Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Jennie nghe được hai người nói chuyện, trước mặc kệ Thành Dương quận chúa nói thật hay giả thì ít nhất có một việc là xác định. Thành Dương ái mộ Jisoo, hơn nữa còn sâu đậm, thế cho nên dùng tới phương thức cực đoan, thậm chí dùng giang sơn để đổi, này cũng giống Jisoo đối với nàng. Điều làm cho nàng vui mừng chính là thái độ Jisoo kiên quyết, sự kiên quyết đó làm cho nàng cảm động. Ở trước mặt Thanh Dương chấp nhất như thế, chỉ có thể nói trong lòng Jisoo thật sự có nàng. Một người như thế vì nàng, nàng cũng không biết nói sao cho đúng nữa
Đột nhiên một tiếng thét kinh hãi vang lên, là Thanh Dương thâm âm sau đó nghe Jisoo nói: " Ngươi không cần phí nhiều lời trước mặt ta, ta chỉ hỏi ngươi, rốt cuộc ngươi giấu Jen nhi ở đâu? "
Yoo Jung chỉ hừ một tiếng, vẫn chưa đáp lại
" Được, ngươi đã không chịu nói thỉ đừng trách ta không thương hoa tiếc ngọc, giết ngươi rất tiện nghi cho ngươi, ta muốn ở trên mặt như hoa như ngọc ngươi khắc chữ, cho người về sau không còn mặt mũi gặp ai "
" Kim Jisoo! Ngươi dám? "
" Bổn vương vì sao không dám? Trên đời này chỉ có một người có thể nói không với bổn vương, ngay cả mẫu hậu bổn vương cũng không được như vậy ngươi là cái gì mà còn dám dõng dạc áp chế bổn vương? "
" A! " Yoo Jung thét lên kinh hãi, tựa hổ Jisoo thật sự lấy dao vẽ mặt nàng. Chợt nghe nàng yếu thế nói: " Dừng tay, ta cho ngươi biết là được "
" Bây giờ mới nói sao, nói sớm hơn có phải đỡ tốn nước bọt không "
Yoo Jung hầm hừ
" Ngươi người này quả thực lãnh huyết vô tình, Thái hậu kia chỉ là quả...." dừng lại một chút nói tiếp: " Những gì ta nói với ngài tất cả đều là tình hình thực tế, tin hay không tùy ngài. Cho dù ngài thấy Thái Hậu, thậm chí cưới nàng thì cũng ôn nhu không được vài ngày, không bằng hảo hảo cân nhắc một chút đề nghị của ta, cùng lắm thì ta rộng lượng một chút, ta làm chính, nàng làm thiếp "
Jisoo hừ một tiếng, cười nhạt
" Ngươi đừng vội phủ nhận, trở về cân nhắc trước đi rồi cho ta câu trả lời thuyết phục, dù sao cái này cũng liên quan đến giang sơn xã tắc và tính mạng thân gia của ngươi, ta ngụ ở Lai Phúc khách điếm thành đông, sẽ ở Kinh Thành hơn mười ngày, nếu ngươi không đến gặp ta như vậy cũng chỉ có thể gặp trên chiến trường "
" Mau mang ta gặp Jen nhi " Jisoo không kiên nhẫn nói
" Nàng ở bên kia ngươi đi qua là thấy "
" Jen nhi ở gần đây? "
Tiếng bước chân dồn dập, Jennie nhìn Jisoo chạy vội về phìa mình. Miệng không thể nói, chỉ có thể nhìn y chạy đến
Jisoo cụng nhìn thấy nàng, mừng thiếu chút nữa rơi lệ, từ lúc Jennie bị bắt đi có nửa ngày mà giống như đã qua rất lâu. Cơ hồ bổ nhào tới trước mặt Jennie, kích động nói: " Jen nhi! Nàng đây rồi, nàng thế nào, có bị khi dễ hay không? "
