Người Người Cưng Chiều Sư Muội Miệng Quạ Đen

chương 39: 39: sờ soạng bụng nhỏ của nàng!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Kẻ hèn nhát cũng có lúc nóng nảy!

Không được sỉ nhục trai tinh!

Hoa Linh Cơ vừa tự nhủ “Đậu mòe ta chọc cho một ph…” vừa lấy đá Thiên Hỏa ra đắp lên lỗ nhỏ trên vỏ sỏ, như thêm khẩu pháo cho lô cốt, tự tin bỗng chốc tăng thêm nhiều.

“Ngươi là ai!"

Thấy nàng ngoan cố chống cự, ánh mắt nam tử lạnh lùng đứng ngoài vỏ sò càng thêm hung ác.

Hắn khẽ hừ một tiếng, nháy mắt ra tay như gió táp, "đùng đùng đùng"!

Lúc tiếng đánh dồn dập dừng lại, ánh sáng mặt trời nhanh chóng chiếu sáng mọi góc tối.

Hoa Linh Cơ sững sờ ngẩng đầu, nhìn mặt vỏ sò trên đầu đã biến thành cái sàng, sợ hãi nuốt nước miếng.

"Ực… ta đâu có nói là không ra, ngươi vội gì chứ?”

Nàng thu hồi đá Thiên Hỏa, hai chân run rẩy trèo ra khỏi vỏ sò chuyên chở, cười đùa nói: "Kỹ thuật khoan của các hạ thật lợi hại! Hì Hì.

Gần đây Trình Tiên môn chúng ta đang chiêu mộ công nhân khoan củ sen, trả công theo sản phẩm, các hạ mà tới thì chắc chắn sẽ phát tài!"

Xưởng nhà bọn ta cần loại máy khoan vô tình này!

"Trình Tiên môn các ngươi?"

Nam tử lạnh lùng kia rõ ràng là người thông minh, có thể nhanh chóng nắm bắt được trọng điểm từ những điều vô nghĩa.

Hắn hơi nhíu mày, nhìn tiểu nha đầu không có tóc trước mắt, con ngươi không khỏi khẽ dao động.

"Ngươi có quan hệ gì với Trình Tiên môn?"

“Ta là đồ đệ Hành Nguyên Chân nhân mới nhận!” Hoa Linh Cơ thẳng lưng, nàng không thể làm giảm cốt khí của Trình Tiên môn.

“Hành Nguyên Chân nhân mà thu đệ tử như ngươi sao?” Nam nhân giễu cợt: “Đúng là nực cười.”

Những lời này làm Hoa Linh Cơ sửng sốt: "Tại sao lại không? Tuy tu vi của ta thấp, nhưng ta...!ừm, ta...!ta rất đẹp mà!"

Nói xong nàng còn chống nạnh.

Lý lẽ hùng hồn!

Thấy vậy, vẻ mặt của nam tử càng thêm châm chọc: “Tôn chỉ của Trình Tiên môn là nhân đức đạo nghĩa, đệ tử môn hạ đều là người quang minh lỗi lạc, chính trực, lương thiện.

Còn ngươi, lén lút phóng hỏa phá nhà người ta, đúng là kẻ ác.

Hơn nữa còn không tự xấu hổ vì mình có tu vi thấp, chỉ biết tự hào vì dáng vẻ bên ngoài.

Vậy mà ngươi cũng xứng nói mình là đệ tử Trình Tiên môn ư?”

Những lời chính trực của hắn khiến mặt Hoa Linh Cơ chợt nóng bừng, xấu hổ cúi đầu xuống.

"Ta, ta không phải đệ tử Trình Tiên môn, ta nói giỡn đấy."

Tuy nhiên, ngay khi nàng cúi đầu xuống, vẻ mặt xấu hổ lập tức biến thành ngông cuồng.

Quạ quạ quạ, không ngờ ánh mắt của người này cũng tinh phết.

Không sai, thật ra nàng là —— Quạ Ma cung à nha!!!

Những lời hắn hình dung về nàng hoàn toàn phù hợp với điểm đặc thù của yêu ma ác đồ.

Lúc này nàng hẳn nên châm một điếu thuốc: Nam nhân, ngươi nhìn thấu ta rồi.

