghĩ về cuộc trò chuyện giữa hai con lúc nãy.

Tuy là không muốn người cha này của mình phải lo lắng nhưng lúc đó hắn lại bắt chợt lại hỏi trong vô thức mà đáng lý ra hắn đã biết rõ câu trả lời .

Hắn cảm thấy giống như có cái gì đó hoặc một ai đó trong cùng mộ cơ thể với hắn, mặc dù không làm hại hắn nhưng lại có thể tác động tới hắn trong vô thức.

Tuy là vô thức nhưng hắn cảm thấy nó chỉ đang tìm kiếm câu trả lời cho những câu hỏi cần lời giải đáp.

Nghĩ tới đây hắn bất đầu thấy ớn lạnh và nổi da gà nên hắn thôi không suy nghĩ nửa và bắt đầu chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau cũng giống ngày hôm qua, Trần Nam cũng thức dậy trước thì củng bất đầu vệ sinh cá nhân và tập thể dục một chút.

Ngưng hôm nay có khác đôi chúc do lời cảnh cáo nhẹ của Trần Nam mà ngày hôm qua Trần Hạo truyền chân khí cho Trần Nam không quá sức như ngày hôm qua nên chì dậy hơi trễ hơn Trần Nam.

Sau khi tập thể dục xong Trần Nam ngó vào phòng và thấy Trần Hạo vừa mới thức dậy.

“Cha dậy sớm thế, nghĩ thêm chúc nửa đi, để con làm bửa sáng cho”.

Nói xong Trần Nam vào phòng bếp và chuẩn bị bửa sáng.

Event

Trong phòng Trần Hạo vừa thức dậy và xuống giường, bận áo vào và trả lời: “Hôm qua cha không làm có truyền chân khí quá sức nên không cần nghỉ thêm nửa đâu”.

Trần Hạo trả lời theo phản xạ, mặc kệ là Trần Nam có nghe thấy hay không.

Nói là chuẩn bị bửa sáng chứ thật ra chỉ là hâm lại mấy cái bánh bao tối hôm qua.

Sau khi đã vệ sinh cá nhân xong, thì bức vào phòng bếp và thấy Trần Nam đang loay hoay nhóm lửa thì chỉ còn nước lắc đầu và cười một cái.

“Con tránh ra để cho cha nhóm lửa cho, để con làm chắc tới mai mơi xong quá”

“Cha này, chỉ do con chưa quen nhóm lửa nên mới lâu thôi” nghe thấy cha mình nói Trần Nam liền tránh sang một bên và nói với vẽ mật không phục.

Do đã quen nhóm lửa nên Trần Hạo hoàn thành nhanh chóng, sao đó bắt đầu nấu nước để hấp lại mấy cái bánh bao.

Nước sôi khá nhanh nên bửa sáng cũng được dọn nhanh chóng.

Cả hai vào bàn và thưởng thức bửa sáng đơn giản.

Sau khi ăn xong thì Trần Hạo chuẩn bị ra ngoài còn Trần Nam thì dọn dẹp và rửa chén.

Một lác sau Trần Hạo ra ngoài, chỉ còn lại Trần Nam ở một mình.

Không biết làm gì nên hắn trở lại phòng và tiến hành quá trình tu luyện.

Sau một lúc vẫn không có chuyện gì khác hôm qua nên Trần Nam ngừng tu luyện.

Thấy hơi chán nên Trần Nam quyết định đọc mấy quyển sách mà hôm trước hắn lấy từ thư phòng.

Mở ra túi đồ Trần Nam thấy cả đóng thứ mà hắn đã lấy, bỏ qua mấy thứ không liên quan hắn nhìn vào hai ô đầu tiên chứa mấy cuốn sách.

Không chần chờ hắn liền chọn ô chứa chồng sách lẻ.

Nhưng chợt nhớ là mấy cuốn sách đó lúc hắn ném vào túi đồ thì chúng vẩn còn bụi nên hắn ngừng lại ngay.

Chay ra bên ngoài và mở túi đồ để lấy cuốn sách, nhưng không biết nên làm sao mới lấy ra được.

