Tường thành xây bằng bạch ngọc, nhưng điểm khác so với những cung điện bình thường chính là cung điện thường được điêu khắc rồng phượng, mà hoa văn điêu khắc của cung điện này vậy lại là văn chương thi họa, hết sức văn nhã.
Mang theo toàn bộ tò mò, Hứa Thanh Tiêu đi tới phía ngoài cung điện.
Ngọc môn cao vừa đủ chín trượng đang mở toang, phía trên hoành phi còn ghi bốn chữ to lớn.
[Thiên địa văn cung]Bốn chữ này đều dùng văn tự cổ, Hứa Thanh Tiêu nhìn không hiểu nhưng trong giây lát lại có thể giải thích được, rõ ràng muôn phần kì lạ.
“Thiên địa văn cung?”Đứng ở ngoài cổng, Hứa Thanh Tiêu có chút ngạc nhiên, không ngờ tới đây vậy mà lại là một tòa văn cung.
Nho gia?Mặc dù nhìn vẫn không hiểu lắm, Hứa Thanh Tiêu vẫn có thể đoán được thứ này có liên quan đến Nho gia.
“Không lẽ mình lại thích hợp làm người đọc sách?”Trong lòng Hứa Thanh Tiêu ngập tràn tò mò.
Nhưng nhăn mày một cái, trong tiềm thức của hắn đối với một chút thông tin tư liệu liên quan đến Nho gia cũng chẳng có.
Nghĩ một hồi, Hứa Thanh Tiêu cũng không nghĩ ra được thứ gì, cho nên bèn thu lại tâm thức, tham quan phía bên trong nội điện.
Trong đại điện, hoàn toàn trống rỗng, chỉ có tượng điêu khắc xếp ở hai bên phía trong văn cung.
Cẩn thận đếm từng bức, trái ba phải bốn, tổng cộng có bảy tảng tượng được điêu khắc.
Sống động như thật, trong tay cầm sách cuộn, hoặc là bút lông, cũng có thể là đàn, nhưng cũng có vài toà có vẻ đặc thù.
Ví dụ như có bức tay cầm trường kiếm, có bức lại ngồi ngay ngắn trên ghế vua, có văn có võ, thậm chí còn có cả nữ tử, thật khiến người ta cảm thấy tò mò.
Đi vào trong văn cung.
Hứa Thanh Tiêu quan sát những bức tượng điêu khắc này.
Mặc dù những bức tượng này được điêu khắc rất sống động, nhưng Hứa Thanh Tiêu không quen biết ai cả, mà phía dưới chân tượng cũng không ghi tên tuổi của ai.
Hứa Thanh Tiêu không có chút hiểu biết gì về Nho đạo cả.
Cũng không rõ bảy người này là ai.
Chỉ có thể tiếp tục đi tiếp, nhìn xem có thể khám phá ra điều gì mới hay không.
Mà theo sự di chuyển về phía trước của Hứa Thanh Tiêu, rất nhanh trong đại điện, từng viên từng viên thạch bích dần được khảm sâu vào trong, mà phía trên thạch bích có viết bốn chữ.
[Yêu ma đồ lục]Quét mắt qua từng bức, mỗi một bức thạch bích đều được dùng ngọc thạch tạo thành.
Phía trên thạch bích hoàn toàn trống không, không có bất cứ văn tự hay hình ảnh nào.
Nhưng nếu tiếp tục nhìn về phía bên trái, bên trong viên thạch bích đầu tiên có thứ gì đó.
Hứa Thanh Tiêu đưa mắt nhìn qua.
Trong chốc lát, nét mặt hiện lên sự ngạc nhiên.
Chỉ là một con chim kì dị, có ba chân, xung quanh được bao bọc bởi hoa văn họa diễm.
Mà ở phía dưới thạch bích, có một dòng văn tự cổ.
Cũng giống như văn tự trên bức hoành phi, nhìn không quen mắt nhưng có thể hiểu được ý nghĩa của nó.
[Kim Ô ba chân, thiên địa yêu thần, cơ thể hoá thành mặt trời, chiếu rọi chư thiên, chí cương chí dương, tính cách hung hãn, từng có mười ngày chiếm trọn bầu trời, sau đó bị tuyệt thế đại năng bắn chết, chỉ để lại một con, oán khí ngập trời, sát niệm vô cùng tận.
][Cảnh giới hiện tại: Thập phẩm hậu kì, ba tháng sau đột phá lên Cửu phẩm][Nếu có thể trấn áp, sẽ giành được Kim Ô chân hỏa ]Ba dòng văn tự cổ xuất hiện, Hứa Thanh Tiêu cảm thấy có chút hoang mang.
Hắn không ngờ trong toà cung văn này lại có Yêu ma đồ lục, lại càng không ngờ được là, Yêu ma đồ lục này thế mà lại giới thiệu hết sức chi tiết về thông tin của yêu ma, bao gồm cả thông tin cảnh giới của Yêu ma cũng hiển thị ra.
Nhưng cũng rất nhanh thôi, Hứa Thanh Tiêu cảm thấy khổ não.
Sát niệm của con Kim Ô này, trong vòng ba tháng sẽ có thể đột phá đến Cửu phẩm, theo những gì Lý huyện lệnh nói, một khi cảnh giới của ma chủng vượt qua bản thân hắn, đồng nghĩa sẽ bị đoạt xá.
Nói cách khác, trước mắt bản thân có hai lựa chọn.
Hoặc là trong vòng ba tháng có thể đột phá lên Cửu phẩm.
Hoặc là ăn chơi trác táng hưởng thủ hết ba tháng này, sau đấy ngồi đợi chết.
Có điều, điểm lợi duy nhất trong việc này chính là nếu như hắn có thể trấn áp được ma chủng này, hắn sẽ bèn có thể ngưng kết được Kim Ô chân hoả.
Mặc dù không biết Kim Ô chân hỏa là cái thứ gì nhưng nghe có vẻ không tệ nha.
“Cửu phẩm.
”Đầu Hứa Thanh Tiêu có chút đau.
Võ giả Thập phẩm là Dưỡng thân cảnh, chăm sóc cơ thể vật lý, tăng cường thể lực, bên trong chăm sóc ngũ tạng, bên ngoài luyện tập xương cốt.
Hắn thông qua Kim Ô Tôi Thể thuật, hoàn thành lần tôi luyện cơ thể đầu tiên, đạt được tốc độ tăng cường vượt trội, trong giây phút nhập phẩm, nhưng vẫn chưa đạt với cảnh Viên Mãn.
Bây giờ nếu muốn hắn trong vòng ba tháng đột phá lên Cửu phẩm Khí mạch cảnh, điều này đúng là có chút thách thức.
Thập phẩm là dưỡng thân.
Cửu phẩm lại là khí mạch.
Sau khi cơ thể cường tráng, tôi luyện lục phủ ngũ tạng, gân mạch rắn chắc xong, sẽ cần phải ngưng mạch, cái gọi là ngưng mạch chính là ngưng tụ mạch khí của võ giả.
Thập phẩm võ giả, cơ thể khoẻ mạnh, có thể tiện tay nhấc một vật nặng trăm cân, đao thương bất nhập, hơn nữa còn có thể tránh được một số tổn thương từ nước lửa thông thường.
Mà cảnh giới tiếp theo chính là ngưng tụ “khí mạch”, có được khí mạch sẽ có thể tạo ra “nội khí”.
Một khi có thể đạt tới Khí mạch cảnh, trong lúc xung đột không cần chạm vào người kẻ địch, cũng có thể khiến kẻ địch bị thương.
.