" đa tạ vương gia cân nhắc. Bổn cung biết nhưng vẫn thấy không ổn. Hoàng thượng có hai hoàng tử, nếu có di chiếu truyền ngôi cho nhị hoàng tử, xin vương gia dời bước đến chỗ Dung phi, thương nghị với Dung phi. Bổn cung còn có chuyện trọng yếu, tha thứ không thể bồi lâu."
Khi Jennie đang suy nghĩ, thấy ánh mắt suồng sã của Kim Jisoo, nàng bực mình. Đồng thời cũng nghĩ đến, Lẫm nhi cũng có thể đăng cơ dĩ nhiên là tốt, nhưng bị khống chế cũng không dễ chịu. Huống chi, tính tình cảnh vương khó dò, thậm chí là mang lòng tư nàng. Đồng ý với y chẳng khác nào làm bạn với soái lang? Họa phúc khó biết, không bằng buông tha. Nàng không tin Lẫm nhi đã không uy hiếp được y, mà y vẫn muốn đuổi tận giết tuyệt mẹ con nàng.
Jisoo không đoán được Jennie sẽ cự tuyệt nhanh như vậy, thấy Jennie sắp đi thì kéo tay nàng lại, lạnh giọng nói:
" Hoàng hậu nghĩ kĩ chưa? Nếu nhị hoàng tử đăng cơ thì hậu cung này sẽ không có chỗ cho hai mẹ con nàng đâu. Mà cũng không có nơi nào cho mẹ con nàng yên ổn cả."
" Muốn đánh muốn giết tự nhiên, làm gì cũng được." Jennie ảm đạm mà cười.
Jisoo sững sờ. Cái gọi là nhất tiếu khuynh thành cùng lắm cũng chỉ đến như vậy đi.
Jennie thừa lúc Jisoo ngẩn ra mà thoát khỏi cái tay đang níu nàng, hét lớn một tiếng:
" người đâu!"
Một loạt bước chân- soojin, hongju chạy tới đầu tiên. Hai người lo lắng nhìn đến Jennie không có việc gì mới nhẹ nhàng thở ra. Hai người vén áo hành lễ với Jisoo xong một trái một phải đứng bên cạnh Jennie.
Từ thăng mang theo thái giám nâng kiệu đi tới,hỏi Jennie:
" nương nương, có thể đi rồi?"
" đi thôi " Jennie vịn tay soojin bước lên liễn, không thèm nhìn Jisoo.
Đợi cho đoàn người đi hết, một thị vệ lại hỏi Jisoo:
" vương gia chúng ta cũng đi Ngọc Hi cung?"
Jisoo lức này mới lấy lại tinh thần, phát hiện người đã không còn, lại nhìn trên tay dấu răng lưu lại y đưa lên mũi như là ngửi được mùi thơm ngát, tinh thần không hỏi rung động.
Khôi phục lại bộ dạng lạnh lùng nguyên thủy, Jisoo nói:
" Đi, đi xem náo nhiệt thôi"
_________________________
Văn võ bá quan đứng đầy ngoài Ngọc Hi cung, nhìn thấy liễn Jennie đến liền đồng loạt quỳ xuống và hô to "nương nương vạn tuế."
Jennie bước xuống liễn, đi qua tất cả các bá quan. Khi bước lên bậc thềm, đầu không đổi hướng bỏ lại một câu" bình thân".
Ngoại Ngọc Hi cung cũng đứng đầy người - các phi tần từ lớn đến nhỏ nhìn thấy Jennie đều hành lễ.
Jennie phất tay" miễn hết đi " và nàng bất động thanh sắc nhanh chóng xem xét tất cả mọi người, phát hiện Dung phi và nhị Hoàng tử Kim Du Đan không có, Thái hậu cũng không.
