Jennie định mặc Phương Bào Thái Hậu mới đưa tới hôm nay, nhưng khi soojin đưa đến lại đổi ý biến thành thường phục màu lam thêu hai cây mộc lan, với búi tóc hia quan đơn giản và cài một cây trâm. Nàng vịn tay hongju đi ra gặp Jisoo
Jisoo cũng thay triều phục bằng trường sam màu xanh, vô tình cùng màu với Jennie. Jennie nói y có ý nghĩ giống nàng, Jisoo lại cho rằng mình và Jennie cẩn tư linh thông trong lòng rất đắc ý
Không giống lúc trước, sợ không ai biết Jisoo đã mang một đống người gióng trống khua chiêng mà đến, lần này y đến một mình. Jennie vừa lòng được một chút
soojin dâng trà cùng hongju đứng ở bên cạnh Jennie, tâm tư hai người giống nhau. Không để cho cảnh vương lại chiếm tiện nghi
Mặc dù Jennie đã có sự chuẩn bị nhưng bào nàng một mình đối mặt với Kim Jisoo thì nàng vẫn thấy hoang mang. Cho nên dù biết rõ mình sắp bàn chuyện riêng với Kim Jisoo nhưng nàng không có điều hongju với soojin đi. Hình ảnh Kim Jisoo khinh bạc nàng lại vọt đến trước mắt làm Jennie luôn luôn lâm nguy không sợ lại có một nửa tâm tư bay tới nơi khác
Jisoo ngồi vào chỗ của mình bắt đầu tính toán, hồi tưởng lại cảm giác hôn Jennie mà không khỏi rục rịch. Bất quá gặp soojin, hongju như môn thần giữ cửa đứng bên cạnh Jennie nên mất hứng, buộc phải thu hồi sắc tâm. Thật ra Jisoo cũng không muốn háo sắc như vậy nhưng vừa gặp Jennie là nhịn không được những ý nghĩ kỳ quái ấy, Jennie đối với y mà nói thật sự rất hấp dẫn dù Jennie chỉ lạnh lùng nhìn y hay mặt không có biểu tình gì đi chăng nữa
Jisoo phải bắt đầu đề tài để dời đi tâm tư:" hahaha, như nương nương muốn, chúc mừng.....chúc mừng"
Jennie có ghét ai cũng sẽ không hiện ra mặt, nhưng ngoại trừ một người. Đó chính là Kim Jisoo, sự thật thì hắn rất hay chạm được mấu chốt của nàng, làm nàng muốn giả bộ cũng không được.
Jennie lạnh lùng nói:" như nhau cả thôi"
" ồ?" Jisoo khiêu mày, " ý nương nương là đã biết bổn vương muốn gì? Và còn thỏa mãn được mong muốn của bổn vương?"
Làm sao Jennie không hiểu ý Kim Jisoo nói được, nàng vốn là lợi dụng điểm này. Nhưng muốn nàng thừa nhận thì không được đâu, Jennie hạ quyết tâm chỉ cần không làm rõ thì phải lượn vòng
Jennie: " vương gia chóng quên quá, có lẽ vẫn nhờ vương gia cho ai gia biện pháp vẹn toàn đôi bên thì hơn"
Jisoo biết Jennie tránh nặng tìm nhẹ và cũng sớm đoán được Jennie sẽ trộm long bào tráo phụng này. Jennie dù là có thông minh nhưng cũng không đoán ra ý của Jisoo. Nhường ngôi cho một tiểu hài tử chẳng qua là ngụy trang mục đích thật sự của Jisoo chính là Jennie
Jisoo giả mù sa mưa hít một hơi nói: " ôi! Tân nương gả xong ném bà mối ra xó xỉnh nào đó, rốt cục bổn vương lại lưu lạc đến mức làm giá y vì người"
Quả nhiên miệng chó không phun gà voi( xin nhỗi từ hơi quá ) so sánh cái kiểu gì vậy? Rõ ràng là y mang lòng tư!
Jennie nuốt xuống cơn tức, nói: " vương gia, cớ gì nói lời ấy?"
Jisoo đứng dậy đi đến gần Jennie vì cảm thấy mình xa cách Jennie quá
Jennie không khỏi thẳng thắt lưng can, Kim Jisoo tới gần nàng cảm thấy nguy hiểm
soojin, hongju cũng khẩn trương mà nắm chặt tay, chủ cần Kim Jisoo dám phi lễ thái hậu thì dù có phạm thượng bọn họ cũng ngăn cản!
