" Cha, tình thế hiện giờ, ta và người phụ tử hai người đáng lý ra nên đứng ở cùng chiến tuyến mới đúng, sao lại để ngoại nhân ly gián? "
" Ngươi nói Chang wook? Chang Wook dù có tư tâm, nhưng sự phản đối của hắn không phải không ổn. Lễ nghi Đại Sở, có thể nào phát sinh chuyện trái luân thường, Thái hậu gả cho như vậy? " Kim đại nhân không chút nào chừa mặt mũi cho nữ nhi của mình
Jennie ấm lạnh tự biết, nhưng là bị cha của mình giáp mặt chỉ trích. Cảm thấy xấu hổ không chịu nổi, hốc mắt đỏ lên, nhưng rất nhanh liền thu hồi phần yếu đuối kia. Kiệu hoa Jisoo đang tới, kỵ binh Chang Wook ngăn ở cửa cung. Hai phe gặp nhau nhất định sẽ xung đột, vô luân bên nào chiếm thượng phong thì cũng không coq lợi gì, chỉ càn làm thêm loạn mà thôi, bình tĩnh thảnh thơi nói:
" Cha, nữ nhi hiểu biết Jisoo, việc hôm nay dù có thế bào đi nữa thì y sẽ không từ bỏ ý đồ. Lẫm nhi còn trong tay y, chẳng lẽ cha trơ mắt nhìn y làm khó Lẫm nhi? Cha chớ quên, Jisoo nắm trọng binh, chỉ dựa vào Chang wook mà muốn cùng Jisoo đối nghịch, kết cục chỉ có một. Ji lão tướng quân là cha thế giao, ngài nhẫn tam nhìn Ji gia một nhà như vậy bị mất? Hơn nữa Ji gia Kim gia hai nhà môi hở răng lạnh, không có Ji gia làm hậu thuẫn. Cha, một quan văn ở trong triều, địa vị sớm hay muộn gì cũng khó giữ được. Jisoo sở dĩ không có phế đế tự lập là do ít nhiều gì cố kỵ thế lực ta. Hiện tại các người cho y lấy cớ diệt trừ dị kỷ, đến lúc đó ai gia mất đi chỗ dựa vững chắc này, về sau cùng Lẫm nhi cô nhi quả phụ, cũng chỉ cow thể mặc người chém giết. Nếu Jisoo làm hoặc không làm thì đã làm và phải làm đến cùng, trực tiếp soán vị, chúng ta có thể cản được y? Chẳng lẽ cha nguyện ý nhìn thấy như vậy sao? "
Kim đại nhân kiêng kị Jisoo nhưng cùng Thài hậu gả cho là hai chuyện khác nhau: " Cha biết ngươi khó xử, , lúc trước bội ước ngươi và Chang wook vào cung, đó là hoàng mệnh không thể trái. Hiện giờ không chỉ liên quan đến vinh nhục mà còn liên quan đến tính mạnh của ngươi. Cái gọi là hoa rồi sẽ tàn, người cũng không tốt quá một trăm ngày. Cảnh Vương bất quá nhất thời đắc thế, từ xưa đến nay công cao chấn chủ thì có mấy người có kết cục tốt. Ngươi nếu đi theo y, ngày sau tất chịu liên lụy, nếu kết cục giống nhau, vì sao không lưu ở sách sử cho mình cái danh trong sạch? "
Nói tới nói lui là vì danh dự và mỹ danh, Jennie cũng biết phụ thân vì muốn tốt cho nàng, tựa như lúc trước nàng không thề nhận Jisoo giống nhau. Chỉnh là ngay cả nàng không ngờ một ngày kia nàng lại cam tâm tình nguyện gả cho. Người ngoài chỉ nói Jisoo dùng quyền ép buộc, nhưng lại không biết Jisoo đối nàng một mảnh tâm ý. Jisoo dám mạo hiểm thiên hạ to lớn thú nàng, chẳng lẽ chỉ vì sắc đẹp? Lần này tự không thể nói với phụ thân, nói xong chỉ nói nàng không biết thẹn. Việc đã đến nước này, mặc kệ là Lẫm nhi, mà còn là vì mình, vì Jisoo, nàng không được phép lùi bước
" Cha, người có đạo lý của người, nữ nhi cũng có ý nghĩ của chính mình, chuyện này ngay cả Thái hoàng thái hậu cũng ngầm đồng ý thì người tội gì làm khó. Nữ nhi tâm ý đã quyết, người không cần khuyên nữa "