Từ thăng dẫn Jennie vào nội điện, Jennie nhìn vào bài trí bên trong. Vách tường treo đầy tranh đạo sĩ, giữa điện có một cái đỉnh ba chân, cấm ba cây nhang lớn và một bồ đoàn màu vàng đã bẹp vì ngồi lâu. Từ khi hoàng thượng đam mê tu tiên, hoàng thượng đã biến đổi tẩm cung của mình thành đạo trường-bình thường cũng không vào triều mà trốn ở đây tu luyện cả ngày, quyết tâm thành tiên nhưng không bỏ nữ sắc. Tất nhiên, Dung phi đến đây là thường xuyên, còn Jennie cũng cỡ năm rồi chưa từng đặt chân đến.
Chưa đến chính diện đã nghe tiếng khóc. Thanh âm nào rõ nhất thì chính là Dung phi, thanh âm trầm thấp là Thái hậu còn thanh âm trẻ con, lại đang gào khóc là nhị Hoàng tử. Jennie khóc không được, chỉ có thể miễn cưỡng bi thương. Nàng đi vào, thấy thái hậu ngồi ở giường lôi kéo và không ngừng xoa vuốt bàn tay hoàng đế đã không còn. Dung phi, nhị Hoàng tử thì quỳ gối trước giường, nhị Hoàng tử chỉ mới tuổi lại khóc đến dị thường thương tâm.Jennie nghĩ đến con trai mình, chắc giờ còn ở Kim Thanh cung chơi đùa.
Jennie đi qua, quỳ xuống bên chân thái hậu:
" thần tức tới chậm"
Thái hậu thương tâm quá độ, không khỏi giận chó đánh mèo, trên mặt còn mang theo lệ trào phúng nói:
" ai gia còn tưởng rằng hoàng hậu trách hoàng thượng bình thường vắng vẻ hoàng hậu, bây giờ đi rồi cũng không nguyện ý đến nhìn một lần."
" thần tức không dám,thần tức bị cản đường " Jennie cúi đầu nói
" chuyện gì quan trọng hơn cả hoàng thượng?" Thái hậu giận dữ hỏi. Có thể là nghĩ đến hoàng thượng không còn, Thái hậu lại tuông lệ như suối.
Jennie đang muốn trả lời thì bị cắt ngang.
" mẫu hậu, người đừng trách hoàng hậu nương nương, là nhi thần cản đường nàng."
Thái hậu vừa thấy Jisoo khóc càng thương tâm hơn" soo nhi mau tới đây, nhìn hoàng huynh một chúc đi."
Jisoo đến gần, thái hậu ôm chầm lấy bà vào lòng. Mặt Jisoo vừa lúc quay ra ngoài, nhìn đến Jennie quỳ gối bên chân thái hậu cũng miễn cưỡng mỉm cười với nàng. Trong buồn cười bao nhiêu thì buồn cười bấy nhiêu.
Jennie vốn không có thương tâm, lại nhìn đến Jisoo như vậy suýt chút nữa phì cười, làm nàng phải vội cuối đầu. cảnh vương uy phong còn có một mặt thế này!.
Jennie cuối đầu rất nhanh, nhưng cũng không tránh được ánh mắt của Jisoo, làm mặt mày y hớn hở, vui vẻ như là người đã chết kia không phải là thân đại ca của y. Và cũng không thể tránh được người có mắt xem hướng, có tai nghe hướng - Dung phi.
Dung phi không có để ý Jennie mà ngược lại là Jisoo, mới làm cho nàng đại khai nhãn giới. Một cảnh vương cuồng ngạo bất kham, không coi ai ra gì, mở miệng câu đầu tiên là có thể quyết định sống chết của người ta lại cười ngây ngô với Jennie? So với ấm sắc thuốc hoàng đế, thân đệ của hoàng đế này tự nhiên sẽ đem lại niềm vui cho đàn bà hơn. Chẳng những tuấn tú mà còn văn võ song toàn và nắm quyền cao, quả thật là tình lang trong mộng. Dung phi ái mộ Jisoo không thôi, nhất là lúc hoàng thượng bên nàng lực bất tòng tâm, nàng liền ảo tưởng mình nằm dưới cảnh vương mặc y chà đạp, tư vị nhất định cực kỳ tiêu hồn. Chỉ tiếc, cảnh vương không gần nữ sắc và điều đó tàn phá tâm tư không ít của thiếu nữ. Hiện tại, nhìn thấy Jisoo đối xử tốt với Jennie, Dung phi thấy thương tâm.