Jennie lắc đầu, vẻ mặt ôn nhu nhìn Jisoo
Jisoo hỏi vài câu, không thấy Jennie trả lời mới biết nàng bị điểm huyệt. Giải huyệt cho nàng xong, đỡ nàng đứng lên, Yoo Jung cũng đi tới, còn hướng Jennie cung kính làm lễ, vui cười nói: " Yoo Jung tham kiến nương nương, nương nương thiên tuế " hình như Jennie không phải nàng bắt tới
" Quận chúa công phu không tồi " Jennie thản nhiên nói
" So với Vương gia còn kém xa "
" Việc hôm nay bổn vương cho ngươi nhớ kỹ, ngươi không tổn thương gì Jen nhi, bôn vương tha cho ngươi một lần. Trở về báo cho phụ vương ngươi biết, nói cho hắn thức thời một chút đi, đừng lão mã thất đề, bổn vương niệm hắn ở Kim gia là lão tôn thất, cho hắn một cơ hội để ăn năn, nếu khăng khăng một mực thỉ chẳng những chính mình đánh mất tinhw mạng mà còn họa cập con cháu " nói xong cõng Jennie đi mất
" Jisoo đừng quên, ta ở lại tại Lai Phúc khách điếm! " Yoo Jung ở sau hô lớn
" Ngươi vì sao không đáp ứng quận chúa? " Jennie trên lưng y, dán vào tai y hỏi
" Nàng đã nghe hết ta và Yoo Jung nói rồi, vì sao còn hỏi? "
Jennie giận dữ: " Ta chỉ là cảm thấy quận chúa thích ngươi, còn suy nghĩ mọi chuyện thay ngươi, điều kiện nàng đưa ra đối với ngươi trăm lợi không một hại, ngươi không có lý do cự tuyệt "
" Nàng chính là lý do ta cự tuyệt "
[ ngoài đời có ng nói với toi vậy toi đổ rầm rầm luôn óh (ノ≧∀≦)ノ ]
Jennie nghe xong thân mình hơi chấn động, lại nói: " Quận chúa cũng nói, ngươi đồng thời có thể có hai người chúng ta "
Jisoo buông nàng xuống, cùng nàng mặt đối mặt, nói: " Lòng ta chỉ có một người vì sao lại thú hai? " dừng một chutq, không hờn giận hỏi: " Chẳng lẽ nàng nguyện ý chia sẻ ta cùng người khác? "
Đương nhiên không muốn! Jennie không nói vậy mà lại nói: " Nếu quận chúa nói đều là sự thật thì sao? "
" Đánh thì đánh, Kim Jisoo ta chưa từng sợ ai. Mười vạn tinh binh của ta chẳng lẽ còn sợ bọn họ, một đám ô hộp? "
" Đúng là như vậy, nhưng mà...." Jennie nhìn y, do dự một chút mới nói: " Ngươi thật sự không nghĩ tới phế đế tự lập? " đây mới là đều nàng lo lắng, vô luận Jisoo nhận nó thì ngôi vị Hoàng Đế của Lẫm nhi tựa hồ tràn ngập nguy cơ, trừ phi Jisoo không lai động mà duy trì
" Jen nhi chớ không phải quên ta là nữ nhân, nàng muốn ta làm nữ đế sao? " từ lúc tiên đế còn tại vị y có cân nhắc qua, không phải không được. Một khi khống chế không được, Đại Sở có thể sẽ bị mất trên tay y, y không muốn làm tội nhân thiên cổ, y tình nguyện làm chu công mà lưu lại mỹ danh, vả lại khát khao ở trong lòng y chỉ cần uyên ương có cuộc sống bình thản
Jennie nhìn y, như hiểu, như không. Jisoo có đôi khi đơn giản đến mức làm cho nàng không thể tin được.
