Người Đàn Ông Tôi Theo Đuổi 7 Năm Yêu Người Khác Rồi

chương 8

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cúp điện thoại, Trương Phong Hòa sau khi trở về cảm thấy có chút mệt. Cậu

cùng Trương Tự kết giao mấy ngày nay, trừ bỏ lần ngoài ý muốn đó, sau này đều không có động tác thân mật nào. Chỉ có hôn, sau đó lại dừng. Cậu tưởng Trương Tự nghĩ trong lòng mình vẫn còn có người, nên mới kiêng dè.

Chính là hôm nay ở ký túc xá Trương Tự, Trương Phong Hoà có loại cảm giác quái dị không nói nên lời.

Phảng phất như lời hứa hẹn là dành cho người khác.

Sau mấy ngày, Trương Tự không có chủ động liên hệ Trương Phong Hòa. Trương Phong Hòa cũng không có thời gian đi để ý, cuối năm rồi, công việc bắt đầu bận rộn.

May còn có kì nghỉ Tết Nguyên Đán.

Đúng lúc đó, người vốn không còn liên lạc sau nhiều năm Dương Thích bỗng gọi điện thoại cho cậu. Trương Phong Hòa nhận được điện thoại còn có chút kinh ngạc. "Dương sư huynh? Tìm tôi có chuyện gì?"

"Tiểu Phong, Nguyên Đán có rảnh không."Dương Thích hỏi.

"Có, sao vậy?"Trương Phong Hòa khó hiểu.

"Rảnh thì tốt, cậu có thể dành kì nghỉ Tết cho anh không, anh mời cậu đi tắm suối nước nóng."

"A?" Trương Phong Hòa sau khi nghe được, thiếu chút nữa nghẹn họng vì nước bọt. "Tắm....tắm gì?"

"Tắm suối nước nóng đó!"

Cậu cùng Dương Thích bao lâu rồi không liên lạc? Trừ bỏ hôm ở tiệm cơm bị mất mặt, bọn họ cơ bản không có liên lạc...."Sư huynh, anh tìm lầm người à?"

Muốn tìm cũng phải là Triệu Lệ mới đúng.

"Không phải anh mới vừa về nước sao, muốn cùng bạn học cũ đoàn tụ nha. Cho nên thuận tiện mời luôn vợ chồng Phùng Dã, còn cậu nha, mời luôn bạn trai mình đến đi, gọi luôn Triệu Lệ, người thấy thế nào? Yên tâm, chi phí đều là sư huynh chi trả." Dương Thích đầu dây bên kia không muốn cho cự tuyệt.

Trương Phong Hòa nghe xong, nghĩ nghĩ chắc trọng điểm là Triệu Lệ nhỉ? Cậu bất đắc dĩ nói,"Anh mời Lệ Lệ đi, em mời không được."

"Cho anh số di động của cậu ấy."

"......Vâng." Trương Phong Hòa chỉ do dự một hồi liền đáp ứng. Dù sao hiện tại Triệu Lệ cũng tu luyện thành tinh rồi, có thể đối phó được Dương Thích.

Cậu thậm chí có chút chờ mong Dương Thích bị Triệu Lệ chọc tức.

"Nếu xong cả rồi, hôm Nguyên Đán tập hợp tại nhà Phùng Dã nhé."

".......Ừ."

Đến nhà Phùng Dã? Cậu đã lâu không ghé chỗ đó. Từ khi nhà có chủ nhân mới.

Trương Phong Hòa tuy rằng đáy lòng thực kháng cự cùng Phùng Dã du lịch, nhưng cậu biết muốn quên người, cũng chỉ có thể làm lơ hắn.

Cậu đã quyết định không còn yêu hắn, thì vì cái gì còn để ý hắn cùng người khác âu yếm?

Trương Phong Hòa nghĩ nghĩ, liền lấy di động, chủ động liên hệ Trương Tự.

Trương Tự tựa hồ tinh thần không tốt lắm, bất quá hắn vẫn là nhận lời mời của Trương Phong Hoà.

Nguyên Đán ngày đó, Trương Phong Hòa đầu tiên ở nhà chờ Trương Tự đến, sau đó lại chờ tới Triệu Lệ. Triệu Lệ gần nhất, hòa hoãn Trương Phong Hòa cùng Trương Tự, làm không khí có chút xấu hổ.

Trương Phong Hòa nói: "Lệ Lệ, mày đồng ý lời mời của Dương Thích hả?"

Triệu Lệ chạy lại nhéo vào mặt Trương Phong Hoà:"Còn không phải mày bán đứng tao hả?"

"Tao nghĩ mày sẽ không chấp nhặt chuyện nhỏ này." Trương Phong Hoà sờ sờ mặt đỏ lên vì bị nhéo. Trương Tự đau lòng tiến lại gần thổi thổi.

Triệu Lệ vẻ mặt vô hại.

người cùng xuất phát đến nhà Phùng Dã, dọc theo đường đi, Triệu Lệ nói Dương Thích còn mặt mũi đi tìm hắn, để xem hắn chỉnh chết người này.

