Sáng sớm hôm sau, Hạ Minh đến công ty của anh rể mình là Thẩm Nghiêm, điều tra nội tình vụ cướp tiệm vàng bốn năm trước. Anh đã quên béng chuyện bảo lãnh cho Nhâm Viễn, anh hoàn toàn không có một chút thương cảm nào đối với những kẻ lừa đảo.
Nhắc đến Thẩm Nghiêm, mấy năm trước, Hạ Chính, bố vợ anh ta, đã nói một câu rất đúng với số mệnh của anh ta, anh ta không phù hợp với việc kinh doanh.
Trước khi khởi nghiệp, Thẩm Nghiêm cũng làm việc ở công ty Đại Khang, là đồng nghiệp của Hạ Minh, cũng quen chị của anh là Hạ Mộng Phi bởi một cơ duyên tình cờ, từ đồng nghiệp trở thành anh rể.
Không thể không thừa nhận, Thẩm Nghiêm là một kĩ sư nghiên cứu phát minh rất xuất sắc, anh ta có sự say mê vô tận đối với sản phẩm, có những lúc còn làm việc liên tục mấy chục tiếng đồng hồ để giải quyết các và kỹ thuật.
Trước đây khi còn đi làm, anh ta đã phát minh ra một loại kỹ thuật xử lý hình ảnh camera giám sát hình mắt cá, có điều công ty không đánh giá cao tiềm năng của loại kỹ thuật này, anh ta liền tự đăng ký bản quyền, sau này anh ta thôi việc và khởi nghiệp chuyên làm sản phẩm này.
Hiện giờ Công ty của anh ta nằm ở một khu kinh tế khởi nghiệp có giá thuê ưu đãi quy mô không lớn, hơn ba mươi người, sau vài năm phát triển, sản phẩm đã có thể ứng dụng rất tốt, do kỹ thuật này quá mới, không có các công ty khác nghiên cứu sâu, khi mời thầu thiết bị an ninh, chính quyền không dám duyệt sản phẩm độc quyền riêng của một công ty nhỏ, vì vậy cho đến nay vẫn không có được đơn hàng nào.
Mặc dù sự nghiệp không thuận buồm xuôi gió, nhưng trong gia đình Thẩm Nghiêm là một người đàn ông tốt, mẩu mực một lòng một dạ chung thủy với Hạ Mộng Phi, chị gái Hạ Minh, hai người có một cậu con trai, tình cảm hai vợ chồng rất thắm thiết.
Quan hệ giữa Hạ Minh và Thẩm Nghiêm tốt hơn nhiều so với chị gái, vì Hạ Mộng Phi phản đối gay gắt việc Hạ Minh cưới Giang Văn Linh, thậm chí còn thường xuyên bày mưu hiến kế để anh tuyệt đối không qua lại với Giang Văn Linh nữa, hai chị em đã rất lâu không nói chuyện với nhau, nhưng khi gặp Thẩm Nghiêm, vì hai người đều có hứng thú với chủ đề kỹ thuật, nên vẫn tương đối thân mật.
Hôm nay, lúc Hạ Minh vừa đến công ty Thẩm Nghiêm đang ở bên cạnh một lập trình viên, trao đổi phương án kỹ thuật, thấy Hạ Minh, anh ta không hỏi anh đến làm gì, lập tức nhiệt tình mời anh cùng xem sản phẩm: "Đầu quay camera giám sát toàn cảnh đường kính lớn mới nhất, bao quát một cách hiệu quả trong phạm vi đường kính mét, hình ảnh ở khoảng cách xa có thể điều chỉnh bằng phần mềm, hoàn toàn đáp ứng được yêu cầu trong công tác phá án của cảnh sát, cậu thấy thế nào?" Hễ nói đến chủ đề sản phẩm là kĩ sư Thẩm Nghiêm lập tức có thể hóa thân thành Phật, gương mặt ngời sáng.