Jisoo cầm tay nàng, lại một lần lời thề son sắt cam đoan nói: " Yên tâm đi, con của nàng cũng là con của ta, ta sẽ làm cho hắn an chẩm không lo "
Jennie chỉ có thể thở dài
Trở lại Cảnh Vương phủ đã là giờ tý, Jisoo không muốn Jennie hồi cung. Cho một thân tín vào cung nói một tiếng, đồng thời phân phó Lisa ngày mai sáng sớm trở về ngoại tinh hoàng tộc
Hạ nhân Cảnh Vương phủ không biết Jennie, có một số ở trong vương phủ đã lâu đây là lần đầu tiên thấy Vương gia mang nự nhân trở về, hơn nữa còn là nữ nhân xinh đẹp. Một nha đầu hỏi Jisoo, có hay không giúp tiểu thư chuẩn bị phòng, Jisoo nói cứ mang tiểu thư đến phòng bổn vương là được. Jennie lập tức sáng mờ đầy mặt
Bố trí trong phòng Jisoo rộng lớn, Nhưng Jennie không thích ứng kiểu bày biện hoàn toàn như nam tử này. Nàng có thể chấp nhận Jisoo nguyên nhân rất lớn vì Jisoo là nữ nhân, nữ nhân sạch sẽ
" Làm sao vậy? " Jisoo thấy sắc mặt Jennie không tốt hỏi
Vì liên quan đến an nguy nên Jennie cái gì cũng không nói. Giằng co một ngày sớm đã rất mệt, bụng lại đói kêu vang. Kêu Jisoo, Jisoo vội cho người chuẩn bị, y cũng đói cả ngày mà nhìn thấy Jennie cao hứng nên quên
Vừa mới dùng cơm xong, ngươi báo tin vào cung đã trở lại, phía sau có soojin và Lisa đi theo. Soojin thứ nhất không yên lòng, thứ hai mang xiêm y đến cho Jennie, còn Lisa là tìm Jisoo có việc gấp
Thừa lúc Jennie đi tắm, Jisoo dẫn Lisa đến thứ phòng
Mới vừa vào, Lisa hỏi: " Nương nương bị ai bắt a? "
Jisoo tóm tắt ngắn gọn lại, chuyện Bắc Xuyên vương chiếm Giang Lăng cũng nói cho Lisa
" May mắn nương nương không có việc gì " sau đó thở dài: " Bắc Xuyên vương động tác thật nhanh "
" Thiên toán vạn toán dựa vào bối cảnh Giang Lăng thành chùa còn tưởng rằng ít nhất có thể kéo dài tới lúc ta cưới Jen nhi "
" Vương gia phía trước phân phó, thuộc hạ đã làm thỏa đáng, không bằng trước cho thuộc hạ xung phong...."
" Ngươi là thân tín của ta, ngươi động như ta động, không ổn. Dù sao vẫn còn chưa tới nông nổi xé rách da mặt, nếu ta tùy tiện phát binh, ngược lại hắn lấy cớ khởi binh. Như vậy, ngày mai sáng sớm ngươi trước hết để cho Phùng tướng quân - Hàn tướng quân - Vệ tướng quân đến phủ một chuyến, ta sẽ an bài, có một số việc cần tá lực đả lực "
Lisa lĩnh mệnh
Jisoo nghĩ tới một chuyện nói: " Ngươi đi tra một chút, trừ bỏ Thành Dương quận chúa hoặc có bao nhiêu người Bắc Xuyên vương tiềm tàng ở Kinh Thành, tỉm ra chặt đứt liên hệ bọn họ, về phần Thành Dương quận chúa, nếu đưa lên tới cửa vậy thu phần lễ này đi "
Jennie ngồi trước bàn đọc sách, mặt thù chăm chú nhưng kì thực không yên lòng, nghe được tiếng đập cửa, tay run lên, chần chờ một chút ra hiệu cho soojin mở cửa
Soojin thỉnh Jisoo tiến vào, rồi lui ra ngoài ở tiền sảnh, để tùy thời gọi đến
Jisoo nhìn sách trên tay Jennie là
lễ nhớ , trong lòng cười thầm, Jen nhi thật không thú vị, ngày tốt cảnh đẹp như vậy lại xem cái quyển đứng đắn như thế, còn có rất nhiều hảo thư, đi đến giá sách tùy tay rút ra một quyển, để trước mặt Jennie
Jennie khó hiểu, hồ nghi nhìn Jisoo
" Jen nhi coi như đọc qua nhiều sách vở, có từng đọc qua quyển này chưa? "
Jennie thấy bìa sách viết Tranh Giành Trung Nguyên bốn chữ to, nhìn đúng lạ mắt, tò mò mở ra, tờ đầu viết thiên địa sơ khai, lật thêm một tờ là tranh vẽ. Đợi nàng hiểu được vẽ cái gì, mặt lập tức đỏ lên, cầm tập tranh chọi vào người Jisoo, vừa thẹn vừa giận nói: " Kim Jisoo! Ngươi hạ lưu "
Jisoo cười to không ngừng, rồi giả vờ vô tội nói: " Jen nhi thật là, làm cũng làm rồi còn thẹn thùng như vậy "
Jennie thầm nghĩ muốn lấy cây kiếm trên tường xuống bổ Jisoo ra
_________
tieng mới được chap. mn đọc vui vẻ nhoa (^^♪