Chương 3
Nhóm dịch Thiên Sơ Các
Trans: Oo Oo Oo
Beta: Alice
“Nếu cứ tiếp tục dây dưa với tớ, thì cậu sẽ gặp nguy hiểm đấy.”
Louis cười và nói với giọng trầm ấm.
“Sẽ ổn thôi, tớ không quan tâm điều đó, điều quan trọng bây giờ là cậu.”
“Tớ không biết điều gì đang xảy ra nữa, cha và mẹ tớ không thể làm những việc như vậy, phải không?”
Ayla ôm trán và khẽ lẩm bẩm, cô cắn chặt môi như đang cố gắng kìm nén những giọt nước mắt sắp trào ra.
Nhìn cô buồn bã, Louis ôm Ayla vào vòng tay mình.
“Đó không phải là lỗi của cậu.”
Cô ấy muốn trút giận, bất kể là ở nơi đâu.
Cô uất ức cuộc đời tại sao lại như vậy, số phận của Ayla đột nhiên như rơi vào vực thẳm.
Mười năm, cô học hành chăm chỉ, đánh đổi cả thanh xuân đẹp đẽ, huy hoàng của mình trong sự cô đơn nơi đất khách quê người.
Dù cô có phải tuân theo yêu cầu của cha, phải phục tùng Đức Vua với tư cách là một thành viên của Vương quốc, cô đã cống hiến cho đến tận bây giờ, nhưng kết cục vẫn là sự vô vọng.
Cô buồn chán vì cô đã quá ngu xuẩn, chỉ mong đợi từng ngày được trở về quê hương để được gặp cha mẹ và Louis.
“Ayla, đừng đến cung điện nữa.”
“Vậy cậu muốn tớ sống như một kẻ hèn hạ luôn trốn tránh hay sao?”
“Tớ sẽ nói chuyện với cháu trai của Đức Vua, dù sao thì đây cũng là yêu cầu từ Hoàng gia, vì vậy tớ không thể từ chối mà không suy nghĩ kĩ được.”
“…”
Cánh tay của Louis thật ấm áp, nhưng giọng nói của cậu ấy còn ấm áp hơn.
Bộ dạng đáng thương của Ayla, chớp chớp đôi mắt to xanh biếc trong vòng tay của cậu ấy.
Louis nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Ayla như đang đối diện với một đứa trẻ.
“Cha cậu không phải là người như vậy, tớ biết rõ điều đó.”
“Nếu mọi chuyện trở nên tồi tệ, thậm chí có thể sẽ bị Đức Vua ghét bỏ, không phải chúng ta đã hứa hẹn sẽ kết hôn khi lớn lên hay sao? Tớ vẫn sẽ giữ lời hứa đó.”
“Đó là từ rất lâu rồi.”
Nếu nói cô ấy không rung động trước lời nói của Louis thì đó là nói dối, tuy nhiên, thật nực cười khi kết hôn trong hoàn cảnh này.
Nó hoàn toàn khả thi nếu gia đình cô là Bá tước danh giá, nhưng kết hôn trong tình hình rối ren này chẳng khác nào bảo mọi người cùng nhảy vào hố lửa.
Ayla do dự một lúc lâu, đẩy Louis ra, và nói.
“Không, không được.”
“?”
“Tớ sẽ đến cung điện, tớ sẽ không chạy trốn”
“Ayla, nếu cậu đi đến đó, cậu có thể sẽ không bao giờ có thể trở về được nữa.”
Cô ấy ngậm chặt miệng như thể không có gì để nói.
Đôi mắt của hai người sau khi nói xong trông có vẻ giống nhau, nhưng lại hoàn toàn khác, đôi mắt của cô gái kiên quyết và của chàng trai tuyệt vọng đang không hướng về nhau.
***
Dù chán nản thế nào đi nữa, thì thời gian vẫn sẽ không chờ đợi Ayla.
Một tuần ngắn hơn cô nghĩ, và thời gian trôi nhanh hơn bao giờ hết.
Chỉ trong chớp mắt, đã đến ngày mà Ayla phải đến cung điện hoàng gia.
Sinh ra trong một gia đình thuộc tầng lớp thượng lưu và sống trong cuộc sống giàu sang, không đời nào mà cô phải đi hầu hạ người khác.
Thậm chí khi ở trường học, người quản lý ký túc xá cũng đã lo cơm nước và giặt giũ, vì vậy mà cô không phải làm những công việc mà hầu gái cấp thấp phải làm.
Bây giờ, cô không biết phải sống thế nào.
Mình nên làm gì ở cung điện hoàng gia đây?
Vì nghĩ xem phải làm gì, nên cô ấy đã không ngủ cho đến lúc bình minh. Khi tỉnh dậy, cô bị chói mắt bởi ánh mặt trời chiếu qua cửa sổ, cô thấy món súp và một cái bánh mì nhỏ ở trên chiếc bàn cạnh giường ngủ.
Thấy chúng vẫn còn ấm, hình như mới được mang vào chưa lâu.
“Đó đều là những món mình thích.”
Cốc… cốc…
Louis ăn mặc thanh lịch bước vào, khẽ mỉm cười.
Cậu ấy rất cao nên hầu hết trang phục đều phù hợp với cậu, dù cậu ấy mặc gì, nhưng cậu ấy vẫn luôn có vẻ ngoài vô cùng nam tính.
“Cậu ngủ ngon chứ?”
Cô cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng rõ ràng là cô không thể nói cậu ấy là một người trơ trẽn hay là một người tốt được.
“Nhờ có cậu, tớ đã ngủ rất thoải mái.”
“Nói dối, tớ biết hôm qua cậu không ngủ được cho đến tận khuya, Ayla Serdian.”