Hạ Minh biết đây là sản phẩm mấu chốt của công ty họ, camera giám sát toàn cảnh, suốt mấy năm nay Thẩm Nghiêm dốc hết tâm trí vào sản phẩm này.
Hiện tại các loại đầu camera giám sát trên thị trường đều tồn tại một nhược điểm, góc độ quay nhỏ, có điểm mù. Thường xuyên để xảy ra chuyện dìu người già lại bị oan, hai bên mỗi người nói một đằng, có lúc sự việc rõ ràng xảy ra ngay phía dưới camera giám sát, nhưng lại nằm trong khu vực điểm mù nên không ghi lại được.
Camera giám sát toàn cảnh mô phỏng mắt cá, quay được hình ảnh ba trăm sáu mươi độ, dưới đầu camera không có điểm mù, đây là một ưu điểm mang tính cách mạng. Nhược điểm nằm ở chỗ hình ảnh sẽ biến dạng, hơn nữa những chỗ cách trung tâm hình ảnh càng xa, độ méo mó biến dạng càng khủng, hiệu quả hình ảnh giống như quan sát sự vật bằng kính phóng đại.
Thẩm Nghiêm nghĩ đến một biện pháp giải quyết, anh ta căn cứ vào chiều cao, góc độ, khu vực bao quát của đầu camera, sử dụng các thủ thuật phần mềm, chuyển hình ảnh toàn cảnh méo mó thành hình phẳng, giống như đập vỡ vỏ trứng rồi ghép rộng ra thành mặt phẳng, camera giám sát toàn cảnh của anh ta vừa không có điều mù, đồng thời lại đảm bảo được chất lượng hình ảnh.
Nói một cách thẳng thắn, đây đúng là một tiến bộ cực lớn.
Sản phẩm tốt hay không, người có tiếng nói quyết định cuối cùng vẫn là người có nhu cầu sử dụng.
Vì Hạ Minh làm công việc liên quan, cho nên nếu nhận được sự khẳng định của anh, có nghĩa là sản phẩm thực sự đáp ứng được nhu cầu phá án thực tế của cảnh sát.
Hạ Minh xem qua hiệu quả hình ảnh, sản phẩm đã rất hoàn thiện, nên mỗi lần cải tiến đều không có thay đổi lớn, hôm nay anh không quan tâm đến điều này, liền khen đại khái một hồi cho qua chuyện để Thẩm Nghiêm không nói nhiều, rồi hỏi thẳng về vụ trộm tiệm vàng năm xưa.
Vừa nghe đến chủ đề này, mặt Thẩm Nghiêm chợt biến sắc, tạm gác công việc lại, đứng lên dẫn Hạ Minh vào văn phòng, đóng cửa lại, vừa rót trà cho anh, vừa nhìn anh đầy ẩn ý: "Tại sao bỗng nhiên lại hỏi về việc này?"
Hạ Minh nhìn cử chỉ của anh ta là biết phía sau vụ cướp tiệm vàng chắc chắn còn có uẩn khúc, liền thành thật nói cho anh ta biết tình hình hôm qua.
Thẩm Nghiêm đưa trà cho anh, cau mày trở về bàn làm việc, hai bàn tay đan chéo vào nhau, chậm rãi lên tiếng: "Bốn năm trước, tôi có tham gia vào công việc truy tìm dấu vết tội phạm trong vụ án này, hoàn toàn là ngẫu nhiên. Cậu biết đấy, công việc của tôi vốn là nghiên cứu phát minh sản phẩm, sau này lãnh đạo công ty nói công việc nghiên cứu phát minh cần phải sát với thực tế, nên những nhân viên nghiên cứu phát minh chủ chốt như chúng tôi cũng phải luân phiên đến trung tâm thông tin tiếp xúc với việc truy tìm dấu vết tội phạm vài tháng, tôi và đồng nghiệp Tiêu Quốc Đống đều được phân vào nhóm của Ứng Văn Bắc, vì vậy mới dẫn đến những sự việc sau này. Những gì Lý Trung Hậu nói với cậu hôm qua, về cơ bản đều là sự thật, việc truy tìm dấu vết không thể làm tiếp được, đúng là do camera giám sát ở khu vực cuối cùng có vấn đề, nhưng không phải là bị hỏng, mà là bị mất hình ảnh."
