Edit + Beta: Vịt
Bọn họ trước tiên phải ở sân bay tụ lại.
Lâm Chu Độ đến sớm nhất, ngoại trừ nhiếp ảnh gia của tổ chương trình hướng cậu chụp, cũng không có ai phản ứng đến cậu. Tới lúc con gái xung quanh đột nhiên bắt đầu xôn xao, giơ máy ảnh chạy về phía trước, nhân viên làm việc hỏi Lâm Chu Độ: "Cậu cảm thấy là ai tới?"
Lâm Chu Độ cười nói với camera: "Đây là vị tiểu thịt tươi nào?"
Vừa dứt lời, sau lưng đã bị đẩy một cái, truyền đến tiếng cười: "Sao còn biến tính tôi hả!"
Là Tống Y.
Máy ảnh nhắm vào Lâm Chu Độ, cần một biểu tình kinh ngạc, Lâm Chu Độ cũng thật sự rất kinh ngạc, Tống Y là nữ minh tinh cậu quen biết, trước kia từng quay phim cùng, cô cũng thật sự có không ít fans. Nhưng vấn đề là - Tống Y mấy tháng trước, vừa mới sinh con.
Quá liều mạng.
Lâm Chu Độ lại đang vì sự nghiệp của mình tâm hổ thẹn. Lúc trước cậu cũng có nghe nói, bộ phim mà Tống Y vốn nên dùng để bổ sung đẳng cấp gần đây không qua thẩm xét, lại trả về cắt bỏ, cộng thêm thời gian tiền sản ngừng công việc, thời kỳ rảnh rỗi của cô đã sắp gần nửa năm. Đối với Tống Y mà nói, biến mất trong tầm mắt đại chúng lâu như vậy, cho dù ngày ngày đăng tin độc quyền cũng không bù đắp được, xem ra là thân thể vừa khôi phục đã nhận chương trình.
Mà cậu, lúc không có công việc chỉ biết ngồi xổm trong nhà, đi chợ mua thức ăn còn bị cẩu tử chụp được đăng lên mạng, nói cậu vô cùng nghèo túng, ở chợ thức ăn cò kè mặc cả. Còn bỉ ổi phối với lời bộc bạch: "Lúc phóng viên đang chờ Du Nhược Vân ra ngoài dắt chó đi dạo, tình cờ phát hiện tiểu sinh hot ngày xưa Lâm Chu Độ đang ở chợ mua thức ăn, chỉ thấy cậu xỏ một đôi dép, hết sức lôi thôi lếch thếch......" Cẩu tử tình cảm, quay online, mua tặng , cậu chính là cái người tặng kia.
Lâm Chu Độ nhìn Tống Y, Tống Y ngồi bên cạnh cậu, hoàn toàn không nhìn ra vừa mới sinh con, hoạt bát hơn Lâm Chu Độ nhiều lắm, vừa nói liền mở vali ra cho người khác nhìn đồ cô đã chuẩn bị, chờ người tới đủ phải giao điện thoại tiền, cô lại mở video call ra, đối diện với bé sơ sinh vẫn chưa biết nói chuyện bên kia lưu luyến, dường như đối phương có năng lực thấu hiểu: "Mẹ phải tắt điện thoại rồi, mấy ngày nữa sẽ về, chụt!"
Lâm Chu Độ hồi lâu không thốt một tiếng, nghĩ đến mình nói không chừng sẽ bị cắt không còn mấy phút, chữ to KHÔNG CỐ GẮNG LIỀN ĐI CHẾT quả thực ở trong đầu phát tuần hoàn.
Cậu thậm chí không biết Tạ Thành Văn sẽ xem chương trình này hay không, nếu như xem có lẽ sẽ chỉ khiến cậu bị cút ra. Nói tới hôm nay trước khi ra ngoài cậu còn suy nghĩ có cần hơi trang điểm chút không, kết quả thợ trang điểm không có ở đây, mình cái gì cũng không biết dùng, cầm lấy bút kẻ mày suýt chút nữa trang điểm mình thành siêu sao Tiểu Ngô, cuối cùng đành phải vứt bỏ toàn bộ tẩy trang, hạt đậu nổ tung kia cũng không che đậy chút.
