Người Thành Thật O Và Chồng Cũ A

chương 20: hoàn chính văn

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau khi người thành thật O nói xong liền bỏ đi, để lại chồng cũ A đang hóa đá, gã ngồi đó thẫn thờ một lúc lâu.

Gần 2h30 sáng, cửa phòng của người thành thật O bị đẩy ra, sau đó xuất hiện đôi tay từ dưới gầm giường đưa lên, cẩn thận cắt đi vài sợi tóc của Lệ Lệ.

Khi chồng cũ A ngồi xuống đất cẩn thận nhét nhúm tóc vào túi, sau đó gã quay sang nhìn thấy người thành thật O nằm trên giường, dùng ánh mắt hoài nghi nhân sinh nhìn gã chằm chằm.

“…”

Chồng cũ A vừa định nói gì đó thì đã bị anh kéo ra ngoài, tiện tay đóng cửa lại.

Người thành thật O nhìn chằm chằm vào vật chứng trong tay gã, anh khoanh tay trước ngực, vẻ mặt như kiểu “em còn gì để giải thích không?”, chồng cũ A giơ nhúm tóc ra, nói năng không mạch lạc: “Em không ngủ được, đầu óc em cứ quay cuồng vì những lời anh nói. Em cảm thấy như mình đang mơ nhưng em sợ mình lại hiểu nhầm ý anh. Không phải em không tin anh, nhưng em không dám hỏi, trời ơi, em cũng không biết mình đang làm gì nữa?”

Người thành thật O nhìn chồng cũ A, chợt hiểu được câu cuối cùng của Tạ Dận ngày hôm qua, gã hay cư xử như một người bí ẩn trước mặt mình, hành vi của gã ở trước mặt anh như một câu đố, có não mà hầu như không dùng tới, cũng không biết lấy thiết bị đầu cuối gì để xử lý mệnh lệnh của gã nữa.

Sao người thành thật O có thể nói rằng anh cũng không ngủ mà chỉ mở mắt chờ chồng cũ A thôi sao? Phải nói rằng anh đã đọc hiểu được mạch não của chồng cũ A từ một khía cạnh nào đó.

“Đừng giấu nữa, anh đã nhìn thấy hết rồi. Khi nào có kết quả thì hãy cho anh biết.”

Chồng cũ A thấy người thành thật O đang chuẩn bị bỏ đi: “Em… không phải em không tin anh, em chỉ sợ mình hiểu sai ý, em sẽ không làm chuyện này nữa.”

Trước đây người thành thật O cảm thấy chồng cũ A giống như một con rồng bá đạo uy nghiêm đứng trước mặt mình, lúc nào cũng có thể phun lửa, nhưng giờ đây gã lại giống như một con gà con cẩn thận, chăm chỉ mổ từng hạt gạo cũng phải xem biểu cảm của anh.

Người thành thật O nói: “Em là thầy giáo thể dục dạy tiếng Trung sao? Em muốn làm gì thì làm, muộn rồi, anh muốn đi ngủ.”

Chồng cũ A đỏ mắt bước đến nói: “Phó Tang Nhạc, em cảm thấy đêm nay em sẽ mất ngủ, anh có thể trò chuyện với em được không?”

Người thành thật O cũng không biết tại sao lại mềm lòng mà đồng ý với gã.

Anh ngồi lên chiếc giường của chồng cũ A, hai tay ôm lấy đầu gối, gác cằm nhìn chồng cũ A ngồi ở phía đối diện trong tay cầm chiếc khăn ăn, gã nghiêng đầu đầu giả vờ mạnh mẽ, nhưng nói chuyện thì đứt quãng: “Em thật sự… chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đó. Em chỉ nhìn Lệ Lệ và nghĩ… nếu anh không rời đi, có lẽ chúng ta sẽ có một đứa con dễ thương như vậy… nhưng em chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có một đứa con đáng yêu đến vậy…”

Người thành thật O thở dài một hơi: “Không cần nghi ngờ nữa, Lệ Lệ chính là con gái của em.”

Chồng cũ A ngước lên, ngượng ngùng liếc nhìn người thành thật O.

Ngay từ đầu.

Chồng cũ A đỏ mặt hỏi: “Là lúc nào vậy?”

“… Trước khi phẫu thuật.”

Chồng cũ A xụ mặt khi nghe về chuyện phẫu thuật: “Em…”

“Mang thai có mệt không?”

Người thành thật O đáp: “Mệt.”

Chồng cũ A buồn bã nói: “Tất cả là lỗi của em. Tại sao em không hồi phục trí nhớ sớm hơn? Tại sao em không tìm anh sớm hơn? Anh… đã hy sinh quá nhiều vì đứa trẻ. Em thực sự là một thằng Alpha vô dụng.”

“…”

“Chắc lúc đó anh rất ghét em.”

Người thành thật O lạnh nhạt nói: “Sinh con mệt quá nên không có thời gian ghét em.”

Chồng cũ A mím môi: “Vậy anh còn chút tình cảm nào với em không?”

Người thành thật O im lặng.