Kim đại nhân tự biết nữ nhi cố chấp. Nàng năm đó vì Chang Wook mà tự sát thì có thể nhìn ra được. Ông càng biết nữ nhi là người hiểu được trái phải rõ ràng, lần này biết rõ là sai nhưng vì sao khư khư cố chấp? Chớ không phải cùng Cảnh Vương ở chung lâu, động tình rồi? Ông thầm giật mình, nếu quả thực như thế thì ông đã phí lời rồi: " Jen nhi, ngươi nói cho cha biết, Cảnh Vương dây dưa ngươi lâu như vậy, ngươi động tâm? "
Jennie sửng sốt một chút, lập tức rũ mi mắt xuống, trong đầu đấu trang, lại ngẩng đầu, nhìn phụ thân nói: " Nữ nhi cũng muốn nói cho cha, Jisoo đối nữ nhi thật sự tốt lắm, y tuyệt sẽ không làm hại nữ nhi cùng Lẫm nhi. Nữ nhi biết ca ca bọn họ lo lắng, nghĩ đến Jisoo sẽ quá phận cho nên mới cùng Chang Wook cùng nhau mọi cách lôi kéo Lẫm nhi, trăm phương nghìn kế cùng Jisoo đối nghịch. Bọn họ như thế nào lại không nghĩ, nếu Jisoo có tâm soán ngôi thì cần gì phải phiền phức như vậy. Còn muốn mạo hiểm bêu danh thú nữ nhi? Nữ nhi đúng là biết Jisoo muốn cái gì, nên mới đáp ứng, đây là biện pháp tốt nhất bảo tồn mẫu tử ta cùng Kim gia một nhà lớn nhỏ "
Kim đại nhân trầm mặc, Jennie không phủ nhận đó là cam chịu, biết khuyên nữa cũng không có nghĩa, nhưng ông cũng có lập trường riêng. Trước khi đến đây ông đã có quyết định, liền hạ quyết tâm. Vẫn còn có chút không rõ cần phải hỏi rõ ràng, nói : " Jen nhi, cha hỏi ngươi lại một vấn đề cuối cùng "
" Phụ thân thỉnh giảng "
" Ngươi nói Cảnh Vương không ham đế vị, nếu như cùng Cảnh Vương có con nói dòng, hắn có thể hay không thay đổi chủ ý? " hai người bọn họ chỉ mới hơn tuổi, đều này có thể xay ra
Jennie nghe vậy lập tức đỏ mặt, nhỏ giọng nói: " Phụ thân xin yên tâm, chúng ta không có hài tử " hai nữ nhân như thế nào có thể sinh ra hài tử
Ông được nàng cam đoan, vuốt râu gật đầu, yên tâm
" Ngươi đã nghĩ đến chu toàn, vậy cha không lời nào để nói " vừa nói xong, ông đột nhiên hướng về cây cột bên cạnh
Một chút điềm báo đều không có, Jennie hoàn toàn sợ tới mức ngây người. Đợi khi nàng lấy lại tinh thần, ông đã ngã trên mặt đất, trên trán đầy máu tơi, hét kên một tiếng: " Cha! Người đâu truyền thái y "
Hongju nghe được tiếng hô, vọt vào trước, vừa thấy vậy cũng luống cuống tay chân, lại vội xông ra ngoài
May mắn Kim đại nhân đã hơn năm mươi tuổi, không có nhiều khí lực lắm. Này mặc dù dùng hetq sức nhưng cũng không thương tổn tính mạng, máu lưu trên mặt, nhìn qua thật đáng sợ
Jennie quỳ gối trước mặt phụ thân, dùng ông tay áo lau máu trên mặt ông, nước mắt rơi xuống: " Cha, người làm cái gì vậy? "
Ông bị thương không nhẹ, hơn nửa ngày lấy được hôi, đứt quãng nói: " Cha làm quan vài thập niên, vẫn giữ mình trong sạch, tuyệt không đề người nửa câu vỡ miệng......" liên tục ho khan vài tiếng, miệng tràn máu, nói: " Cha tổng yếu cấp người bên ngoài một cái công đạo...."
" Người bên ngoài thích nói gì thì nói đi, làm sao so được tình mạng trọng yếu, người như thế bức nữ nhi, làm cho nữ nhi như thế nào an lòng? "
Ông khóe mắt cũng có lệ, gian nan giơ tay lên, vuốt má nữ nhi nói: " Cha biết mấy năm nay khổ ngươi, nương ngươi mất sớm, hai ca ca ngươi không có tài cán gì, cha ngươi là một người bảo thủ, Kim gia chỉ dựa vào ngươi một đứa con gái chống đỡ, mà ngươi lại là Thái hậu buông rèm chấp chính, còn quốc gia mà vất vả, hiện giờ càng phải gả cho Cảnh Vương, cha biết ngươi không dễ chịu, cha thật sự không thể dễ dàng tha thứ vết nhơ như thế....."