Không thể phủ nhận rằng lúc chưa nhìn thấy Jennie, Dung phi còn tự nhận mình là thiên hạ đệ nhất mỹ mạo vô song nhưng khi gặp Jennie rồi mới biết, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Vốn tưởng rằng bên cạnh hoàng đế đã có một nữ nhân như thế thì làm sao có thể chứa thêm người khác? Mà không ngờ Jennie tuy rất đẹp nhưng lạ là lãnh mỹ nhân. Hoàng đế đã chết nói là, Jennie ở trên giường giống đầu gỗ không khác, không biết lạc thú. Hoàng đế chỉ gặp vài lần đã không muốn gặp nữa, vốn bình thường không sao nhưng thấy vẻ mặt lãnh cảm của Jennie thì muốn lên cũng không lên được chứ đừng nói là làm gì khác. Còn nữ nhân Dung gia am hiểu nhất chính là mị thuật, ngoài ra còn sở hữu các bí phương độc môn, kết âm bổ dương. Quả nhiên không quá nhiều ngày hoàng đế một lòng muốn thành tiên đã quỳ gói dưới váy nàng, tùy nàng sai khiến.
Hiện tại, hoàng đế đã chết, ai thừa kế ngôi vị trở thành đại sự quan trọng nhất. Tuy cô dùng thủ đoạn mê hoặc hoàng thượng,nhưng hoàng thượng ngu ngốc vẫn ngu ngốc. Dù không đến hôn quân bại quốc nhưng đã để Kim Jisoo nắm quyền, song triều cương vậy mà không loạn, bởi vì Đại sở là của Kim gia. Nhưng cái chính là hoàng đế không chịu phế hậu.
Sự thật thì Kim Jennie không hề có khuyết điểm nào, ngoại thích lại cường đại, không có lý do gì để phế hậu cả. Chỉ có chuyện thái tử, hoàng thượng rốt cục cũng đáp ứng. Dù sao cũng là chuyện sau này, ồn ào tới cỡ nào thì ồn, chi nên dù nàng đang cầm chiếu thư truyền ngôi, nhưng cũng không dám cam đoan con trai mình có thể đăng cơ kế vị.
Kim Jisoo chính là mấu chốt của ván cờ sống chết này, nếu y đứng về phía mình thì nhất định nắm chắc phần thắng. Còn nếu giúp Jennie thì dữ nhiều lành ít. Mà mị thuật lại không có tác dụng với Kim Jisoo - Kim Jisoo chẳng những không để cô vào mắt - dù chỉ một chút - lại còn làm cho nàng biết tốt nhất là nên an phận, làm nàng xé nát rất nhiều khăn tay sau khi từ cảnh vương phủ trở về.
Thái hậu nhớ tới chuyện chính, để Jisoo sang một bên, hỏi Jennie:
" đúng rồi, Lẫm nhi đâu?"
" khởi bẩm thái hậu, do đêm qua nhiễm phong hàn, thần tức đã đưa thái tử đến Kim Thanh cung tĩnh dưỡng. Có lẽ bây giờ đã tĩnh rồi, thần tức sẽ sai người đem thái tử đến" Jennie nói
" Lẫm nhi bị bệnh, cứ để hắn nghỉ ngơi đi. Đứa nhỏ này thông minh từ nhỏ, nhất định hôm qua mơ thấy không có phụ hoàng nên tâm thần bi thương đây...đến ngày đại tang, để hắn nhìn mặt phụ hoàng lần cuối là được " thái hậu nói
Dung phi nghe mà trong lòng không biết có tư vị gì. Kim nhi khóc đến nghẹn họng, không thấy thái hậu nói một câu. Con Kim Jennie nhiễm chúc phong hàn, ngay cả mặt mũi hoàng thượng cũng không cần phải nhìn? Thái hậu quá bất công. Dung phi phẫn hận đến vò nát vật trong tay.