Trương Phong Hoà cười phụ hoạ,"Đúng rồi, mày mấy năm nay tu luyện thành yêu, sao còn lo không làm gì được kẻ hèn Dương Thích."

Triệu Lệ cao ngạo,"Thì đó, tao cũng nói mày nha, lát thấy Phùng Dã chân đừng mềm. Còn có bạn Trương Tự à, nhớ là làm bạn trai Tiểu Phong đàng hoàng nha, cậu cũng phải làm cho tôi có mặt mũi."

Lời này nói ra, Trương Phong Hoà có chút xấu hổ. Cảm thấy như mình cùng Trương Tự đang diễn vở kịch tình cảm.

Đến dưới lầu nhà Phùng Dã, Triệu Lệ gọi điện cho Dương Thích.

Dương Thích giúp họ đi lên.

người liền vào thang máy.

Đối với nhà Phùng Dã, Trương Phong Hoà vô cùng quen thuộc. Nhưng hiện tại, cậu không muốn mình có cảm giác này. Nhất Minh như chủ gia đình ra mở cửa cho bọn họ. Trương Phong Hoà trong lòng trận chua xót. Cậu nỗ lực năm, năm đổi lại cũng chỉ là khách đến cửa nhà Phùng Dã, tựa như trong lòng Phùng Dã trước và sau đều như nhau.

Cậu thiểu não mà tiến vào phòng, nhìn xung quanh các góc nhà. Cậu nhìn bày biện trong nhà so với lúc trước rất khác, đã có hơi ấm hơn. Chắc là do Lộ Nhất Minh tác động thay đổi lên Phùng Dã.

Trương Phong Hoà miên man suy nghĩ, lại nhịn không được càng nghĩ càng nghẹn.

Thẳng đến Trương Tự ôm cậu, hỏi cậu có khỏe không? Cậu mới hồi phục tinh thần lại. Trương Tự như cũ vẫn luôn ôn nhu, chính là trong mắt Trương Phong Hòa,lại phảng phất thấy được một người khác. Cậu cỡ nào hy vọng, người kia cũng có thể dùng ánh mắt

ấm ápnhìn chăm chú cậu, hỏi cậu có khỏe không? Cậu không sao chứ.

Trương Phong Hòa lắc đầu, "Tôi không có việc gì."

Chỉ tiếc, ánh mắt người kia chưa bao giờ dừng trên người cậu.

Phùng Dã biết hôm nay Trương Phong Hòa sẽ đến, thậm chí bởi vì biết cậu sẽ đến, hắn có chút cố ý ở trước mặt cậu biểu hiện ân ái ra cùng Lộ Nhất Minh so với ngày thường còn nhiều hơn.

Kết quả nhìn đến lại là, tiểu tử Trương Tự ôm Trương Phong Hòa, hỏi han ân cần.

Phùng Dã sắc mặt trong nháy mắt xanh mét. Hắn chỉ có thể âm thầm sinh hờn dỗi, không thể làm những người khác nhìn ra được. Hắn cũng không biết chính mình làm sao vậy, liền trước mặt

Trương Phong Hòa biểu hiện chính mình, muốn cậu tiếp tục để ý hắn.

Tôi có thể cùng người khác ở bên nhau, nhưng ánh mắt của cậu lại chỉ có thể dừng lại ở trên người tôi.

Trong phòng không khí có chút quỷ dị, sáu người lòng mang tâm sự. Triệu Lệ cũng là thật lâu không có nhìn thấy Dương Thích, trên thực tế hắn sớm đã quên Dương Thích trông như thế nào, chính là hôm nay này vừa thấy mặt, hắn đột nhiên nhớ lại, năm đó yêu người đàn ông này đến chết đi sống lại.

Ngẫm lại thật là ngốc, trước kia chính mình sao lại ngốc đến vậy?

Triệu Lệ một bên nhớ lại thanh xuân, một bên cùng Dương Thích câu được câu không trò chuyện.

Kỳ thật Dương Thích sở dĩ mời Triệu Lệ, cũng chỉ là hoài niệm thanh xuân thôi. Rốt cuộc Triệu Lệ trong ấn tượng của hắn, là thiếu niên ngoan ngoãn sạch sẽ, hơn nữa còn thực yêu hắn. Hắn cũng không biết, hiện giờ Triệu Lệ, sớm đã duyệt tẫn thiên phàm, đọc rộng quần công, nam nhân không có "sở trường đặc biệt" như hắn thật chướng mắt.

Cho nên nhìn thấy Triệu Lệ xuất hiện ở trước mắt, Dương Thích trong lòng có điểm kinh ngạc, lại có điểm mất mát. Không thể nói tới cảm giác, làm cho hắn cảm thấy thực mới mẻ.

Hắn vẫn luôn là người ham chơi, không giống Phùng Dã, bạn trai nhất định phải tìm người chân chính thích. Cho nên lúc hắn nhìn thấy Triệu Lệ, chính là nóng lòng muốn thử.