" Nói vậy là người vẫn không dễ dàng tha thứ nữ nhi tái giá với người khác? "
" Làm cha làm mẹ, người nào không hy vọng con mình sống tốt, ta luôn hy vọng nữ nhi của mình phải thật tốt, nhưng miệng nhiều người nói chảy vàng, tích hủy tiêu cốt, tổng yếu có một lý do ngăn chặn kia từ từ chi khẩu "
" Vậy người cũng không nên tổn thương chính mình "
Hongju đã thỉnh thái y lại đây, Jennie vội vàng bỏ qua lễ tiết, cho thái y chuẩn đoán liền. Nghe thái y nói không nguy hại tính mạng, mới hoàn toàn yên tâm, phân phó tả hữu phù Kim gia nhân đến phòng khách nghỉ ngơi
Ông ngăn cản, đối thái y nói: " Phiền toái Hình Ngự y giúp lão phu cầm máu là được rồi, lão khi còn muốn đi ra ngoài điều đình, không thể để bọn họ đánh nhau, tổn thương hòa khí "
Hình ngự y có chút khó xử, nhìn Jennie nói: " Nương nương, Kim đại nhân bị thương không nhẹ, ta sợ...."
Jennie lại khuyên một hồi, thật sự khuyên không được, đành phải nói: " Cẩn thận băng bó vết thương, ngươi theo đại nhân cùng đi đi "
Hình ngự y lĩnh mệnh
Đợi hai người rời đi, hongju chạy nhanh cầm khăn tat lau vết máu trên cột, vừa lau vừa nói: " May mắn lão gia không có việc gì, thật sự hù chết nô tì "
Trên mặt Jennie lệ vẫn chưa khô, một màn vừa rồi vẫn còn làm cho nàng sợ hải. Nếu phụ thân thực sự xảy ra chuyện, nàng như thế nào có thể tha thứ chính mình
Hongju thu thập xong, đi đến bên cạnh Jennie nói: " Nương nương, giờ lành nhanh đến, nô tì trang điểm cho người "
Jennie giật mình, trải qua chuyện vừa rồi, tâm kiên định có chút do dự
__________
Kim đại nhân ngồi nhuyễn kiệu đi đến cửa Triều Dương. Người chưa tới, nhưng đã nghe đến tiếng động mấy ngàn người huyên náo. Trong lòng thầm kiêu không tốt, cho cung nhân nhanh chân. Hạ kiệu xong, quả nhiên thấy hai thế lực tại ở trước cửa Triều Dương giằng co. Nhung trang màu trắng chính là Chang wook, mặc hỉ phục đỏ thẫm là Cảnh Vương Jisoo, phía sau bọn họ còn có mấy ngàn người. Nhìn kĩ lại, hai bên đều có máu, hiển nhiên là đã giao thủ
Cùng Kim đại nhân diện thánh có vài quan viên, nhìn đến thủ phụ đại nhân, lập tức đều vây quanh lại, cơ hồ trăm miệng một lời hỏi: " Đại nhân, đầu ngài làm sao vậy? " ( Chơi ngu đóa )
Kim đại nhân trên trán quấn vải trắng, còm có chút máu. ông mới từ chỗ Thái hậu đến, mọi người lập tức đoán được chuyện gì đã xảy ra. Không nghĩ tới Kim đại nhân thế nhưng lấy cái chết để uy hiếp, mọi người đều phị thuyết phục
Kim đại nhân chỉ cào hai người cách đó không xa đều tự cưỡi ngựa ở trên lưng hỏi: " Tình thế trước mắt như thế nào? "
" Cảnh Vương vừa đến không lâu, cùng Ji tướng quân nói nói mấy câu, ngôn ngữ bất hòa liền đánh " một vị đại nhân nói
" May mà Cảnh Vương chỉ một mình đấu Ji tướng quân, thủ hạ của bọn họ vẫn chưa động thủ nếu không càng không thể khống chế, chúng ta luôn ở đây chờ đại nhân về, ngài bây giờ về ròi, tranh thủ khuyên nhủ đi " vị đại nhân khác nói
" Nhị vị, xin nghe lão phu một lời "
________