Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biểu cảm tráo phúng và ghé bỏ của Jennie làm Jisoo đau đớn, nếu y xuống tay thì Jennie đã thuộc về y tự bao năm trước rồi....để bây giờ cần gì phải hạ mình mọi cách lấy lòng nàng? Jennie cho y cơ hội rồi lại không thèm che giấu sự căm ghét...lẽ nào ước định thực chất là kế hoãn binh? Jennie chưa bao giờ có ý niệm chấp nhận y? Jisoo tựa lưng vào ghế, nhìn Jennie một hồi lâu mới nói:
" đêm trước khi hoàng thượng đăng cơ nàng đưa ngọc như ý đến, ý tứ trong đó không cần phải nói, sau đó nàng lập ước định với ta chỉ càn ta không ép nàng, nàng sẽ thử mở lòng. Mà vừa rồi nàng lại nhấn mạnh rằng ta và nàng tuyệt không thể. Ta muốn hỏi nàng, rốt cuộc cầu nào là thật?"
Jennie không nói được gì
Nàng không có tư cách cự tuyệt Kim Jisoo, cho dù Kim Jisoo có dùng vũ lực đi chăng nữa nàng chỉ có thể nhận mệnh. Đây là con đường nàng tự chọn, là cái giá nàng phải trả. Nếu không cò bước này con trai nàng sẽ không phải là vua, nàng cũng không phải là hoàng thái hậu những gì bây giờ nàng có được là Kim Jisoo cho nàng. Y nếu muốn chiếm lấy nàng quả thật dễ như trở bàn tay, căn bản không cầm phải nhượng bộ. Nàng sở dĩ có thể cùng đồng ý thuận là vì ỷ vào vài phần thiệt tình của y, vậy mà nàng còn châm biếm y? Nàng thấy mình hết sức buồn cười.
Mất đi kiêu ngạo Jennie suy sụp ngồi đó sắc mặt trở nên tái nhợt
" vương gia muốn ai gia làm sao?"
Jisoo thấy Jennie thay đổi thái độ biết mình chạm vào chỗ đau của nàng, y chỉ muốn Jennie thổ lộ tâm tư của mình chứ không phải tâm như tro tàn buông bả mọi thứ như thế này.
Jisoo đi tới trước mặt Jennie nhìn vào mắt Jennie: " " nàng muốn ta làm sao?" làm sao mới có thể đi vào lòng nàng?
Jennie: đã biết rồi còn hỏi? Y giống trống khua chiêng an bài như thế dĩ nhiên không phải chỉ để cho người ta hiểu lầm quan hệ của hai người đơn giản.... Nghĩ đến đây Jennie càng chán nản, thôi sớm muộn gì cũng phải theo ý y hà tất để y được lợi mà vẫn cảm thấy mình thua thiệt.
Tránh ánh mắt của Jisoo, Jennie hô tô: " soojin"
Soojin, hongju không hề đi xa chỉ cam đoan là không nghe được tiếng bên trong lều nói truyện, nghe thấy tiếng gọi, soojin gần như bổ nhào mà đến. Cho đến khi nhìn thấy hai người bên trong không có gì mới thu hồi vẻ kinh hoảng cưới đầu nói:
" có nô tì"
" truyền ý của ai gia không có lệnh của ta bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào"
Soojin giật mình nhìn Jennie, hiện tại là canh hai má thái hậu không mời cảnh vương rời đi lại còn hạ chỉ không cho ai tiến vào...lẽ nào?
Jennie: " còn thất thần ở đó làm gì?"
Soojin chưa bao giờ thấy Jennie bạo phát như vậy đâu dám nói thêm vội vàng lui ra.
Jennie cũng không thèm nhìn Jisoo, xốc màn lên đi vào trong.
Jisoo tâm tình phức tạp, y tất nhiên ước mong Jennie nhưng lần này Jennie làm y luống cuống quá mà nghĩ thì nghĩ vậy Jisoo vẫn đi theo.
Jennie đứng cạnh giường đưa lưng về phía Jisoo, nàng cậy mạnh, nàng biết Jisoo ngay tại sao lưng mình nhưng chậm chạp không thấy có động tĩnh chờ đợi là một sự dày vò, nàng tình nguyện Jisoo ngoan tuyệt thẳng thừng còn hơn, được nước này rồi mà còn ra vẻ?
Jisoo cũng khổ tâm vì bổn ý của y không phải là như thế, Jennie chẳng thà ủy thân còn hơn mở lòng chấp nhận y làm y thất vọng. Bên cạnh đó, tuy Jennie không cam tâm tình nguyện nhưng đã chủ động- mà sớm muộn gì Jennie cũng thuộc về y, chỉ là trình tự không giống - biết không chừng sau khi điều này sảy ra Jennie ngược lại chấp nhận y thì sao? Nghĩ như thế Jisoo bắt đầu cảm thấy khô nóng.
Jisoo chưa trải qua chuyện nam nữ cũng không phải là hoàn toàn không biết, thậm chí y còn tìm được cao thần thình giáo các tư thế để phụ nữ vui thích...và y đã hơn tuổi, cho dù không bái sư thì cái gì không biết cũng nên biết, dục vọng đã có từ lâu. Tóm lại là mặc kệ nam hay nữ Jisoo nếu muốn là sẽ có! Nhưng không ai so được Jennie - người ở trong lòng năm qua, con giun xéo lắm củng quằn. Jisoo mà không chết đúng lúc thì....y sẽ không làm mấy chuyện đại nghịch bất đạo như là giết anh trai nhưng cho đội nón xanh thì chắc chắn co! Y không thể nhịn thêm được nữa rồi.
