Chậm rãi mở đôi mắt sưng vù và chua xót, đập vào mi mắt chính là khuôn mặt đẹp trai của Hoàng Huyền.
Mại Vu ngồi thẳng người, phát hiện mình ở trên giường, chắc Hoàng Huyền ôm anh lên?
Nghĩ lại, ngày hôm qua sau khi anh mới khỏi bệnh thì làm tình lần đầu tiên, kết quả không nghĩ tới tên ngủ bên cạnh lại kịch liệt làm anh đến như vậy.
Trên ghế sofa, làm anh đến gần như hai chân nhũn xuống, ngay cả cổ họng cũng hét khản cả cổ, kết quả sau khi Hoàng Huyền nói câu “Ngoan nào, ngoan nào, lại một lần nữa là được, Tiểu Vu,” anh lại bị mang vào phòng tắm tiếp tục động tác lúc nãy.
Mại Vu biết Hoàng Huyền người này đang gạt người, nhưng ngày hôm qua chẳng phải anh… Cũng hưởng thụ đó sao.
Nuốt nước bọt, cổ họng có cảm giác đau nhức, tám chín phần là do hôm qua giận dữ la hét.
Mại Vu gãi tóc đen lộn xộn của mình, kết quả ngày hôm qua còn chưa nói yêu cầu Hoàng Huyền dẫn anh đi công viên giải trí….
“Haizzz….” Thở dài, đó nhé! Mại Vu anh thật đúng là một tên không có tiền đồ.
Mại Vu nhíu mày, từ trong chăn bông bò dậy, tính uống sữa cho đỡ thèm, thuận tiện giải quyết cái bụng đã đói kêu ùng ục.
Đúng rồi, không biết Hoàng Huyền đã ăn chưa? Trong lòng thầm nghĩ vậy, Mại Vu bước chân xuống giường chuẩn bị đứng thẳng người, thật không nghĩ tới ngay lúc anh vừa dùng lực đứng lên lại phát hiện đùi và eo mềm nhũn, Mại Vu lập tức ngã nhào về phía trước, phát ra tiếng động lớn.
“Hu hu!” Cả người kề sát sàn nhà lạnh như băng, Mại Vu đau đớn kêu lên, va chạm mạnh khiến thân thể bủn rủn của anh vốn đã không chịu nổi lại càng thêm đau đớn tê dại.
Vừa ngã xuống thì không đứng dậy được, Mại Vu cắn răng nằm sát mặt đất muốn chống người đứng lên nhưng không có sức, gặp phải cảnh khốn đốn lúc này anh lại phát hiện chỗ tư mật phía sau bị Hoàng Huyền dày vò thế mà lại… Lại chảy ra chất lỏng âm ấm.
Cố hết sức đưa tay sờ, là chất nhầy màu trắng đục, khuôn mặt Mại Vu tái nhợt ngay tức khắc.
Sau khi Hoàng Huyền đưa Mại Vu vào phòng tắm lại nhào lên người anh làm mấy lần, nhưng anh nhớ Hoàng Huyền đã giúp anh xử lý sạch sẽ sau đó ôm anh lên giường đi ngủ, vậy tại sao phía sau hậu huyệt của anh lại có……
Ngón tay vân vê chất dịch kia thấy dinh dính.
Chẳng lẽ khi Hoàng Huyền hôn anh… Sau khi mình mê man thì bị cưỡng gian?
Ừm, có đôi khi tinh thần và sức lực của Hoàng Huyền thật sự hù chết người ta! Nhưng sau khi mình mê man mà lại…. Kiểu này chẳng phải rất giống cưỡng gian xác chết sao? Ặc… Cảm giác đáng sợ quá!
Mại Vu quỳ rạp trên đất, trong đầu có thứ gì đó càng lúc càng loạn, giống như sợi tơ vướng mắc.
Người nào đó trên giường đã sớm bị tiếng động làm tỉnh giấc, nên đã quan sát hết tất cả hành động ngu ngốc của Mại Vu, không tự chủ cong môi cười xinh đẹp.
“Này, em đang ngẩn ngơ gì đó, Tiểu Vu?” Là giọng nói có từ tính của người đàn ông vang lên.
“Hả?” Mại Vu quay đầu, nhìn qua người đàn ông đang cười vui vẻ.
Hết chương