Bên kia, sau khi nhận được tin nhắn "Đã ký nhận" từ khách sạn, Hứa Úc Liêm đặt điện thoại xuống và chuẩn bị ra ngoài họp buổi sáng.
Đi đến cửa phòng họp, Hứa Ôn Giảo gửi tới cho cô một bức ảnh nàng cầm bó hoa mà không để lộ mặt.
[ Giảo Giảo ]: Hoa hồng rất đẹp.
Nhìn thấy tin nhắn này, Hứa Úc Liêm cẩn thận trả lời "Em thích là được rồi", nhưng cô cũng không ngờ rằng Hứa Ôn Giảo sẽ hỏi tiếp.
"Tại sao chị lại tặng hoa cho em?"
Nhìn chằm chằm vào câu hỏi này, Hứa Úc Liêm vuốt vuốt màn hình điện thoại.
Thời gian đặt hàng là chín giờ sáng hôm qua, lúc đó Hứa Ôn Giảo còn chưa nghĩ đến việc đăng lên WeChat Moments để kích thích người nào đó. Hứa Úc Liêm đã cố gắng thu xếp mọi việc nhưng đáng tiếc là vẫn chậm hơn một bước.
"Chào buổi sáng, Hứa tổng."
Các nhân viên nhìn thấy Hứa Úc Liêm đang đứng ở cửa và đồng loạt chào cô.
Hứa Úc Liêm nhẹ nhàng gật đầu với họ, lông mi khẽ cụp xuống, khóe miệng hơi nhếch lên, gửi cho người ở bên kia một câu.
"Làm cho cô gái của mình hạnh phúc."
Cô không phải là người thích nói lời xin lỗi, thế nhưng luôn mềm lòng mỗi khi đối mặt với Hứa Ôn Giảo.
Câu trả lời của Hứa Ôn Giảo dành cho cô là đăng một bức ảnh hoàn chỉnh của bó hoa lên weibo.
"Hoa hồng rất hợp với tuyết trắng."
Một trái tim màu đỏ đã được thêm vào cuối bài viết.
Hứa Úc Liêm bình luận biểu tượng ngón tay cái giơ lên ở dưới bài viết của Hứa Ôn Giảo như để khẳng định chủ quyền.
Công việc của Hứa Ôn Giảo vào ngày hôm đó diễn ra suôn sẻ một cách đáng ngạc nhiên. Sau khi ký hợp đồng với Lacrima thành công, trợ lý của nàng đã đặt chuyến bay đêm để trở về lại thành phố A. Hoa tươi cũng được xử lý chuyên nghiệp và được nàng mang lên trên máy bay.
Người trợ lý đã đặt vé hạng nhất, Hứa Ôn Giảo bước đến chỗ ngồi của mình và nhìn thấy một hành khách không ngờ tới.
"Xin chào, Ôn tổng, thật trùng hợp."Lý Vũ Hi ngồi vào chỗ ngồi trước, nhướng mày, nhiệt tình chào hỏi nàng.
Hứa Ôn Giảo ngồi ở ghế đối diện Lý Vũ Hi, mỉm cười và chào đối phương vài lời lịch sự. Họ là hai người duy nhất trong khoang hạng nhất.
Trong thâm tâm nàng biết rằng hôm nay chỉ có một chuyến bay trở lại thành phố A, khả năng cao là họ sẽ gặp nhau. Nàng cũng biết được Ý Tâm sẽ đưa nghệ sĩ đến để đàm phán với Z&R, cho nên đã chuẩn bị tinh thần cho "cuộc gặp gỡ bất ngờ" vào tối nay.
Sau vài lần tiếp xúc, Hứa Ôn Giảo có thể đoán được Lý Vũ Hi muốn thứ gì đó từ mình. Đây là chuyện bình thường, sự tương tác của mọi người chẳng qua là lấy được thứ gì đó từ nhau, nhưng nàng đoán không được ý đồ của đối phương.
Việc tư không phải là vì tình yêu, việc công không phải là vì lợi ích.
Trong nhiều lần bàn chuyện hợp tác, nàng biết đối phương không quan tâm đến lợi ích mà công ty sẽ đạt được trong lần hợp tác, như thể chỉ đơn giản là để quan tâm đến nàng.
Thân phận của nàng cũng không đáng để Lý Vũ Hi lấy lòng và tận tâm đến như vậy
"Ôn tổng, hoa hồng mà Hứa tổng gửi cho cô rất đẹp." Lý Vũ Hi đột nhiên đổi chủ đề, nhắc đến Hứa Úc Liêm.