"Là do vấn đề phần mềm, hình ảnh không khôi phục được à?"
"Không phải." Thẩm Nghiêm nghiêm nghị lắc đầu, "Có người đã xóa dữ liệu, rồi tắt camera giám sát."
"Do có người tác động? Đa số các trường hợp dữ liệu bị xóa đều có thể khôi phục được."
"Có người cố ý format toàn bộ dữ liệu bằng lệnh cưỡng chế ở giai đoạn xử lý cuối cùng, xóa bỏ hoàn toàn, không thể khôi phục được."
Hạ Minh hỏi vẻ nghi ngờ: "Ai làm, sau khi sự việc xảy ra đã điều tra chưa?"
Thẩm Nghiêm ngẩng đầu lên, vẻ như đang nhớ lại: "Lúc đầu, mọi người đều cho rằng phần mềm có vấn đề. Sau này, Vạn Tranh điều tra nội dung ghi chép hàng ngày, không ngờ phát hiện ra có người đã thay đổi, hơn nữa còn format cưỡng chế, như vậy thì không thể là thao tác nhầm. Sự cố lớn như vậy đã gây ra dư luận ầm ĩ vào thời gian đó. Đó là vụ án lớn nhất trong lịch sử Hàng Châu, Công an thành phố đặc biệt trọng thị, ngày hôm sau lập tức thành lập ban chuyên án. Vì tài khoản của trung tâm thông tin lúc đó được sử dụng chung, không thể điều tra ra là ai làm. Ban chuyên án liền hẹn gặp nói chuyện riêng với tất cả những người tham gia vào công tác truy tìm dấu vết lần đó, bao gồm cả công ty Đại Khang chúng ta và cảnh sát kỹ thuật, không ai thừa nhận là mình làm. Kết quả Tiêu Quốc Đống đã biến mất trong thời gian điều tra. Khi đó, anh ta phối hợp với tôi, cùng phụ trách việc phân tích lộ trình di chuyển của tội phạm. Cảnh sát đã điều tra rất lâu, cho đến giờ vẫn không xác định được vì sao anh ta lại mất tích, đã đi đâu."
Hạ Minh suy nghĩ giây lát rồi nói: "Không lẽ là Tiêu Quốc Đống cấu kết với tội phạm, xóa sạch dữ liệu của camera giám sát, giúp tội phạm chạy trốn?"
"Ban chuyên án cũng nghi ngờ như vậy, nhưng cũng có ý kiến không tán thành, nếu Tiêu Quốc Đống cấu kết với tội phạm, thì trước đó phải thiết kế lộ trình hoàn hảo, chỉ cần bọn tội phạm tránh được camera giám sát là xong, hoàn toàn không cần phải xóa sạch dữ liệu của trung tâm thông tin, gây ra sự việc nghiêm trọng như vậy. Nhưng nếu anh ta không liên quan đến bọn tội phạm, thì ai đã xóa dữ liệu, tại sao lại xóa, anh ta mất tích là đi đâu? Nói tóm lại, sự thật thế nào, không ai biết. Sau khi Tiêu Quốc Đống mất tích, việc điều tra cũng dừng lại, có điều toàn bộ nhóm truy tìm dấu vết đều rất khốn đốn, đều bị kỷ luật. Bên công an nghiêm khắc yêu cầu công ty Đại Khang phối hợp giải quyết vấn đề, đồng thời hủy bỏ toàn bộ mấy dự án mua hàng lớn trong năm đó, Lý Trung Hậu bị điều chuyển công tác, Ứng Văn Bác với tư cách là người phụ trách kĩ thuật bị đình chỉ công tác, anh ta bực mình liền nhảy việc, sang làm cho công ty Hải Hoa, tôi thì đỡ hơn, vốn chỉ là luân phiên công tác, lại quay về tiếp tục nghiên cứu phát minh sản phẩm. Còn người bên công an, hầu hết đều bị truy cứu trách nhiệm, trưởng phòng Trương Cường bị điều chuyển công tác, hạ cấp bậc, lúc đó Vạn Tranh, phó cục trưởng bây giờ, là cấp dưới của anh ta, vì kịp thời phát hiện ra vấn đề, tố giác lập công, đã tiếp quản vị trí của Trương Cường, sau này được thăng chức lên làm phó cục trưởng, mới điều chuyển Trương Cường trở lại."