Tóc Jennie vấn cao, gáy trắng nõn trơn bóng lộ ra hấp dẫn ánh nhìn của Jisoo, Jisoo bước qua do dự một lát... Jisoo vòng tay ôm eo Jennie cảm giác được cả người Jennie cứng ngắc không có làm càng, Jisoo vùi đầu vào cổ Jennie lẩm bẩm:
" Jen nhi phải làm sao nàng mới tin rằng ta yêu nàng thật lòng?"
Bất kể tiếng nói của Jisoo có bao nhiêu sự ôn nhu Jennie vẫn cảm thấy chói tai, lần trước bị cưỡng hôn hại nàng một đêm ác mộng, bây giờ lại ôm nàng có mục đích chỉ làm nàng càng thêm sợ hãi.
" thật cũng tốt, giả cũng thế, như ngài trong muốn"
Jisoo ôm cơ thể mềm mại của Jennie ngửi hương thơm trên người nàng mà mê muội cho nên không nghe ra lời nói của Jennie có bao nhiêu sợ hãi và căm ghét. Jisoo bế Jennie ngang Jennie đặt trên giường, Jennie nghiêng đầu một bên nhắm mắt đem mọi trình tự dấu đi cái gì cũng không dám nghĩ, cái giw cũng không dám làm, trong lòng trống rỗng. Chỉ có như vậy nàng mới có thể bảo trì được tư thế không thay đổi, mà không phải sợ sệt và co ro. Jisoo nhìn dung mạo tú lệ tuyệt luân mà không kiềm được phải cúi xuống hôn lên lông mi cong dài đang run rẩy... Song song đó Jisoo biết cow chuyện phải làm nhưng không nghĩ ra là chuyện gì, y quyết định không để ý tới. Y hôn Jennie dọc theo mặt, từ long mày đến chóp mũi ròi dừng lại ở đôi môi mềm mại và ngọt ngào, Jisoo mở được miệng Jennie ra rồi hôn sâu.....
Jisoo chỉ hôn Jennie không làm gì dư thừa, ngay cả tay cũng an phận thủ thường mà cầm hai bên. Điều này làm Jennie thả lỏng được chút cảnh giác. Vả lại nàng cũng là người một nụ hôn nhiệt liệt như thế nàng có thể ơ hờ?
Ác mộng của Jennie đến từ lần đầu tiên không thoải mái, cử chỉ thô lỗ, hơ thở vẫn đục của gã đó làm nàng ghét cay ghét đắng. Nàng cũng ghét Jisoo nhưng Jisoo không có làm nàng ghét như thế. Hơi thở Jisoo sạch sẽ, còn thoang thoảng hơn thơm nhè nhẹ, lưỡi Jisoo mềm mại khi hôn nàng lại hết sức dịu dàng khiến nàng không bài xích...khi ý thức được điều này Jennie mới thanh tĩnh và cảm thấy xấu hổ. Nàng còn có hưng trí đi đánh giá người đang khinh bạc mình? Vừa giận vừa thẹn nàng đẩy Jisoo ra
Jisoo còn trong ý loạn tình mê khó hiểu nhìn Jennie.
Jennie cứng họng không nói được lời nào, đây là chính nàng tự nguyễn mà...tư tưởng nàng bắt đầu hỗn độn, nàng làm sao tráo trở đến thế này rồi?
Jisoo liếm môi từ hai má hồng của Jennie nhìn xuống...tới ngực nuốt nước miếng, linh cảm chợt lóe bất thình lình y nhớ lại một chuyện.... Jisoo gần như muốn che ngực mình nhưng ngẫm lại thấy không thích hợp, vội bỏ tay xuống thở phào một hơi.
Thật tình là mỗi khi gặp Jennie y đều quên sạch mọi thứ...may là nhớ kịp nếu không thì xong rồi! Jisoo chán nản, rõ ràng... Rõ ràng là sắp được rồi mà thời cơ chưa tới, arg!
Y không thể đảm bảo được khi Jennie biết mình là con gái thì sẽ làm như thế nào
Jennie thấy không có động tĩnh mở mắt ra nhìn chỉ thấy Jisoo đang đứng cách xa mình, mặt thì kinh hoảng. Lúc này đến lượt nàng khó hiểu ngồi dậy nhìn y.
Jisoo mặt đỏ bừng y biết Jennie nghĩ gì, y phải tìm lý do chính đáng moiq được
Jisoo: " quân tử không ép buộc "
Jennie không lên tiếng
" có tin hay không là tùy nàng, ta yêu nàng cho nên không muốn làm khó nàng. Ta muốn nàng cam tâm tình nguyện "
Jennie khẽ hừ một tiếng.
Jisoo sợ bị vạch trần thân phận thật sự cho nên mới dừng lại nói ra những lời khẳng khái này có cũng chỉ là / phần chân ý trong đó. Y vốn nghĩ như thế nhưng Jennie không tin.
Jisoo:" Jennie ta cho nàng biết ta chẳng những muốn thể xác của nàng mà ta còn muốn nàng lấy thân phận thái hậu cam tâm tình nguyện gả cho ta"
Gả cho? Khoang đường, si nhân nằm mơ, y còn muốn chiêu cáo thiên hạ cái loại quên hệ không quan mình này? Bọn họ là em chồng- chị dâu là loạn luân! Nếu ở thường gia là bị nhốt lòng heo rồi. Huống hồ bọn còn là thái hậu một là em vua. Nghĩ đến con trai mặt nàng không còn giọt máu.
Nhà vua có một người mẹ như thế nào?
__________________
chúc mừng BOOMBAYAH được
, blliinon
Boom boom bahhh boom boom bahh
opaaaaaaaaa