Trời chuyển rạng sáng, Vương Lâm tỉnh dậy khi tiếng gà trống vừa mới cất lên.Tối hôm qua cậu đã phải cõng Trúc cơ chạy rất lâu để về đến tận nhà trọ, vì quá mệt mỏi nên Vương Lâm đã ngủ thiếp đi trên giường của Trúc Cơ sau đó và sáng nay khi cậu tỉnh dậy thì cảnh tượng cậu nhìn thấy quả thật đã mắt người xem.
Chả biết vì lý do gì mà áo của Vương Lâm đã bị lột ra kèm theo đó là việc Thủy Nhi và Trúc Cơ đang nằm ôm cậu ngủ ở hai bên ngủ.Trúc Cơ thì đang trong bộ đồ lót còn Thủy Nhi thì nude hoàn toàn, nhìn hiện tại thì Vương Lâm không khác gì một tên biến thái với hai cái mũi chảy đầy máu.
°Chắc trò này là của Thủy Nhi rồi°
Vương Lâm thở dài một tiếng cùng lúc đó Thủy Nhi tỉnh dậy, cô bé dụi mắt và nói.
- Hả..ngài dậy rồi à chủ nhân...haaaaaaaa-
Thủy Nhi ngáp một cái dài rồi bị Vương Lâm cốc đầu nhẹ, Thủy Nhi kêu lên một tiếng Kyaaa nghe rất dễ thương rồi nói.
- Mồ..sao chủ nhân lại làm thế??-
Vương Lâm trả lời trong tông giọng buồn vui không rõ.
- Phiền em giải thích cho ta chuyện này cho ta trước khi Trúc Cơ tỉnh dậy được không, cô ấy mà dậy thì sẽ đồ sát ta đấy-
Thủy Nhi quay mặt ra chỗ khác và có hành động dùng một ngón tay cào má để cố trốn tránh câu hỏi của Vương Lâm, nhưng cuối cùng cô bé vẫn chịu nói.
- Ờ..thì tối hôm qua ngài trông thảm quá nên em ra để giúp ngài, còn về việc chị Trúc Cơ thì em nghĩ chị ấy cũng nên tham gia cho thoải mái hehe-
°Vậy đùng là mình không sai rồi°
Vương Lâm thở dài thêm cái nữa rồi xoa đầu Thủy Nhi và nói.
- Lần sau không được làm thế nữa nghe
chưa, nếu như em muốn ngủ với ta thì đừng ngại bảo cho ta biết và nếu như người khác chưa cho phép em thì em không được làm điều tùy tiện với họ nhớ chưa??-
Thủy Nhi lập tức làm động tác chào cờ và nói.
- Dạ Thủy Nhi xin Tuân lệnh chủ nhân-
Vương Lâm nở một nụ cười rồi tiếp tục xoa đầu Thủy Nhi, cô bé nhắm mắt lại, vẫy ba đuôi từ trái sang phải, đôi tay có ngoáy nguẩn một chút nhìn thì có vẻ như cô bé đang tận hưởng từng giây từng phút một hơi ấm từ lòng bàn tay Vương Lâm.
Vương Lâm dừng lại và thu hồi Thủy Nhi, cũng rất trùng hợp lúc đó Trúc Cơ lại tỉnh dậy và nhìn thấy Vương Lâm cởi trần, cô trở nên bối rối rồi nhìn xuống ngực của mình.Sau đó mặt Trúc Cơ đỏ tưng bừng lên, cô ôm ngực mình và tiến đến chỗ Vương Lâm với đôi mắt của sát thủ, Vương Lâm đổ mồ đìa khi Trúc Cơ đang tiến lại
gần, nhưng khi tiến đến chỗ Vương Lâm thì cô ấy lại không làm gì mà chỉ ngồi rồi ôm xuống ôm cậu rồi nói.
- Nếu như anh muốn làm chuyện đấy thì ít nhất cũng phải bảo tôi một tiếng chứ-
Vương Lâm chả hiểu chuyện gì vừa xảy ra cả, cô gái Trúc Cơ lạnh lùng, vô cảm cậu mới gặp ngày trước, giờ đây lại muốn làm chuyện ấy với cậu.
°Chuyện quái gì đang xảy ra vậy!!!-
Trúc Cơ áp bộ ngực của mình vào ngực Vương Lâm rồi sau đó cô cầm một lấy tay Vương Lâm và đưa nó sát vào một bên ngực, vì lúng túng nên Vương Lâm chỉ biết nắm vào bộ ngực khủng bố của bố của Trúc Cơ trong sự choáng váng, cô ấy rên lên một tiếng, thở phều phào rồi nói.