Ngay lúc Hoa Linh Cơ đang trợn tròn mắt, vội vàng nghĩ kế thoát thân thì phần cổ áo sau gáy nàng đột nhiên bị nam tử lạnh lùng này nhấc lên.

Hắn không nói một lời mà trực tiếp kéo nàng vào phòng.

"Á? Ngươi làm gì vậy, thả ta ra!"

“Nếu ngươi chỉ là một tên lưu manh vô lại, vậy thì chắc chắn sẽ không bồi thường tổn thất cho vườn nhà ta.

Nhưng dù sao ngươi cũng khá xinh đẹp, nên dùng cơ thể trả lại đi!”

Hoa Linh Cơ lập tức sợ đến tái mặt, vùng vẫy dữ dội, tay đấm chân đá!

"Á, đừng đừng đừng — Ta tên là Hoa Linh Cơ, là đệ tử Trình Tiên môn! Lúc sư phụ thu nhận ta, tất cả các tông môn đều chứng kiến! Ngươi đi hỏi thăm khắp Tu Chân giới đi, rất nhiều người biết chuyện này!"

Nàng thúc giục đá Thiên Hỏa trong tay, làm từng ngọn lửa bay về phía đình viện, trong nháy mắt đốt nơi đó thành biển lửa, nàng còn muốn khiến ngọn lửa bay tới nam tử này, nhưng lại bị hắn dập tắt một cách dễ dàng.

Nam tử không thèm quan tâm đến ngọn lửa trong đình viện, sau khi hắn lập kết giới bao phủ tất cả ngọn lửa lại thì ném Hoa Linh Cơ trong tay lên nhuyễn tháp trong phòng.

Linh lực toàn thân Hoa Linh Cơ điên cuồng tiết ra, chẳng mấy chốc nàng đã kiệt sức nằm thẳng, đành phải bất lực trừng mắt.

"Đừng tới đây! Ta cảnh cáo ngươi, các sư huynh sư tỷ của ta đều ở trong trang của ngươi, rất nhanh sẽ tới cứu ta!"

Bước chân đang đến gần của nam tử hơi khựng lại, sau đó hắn cười lạnh: "Ồ, vậy sao? Thế thì ta đây càng phải làm xong việc nhanh hơn rồi."

"Cái gì? Làm nhanh lên cái gì?" Hoa Linh Cơ hoảng sợ: "Không được, không được! Ngươi phải chậm lại, nếu mà nhanh ta sẽ cười ngươi! Không được nhanh! Đừng làm!"

“Đúng là thích nói nhảm!”

Sắc mặt nam tử chợt nghiêm lại, hắn tiến lên vài bước, từ trên cao nhìn xuống rồi búng đầu ngón tay một cái, thắt lưng trên người Hoa Linh Cơ lập tức nới lỏng rơi ra.

Quần áo bị cởi ra, để lộ làn da trắng như tuyết, ngón tay hắn hờ hững lướt qua bụng nàng.

Hoa Linh Cơ lập tức hét lên: "Gió đến!"

Ngay khi âm thanh phát ra, nơi cửa phòng truyền tới tiếng nổ lớn!

Gió mạnh đập vào các cửa, cuốn lấy mọi thứ trong phòng rồi đổ ập về phía nam tử.

Nam tử không hoảng sợ, đối mặt trực diện với đống đồ đó, hắn chỉ bình tĩnh giơ tay áp xuống, mọi thứ rơi xuống đất.

Còn có rảnh quay lại nhìn Hoa Linh Cơ, hơi cong môi: “Đúng là có chút bản lĩnh, còn có thể hô mưa gọi gió.”

Khóe mắt Hoa Linh Cơ giật giật, nàng mặc kệ, lẩm bẩm nói: "Phòng này đã lâu không được tu sửa, cây xà ngang rớt vào đầu hắn."

"Hắn đắm chìm tửu sắc quanh năm, thân thể bị vét sạch, có lòng không có sức."

“Lý Tự Uyển bị cháy xong, hạ nhân đến tìm hắn!”

Lầm bà lầm bầm.

Nhưng… không có cái nào linh nghiệm!

Thấy căn phòng trở nên lộn xộn vì trận gió lớn thổi qua, nam tử này có thể trấn áp được Phong Ma Bình nhưng hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

Hoa Linh Cơ nhận ra tu vi của nam tử này không thấp, có lẽ so với Phong Ma Bình cũng kẻ tám lạng người nửa cân.