Hạ Minh đã hiểu ra tại sao hôm qua khi nói về chuyện này, Trương Cường cứ như một cái bật lửa, bật cái cháy luôn, thảo nào thái độ của anh ta đối với Vạn Tranh luôn có gì đó khác lạ.
Nhưng anh vẫn không hiểu, tại sao năm đó có người muốn xóa sạch dữ liệu camera giám sát, để tội phạm tẩu thoát? Nếu trung tâm thông tin có người cấu kết với tội phạm, chắc chắn là đã lên kế hoạch đâu vào đấy trước khi phạm tội, chứ không phải là xóa dữ liệu ở trung tâm thông tin sau khi phạm tội. Sự mất tích của Tiêu Quốc Đống và toàn bộ sự việc liệu có liên quan không?
Anh lắc đầu, từ bỏ ý định truy tìm sự thật, bốn năm trôi qua rồi, những người đích thân kinh qua sự việc năm đó còn không biết câu trả lời, thì anh càng không thể nào nghĩ ra được nguyên do
Sau khi tìm hiểu tình hình xong, Hạ Minh đứng dậy cáo biệt ra về, Thẩm Nghiêm lại nói: "Vụ án liên tiếp đột nhập nhà riêng trộm cướp tài sản mà cậu tiếp nhận, mấy hôm trước tôi đến trung tâm cũng biết đôi chút, nghe nói không thấy nghi phạm trong camera giám sát?"
Hạ Minh gật đầu: "Đúng thế, còn chưa tìm thấy, em cũng thấy rất kì lạ."
"Xem ra khả năng phản trinh sát của hai tên này rất tốt." Thẩm Nghiêm chống cằm ngẫm nghĩ, "Nhưng nói cho cùng, vẫn là do những hạn chế của thiết bị an ninh hiện có."
"Hạn chế gì?" Hạ Minh vừa đặt câu hỏi liền hối hận, vì anh đã biết tiếp đó Thẩm Nghiêm sẽ nói gì.
Quả nhiên, Thẩm Nghiêm lập tức đứng dậy, thao thao bất tuyệt so sánh ưu nhược điểm của loại camera giám sát truyền thống hiện có và camera giám sát toàn cảnh của anh ta, các loại camera giám sát truyền thống đều có điểm mù, khi các cậu phá án sẽ thường xuyên đau đầu về vấn đề này - Tất nhiên, anh ta không quan tâm đến chuyện bây giờ ông cậu em vợ của mình đang đau đầu vì sự lắm lời của anh ta. Còn camera giám sát toàn cảnh của anh ta thì khác, đã giải quyết được nhược điểm nghiêm trọng là vấn đề điểm mù, còn chuyện giá cả đắt đỏ, mưu cầu sự an toàn cho người dân, sao có thể đo đếm được bằng tiền. Còn vấn đề lắp đặt gỡ lỗi phức tạp, sẽ được không ngừng cải tiến song song với kỹ thuật. Bây giờ tất cả mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ còn thiếu đơn đặt hàng của chính quyền.
Những lời đó Hạ Minh đã thuộc lòng từ lâu, hễ nói đến những vấn đề xảy ra trong quá trình điều tra vụ án, Thẩm Nghiêm luôn quy kết nguyên nhân là do "hạn chế của thiết bị hiện có", Hạ Minh đành bày tỏ sự đồng cảm sâu sắc, Thẩm Nghiêm mới thôi.