- Cậu thích nó chứ, ông chủ đã bảo với tôi nên làm thế này nếu muốn bày tỏ cảm xúc với một ai đó-
°Cái đồ khốn khiếp ông đã gieo rắc thứ gì vào cô ta vậy hả°
- Dù lúc đầu tôi không có hứng thú gì với anh vì tôi nghĩ anh cũng giống những loại đàn ông bình thường khác, nhưng càng về sau thì anh đã khiến tôi phải thay đổi suy nghĩ ấy hoàn toàn, khi thấy anh liều cả mạng sống để cứu tôi thì lúc đó tôi cảm thấy rất ân hận vì đã nghi ngờ anh vậy nên bây giờ hãy để tôi trả ơn anh-
Trúc Cơ rên thêm một phát nữa rồi nhìn mặt đối mặt với Vương Lâm, mặt cậu hiện tại cũng bắt đầu đỏ lên, rồi sau đó Trúc Cơ và Vương Lâm từ từ chạm mặt nhau gần hơn, thì đột nhiên tiếng cánh cửa được mở ra bằng một cách rất bạo lực kèm theo một tiếng nói rất quen thuộc.
- Vương Lâm ta nghe nói là cậu đã quay lại rồi hahaha-
Người phá hỏng khoảnh khắc đó không ai khác chính là Mãnh Lãng người đàn ông lúc nào cũng tăng động, ông ta nói xong thì lại đóng sầm cửa lại.Vương Lâm đã nhận ra ý định của ông ta, cậu bảo Trúc Cơ hiện tại đang nổi cơn lôi đình đi mặc quần áo vào trong lúc cậu ra ngoài phòng để nói chuyện với ông ta.
Vương Lâm nói.
- ông đã cứu tôi phần nào rồi đấy, nhưng lần sau ông nhớ gõ cửa trước khi vào đấy ông suýt nữa làm tôi đau tim đến chết đấy-
Mãnh Lãng cười rồi nói.
- haha cho ta xin lỗi vì phá hỏng khoảnh khắc riêng tư của hai người, nhưng ta có một chuyện rất quan trọng cần báo cho cậu-
Sắc mặt của Vương Lâm trở nên hoài nghi sau câu nói đó, cậu nói.
- Chuyện đó là gì vậy??-
Mãnh Lãng trở nên nghiêm túc và bầu không khí bắt đầu thay đổi, ông ta nói.
- Nhà vua có lệnh triệu cậu lên gặp ông ấy ngay llbây giờ-
- Nhà vua muốn gặp tôi vì chuyện gì vậy-
- Ta cũng không rõ nữa, nhưng việc này có vẻ có tầm ảnh hưởng đến cả vương quốc-
Vương Lâm vuốt cằm và suy nghĩ.
°Liệu việc này có liên quan gì đến đội quân quỷ không nhỉ?°
°Dù rất đáng ngờ, nhưng việc này ít nhất cũng phải cho mình một chút thông tin°
Nghĩ xong Vương Lâm nói.
- Được rồi hãy cho tôi một chút thời gian chuẩn bị-
Mãnh Lãng đồng ý và bảo Vương Lâm rằng ông sẽ chờ cậu ở cửa.Cậu vào trong phòng và bảo Trúc Cơ ra trước cửa đợi, sau khi Trúc Cơ đi Vương Lâm ngồi xuống giường và kiểm tra lại mọi thứ trong kho đồ mà cậu đã thu được.
Tên: Bộ áo giáp hellfire
Số lượng:
Cấp bậc: Ancient
Khi trang bị: + strength - speed
Cường hóa: none
Level cường hóa: none
Yêu cầu trang bị: strength
Phần mô tả: bộ áo giáp được rèn từ loại hợp kim black andaman trong lõi dung nham cháy bỏng của địa ngục, có sức bền rất lớn và khả năng chịu nhiệt rất cao.
Đặc biệt: Đánh đổi
Hao tổn: % máu
Thời gian hồi: phút
Thể loại: kích hoạt
Phần mô tả: khi kích hoạt kỹ năng này linh hồn người mặc sẽ bị đốt cháy và rút đi năng lượng sống khiến họ mất đi % máu, nhưng bù lại tất cả trạng thái sẽ được cộng thêm %, quá trình rút năng lượng sống sẽ rất đau đớn nếu người mặc không thể chống chịu được thì linh hồn họ sẽ bị tổn thương nghiêm trọng.
Tên: vòng tay của nước mắt
Số lượng:
Cấp bậc: super rare
Khi trang bị: + intelligent
Cường hóa: none
Level cường hóa: none
Yêu cầu trang bị: none
Phần mô tả: một chiếc vòng tay được sự ban phước bởi nước mắt của nữ thần.