Hứa Ôn Giảo không nói gì, lặng lẽ chờ đợi đối phương sẽ nói gì tiếp theo.
"Lúc mới về nước, tôi đã nghe nói rất nhiều về Hứa tổng và cô trong giới thượng lưu ở thành phố A khi còn trẻ."
Hứa Úc Liêm là người nổi tiếng ở thành phố A. Kể từ khi trở thành xu hướng tìm kiếm, tất cả những ân oán, bất bình trong quá khứ với Hứa Ôn Giảo đều đã bị vạch trần. Chuyện này chỉ có người trong cuộc mới biết rõ nhất là đúng hay sai.
Hứa Ôn Giảo vén tóc mai ra sau tai, nhẹ nhàng nói: "Không có chuyện gì trên đời này mà Lý tổng không thể biết được. Cô quả thực sinh ra để làm trong giới giải trí."
Đây là một lời nói bóng gió.
Lý Vũ Hi nghe hiểu ý, khóe miệng hơi cong lên: "Trước khi được mẹ của Hứa tổng nhận nuôi, tôi nghe người ta nói Ôn tổng mang họ Ôn. Thật trùng hợp là mẹ của tôi cũng vậy. Có lẽ vì thế mà tôi luôn quan tâm đến Ôn tổng và nói những lời khiến cho cô nghĩ rằng tôi đang có ý đồ xấu. Tôi biết mình có hơi tham lam, nhưng tôi thực sự rất muốn Ôn tổng sẽ trở thành em gái của tôi."
Nếu là mười năm về trước, Hứa Ôn Giảo nghe được những lời như thế này, nàng sẽ đắn đo và suy nghĩ rất nhiều. Nhưng bây giờ, những lời nói này chỉ khiến nàng gặp những rắc rối không nên có mà thôi.
Hứa Ôn Giảo mỉm cười, không muốn nhắc đến những gì đã qua, "Cái đó không được đâu, tôi đã có chị gái của mình rồi. Lý tổng, chắc hẳn cô cũng biết điều đó."
Lý Vũ Hi nghẹn họng.
Chị gái gì chứ? Chị gái đó là người yêu của nàng thì đúng hơn.
Cảm nhận được Hứa Ôn Giảo không muốn nói đến những chuyện riêng tư, Lý Vũ Hi là người có chỉ số cảm xúc cao, tìm cơ hội để hỏi cách thức liên lạc và cũng ngừng làm phiền đối phương nghỉ ngơi.
Trong phòng truyền thông của công ty, Trương Viên Chi được Hứa Úc Liêm gọi đến.
"Hứa tổng, ngài tìm tôi?"
Hứa Úc Liêm nghiêng đầu đọc tài liệu: "Cô đi hỏi trợ lý của Ôn tổng mấy giờ thì đến thành phố A, có xe đến đón chưa giúp tôi được không?"
Trương Viên Chi cảm thấy kỳ lạ, Hứa Úc Liêm có thể trực tiếp hỏi Hứa Ôn Giảo, vậy vì cái gì phải đi vòng sang hỏi trợ lý một cách phức tạp như vậy? Đây còn không phải là tự mình làm khó mình hay sao?
Chợt cô ấy lập tức nghĩ đến một chuyện, trong lòng lại bật cười.
Trương Viên Chi đi ra ngoài và nửa tiếng sau quay lại nói với Hứa Úc Liêm: "Họ sẽ đến sân bay quốc tế vào khoảng mười một giờ và tài xế Lý Lâm sẽ tới đón."
Hứa Úc Liêm không nói gì và đuổi người ra ngoài. Hơn mười phút sau, cô đã thay một bộ đồ mới và bước ra khỏi văn phòng. Khi nhìn thấy Trương Viên Chi ở bàn làm việc, cô mới đè nén lại sự hưng phấn ở trong lòng.
"Trợ lý Trương, cô vẫn chưa về sao?"
Trương Viên Chi bị ép phải làm việc ngoài giờ cho đến thời điểm này. Mặc dù cô ấy rất muốn mắng người trước mặt một trận, nhưng cuối cùng cô ấy vẫn nhịn được và nở một nụ cười cho có lệ: "Tôi chuẩn bị về rồi. Hứa tổng, đi từ từ thôi."
Đừng nghĩ rằng cô ấy không nhìn thấy Hứa Úc Liêm trang điểm, đánh kem nền và thoa son mới. Đối phương thậm chí còn xịt một loại nước hoa phiên bản giới hạn nữa cơ! Nhìn không khác gì một con công đang xòe đuôi vậy.
Hứa Úc Liêm gật đầu, cầm túi xách và rời đi.