Jisoo dừng lại khoảng hai bước rồi đi qua đi lại, bổng ngẩng đầu hỏi Jennie:
" chú và ông ngoại, người nào thân hơn?"
( tức viết cổ đại mà mù xưng hô, bỏ qua nha )
Jennie còn đang trong trạng thái phòng bị, không ngờ Kim Jisoo tự nhiên hỏi vậy nên sửng sốt một lúc mới nói:" không khác nhau đi?"
và biết Kim Jisoo canh cánh trong lòng chuyện buổi sáng, nàng bổ sung:" Uhm! Ông ngoại thì còn cách thêm một vai vế, vậy nên chú có lẽ sẽ thân thiết hơn"
Jisoo sầu mi khổ kiểm: " nói thì nói thế nhưng ông ngoại, thêm hai ông cậu, ông chú này so nổi sao?"
Jennie không trả lời, nói thật thì dĩ nhiên Kim Jisoo sẽ không muốn nghe. Còn trái lương tâm mà nói thì nàng không muốn, Jennie cầm trà lên uống để che dấu.
Jisoo long tay sao một chúc bộ dạng đau lòng nói: " dù nương nương không nói bổn vương cũng tự biết, địa vị bổn vương ở trong lòng nương nương và hoàng thượng làm sao mà vượt qua được hại vị Kim đại nhân? Bổn vương chỉ hối hận truốc kia có nhiều đắc tội với Hai vị Kim đại nhân, và cái gọi là vua nào triều thần nấy, để chưng minh cho nương nương và hoàng thương thấy sự chân thành của bổn vương, hôm nay tại triều. Bổn vương đã lấy công chuộc tội, chuẩn tấu cho hai vụ đại nhân đến Giam Sát Viện làm Giám quan, nghiêm chỉnh triều đình.
Jennie giận giữ mà mắng thầm: đê tiện! Đây chính là minh thăng thực biếm! Phẩm cấp tuy có lên nhưng thực quyền thì không có!
Đại ca của nàng ở Hộ Bộ chấp chưởng về bổng lộc. Nhị ca của nàng ở Lai Bộ quản các quan viên thăng cấp, còn Giam Sát Viện là cái gì? Cái gọi là Giám quan bất quá chính là gây xích mích với người khác! Kim Jisoo quả nhiên đề phòng nàng, vừa bắt đầu đã hạ uy nàng!
Jisoo thấy Jisoo biến sắc thì trong lòng thống khoái, là y đề nghị Jennie buông rem chấp chính? Không sai nhưng y cũng không muốn Jennie lập bè kết phái chống lại y. Và sở dĩ y làm như vậy là vì muốn có thêm cơ hội ở cùng Jennie - đương nhiên chỉ cần Jennie không chạm đến nghịch lân của y, nguyện ý đứng chung chiến tuyến với y thì y sẽ mừng rỡ mà nghe lời Jennie, mọi việc đều do Jennie quyết định
" nương nương cảm thấy bổn vương tiến cử như thế nào?"
Jisoo cố ý chọc tức Jennie, ai bảo nàng khiến y sượng mặt trước? Sai hoàng đế làm diễn trò trước mặt y, quỳ gối trước mặt người khác, đây không phải là muốn y khó xử trước đám đông?
Đáng tiếc, Jennie không như ý nguyện của Jisoo, nàng đã bình ổn được tức giận và bình tĩnh nói: " ai gia thay mặt hai huynh tạ ơn vương gia"
Jisoo phất tay, khiêm tốn nói:
" nương nương khách khí rồi, việc nhỏ thôi không đáng nhắc đến"
Chỉ cần một câu làm chi hai quan tam phẩm suy suyễn, lại còn bị y định nghĩa là việc nhỏ rõ ràng là y đang khoe khoang quyền lực của mình. Mới giao thủ, Jennie đã thua thảm bại, nàng cũng đoán được kết quả này rồi. Vả lại lần này nàng cố ý như thế, mục đích chính là muốn nói cho nhưng thành phần đi theo gió trong triều rằng. Đại Sở không chỉ có một cảnh vương, trên đầu cảnh vương còn có một Hoàng Thượng!
Thấy Jennie trầm tư, Jisoo đổi chuyện: " được rồi, xong chính sự giờ tới việc tư"
Jennie vừa nghe việc tư không khỏi căng thẳng, nàng tình nguyện tranh chấp chuyện công với Kim Jisoo chứ không nguyện bị Kim Jisoo nhìn từ trên xuống dưới một cách không tốt lành.