Chồng cũ A lo lắng nuốt nước bọt, nói: “Còn không?”

Người thành thật O: “… Sao chỉ có mình em hỏi anh vậy?”

Chồng cũ A lắp bắp nói: “Vậy anh hỏi em đi.”

Người thành thật O vỗ vỗ chiếc giường bên cạnh, ra hiệu cho chồng cũ A ngồi qua: “Lúc trước ở khu R, em đã nghĩ gì mà đồng ý cưới anh?”

Chồng cũ A nhìn vào đôi mắt trong veo của người thành thật O, gã thú nhận: “Lúc đầu em ở bên anh là có mục đích khác, nhưng em không có ý định làm hại anh vì khi ấy em chỉ sợ anh bỏ em lại một mình. Lúc đó em bị mất trí nên không nhớ gì cả, nhưng em biết mình rất thích anh. Anh xinh đẹp, lại tốt bụng và thông minh. Thời điểm anh đồng ý cưới em, em cảm thấy rất vui. Lúc đầu em còn nghĩ đến việc khôi phục trí nhớ. Nhưng sau đó em không nghĩ tới nữa vì em chỉ muốn ở bên anh… nhưng em không ngờ đoạn ký ức kia lại mất đi…”

Nói xong lời cuối cùng, chồng cũ A lấy hết can đảm, nhìn thẳng vào người thành thật O và nói: “Em đã mua căn phòng của chúng ta ở khu R. Sau này chúng ta đưa Lệ Lê về đó xem nhé?”

Vì chỉ bật chiếc đèn ngủ nên trong phòng rất ấm, người thành thật O chợt nhớ đến cái đêm trước khi anh và chồng cũ A chuẩn bị kết hôn.

Chồng cũ A vì chuyện đó mà nhiều đêm không ngủ được nên đánh thức anh dậy, lo lắng xen lẫn mong chờ hỏi: “Anh thật sự muốn cưới em à?”

Chồng cũ A đột nhiên nhớ ra điều gì đó, gã đứng dậy lục lọi trong tủ một lúc, người thành thật O nhìn thấy con gấu bông cừu nhỏ mà lúc đầu anh đã vứt vào thùng rác, không ngờ chồng cũ A giữ gìn nó rất cẩn thận.

Người thành thật O cầm nó trên tay, pin bên trong đã cạn từ lâu.

“… Em để anh suy nghĩ lại.”

Chồng cũ A nói: “Được.”

“Thật ra em vẫn thích làm Phó Tu xuất hiện trước mặt anh hơn. Tuy chuyện gì em cũng không có, nhưng em có anh. Dù tháng ngày trôi qua trong nháy mắt như thể nó sẽ là ngày cuối cùng, nhưng em lại cảm thấy rất thoải mái. Nhưng khi em là Liêu Dực Tu, mọi thứ đều trở nên không đơn giản, không còn thuần khiết. Em nhớ ngày đầu tiên sau khi khôi phục trí nhớ, trái tim em luôn cảm thấy trống rỗng giống như mất đi thứ gì đó. Sau này em mới nhận ra rằng mình đã đánh mất thứ quan trọng nhất, đó chính là anh.”

Chồng cũ A dường như bị mắc kẹt trong ký ức, gã nhất thời không thể trốn thoát: “Em không dám nghĩ anh sẽ đi làm phẫu thuật. Ngày hôm trước rõ là chúng ta còn vui vẻ như vậy, nhưng lúc anh bật khóc đến thương tâm thì em chỉ biết đứng bên ngoài phòng bệnh, thậm chí em không có dũng khí để bước vào, khi đó, em cảm thấy anh chỉ thích em ở khu R. Đúng là Liêu Dực Tu không có dũng khí bước đến để đến an ủi anh. Lúc đó anh nhất quyết đòi ly hôn rồi rời đi, em đã băn khoăn mãi, liệu rằng khi em để anh rời đi thì có phải anh sẽ thấy hạnh phúc hơn không?”

“… Nhưng em đã cho người đi theo dõi anh.”

Chồng cũ A: “Em nghĩ… An ninh ở khu R không tốt nên đã bí mật bảo họ bảo vệ anh, vì em không nỡ để anh đi.”

Người thành thật O nhìn chồng cũ A đang ngồi trước mặt.

Biểu tình khẩn trương lo lắng, dáng vẻ thận trọng.

Người như vậy.

Người thành thật O thực ra từng muốn hỏi, gã có phải cũng giống như anh hay không, từng chịu sự không cam lòng từ sâu trong nội tâm và dằn vặt hối hận trong quá khứ.

Quá khứ đã làm anh vui vẻ trong chốc lát, nhưng anh cũng từng nghĩ chồng trước A chính miệng nói với mình, gã của ngày xưa đã sai.

Người thành thật O sững sờ một lúc rồi thở dài áp tai vào ngực chồng cũ A.

Anh nghe thấy nhịp tim của chồng cũ A đang đập dồn dập.

“Anh… làm gì vậy?”

“Liêu Dực Tu, anh đã muốn làm việc này từ lâu rồi, anh vốn tưởng rằng em không có trái tim, bây giờ anh lại nghe được nó đập nhanh như vậy.”