Tại sân bay quốc tế, Hứa Ôn Giảo và nhóm của nàng đi về phía lối ra.
Xe do công ty sắp xếp đậu bên ngoài.
Thêm lái xe nữa là bốn người trên cùng một chiếc xe. Mọi người chia nhau ra tìm xe dựa trên biển số xe.
Hứa Ôn Giảo là người duy nhất đi xe riêng. Tất cả cấp dưới của nàng đều đã rời đi hết, thế nhưng vẫn chưa thấy xe của Lý Lâm đến. Nàng kéo vali đứng bên đường, muốn đợi thêm một lát nữa.
Thành phố A cũng có tuyết rơi. Hứa Ôn Giảo quấn một chiếc khăn quàng cổ màu trắng nhạt, ngước lên nhìn những bông tuyết từ trên trời rơi xuống như những hạt mưa, như thể chúng sắp hòa vào băng tuyết.
Một chiếc hơi chậm rãi chạy tới, dừng lại trước nàng. Cốp xe được mở trước, sau đó người ngồi ở ghế lái bước xuống xe.
"Sao chị lại đến đây?" Hứa Ôn Giảo bị sự xuất hiện bất ngờ của đối phương làm cho kinh ngạc, vô thức muốn giấu đi bó hoa hồng mà mình đang ôm sau lưng.
Hứa Úc Liêm đi tới kéo vali, không để ý tới câu hỏi của nàng: "Em lên xe trước đi."
Lúc nãy cô còn hơi xấu hổ vì có người nhìn ra được cô đang háo hức ra sân bay để đón nàng. Nhìn thấy bó hoa hồng được nàng mang về, Hứa Úc Liêm nhướng mày, nói một cách đầy ẩn ý: "Hoa còn tươi không? Nếu không, chị có thể mua cho em một bó hoa mới."
Người nào đó quý giá hơn tất cả.
Tình thế giữa hai người lập tức đảo lộn, Hứa Ôn Giảo nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ, xoay người ngồi vào ghế phụ.
Hứa Úc Liêm đứng đó, cố gắng hết sức để kìm nén khóe miệng nhếch lên. Dù bị nàng trừng mắt cảnh cáo nhưng cô vẫn rất vui vẻ.
Trên đường trở về nhà, các nàng cũng không đề cập đến những khó chịu của mấy ngày qua. Cứ như thế, một trang sách mới lặng lẽ được mở ra.
Trong vài ngày tới, các mặt hàng trong quán cà phê gần công ty đã hết hàng. Hứa Úc Liêm đã phân bổ hơn một triệu quỹ tuyên truyền cho bộ phận PR và kỳ vọng trên các nền tảng xã hội khác nhau là vô cùng cao.
Trong chớp mắt, ngày diễn ra hội nghị đầu tư cuối cùng cũng đã đến.
Bởi vì có Ý Tâm tham gia vào hội nghị đầu tư này với tư cách là đồng minh, cho nên có rất nhiều nghệ sĩ tên tuổi đến tham dự cũng như nhiều đạo diễn và biên kịch nổi tiếng trong nước.
Người hâm mộ từ khắp nơi trên thế giới đã chuẩn bị sẵn sàng các bài viết đánh giá cũng như quảng cáo trên mạng xã hội một cách có tổ chức. Các bên tranh cãi với nhau, tình hình trở nên nóng bỏng hơn bao giờ hết.
Trong phòng thay đồ VIP, đội trang điểm đang trang điểm cho Hứa Úc Liêm và Hứa Ôn Giảo.
Hứa Úc Liêm nhắm mắt lại và tận dụng thời gian này để ngủ một chút. Sau nhiều ngày làm việc căng thẳng, cô đã không ngủ đủ giấc tổng cộng mười hai tiếng.
Mọi người đều đi nhẹ nói khẽ và hoàn thành công việc của mình một cách có trật tự.
Hơn ba tiếng sau, các nghệ sĩ bắt đầu bước đi trên thảm đỏ.
- ------Trích lời của tác giả: "Tôi muốn làm rõ một vấn đề, gần đây đã có một số tin đồn không đúng, khiến truyện bị hiểu nhầm đi theo chiều hướng tiêu cực và làm ảnh hưởng đến trải nghiệm của các bạn đọc. Cố Vãn Tình và Hứa Ôn Giảo không có bất kỳ mối quan hệ nào, thậm chí giữa hai người họ không có ôm, hôn hay lên giường trong quá khứ và lẫn hiện tại."
Ed: Xem lại cuối chương 37 và ở chương 48 có nói đến nhé mọi người.