Thái hậu khóc một hồi, nói:
" hoàng đế mất rồi, nước nhà không thể một ngày không có vua. Lẫm nhi là thái tử theo lý thì nó sẽ kế thừa. Hàng nhập liệm, tân đế đăng cơ, hai đại sự này đều phải do hoàng hậu hao tâm tổn trí".
" là thần tức nên làm " Jennie nói
Thái hậu gật đầu,lại nhìn Jisoo nói:
" soo nhi, ai gia biết những lão thần trong triều đều phục con, con lên tiếng với bọn họ đi, để bọn họ thương cảm cho hoàng hậu cùng thái tử cô nhi quả phụ. Lỡ có việc gì sơ sót thì tha thứ nhiều chút, đừng quá khó khăn. Và con cũng nên giúp đỡ hoàng hậu."
Thái hậu lại cảm thán " đáng thương, hoàng hậu còn trẻ như vậy mà phải thủ tiết. Năm đó, ai gia với phụ hoàng con chí ít cũng có năm phu thê".
Luận tuổi, tuy Jennie là hoàng hậu nhưng vào cung sớm - mới có mười mấy tuổi, lại còn nhỏ- cho nên, trong số đông đảo phi tần thì là trẻ tuổi nhất. Còn Dung phi, vào cung sau Jennie lớn hơn Jennie tuổi. Ở độ tuổi mà phải thủ tiết, đối với nữ nhân mà nói quả thật tàn nhẫn. Mà tính là gì đâu- trước đó, Jennie cũng đã thanh tẩm quả dục năm - khó trách thái hậu lại đau lòng cho nàng.
" nhi thần biết rồi" Jisoo ngoài miệng đáp lời thái hậu nhưng mắt thì nhìn Jennie, với sắc mặt không chút nào che dấu đau thương, nuối tiếc.
Jennie lúc này mới bôi phục thái hậu gừng càng già càng cay, chỉ bất động thanh sắc mà có thể giải quyết được vấn đề khó giải quyết là ngôi vị chi tranh hiện tại. Trước tiên, không nhìn tới Dung phi là để không cho cô ta có cơ hội. Tiếp theo là phá bỏ ý định không an phận của Kim Jisoo. Cuối cùng là giải quyết dứt khoát, để thái tử kế vị. Chỉ là, có phải dễ dàng quá không? Dung phi và Kim Jisoo sẽ cam tâm tình nguyện nhận mệnh thái hậu an bài? Dung phi trăm phương ngàn kế đã lâu, tất nhiên không muốn, mà lúc nãy mình mới cự tuyệt chính sách bù nhìn, Kim Jisoo sẽ cam tâm?
Quả liên, Dung phi nói:
" mẫu hậu, thần thiếp có di chiếu của hoàng thượng, hoàng thượng lúc lâm chung đã truyền ngôi lại cho nhị hoàng tử chứ không phải thái tử."
Jennie không hề kinh ngạc chút nào, mà ngược lại muốn nhìn Kim Jisoo phản ứng ra sao. Bời vì nàng nhìn thấy y cũng không muốn cho nhị hoàng tử đảm đương hoàng đế bù nhìn. Song, Jennie không ngờ lại thấy được đôi mắt Kim Jisoo, nếu nàng không lầm thì trong còn có đau thương, tiếc nuối? Jennie nhớ lại những lời Kim Jisoo nói với nàng khi nãy, cảnh vương thực sự hữu ý với nàng?
__________________
Vote