Tống Y vẫn đang lôi kéo tay cậu líu ríu, những người khác cũng lục tục tới, nữ có nam có, cũng đều coi như là người gọi được ra tên ở giới giải trí, thuần thục mà bắt đầu chào hỏi, thậm chí còn nhớ ra hồi trước ở dạ hội nào đó từng gặp Lâm Chu Độ. Lâm Chu Độ đầy mặt mông lung không có chút ấn tượng nào, thậm chí đã bắt đầu thất thần.
"Khi đó Tạ tổng đã nói cậu là tài có thể tạo......"
Nghe thấy chữ kia, trong lòng Lâm Chu Độ mãnh liệt giật mình, cậu nghĩ thầm người này vì lôi kéo làm quen cũng đủ tài bịa chuyện, cậu vào công ty nhiều năm như vậy Tạ tổng chỉ ở họp thường niên nói chuyện với cậu, nói là "Uống đi". Hiện tại ngược lại rất chiếu cố cậu, chiếu cố tới trên giường rồi, thật là lãnh đạo tốt cảm động lòng người.
Đạo diễn đang để bọn họ tụ tập chụp ảnh chung, nói là ghi chép một chút dáng vẻ trước khi xuất hành. Sau đó toàn bộ người nhét chung một chỗ, ở sân bay hô ĐIỆN THOẠI CAMERA KÉP CHIẾU SÁNG VẺ ĐẸP CỦA BẠN, QieZi!
Lâm Chu Độ kéo khóe miệng, vừa đến trước ống kính, mọi người đều cực kỳ chuyên nghiệp mà dương quang xán lạn. Dường như thật sự là một đám bạn thân mật khăng khít, đi một cuộc hành trình vô cùng vui vẻ.
Trước khi lên máy bay, bọn họ đã bị yêu cầu nộp tất cả tiền mặt và thiết bị truyền tin. Lâm Chu Độ từ trong túi lật sách ra xem, nghệ sĩ bên cạnh ghé tới, là Lục Triết Minh, một thành viên boyband sắp giải tán, vừa mới lôi kéo tay Lâm Chu Độ nói trước kia từng gặp cậu: "Thanh niên văn nghệ ha, trên máy bay đều đọc sách, đang đọc cái gì?"
Lâm Chu Độ nói: "Chiến lược du lịch XX địa."
Lục Triết Minh không còn cách nào khác, nhìn nhìn camera không quay bọn họ, tiếp tục lặng lẽ nói với Lâm Chu Độ: "Chu Độ anh chịu khó vậy a. Bất quá loại chương trình này không phải là muốn thấy nhân tài chưa có kinh nghiệm khá đáng xem chút sao. Anh tới lúc đó vẫn là giả bộ cái gì cũng không hiểu, nói không chừng còn có thể nhiều cảnh thêm chút."
Lâm Chu Độ nghĩ, Lục Triết Minh ngược lại là người tốt hiếm thấy, cũng chính là vừa gặp, đã biết nói những lời này với cậu. Cậu đáp lại mấy câu, để sách qua một bên. Một lát sau thật sự không ngủ được, lại lấy ra xem.
Mua giảm giá %, tốn đồng tiền, không thấy lỗ vốn.
Máy bay hạ cánh lại lên xe buýt, mấy tiếng đi tới đích, Lâm Chu Độ xách vali xuống, chờ tuyên bố để bọn họ chọn chỗ ở. Tổ đạo diễn nhưng không có như cậu mong muốn, cầm lấy loa lớn bắt đầu tuyên bố: "Chia thành tổ nấu cơm tối, tổ làm tốt sau đó thắng chọn phòng trước."
Các nghệ sĩ loạn thành một đoàn, cũng bao gồm Lâm Chu Độ. Cậu lặng lẽ hỏi: "Sao quy trình này không giống hả?"
Người ta nói: "Chúng ta phải quê hương hóa! Phải đổi mới!"
Tràng diện hỗn loạn bắt đầu.