Mà Triệu Lệ, cũng rất vui vẻ cùng người tình đầu chơi đùa.

người đi đến vùng ngoại thành thành phố A. Đến nơi, trước khi tắm liền mau chóng phân phòng. Vốn dĩ muốn thuê phòng, Triệu Lệ nói ở chung với Dương Thích, Lộ Nhất Minh cùng Phùng Dã phòng, Trương Phong Hoà cùng Trương Tự ở chung, phân thành phòng.

Nào muốn nghe Triệu Lệ nói vậy, Phùng Dã lập tức phản đối.

"Anh phản đối cái gì a? Phùng thiếu gia." Triệu Lệ bất mãn.

Phùng Dã chính là không muốn thấy Trương Phong Hòa cùng Trương Tự một phòng, nhưng lời này hắn sao có thể nói ra. Chỉ phải nghẹn cả giận: "Triệu Lệ câm miệng!"

"Tôi không im đấy!"Triệu Lệ vẫn luôn nhìn Phùng Dã không vừa mắt, thích lấy lời nói đâm hắn. "Thấy Tiểu Phong quen bạn trai anh trong lòng không

vui à? Anh thế nào lòng dạ lại hẹp hòi

vậy, chỉ lo chính mình có đôi có cặp, cũng không biết quan tâm hạnh phúc cả đời của bạn tốt. Đúng không, Trương Tự?"

"Câm miệng đi, Lệ Lệ." Trương Phong Hòa không còn gì để nói.

"Thôi, đừng cãi nhau mà." Dương Thích đến hoà giải. "Tôi thấy Lệ Lệ nói đúng đó, người phòng. Phùng Dã, đừng nói là không được nha."

Phùng Dã cũng biết mình không phản đối được, đành đồng ý.

Vì vậy phòng được phân xong, phòng Trương Phong Hoà ngay sát vách phòng Phùng Dã.

Buổi tối người cùng đi tắm suối nước nóng, tâm tình tốt lên hẳn. Trương Tự bận matxa cho Trương Phong Hoà, tay còn đang ở dưới nước tranh thủ sờ vào nơi mẫn cảm của Trương Phong Hoà. Trương Phong Hoà mặt đỏ không thôi, vội đẩy hắn ra. Trương Tự lại chủ động ôm cậu đi lên.

Chỉ thấy mặt hắn chôn ở cổ Trương Phong Hoà, nhỏ giọng,"Buổi tối tôi muốn, có thể chứ?"

Trương Phong Hoà nghe vậy có chút sửng sốt, sau lại gật đầu:"Được."

Tắm không bao lâu, người ánh mắt ám muội nhìn nhau liền tiến về phòng. Đóng cửa lại, Trương Tự lại hôn. Giống hệt như hôm ở kí túc xá, bá đạo cùng vội vã như muốn chứng minh.

Chỉ nghe hắn bên hôn bên nói:"Tiểu Phong, tôi thích anh, người tôi thích là anh."

Trương Phong Hoà không đáp lại lời, chỉ đáp lại nụ hôn.

Không bao lâu, trong phòng cũng chỉ

còn lại âm thanh thở dốc cùng rên rỉ.

Nhìn Trương Phong Hòa cùng Trương Tự rời đi, Phùng Dã không chút nghĩ ngợi đều biết bọn họ muốn làm gì. Còn ở lại tắm suối nước nóng, như thế nào cũng ngốc không nổi nữa. Lập tức kéo Lộ Nhất Minh, nói phải đi về.

Lộ Nhất Minh muốn tắm thêm một lát, kêu hắn tự mình về trước.

Phùng Dã liền không nói hai lời mà chính mình trở về phòng. Về đến phòng, liền nghe được cách vách truyền đến thanh âm. Chỉ có thể nói khách sạn cách âm hiệu quả cũng không tốt.

Cách vách động tác nào hắn đều có thể nghe được rõ ràng, càng nghe hắn liền càng muốn vọt tới cách vách đi ngăn cản bọn họ.

Hắn nghe được Trương Phong Hòa vốn dĩ sẽ chỉ ở dưới thân hắn rên rỉ, hắn nghe được Trương Phong Hòa khàn khàn nói không cần, hắn nghe được Trương Phong Hòa ý loạn tình mê...... Hắn thậm chí có thể tưởng tượng ra Trương Phong Hòa lúc này biểu tình thế nào, hắn biết thân thể cậu mẫn cảm nhất ở đâu, hắn biết làm thế nào mới có thể đẩy cậu lên cao trào,đều là hắn đối Trương Phong Hòa quen thuộc.

Hắn một chút đều không nghĩ nhường cho người khác!

Phùng Dã mở cửa, đi đến cách vách, dùng sức mà đạp cửa phòng Trương Phong Hòa.

Hắn thừa nhận, hắn giờ phút này ghen ghét đến phát cuồng!

Một lần đạp vào cửa, rất lớn tiếng,

làm người trong phòngmột khắc tạm dừng, ngay sau đó lại lâm vào mưa rền gió dữ. Còn chưa chờ Phùng Dã lại đá thêm, Lộ Nhất Minh liền từ phía sau đi tới, y nhìn Phùng Dã, khó hiểu nói: "Anh đang làm gì?"

Truyện Chữ Hay