Trần Nam nghĩ đi nghĩ lại rồi quyết định lấy ngón tay chỉ vào ô chứa mấy quyền sách, ngay lập tức ô đó trở thành ô trống và chồng sách xuất hiện ở trên không va rơi cái bịch ở trước chân hắn.

Event

Như dự tính khi mấy quyển sách rơi xuống bụi từ mấy cuốn sách kết hợp bụi dưới đất bị thổi bay ra xung quanh.

Ngồi xổm xuống Trần Nam mở mảnh vải đang buộc mấy cuốn sách và bắt đầu làm sạch chúng khỏi bụi.

Sau khi làm sạch bụi Trần Nam đem chồng sách vào phòng để trên bàn, nhìn lại thấy hai tay khá dơ nên Trần Nam liền đi rửa tay.

Sau khi rửa tay Trần Nam vào phòng và đọc sách.

Tuy không phải là người yêu sách hay có thói quen đọc sách nhưng bây giờ chỉ còn cách này giết thời tốt nhất.

Ngồi vào cái bàn cạnh cửa sổ nên có ánh sáng đầy đủ, lấy đại một cuốn sách lên đọc.

Khi nhìn vào quyển sách với phong cổ điển hắn có cảm giác khá lạ và hồi hợp như là đang chuẩn bị đọc một cuốn bí kíp võ công.

Tuy quyển sách khá cũ nhưng nó vẫn còn khá tốt hư hại cũng không quá nhiều, nên khiến hắn khá bất ngờ về chất lượng của giấy.

Sau khi đọc lước qua mấy quyển thì Trần Nam lấy mấy chứa thông tin mà hắn cần biết về thế giới này nhầm bù đắp cái sự thiếu thốn bởi cái hệ thống khốn nạn không làm việc tới nơi tới chốn.

Còn mấy quyển khác thì hắn để qua một bên.

May cho Trần Nam là trong mấy quyền mà hắn đọc thì có chổ nói về ‘Đại hội thức tỉnh nguyên hồn’ được tổ chức mỗi năm năm một lần do Thiên Nam quốc tổ chức cho những người dân thường vào đầu tháng tại sân chính diện của phủ thành chủ.

“Tháng à! Quyết định rồi mục tiêu là cái đại hội thức tỉnh vào tháng .

Nhất định trong thời gian này bằng mọi giá có thể hấp thụ được linh khí vào cơ thể” Trần Nam đặt mục tiêu cho mình.

Không quyết tâm mới lạ, vì đại hội thức tỉnh chỉ miễn phí cho những người từ tuổi trở xuống, còn từ tuổi trở lên thì tính phí khoảng hạ phẩm linh thạch, khá cao nhưng vẩn phù hợp với khả năng của dân thường.

Chính vì thế với cái tình trạng tuổi tác của hắn nếu chằn chờ thì chỉ có chờ lần sau thu phí.

Ngoài ra có thể tiến hành thức tỉnh bất cứ lúc nào cũng được nhưng phải trả phí cao hơn nhiều khoảng hạ phẩm linh thạch.

Cái giá này cũng có thể nói là không quá đắt đối với các gia tộc cấp thấp hoặc gia đình khá giả, chứ đừng nói tới các gia đình giàu có, gia tộc tầm trung hay đại gia tộc thì có thể nói trong mắt không coi ra gì.

Chính vì vậy mà việc thức tỉnh này đa phần chỉ được các gia tộc dùng để thức tỉnh cho con cháu có vai trò quan trọng như con cháu dòng chính được chú tâm bồi dưỡng.

Vì chẳng có ai ngu mà lại cho con cháu dòng chính đi thức tỉnh để rồi trở thành mục tiêu cho kẽ thù nếu biết con cháu mình thức tỉnh nguyên hồn có phẩm chất tốt cả.

Nên đa phần đại hội thức tỉnh chỉ dành cho dân thường, gia đình khá giả, gia tộc tầm thấp, tán tu và các đệ tử gia tộc trung và đại.

Nên các gia tộc này tham gia chỉ gốp vui là chính..

Truyện Chữ Hay