Đặc biệt: suối nguồn sinh mệnh
Hao tổn: mana
Thời gian hồi: phút
Nội tại kỹ năng: none
Phần mô tả: khi kích hoạt kỹ năng sẽ triệu hồi ra một suối nguồn giúp chữa lành mọi vết thương trong bán kính mét.
Tên: bùa cường hóa (tốc độ)
Số lượng:
Thể loại: nguyên liệu
Cấp bậc: Exotic
Phần mô tả: là một tờ giấy được vẽ những ẩn chú lên nó biến nó thành một tầm bùa, có thể dùng để chế ra đá cường hóa (tốc độ)
Tên: bột cường hóa (nắm)
Số lượng:
Thể loại: nguyên liệu
Cấp bậc: Exotic
Phần mô tả: loại bột được nghiền ra từ một vũ khí cấp exotic, có thể dùng để chế đá nguyên tố.
Trong lúc đang rà soát và loại bỏ những đồ vô dụng thì Vương Lâm thấy hòn đá bí ẩn mà cậu không thể phân tích từ trước, Vương Lâm thử phân tích lại và nó đã thành công.
Tên: đá nguyên gốc
Số lượng:
Thể loại: nguyên liệu
Cấp bậc: Ancient
Phần mô tả: một hòn đá đặc biệt màu đỏ có thể dùng để chế đá cường hóa.
Vương Lâm nhận ra là mình đã đủ vật liệu để làm một đá cường hóa, cậu lấy cả nguyên liệu ra và mở chức năng luyện đá lên rồi đặt cả món đồ
vào, sau vài giây hệ thông báo cho cậu.
"Chúc mừng bạn đã luyện thành công đá cường hóa (tốc độ) (cấp bậc: ancient)"
Tên: đá cường hóa (tốc độ)
Số lượng:
Thể loại: vật phẩm cường hóa
Cấp bậc: exotic
Phần mô tả: là một hòn đá có khả năng làm trang bị tăng thêm chỉ số, khi kết hợp với bất cứ trang bị, phụ kiện, vũ khí sẽ tăng speed.
Vì chả có thời gian suy nghĩ nhiều nên Vương Lâm dùng luôn cái đá cường hóa (tốc độ) này vào thẳng cây đại kiếm Iners rồi trang bị những thứ khác và chuồn ra trước cửa.
Ở đó đã có một chiếc xe ngựa chờ sẵn để chở cả ba đến cung điện.Vương Lâm, Trúc Cơ và Mãnh Lang lên xe.Khi xe đi được một nửa đoạn đường thì Vương Lâm cảm thấy không hề thoải mái chút nào vì hiện tại Trúc Cơ đang tỏa ra rất nhiều sát khí và nhìn Mãnh Lãng với đôi mắt đỏ chói, có vẻ cô đã ghét cay ghét đắng hành động của ông ta lúc nãy.
Chiếc xe ngựa dừng lại và cả ba đã đến nơi con cầu bắc qua dòng sông dẫn đến lâu đài, Mãnh Lãng bước xuống trước và ra lệnh cho tất cả binh lính tránh đường ra một bên để ông ta tiếp đón khách của vua.Vương Lâm và Trúc Cơ bước xuống sau đó rồi Mãnh Lãng dẫn cả hai đi gặp nhà Vua.
Đây là lần đầu Vương Lâm được chứng kiến một lâu đài thực nên đôi mắt của cậu không thể đứng im một chỗ được, sau một thời gian đi Mãnh Lãng dẫn cả hai tới một cánh cửa to đùng, Mãnh Lãnh gõ cửa rồi một giọng nói phát ra.
- Ai vậy??-
Ông ta đáp lại.
- Thần là Mãnh Lãng đây thưa ngài, theo lệnh thần đã đem người mà ngài muốn gặp đến đây rồi-
Giọng nói bí ẩn kia nói.
- Làm tốt lắm ta sẽ ban thưởng cho ngươi sau khi chuyện này kết thúc, hãy bảo tất canh gác ở ngoài trong khi ta nói chuyện riêng với người kia-
Mãnh Lãng yêu cầu binh lính gác thật nghiêm ngặt, ông ta mở cửa để cho Vương Lâm đi
vào, Trúc Cơ muốn đòi theo cậu, nhưng Vương Lâm đã nói cô nên chờ ở ngoài để chắc chắn an toàn, Trúc Cơ gật đầu và Vương Lâm tiến vào trong.Với một tiếng cửa đóng sau lưng cậu, Vương Lâm quỳ để thể hiện lòng kính trọng của mình và nói.
