Ngươi Này Yêu Diễm Tiểu Tiện Hóa

chương 11-18

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sen tim đen ngàn tính vạn tính, vẫn là tính sai.

Tình cảm của hắn với cậu đầu bếp tiểu tiện sáng tỏ, bị fan nam cuồng phụ trách mảng báo chí sân trường của hắn đăng ở trang đầu.

Tình cảm của thầy Bạch lộ ra ánh sáng!

Tình cho cậu đầu bếp!

Tỷ lệ nhảy sông ở sân trường tăng lên!

Danh ngạch nhậm chức ở phòng bếp cung không đủ cầu!

Tiểu tiện trên tờ báo kia, đang vắt chân bắt chéo cắn hạt dưa.

Vừa cắn vừa nhìn chứng cứ tình cảm sáng tỏ.

Hóa ra là một tấm ảnh chụp của cậu, trên đó là cậu mới từ phòng nghỉ đi ra.

Cái này không có gì để kỳ quái… Chỉ có điều hỏng là hỏng ở chỗ cái trường học này người ngốc nhiều tiền, chụp lén cũng dùng máy chụp hình SLR cực tốt, có thể đem dấu hôn trên cổ cậu phóng đại lại phóng đại.

Hey! Ngay cả dấu hôn cũng là hình hoa lan, cậu còn có thể nói cái gì.

Mang theo một thân dấu hôn hình hoa lan, tiểu tiện lòng đầy hoan hỉ, rốt cuộc bị fan nam cuồng bạn học Long tìm tới cửa.

Giả vờ giả vịt diễn tôi yêu hắn hắn yêu tôi tôi không rời đi không muốn không muốn không cần.

Fan cuồng Long bỏ ra một tờ chi phiếu trống.

Tiểu tiện xoay người lại nhặt.

Lại vẫn không nhanh bằng sen tim đen nghe tiếng chạy tới.

Chi phiếu nát, tim tiểu tiện cũng nát.

Không cần không cần!

Chia tay chia tay chia tay!

Cậu đầu bếp tiểu tiện cởi tạp dề, lại một lần nữa trốn chạy.

Lần này sen tim đen bị phần đông nhóm tâm cơ boy mặc tạp dề giống tiểu tiện, giả vờ té lăn trên đất cầu hôn cầu ôm ngăn cản đường sá, chỉ có thể trơ mắt nhìn tiểu tiện khóc chạy đi.

Sen tim đen nhìn tờ chi phiếu rách làm hai nửa dưới chân, có chút mất mát nhặt lên.

Nhóm fan nam cuồng đua nhau đưa chi phiếu của mình lên tỏ vẻ thầy Bạch cái này bẩn rồi, chỗ tụi em có cái mới mới mới!

Sen tim đen lắc lắc đầu, rất là u buồn, ngay cả mùi bông lan trên người cũng nhạt đi rất nhiều.

“Thứ em ấy muốn là cái này, thứ tôi muốn là em ấy, nhưng em ấy không cần tôi.”

Tiểu tiện rời khỏi Quân Lâm, nhưng mà cậu vẫn biết động thái mới nhất sau khi cậu rời đi.

Bởi vì trên diễn đàn trường Quân Lâm có một chỗ chuyên môn mở ra vì sen tim đen.

Tiểu tiện lén lút đăng ký tài khoản, vừa nhìn liền thấy được cái topic hot kia.

Em ấy không cần tôi.

Vô cùng đơn giản, chỉ có năm chữ này.

Hiếu kỳ nhấn vào, lại phát hiện lâu chủ dùng một loạt phương pháp tu từ vân vân khoa trương cứ như so sánh mèo trắng miêu tả sau khi cậu rời đi, bóng dáng cô quạnh của sen tim đen, còn có mấy câu lầm bầm kia.

Không biết như thế nào, ngực tiểu tiện cảm giác có chút đau, lại có chút nghẹn.

Cậu xoa xoa cái mũi chua xót, cậy mạnh hừ hừ: “Ai bảo anh xé chi phiếu của tui hủy tiền tài của tui, đáng!”

Lần này tiểu tiện không có chạy quá xa, cậu đem mấy thứ như điện thoại di động bản giới hạn số lượng bị hỏng, đồng hồ giá trị trăm vạn bị vứt bỏ, vòng cổ tín vật định tình bởi vì cãi nhau mà ném đi… thu thập được ở Quân Lâm, đem bán second-hand.

Mang tiền bán second-hand trở về mở một cái tiệm.

Tên tiệm gọi là “phía dưới của ta cho ngươi ăn”

Mì chiêu bài trong tiệm có:

Mì sốt hoa lan.

Mì trứng hoa lan.

Mì… vân vân hoa lan.

Tên tiệm có một phong cách riêng cùng với mê nu mì thanh thuần không ra vẻ rất nhanh liền nổi tiếng banh cả internet.

Biến thành mê nu hot internet.

Mỗi người đến thành phố C không ăn mì sốt hoa lan trên mê nu hot internet một lần, không chụp tấm hình với bảng tên tiệm đăng lên trang tường nhà thì đều uổng công đến thành phố C.

Tiểu tiện làm ăn thành công.

Tiểu tiện đi lên đỉnh cao nhất của nhân sinh.

Lần đầu tiên cậu tiếp nhận phỏng vấn mỹ thực, trong lòng còn có chút thấp thỏm, cậu cảm thấy khi phỏng vấn được phát, có khả năng sen tim đen sẽ đến tìm cậu tính sổ.