Người thành thật O ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt của chồng cũ A.

Chồng cũ A cầm tay anh đặt lên ngực trái của mình, cúi đầu tiến lại gần anh, trong giọng nói hắn đầy vẻ mê hoặc: “Nó còn có thể đập nhanh hơn vậy.”

Ngay khi mũi của chồng cũ A chạm vào chóp mũi của người thành thật O, lông mi của người thành thật O gần đến mức chỉ cần gã hơi cúi đầu, nhích lại một chút là có thể chạm vào môi của người thành thật O.

Bỗng nhiên lòng bàn tay của người thành thật O chắn ở giữa.

Bộ dạng của chồng cũ A nhìn anh có chút tổn thương, gã môi mím chặt, như đang tủi thân nhưng càng giống là gã đang khổ sở hơn.

Người thành thật O thờ ơ nằm xuống, sau đó vỗ nhẹ vào chiếc gối bên cạnh rồi nghiêng người, bỏ lại một câu: “Hôm nay muộn quá rồi, em đừng nghĩ gì quá đáng cũng đừng hòng động tay động chân nữa, nếu không anh sẽ đi luôn.”

Chồng cũ A đi tắt đèn, gã nhanh chóng tiến vào giường xốc chăn lên, đắp chăn cho mình và người thành thật O, lải nhải: “Được rồi, em hiểu mà, anh ngủ sớm đi, nhưng thật sự lúc đầu em cũng không có nghĩ gì nhiều. Em chỉ nghĩ, haha, chủ yếu chính là em không dám nghĩ nhiều về anh, anh biết không? Lệ Lệ thật sự rất giống anh, con bé giống như một phiên bản thu nhỏ của anh vậy. Nhiều khi nhìn con, em đã nghĩ rằng hồi nhỏ chắc hẳn anh rất dễ thương.”

“Không phải trước đây anh từng nói tuổi thơ của mình sống không hạnh phúc sao? Em cũng vậy. Em chưa từng gặp cha mình, thật ra có gặp hay không cũng không quan trọng, nhất định là anh sẽ không thích ông ấy. Từ trước đến giờ cha chưa bao giờ mỉm cười với em. Em cũng ghét ông ấy. Nhưng mà khi ông ấy xuôi tay đi về thế giới bên kia, em liền cảm thấy có chút mất mát không thể nói rõ, nên em nghĩ kỹ rồi trên thế giới này người thân duy nhất của em chỉ có anh.”

Người thành thật không nói gì, hình như anh đã ngủ thật rồi.

Chồng cũ A xoa nhẹ tuyến thể sau gáy của người thành thật O, sau đó gã nhẹ nhàng hôn lên, thì thầm: “Anh ngủ thật rồi à? Phó Tang Nhạc, em sẽ mang hạnh phúc đến cho anh, còn nữa cảm ơn anh.”

Lời thề thành kính mang theo cảm giác sâu nặng.

Sau khi chồng cũ A nói xong, gã cảm thấy ngươi thành thật O đang xoay người về phía người.

Người thành thật O đưa tay ôm lấy mặt chồng cũ A: “Thôi quên đi, xem ra nếu không làm gì thì em sẽ còn lảm nhảm hết đêm.”

Chồng cũ A muốn nói rằng mình nói xong rồi thì người thành O đã trực tiếp ngồi lên người gã.

Dưới ánh trăng nhàn nhạt xuyên qua ô cửa, phủ lên trên người thành thật O một lớp sương bạc.

Quả thật người đẹp dưới ánh trăng là điều không thể so sánh được.

Chồng cũ A mở to mắt nhận ra điều gì đó nên vô thức nuốt nước bọt, im lặng nuốt lời vào miệng.

Quần áo họ lần lượt bị ném ra khỏi giường, vương vãi trên sàn.

Người thành thật O đưa tay kéo chăn che mặt mình, chồng cũ A nhìn theo từng động tác của anh, như thể gã muốn nhìn rõ từng biểu cảm vui sướng nhỏ nhất của người thành thật O.

Sau đó, người thành thật O thản nhiên cho phép chồng cũ A nhìn mình, thậm chí không thèm che giấu cảm giác thất thần và sự thỏa mãn lười biếng trong mắt anh.

Chồng cũ A cười khúc khích, ghé vào tai anh kiên trì nói gã sẽ yêu anh suốt cuộc hành trình còn lại.

【 Tác giả có lời muốn nói: 】

Chính văn xong rồi, tiếp theo tôi chuẩn bị viết H, tôi đợi ngày này lâu lắm rồi, một ngày ăn chay, một ngày viết H văn, mỗi ngày ăn chay sẽ dưỡng dạ dày… ( ㅍ_ㅍ)

Tiếp theo là một bộ đọc để giải trí, 《 Đương hắn dùng sinh nhật giải khai tử địch mật mã 》, chủ yếu là nói về nhan sắc. (Lên web hồng để đọc bộ mới của tác giả nha mấy bà)

Truyện Chữ Hay