Trình độ Nguyên Anh không phải thứ mà nàng có thể dễ dàng nguyền rủa thành công.

Đúng lúc này, nam tử quay đầu lại nhìn nàng, châm chọc nói: "Ngươi chỉ có chút bản lĩnh thế này thôi à, ta còn tưởng rằng ngươi lợi hại lắm chứ."

Hoa Linh Cơ xấu hổ tức giận: "Ta vẫn chưa tu luyện! Nếu bây giờ ta chỉ ở Luyện Khí kỳ thôi thì cũng đã làm ngươi xui xẻo được rồi!"

“Ồ, nhưng ngươi không phải…”

Hắn còn chưa dứt lời, bỗng nghe thấy một tiếng "rắc" vang lên, Hoa Linh Cơ hét lên một tiếng, ngã bệt xuống.

Giường sập?!

Hoa Linh Cơ ngây người nằm giữa cái giường tan nát, đột nhiên cảm thấy cơ thể trở nên nhẹ nhàng, có rất nhiều linh lực ở xung quanh rót vào trong cơ thể nàng.

Nam tử một giây trước còn đang giễu cợt bỗng thay đổi sắc mặt, kinh ngạc muốn tiến lên.

Thế nhưng cơn gió càng thổi dữ dội hơn khiến tóc hắn quấn đầy mặt, tầm nhìn bị che khuất làm hắn phải tốn hết sức lực chống chọi mới có thể từng bước lại gần.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, Hoa Linh Cơ chìm vào một cảnh giới huyền diệu.

Không hiểu sao cơ thể lại điên cuồng hấp thu một lượng linh lực khổng lồ, đan điền càng ngày càng nóng, kinh mạch khắp người đều có cảm giác thông suốt sảng khoái.

Thần trí được linh lực thấm nhuần, như thể được tơ lụa mềm mại bao quanh vỗ về.

Nàng không để ý tới quần áo của mình đã bị cởi ra hết, cánh tay, vai và cái bụng trắng nõn mềm mại đều đã lộ hết ra ngoài!

Đột nhiên, gió ngừng thổi, nam tử lạnh lùng nhân cơ hội này nhảy lên, nắm chặt lấy cổ tay Hoa Linh Cơ! Hoa Linh Cơ trắng nõn non nớt bị hắn kéo thẳng vào trong ngực.

Hắn gầm lên: "Ngươi lại đây cho ta!"

Vừa dứt lời, ngoài cửa cũng truyền đến một tiếng quát giận dữ: "Ngươi buông muội ấy ra cho ta!"

Hai người đồng thời quay sang nhìn, nam tử lạnh lùng không biết người tới là ai nhưng Hoa Linh Cơ thấy thế thì mừng rỡ kêu lên: “Đại sư huynh!”

Ngay lập tức, lòng bàn tay của nam tử lạnh lùng khẽ nhúc nhích, nhìn Sở Huyền Dịch bằng ánh mắt đầy dò xét.

Sở Huyền Dịch trông rất tức giận, sau khi ra hiệu cho các đệ tử đi theo phía sau dừng lại, hắn bay vọt tới trước mặt hai người họ.

Nhìn thấy nam tử lạnh lùng vẫn đang ôm chặt Hoa Linh Cơ không chịu buông, Sở Huyền Dịch dứt khoát ra đòn nặng, linh lực theo đó bổ trúng cổ tay nam tử lạnh lùng.

Giành lại Hoa Linh Cơ!

Hoa Linh Cơ vừa ngã vào lòng của Đại sư huynh, lập tức khóc rống lên: "Đại sư huynh, hắn sàm sỡ ta!!!"

Nàng nắm lấy tay của Sở Huyền Dịch, vừa nói vừa ra hiệu: "Hắn sờ tay ta, sờ cánh tay ta, sờ bụng ta!!!!"

Nhìn thấy bụng nhỏ trắng nõn mềm mềm của Hoa Linh Cơ, mặt Sở Huyền Dịch đen xì.

Hắn vội lấy một cái áo khoác khoác lên người Hoa Linh Cơ, đẩy nàng về phía cửa phòng: "Y Duyệt, chăm sóc cho Linh Cơ thật tốt, ta phải tâm sự đàng hoàng với vị tu sĩ này!".

Truyện Chữ Hay