Mỗi ngày cậu đều lo lắng, lo lắng đến mức buổi tối ngủ cũng có thể cười ra tiếng.

Nhưng sen tim đen không đến.

Vẫn không đến.

Tiểu tiện đem cái cửa hàng mặt tiền mở vẻn vẹn một tháng liền nổi tiếng không hợp với lẽ thường này đóng cửa một ngày.

Cậu hùng hổ đến nhà sen tim đen tìm người.

Cậu muốn đi tìm cái tên phụ lòng kia, xem có phải sau khi cậu đi, bông sen tim đen này liền đem đại điểu hoa lan và dấu hôn hoa lan của mình dùng trên người yêu diễm tiện hóa khác hay không.

Thế mà một tháng cũng không đến tìm cậu!

Cậu ở bên ngoài gõ cửa nhà sen tim đen.

Gõ nửa ngày không có ai đáp lại.

Tiểu tiện nổi nóng, tức giận kêu: “Mở cửa mở cửa, anh có gan chọc tui không có gan mở cửa à!”

Cửa run rẩy mở ra, một đóa sen tim đen hơi thở mong manh lú mặt ra khỏi cửa.

Sắc mặt rực rỡ như hoa lan của sen tim đen nay tựa như lá lan héo rũ.

Thoạt nhìn cực đáng thương.

Tiểu tiện bị dọa đến nước mắt đều rớt ra.

Cậu đón được sen tim đen run run thân thể đụng vào trong lòng cậu, khóc: “Anh phát hiện mình bị bệnh nan y sắp sửa chết đi cho nên không tìm em không tìm em muốn một mình trốn tránh đến chết em không đồng ý là anh chọc em không thể chọc xong liền chết em nói cho anh biết anh không có cửa đâu hu hu hu hu”

Sen tim đen run rẩy nâng tay lên, trước khi té xỉu nhỏ giọng nói lại một câu: “Lần sau… nhớ rõ… dấu chấm… ặc.”

Hóa ra sau khi tiểu tiện dứt khoát kiên quyết rời khỏi Quân Lâm, sen tim đen mới hiểu rõ mình bị quăng.

Trong cuộc đời hương hoa lan hoa hoa lệ rực rực rỡ của sen tim đen, chưa từng có dòng nước xanh giống như tiểu tiện.

Dòng nước xanh này cứ như vậy bất ngờ không kịp phòng bị xâm nhập vào tim hắn, lại cứ như vậy không hề có dấu hiệu mà rời đi.

Tình yêu không hề có đạo lý, ở đoạn văn mà trong lòng sen tim đen cũng kìm lòng không đậu dùng tới thủ pháp trữ tình, chúng ta có thể cảm khái như vậy.

Sen tim đen thất tình, hắn thất tình trời sụp đất nứt, thất tình người thương băng vỡ. Hắn sa sút ở trong nhà, tựa như mình là một đóa hoa lan sắp hư thối.

Cho đến khi hoa xinh tiểu tiện của hắn, mang theo một thân dương quang, ngập nước mắt, dùng phương thức gõ cửa có một phong cách riêng kia gõ mở thế giới xám xịt này.

Hắn mới cảm thấy mình sống lại, a… tiểu tiện của hắn.

Quả nhiên tỉnh lại vẫn phải dạy cậu lần sau nói chuyện nhớ rõ có dấu chấm.

“Phía dưới của ta cho ngươi ăn” lại khai trương lần nữa.

Lần này trong tiệm có bà chủ.

Bà chủ đặc biệt hợp thời, cả người đều là vị hoa lan.

Mì hoa lan trong tiệm càng thơm, người đến càng nhiều.

Tuy rằng phần nhiều là muốn gặp bà chủ, muốn chụp ảnh chung với bà chủ đăng lên trang tường nhà của mình.

Mỗi lần nhóm tình địch tới đây ôm hoa cầu yêu đều sẽ bị ông chủ cầm chày cán bột đánh ra.

Đám nhân viên vẫn luôn không biết rằng dưới khuôn mặt yêu diễm của ông chủ lại ẩn giấu năng lượng khổng lồ như vậy.

Chỉ có thể làm việc càng thêm chịu khó.

Hôm nay bà chủ ra ngoài giảng bài trở về, ông chủ liền đuổi hết toàn bộ mấy sức lao động miễn phí bọn họ.

Bọn họ cực cực khổ khổ hỗ trợ trang trí nguyên một cái mặt tiền cửa hàng hoa lan đó nha!

Bọn nhân viên không cam lòng ngồi ở bên cạnh nhìn trộm.

Liền nhìn thấy ông chủ cầm một cái nhẫn hoa lan đỏ mặt quỳ trước người bà chủ.

Ái ái ái ái! Cầu hôn ai dô!!!

Ngay sau đó bọn họ liền thấy bà chủ tiếp nhận nhẫn, một tay khiêng ông chủ lên vai đi lên lầu.

Bọn nhân viên cười hì hì chụp lén xong, đăng lên trang tường nhà.

Mắt nhìn thời tiết hôm nay, ánh nắng tươi sáng.

Thật là một thời tiết tốt để HE.

Lễ tình nhân ông chủ cầu hôn bà chủ.

Mọi người thì sao?

———-HOÀN———-

Truyện Chữ Hay