Jisoo đã thấy soojin, hongju chướng mắt từ lâu- y thì không sao cả nhưng có người ngoài khẳng định Jennie sẽ không được tự nhiên, y hạ quyết tâm rồi, hôm nay sẽ không trở về tay không!
Jisoo mỉm cười nói: " hai vị tỷ tỷ có thể tránh đi một chút được không? Bổn vương muốn nói chút chuyện voiq hoàng tẩu?"
Vừa rồi là một cảnh vương khí thế khinh người, nháy mắt liền biến thành lưu manh ăn nói lỗ mảng. soojin, hongju liếc nhau sau đó chính khí nhìn Kim Jisoo, ý tứ là:tuyệt không thỏa hiệp
Jennie chỉ nghĩ tới chuyện sắp phát sinh thôi đã bắt đầu rối loạn, nếu đã chọn con đường này nàng biết cái giá phải trả như thế nào. Có trốn cũng không được, vấn đề chỉ là thời gian sớm hay muộn.
Jisoo sờ cằm với dáng vẻ đăm chiêu say nghĩ trong chốc lát cười nói: " hai vị tỷ tỷ không đi cũng không sao, chỉ cần không biết thẹn thùng là tốt rồi "
Và soojin, hongju đỏ mặt
Chưa ăn qua thịt theo cũng biết heo chạy như thế nào, tuy rằng khi tiên đế còn tại vị, Jennie không được sủng ái nhưng dù sao cũng đã có ' chuyện đó' hoàng thượng cũng không phải là từ đá rớt ra....Kim Jisoo nói rõ ra như thế thì làm sao mà không hiểu? Song song đó, hai người thầm hận cảnh vương xa, khó dằn nổi như vậy, và cùng lúc lại lo lắng cảnh vương nói được làm được. Hơn nữa ý thai hậu bọn họ cũng hiểu. Ngăn được một lần không ngăn được cả đời, không lẽ bọn họ ở lại nhìn? Nghĩ vậy gai người càng đỏ mặt, chỉ có thể nhìn Jennie phân phó
Jennie tâm loạn như ma, đồng thời cũng biết soojin, hongju khó xử. Ở lại cũng không xong, không ở lại cũng không xong! Nhìn bộ dạng Kim Jisoo một mực phải ở, nàng là biết hôm nay chạy không khỏi. Nhất thời Jennie nản lòng thoái chí để bọn họ lại cũng không làm nên chuyện gì mà sẽ chỉ làm nàng thêm khó xử.
Jennie phất tay: " hai ngươi lui xuống đi"
soojin, hongju đồng thời kinh hô: " nương nương "
Jennie đã thoải mái ngồi bên cạnh Jennie nhìn hai cung nữ trung thành và tận tâm " bổn vương không có ăn thịt nương nương các ngươi, hai ngươi sợ đến thế làm gì? "
soojin không trả lời, hongju: " vương gia nói được làm được mới tốt"
Jisoo cũng có định làm gì Jennie đâu? Huống hồ còn chưa có sự đồng ý của người ta, có mượn gan y cũng không dám
Jisoo giơ lên một bàn tay nói: " bổn vương cam đoan, tuyệt sẽ không để cho nương nương các người khó xử, được chưa?"
hongju: " vương gia nam tử hán đại trượng phu, nhất ngôn ký xuất, tứ mã nang truy!"
Jisoo nói thầm: ta không phải nam tử hán đại trượng phu- nhưng vẫn sảnh khoái nói: " một lời nhất định"
Chẳng những soojin, hongju thở phào một hơi mà ngay cả Jennie cũng buông xuống con tim đang treo lơ lửng, mặc dầu thoát được lần đầu không thoát được lần mười. Chí ít thì trước mắt không cần phải lo
" hai ngươi lui xuống đi" Jennie lại phân phó
soojin, hongju lúc này mới hành lễ và lui ra ngoài
Jisoo cảm thái: " hai nha đầu của Jen nhi đúng là trung tâm! Nói thật nếu hai người bọn họ liên thủ ta không chắc có thể thắng được hay không "
Jennie đã quen cái kiểu Kim Jisoo gọi bậy gọi bạ, và y gọi cái tiếng ' Jen nhi' đặc-biệt-lưu-loát.trái lại chuyện Kim Jisoo nhìn ra soojin, hongju có võ công làm Jennie có chút ngoài ý muin, vì điều này nói lên rằng Kim Jisoo biết rõ Jennie như lòng bàn tay mà Jennie lại biết Kim Jisoo tất ít. Hai quân đối đầu, biết người biết ta mới có thể thắng, xem tình thế trước mắt Jennie hoàn toàn bị vây vào thế hạ phong.
____________________