- Thưa đức vua ngài cần tìm tôi có việc gì vậy??-
Ông vua đang đứng trước ban công ngắm nhìn lại toàn cảnh đế quốc trên tay cầm ly rượu và đang thưởng thức.Ông ta ngồi xuống một cái ghế gần đó và đặt ly rượu xuống một cái bàn rồi quay lại nhìn Vương Lâm và nói.
- Đứng dậy đi cậu nhóc, bây giờ không cần tỏ ra bái kính gì đâu, ngồi đi và chúng ta sẽ vào việc chính luôn.
Vương Lâm ngồi xuống đối diện với nhà vua, ông ta nhìn cậu một chút rồi nói.
- Ra cậu là Vương Lâm, ta đã nghe Mãnh Lãng kể nhiều về cậu đấy không ngờ một người trẻ như cậu lại khỏe đến vậy-
Vương Lâm đáp lại.
- Tôi đâu có khỏe gì đâu nhưng một vị vua như ngài muốn gì ở tôi vậy??-
Ông vua tỏ ra nghiêm túc và nói.
- Cậu biết không ta đã trị vì được đế quốc này hơn năm, sự an nguy của nhân dân luôn được ta đặt lên làm đầu và chắc cậu cũng đã nghe về đội quân quỷ đang có ý định xâm chiếm đế quốc này.
- Đúng là tôi đã nghe qua mà khoan đã nếu vậy thì sao ông không đầu hàng đội quân quỷ để tránh tổn thất đến nhân dân-
Ông vua trở nên ngạc nhiên rồi nói.
- -Cậu nói đúng nếu như ta đầu hàng thì có khi bọn chúng sẽ tha cho đế quốc, nhưng ta biết chúng có ý định gì đó lớn hơn là xâm chiếm đế quốc, hai ngày trước bọn ta tìm được những xác chết của những người lính tuần tra đã mất tích ở phía tây đế quốc gần một khu nhà trọ lúc đầu ta nghĩ cũng chỉ là do lũ cướp nhưng một ngày sau đó lại ở cùng chỗ đó có người lính tuần tra đã bị giết và chỉ một người may mắn đã sống sót anh ta đã chạy trốn báo cáo lại rằng tất cả người đã bị giết trong nháy mắt bởi một người đàn ông dùng song đao và khoác trên mình bóng tối-
°Song đao??,Khoác trên mình bóng tối?? Có lẽ nào?? chính là hắn°
Vương Lâm nói.
- Dù biết vậy nhưng tôi vẫn không biết lý do vì sao tôi lại ở đây-
- Không phải nó đã quá rõ rồi sao ta muốn nhờ cậu đi bắt hắn và mang về cho ta-
- Đợi đã nào ông đừng vội kết luận vậy chứ tôi chỉ là một người du hành nghiệp dư thôi sao có đủ sức đánh lại hắn được chứ-
Ông vua cười và nói.
- Nếu cậu muốn giấu thì cũng tùy thôi nhưng ta biết cậu khỏe hơn so với hình dáng của cậu đấy, hay là như này đi ta sẽ thưởng cho cậu rất hậu hĩnh nếu và đi kèm một thông tin tuyệt mật nếu như cậu bắt được hắn đồng ý chứ-
Vương Lâm đưa tay lên vuốt cằm để suy nghĩ.
°Mình có nên làm không nhỉ, nhiệm vụ này có thể khó khăn và tốn thời gian nhưng ít nhất mình vẫn sẽ có thêm thông tin có thể liên quan đến nhiệm vụ chính°
Sau khi suy nghĩ xong Vương Lâm nói.
- Được rồi tôi sẽ giúp ông nhưng ông phải cho tôi biết một thứ-
Ông vua trở nên vui mừng và nói.
- Dĩ nhiên rồi cậu cứ nói-
- Ông có biết đặc điểm của khu vực phía tây mà hắn hay quanh quẩn không??-
- Điều này ta cũng không rõ nhưng điểm đặc biệt nhất có thể nói đến khu vực phía tây là ở đó là nơi có giá trọ khá rẻ nên có rất nhiều du hành gia nghiệp dư sống ở đó, có thể hắn đang tìm một ai đó-
°Tìm một ai đó à???-
Vương Lâm nở một cười rồi đưa tay ra phía trước với mục đích để bắt tay và nói.
- Đó là tất cả những gì tôi cần biết, còn lại thì hãy để chuyện này cho tôi lo liệu-
Ông vua cũng đưa tay ra trước và cả hai bắt tay cậu, ông ta nói.
- Ta rất mong chờ vào thành quả của cậu đấy-